Chương 49: Cái bóng ngược sát!
Giờ phút này, toàn bộ đại sảnh tiếp khách của Viên gia yên tĩnh đến mức một cây châm rơi trên mặt đất cũng có thể nghe được rõ ràng.
Trong mắt tất cả mọi người, đều viết đầy kinh hãi.
Võ giả cao cấp 17 tuổi.
Cái này ở trong lịch sử của căn cứ số 18, có thể nói là trước nay chưa từng nghe, chưa từng thấy... Cho dù là ở trên tivi, cũng không có thiên tài có thể sánh vai với Tô Tiểu Bạch.
Không, cái này đã không thể coi là thiên tài.
Đây thật chính là quái vật.
Là yêu nghiệt!
Nhân vật yêu nghiệt tuyệt thế vô song!
Một khi nhân vật như vậy trưởng thành, thành tựu tương lai đâu chỉ là Võ Soái, Võ Thần?
Sợ là có thể đạt tới cảnh giới cao hơn Võ Thần, cảnh giới trong truyền thuyết!
1 tỷ, quá đáng sao?
Không, không quá đáng chút nào, vô cùng hợp tình hợp lý!
Nếu như hôm nay đổi thành đại gia tộc ở nơi này, đừng nói là 1 tỷ, dù là 10 tỷ, cũng sẽ không tiếc!
Linh tệ dễ kiếm, nhân tài khó thấy...Hơn nữa càng là loại yêu nghiệt vạn năm đều chưa chắc có thể gặp được này!
“Ngươi...ngươi...”
Viên Phi Hạc vốn muốn mở miệng, nhưng vì quá mức rung động, lời gì cũng không thể nói ra...hít sâu một hơi, cưỡng ép đè xuống nỗi khiếp sợ trong lòng, mở miệng nói “Tô khách khanh, 1 tỷ bây giờ Viên gia không có, con số này quá nhiều, toàn bộ Viên gia cũng chưa chắc lấy ra được...Nhưng mà ta có thể bảo đảm, chỉ cần ngươi gia nhập Viên gia bọn ta, ngày sau đừng nói là 1 tỷ, cho dù là 10 tỷ ta cũng cho ngươi, như thế nào?”
Viên Phi Hạc động lòng.
Không cần phải nói, chỉ bằng vào một điểm võ giả cao cấp này, đã đủ để trở thành mục tiêu chiêu mộ...Dù sao gia tộc bọn họ chỉ là gia tộc nhỏ, người cảnh giới Võ Sư cũng chẳng có mấy.
Vì vậy võ giả cao cấp thuộc về lực lượng trung kiên của Viên gia, là đối tượng họ ra sức chiêu mộ!
Chớ nói chi là thiên phú của Tô Tiểu Bạch yêu nghiệt, nếu như có thể mời hắn gia nhập, Viên gia đăng đỉnh trở thành đại gia tộc, là chuyện trong tầm tay!
“Không có vậy coi như xong!”
“Chờ khi nào các ngươi có, rồi tới tìm ta cũng không muộn!”
Tô Tiểu Bạch cũng không có tiếp nhận đề nghị của Viên Phi Hạc, ung dung đứng dậy.
“Tô khách khanh, hi vọng ngươi có thể hiểu được, hiện nay quyền chủ động, không phải nằm trong tay ngươi.”
Ánh mắt Viên Phi Hạc lập tức âm trầm xuống.
Trong giọng nói của hắn cũng mang theo ý uy hiếp nồng nặc.
Không chịu quy thuận.
Vậy thì đối với bọn họ mà nói, không chỉ không phải là trợ lực, mà còn là một mầm tai họa lớn!
Viên Phi Hạc làm sao có thể bỏ mặc cho những uy hiếp này tùy ý trưởng thành?
“Thế nào? Chẳng lẽ ngươi còn muốn giết ta sao?”
“Ta nhưng mà có thẻ căn cước của khu hạch tâm a!”
Tô Tiểu Bạch nheo mắt lại nói.
“Ha ha ha...”
Viên Phi Hạc cất tiếng cười to, “Tô khách khanh, rất tiếc phải nói cho ngươi biết, từ một khắc khi ngươi bắt đầu bước vào Viên gia, toàn bộ đã nằm trong phạm vi khí cụ che đậy của chúng ta!”
“Đừng nói là ngươi bóp vỡ thẻ căn cước, dù là ngươi có máy truyền tin siêu dẫn, cũng không phát ra được bất kỳ tin tức gì!”
“Đây là đại lễ ta chuẩn bị cho ngươi, thế nào? Thích chứ?”
Người của Viên gia chung quanh cũng liên tục cười lạnh.
Tại đây riêng là võ giả cao cấp, cũng có hơn hai mươi người.
Võ Sư, càng là có đến bảy tám người.
Ngoài ra các võ giả bên ngoài trang viên lại là nhiều không kể xiết.
Dưới tình huống bị vây khốn không có tiếp viện như vậy, chỉ là một tên võ giả cao cấp, chấp cánh cũng khó thoát!
“Ồ~”
“Thì ra là như vậy a!”
Tô Tiểu Bạch giống như bừng tỉnh, sau đó trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ, vô cùng khoái trá lại ngồi lên ghế, nói, “Vậy ta liền an tâm!”
Thấy Tô Tiểu Bạch lộ ra nụ cười nhẹ nhàng tự nhiên như thế, tiếng cười của Viên Phi Hạc dần dần yếu đi, trong lòng vô hình dâng lên một tia cảm giác khác thường.
Giống như bây giờ bị vây ở trong lồng không phải Tô Tiểu Bạch, mà chính là bọn hắn!”
“Tô khách khanh, ta sẽ cho ngươi một cơ hội cuối cùng!”
“Nếu như ngươi đáp ứng, vậy liền ăn viên thuốc này đi!”
Viên Phi Hạc lật tay một cái, lấy ra một viên đan dược màu xanh lá cây.
Hắn cong ngón búng ra, viên đan dược bắn tới Tô Tiểu Bạch, Tô Tiểu Bạch giơ tay lên nắm lấy.
“Đây là ‘Hồi Cổ Hoàn’, sau khi phục dụng, thân thể ngươi tạm thời sẽ không có gì khác thường, nhưng mà sau bảy ngày, ngươi sẽ cảm thấy trên thân thể tê liệt đau nhức...Chẳng qua đừng lo lắng, Viên gia chúng ta có thuốc giải, chỉ cần ngươi cách mỗi bảy ngày đi tới nơi này, cũng ngoan ngoãn phục tùng mệnh lệnh của Viên gia chúng ta, ta sẽ cho ngươi thuốc giải đấy!”
Ánh sáng lăng liệt trong mắt Viên Phi Hạc chớp động , “Dĩ nhiên, ngươi cũng có thể lựa chọn từ chối, nhưng ta nghĩ ngươi thân là một võ giả cao cấp, trong tình huống không cách nào phát ra lời cầu viện gì, bị vây khốn ở nơi này, kết cục sẽ ra sao ngươi nhất định cũng rõ rồi chứ?”
“Đã từng có người cố gắng từ chối ta, nhưng cuối cùng, bọn họ đều trở thành đống tro cốt màu xám.”
“Tô khách khanh, đây là một cái cơ hội cuối cùng, ngươi phải nắm chắc thật tốt a!”
Không thể không nói, thủ đoạn của Viên Phi Hạc đúng là tàn nhẫn.
Trước kia hắn từng dùng thủ đoạn này, cưỡng ép không ít võ giả bán mạng cho hắn...Rơi vào tình huống này, các võ giả khác không còn bất kỳ lựa chọn nào.
Hoặc là chết, hoặc là quy phục.
Không có ai muốn chết.
Chỉ có thể lựa chọn thuận theo.
Vì vậy chiêu này của Viên Phi Hạc lần nào cũng thành công.
Bây giờ dùng trên người của Tô Tiểu Bạch, Viên Phi Hạc cũng giống như trước làm vậy...Bởi vì hắn thấy, thiên phú của Tô Tiểu Bạch cao như vậy, không cần người khác coi trọng hắn, chính hắn cũng sẽ quý trọng tính mạng của mình, tất nhiên sẽ lựa chọn quy phục!
Một khi quy phục, vậy thì đồng nghĩa với Viên gia có thêm một sự trợ giúp lớn, ngay sau đăng đỉnh thành đại gia tộc cũng không còn là mơ mộng nữa!
“Thì ra là như vậy, đây là thủ đoạn của ngươi sao a!”
“Ta còn tưởng rằng có gì mới mẻ hơn đây...”
Tô Tiểu Bạch nhếch mép cười.
Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng dùng sức bóp một cái.
Viên đan dược màu xanh lá cây này trực tiếp bị hắn bóp nát bấy!
Chỉ một thoáng.
Từng cỗ khí thế linh lực chung quanh ầm ầm bùng nổ, trong mắt tất cả võ giả của Viên gia lộ ra ánh sáng hung tàn, nhìn chòng chọc vào Tô Tiểu Bạch, đều đã làm xong tư thế chém giết!
“Rượu mời không uống, chỉ thích uống rượu phạt...”
Viên Phi Hạc tiếc nuối lắc đầu, “Ngươi đã tự tìm đường chết, ta đây cũng không có cách nào, làm thịt...”
Chữ “hắn” cuối cùng còn chưa nói hết, bỗng nhiên, bên ngoài phòng tiếp khách rõ ràng truyền đến động tĩnh không nhỏ!
Tiếng la giết! Tiếng binh khí va chạm, tiếng kêu cứu dồn dập, thoáng cái huyên náo lên!
“Ừm?”
Ánh mắt tất cả mọi người chuyển dời vào cửa chính.
“Xảy ra chuyện gì?”
Viên Phi Hạc cũng nhíu mày, “Đi, ra ngoài xem có chuyện gì!”
Một võ giả được phân phó đi tới cửa, cửa lớn vửa mở ra, thân hình của hắn bỗng nhiên cứng đờ, ngay sau đó cả người ngả ra sau, ngã trên mặt đất.
Mọi người nhìn một cái, liền thấy trên cổ người này xuất hiện vết thương hẹp dài, máu tươi đang điên cuồng bắn ra!
Mà đứng ở cửa, rõ ràng là một đạo thân ảnh mặc áo choàng đen, mang mặt nạ màu đen.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất