Chương 1: Một khóa tu luyện không gian
"Kí chủ, trải qua kiểm trắc, cấp bậc thân thể của ngài là rất yếu đuối."
"Nha."
"Kí chủ, trải qua kiểm trắc, đẳng cấp thiên phú tu luyện của ngài cũng là rất yếu đuối."
"Nha."
"Kí chủ, trải qua kiểm trắc, ngài hiện nay không có tu luyện qua bất kỳ công pháp nào."
"Nha."
"Kí chủ, trải qua kiểm trắc, ngài hiện nay chính là một tên phế vật không hơn không kém."
"Ngươi bà nội nó có thể đừng nói những điều hiển nhiên này không? !"
Ở trên là đoạn đối thoại đơn giản khi Tô Tiểu Bạch vừa mới kích hoạt hệ thống.
Tô Tiểu Bạch.
Là người Địa Cầu.
Mười phút trước, hắn xuyên qua đến thế giới cùng Địa Cầu như đúc này, nhưng trên thực tế thế giới này đã sớm biến dạng hoàn toàn.
Cái thế giới này, hung thú, quái vật biến dị hoành hành.
Nhân loại để sinh tồn, bước lên con đường võ giả, thành lập bức tường to lớn, cùng hàng rào phòng vệ lôi điện, hình thành căn cứ nhân loại, đem quái vật hung thú biến dị ngăn cách bên ngoài.
Hung thú có đẳng cấp phân chia, võ giả cũng có mạnh yếu khác nhau.
Cường đại võ giả, phi thiên độn địa, di sơn đảo hải, có thể hóa thành bom hạt nhân hình người, trong nháy mắt liền có thể chế tạo ra cảnh tượng sơn băng địa liệt!
Bởi vậy cái thế giới này, võ giả vi thượng, thực lực vi tôn.
Có thực lực, ngươi có thể thu hoạch được đặc quyền thường nhân không cách nào hưởng thụ!
Có thực lực, ngươi có thể được vô số mỹ nữ ưu ái!
Có thực lực, ngươi có thể dễ dàng được đến vinh hoa tài phú đếm mãi không hết!
Ý thức được điểm này Tô Tiểu Bạch rất là hưng phấn.
Hắn mặc dù là theo xã hội hài hòa xuyên không tới.
Mặc dù trên thân không có chút sóng linh khí nào, là cái củi mục chính cống.
Mặc dù tư chất tu luyện rác rưởi như bụi bặm, phế vật đến không thể lại phế vật.
Nhưng hắn có hệ thống a!
Một tiếng mỹ diệu "Hệ thống đang trong quá trình kích hoạt. . ." kia, khiến cả người Tô Tiểu Bạch đều trở nên hưng phấn, suýt chút nữa liền ngửa mặt lên trời thét dài!
Nhưng mà sau khi hệ thống kích hoạt, thế mà nói cho hắn biết, để chức năng thứ nhất có tác dụng cần trả tiền vàng mới có thể kích hoạt!
Mà lại cần đằng đẵng một trăm ngàn Linh tệ!
"Một trăm ngàn Linh tệ. . . Còn không bằng ta dứt khoát tự tử, lại xuyên qua một lần còn tốt hơn!"
Tô Tiểu Bạch một mặt tuyệt vọng.
Nếu như hắn là võ giả, một trăm ngàn Linh tệ có thể trong vài năm tích trữ ra. . . Dù sao võ giả có thực lực, thu hoạch được thù lao so với người bình thường lớn hơn rất nhiều, mỗi tháng ít thì có hơn một ngàn Linh tệ, nhiều thì ba bốn ngàn.
Mấu chốt là thực lực võ giả có thể tăng lên, thu nhập cũng sẽ càng ngày càng nhiều.
Nhưng hết lần này tới lần khác hắn là một cái củi mục cộng thêm phế nhân a!
Không có bối cảnh, không có thực lực, không có thiên phú, lại nghèo rớt mồng tơi. . . Để hắn ra ngoài làm công mà nói, lấy thu nhập mỗi tháng một trăm khối Linh tệ của người bình thường, hắn phải tích lũy đến năm nào tháng nào đây?
"Hệ thống, không thể ký sổ sao a?"
Tô Tiểu Bạch chưa từ bỏ ý định.
"Kí chủ, ngài nghe nói qua có cùng hệ thống ký sổ sao?"
Hệ thống dùng giọng điệu thiên chân khả ái nói.
"Vậy kích hoạt ngươi có cái rắm gì dùng!"
Tô Tiểu Bạch lườm nguýt một cái.
"Ca!"
Lúc này, bên ngoài gian phòng truyền đến một đạo thanh âm trong trẻo động lòng người.
Tô Tiểu Bạch ngẩng đầu một cái, đẩy cửa phòng ra, một tiểu mỹ nhân ước chừng mười lăm mười sáu tuổi buộc tóc đuôi ngựa, da trắng mỹ mạo, xinh đẹp mặn mà, mắt to vụt sáng đáng yêu đi tới.
"Ca, anh tỉnh rồi!"
Tiểu mỹ nhân xán lạn cười một tiếng, giống như là vạn vật khôi phục, làm cho người cảm thấy như gió xuân ấm áp.
Tô Tiểu Bạch có một nháy mắt thất thần, nhưng rất nhanh liền bị ký ức trong đầu làm tỉnh lại.
Tô Linh Nhi.
Muội muội của Tô Tiểu Bạch.
Đồng thời nàng còn có một thân phận khác —— là con dâu nuôi từ bé của Tô Tiểu Bạch!
Tô Tiểu Bạch là con một, cha mẹ là người bình thường, mấy năm trước hung thú xâm lấn, cha mẹ Tô Linh Nhi chết bởi tai nạn, vì để tương lai con trai có thể tìm tới lão bà, cha mẹ hắn từ trong trại trẻ mồ côi nhận nuôi một đứa bé gái, lấy tên Tô Linh Nhi.
Cho nên từ nhỏ, cha mẹ đều là lấy tiêu chuẩn con dâu đối đãi Tô Linh Nhi, Tô Linh Nhi cũng biết rõ người chồng tương lai của mình là Tô Tiểu Bạch từ nhỏ, một mực lấy tư thái đối đãi người yêu tương lai đối đãi Tô Tiểu Bạch.
"Được rồi, chính mình phế vật lại thêm củi mục nghèo rớt mồng tơi không nói, còn có một nàng dâu!"
"Mặc dù nàng dâu này đẹp mắt muốn mạng, nhưng cái trọng trách này cũng nặng nề không ít a!"
Tô Tiểu Bạch một mặt bất đắc dĩ.
"Ca, bụng của anh có đói không, có muốn ăn chút đồ vật gì hay không?"
Tô Linh Nhi nhu thuận nói, " Hôm nay em làm công giúp thím mập ở sát vách, kiếm lời 5 khối Linh tệ đây! Không phải ca rất thích mì thịt bò sao? Chúng ta đi ăn mì thịt bò đi!"
Nghe được lời này của Tô Linh Nhi, Đáy lòng Tô Tiểu Bạch yếu ớt thở dài.
Tô Tiểu Bạch hiện nay 17 tuổi, còn là một học sinh.
"Nha."
"Kí chủ, trải qua kiểm trắc, đẳng cấp thiên phú tu luyện của ngài cũng là rất yếu đuối."
"Nha."
"Kí chủ, trải qua kiểm trắc, ngài hiện nay không có tu luyện qua bất kỳ công pháp nào."
"Nha."
"Kí chủ, trải qua kiểm trắc, ngài hiện nay chính là một tên phế vật không hơn không kém."
"Ngươi bà nội nó có thể đừng nói những điều hiển nhiên này không? !"
Ở trên là đoạn đối thoại đơn giản khi Tô Tiểu Bạch vừa mới kích hoạt hệ thống.
Tô Tiểu Bạch.
Là người Địa Cầu.
Mười phút trước, hắn xuyên qua đến thế giới cùng Địa Cầu như đúc này, nhưng trên thực tế thế giới này đã sớm biến dạng hoàn toàn.
Cái thế giới này, hung thú, quái vật biến dị hoành hành.
Nhân loại để sinh tồn, bước lên con đường võ giả, thành lập bức tường to lớn, cùng hàng rào phòng vệ lôi điện, hình thành căn cứ nhân loại, đem quái vật hung thú biến dị ngăn cách bên ngoài.
Hung thú có đẳng cấp phân chia, võ giả cũng có mạnh yếu khác nhau.
Cường đại võ giả, phi thiên độn địa, di sơn đảo hải, có thể hóa thành bom hạt nhân hình người, trong nháy mắt liền có thể chế tạo ra cảnh tượng sơn băng địa liệt!
Bởi vậy cái thế giới này, võ giả vi thượng, thực lực vi tôn.
Có thực lực, ngươi có thể thu hoạch được đặc quyền thường nhân không cách nào hưởng thụ!
Có thực lực, ngươi có thể được vô số mỹ nữ ưu ái!
Có thực lực, ngươi có thể dễ dàng được đến vinh hoa tài phú đếm mãi không hết!
Ý thức được điểm này Tô Tiểu Bạch rất là hưng phấn.
Hắn mặc dù là theo xã hội hài hòa xuyên không tới.
Mặc dù trên thân không có chút sóng linh khí nào, là cái củi mục chính cống.
Mặc dù tư chất tu luyện rác rưởi như bụi bặm, phế vật đến không thể lại phế vật.
Nhưng hắn có hệ thống a!
Một tiếng mỹ diệu "Hệ thống đang trong quá trình kích hoạt. . ." kia, khiến cả người Tô Tiểu Bạch đều trở nên hưng phấn, suýt chút nữa liền ngửa mặt lên trời thét dài!
Nhưng mà sau khi hệ thống kích hoạt, thế mà nói cho hắn biết, để chức năng thứ nhất có tác dụng cần trả tiền vàng mới có thể kích hoạt!
Mà lại cần đằng đẵng một trăm ngàn Linh tệ!
"Một trăm ngàn Linh tệ. . . Còn không bằng ta dứt khoát tự tử, lại xuyên qua một lần còn tốt hơn!"
Tô Tiểu Bạch một mặt tuyệt vọng.
Nếu như hắn là võ giả, một trăm ngàn Linh tệ có thể trong vài năm tích trữ ra. . . Dù sao võ giả có thực lực, thu hoạch được thù lao so với người bình thường lớn hơn rất nhiều, mỗi tháng ít thì có hơn một ngàn Linh tệ, nhiều thì ba bốn ngàn.
Mấu chốt là thực lực võ giả có thể tăng lên, thu nhập cũng sẽ càng ngày càng nhiều.
Nhưng hết lần này tới lần khác hắn là một cái củi mục cộng thêm phế nhân a!
Không có bối cảnh, không có thực lực, không có thiên phú, lại nghèo rớt mồng tơi. . . Để hắn ra ngoài làm công mà nói, lấy thu nhập mỗi tháng một trăm khối Linh tệ của người bình thường, hắn phải tích lũy đến năm nào tháng nào đây?
"Hệ thống, không thể ký sổ sao a?"
Tô Tiểu Bạch chưa từ bỏ ý định.
"Kí chủ, ngài nghe nói qua có cùng hệ thống ký sổ sao?"
Hệ thống dùng giọng điệu thiên chân khả ái nói.
"Vậy kích hoạt ngươi có cái rắm gì dùng!"
Tô Tiểu Bạch lườm nguýt một cái.
"Ca!"
Lúc này, bên ngoài gian phòng truyền đến một đạo thanh âm trong trẻo động lòng người.
Tô Tiểu Bạch ngẩng đầu một cái, đẩy cửa phòng ra, một tiểu mỹ nhân ước chừng mười lăm mười sáu tuổi buộc tóc đuôi ngựa, da trắng mỹ mạo, xinh đẹp mặn mà, mắt to vụt sáng đáng yêu đi tới.
"Ca, anh tỉnh rồi!"
Tiểu mỹ nhân xán lạn cười một tiếng, giống như là vạn vật khôi phục, làm cho người cảm thấy như gió xuân ấm áp.
Tô Tiểu Bạch có một nháy mắt thất thần, nhưng rất nhanh liền bị ký ức trong đầu làm tỉnh lại.
Tô Linh Nhi.
Muội muội của Tô Tiểu Bạch.
Đồng thời nàng còn có một thân phận khác —— là con dâu nuôi từ bé của Tô Tiểu Bạch!
Tô Tiểu Bạch là con một, cha mẹ là người bình thường, mấy năm trước hung thú xâm lấn, cha mẹ Tô Linh Nhi chết bởi tai nạn, vì để tương lai con trai có thể tìm tới lão bà, cha mẹ hắn từ trong trại trẻ mồ côi nhận nuôi một đứa bé gái, lấy tên Tô Linh Nhi.
Cho nên từ nhỏ, cha mẹ đều là lấy tiêu chuẩn con dâu đối đãi Tô Linh Nhi, Tô Linh Nhi cũng biết rõ người chồng tương lai của mình là Tô Tiểu Bạch từ nhỏ, một mực lấy tư thái đối đãi người yêu tương lai đối đãi Tô Tiểu Bạch.
"Được rồi, chính mình phế vật lại thêm củi mục nghèo rớt mồng tơi không nói, còn có một nàng dâu!"
"Mặc dù nàng dâu này đẹp mắt muốn mạng, nhưng cái trọng trách này cũng nặng nề không ít a!"
Tô Tiểu Bạch một mặt bất đắc dĩ.
"Ca, bụng của anh có đói không, có muốn ăn chút đồ vật gì hay không?"
Tô Linh Nhi nhu thuận nói, " Hôm nay em làm công giúp thím mập ở sát vách, kiếm lời 5 khối Linh tệ đây! Không phải ca rất thích mì thịt bò sao? Chúng ta đi ăn mì thịt bò đi!"
Nghe được lời này của Tô Linh Nhi, Đáy lòng Tô Tiểu Bạch yếu ớt thở dài.
Tô Tiểu Bạch hiện nay 17 tuổi, còn là một học sinh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất