Ta Dựa Vào Bán Manh Để Thăng Cấp

Chương 83: Gấu trúc đắn đo

Trước Sau
Muốn bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp, nhất định phải tốn 100 tinh tế tệ để mua sắm bình luận hiệu ứng đặc biệt.

Nhưng cho dù như thế, bình luận vẫn càng lúc càng nhiều.

Mỗi người đều giống như phát điên, bị thần thú hộ pháp của Manh giáo manh cho ngao ngao kêu gào.

Liên tục tỏ vẻ hiện tại quả thực chính là thời khắc tươi đẹp nhất trong cuộc đời.

Hận không thể cho thời gian lập tức dừng lại, vĩnh viễn không trôi đi.

Càng ngày người xem càng không ngừng ùa vào.

Dưới sự phổ cập kiến thức của người xem cũ, sôi nổi bắt đầu dùng bình luận hiệu ứng đặc biệt tiến hành spam, hơn nữa toàn bộ quá trình đều cam tâm tình nguyện, không có một chút kháng cự.

Cho dù tốn tiền, bọn họ cũng muốn bình luận biểu đạt sự kích động trong lòng!!!

Thú biến dị trong video, cư nhiên.....thực sự xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp.

Còn dùng một đôi mắt nhỏ cực kỳ đáng yêu nhìn màn hình.

Gần tới nỗi sắp không thể thở nổi!!!

[Ta hạnh phúc quá! Có thể nhìn thấy thú biến dị đáng yêu như thế.]

Mà có người xem bị sốc: [Phòng phát sóng trực tiếp này khắp nơi đều tràn ngập mùi tiền tài, quả thực quá đáng sợ.]

[Dù sao đáng yêu có thể muốn làm gì thì làm, người anh em, phải học được bình tĩnh.]

[Nhưng không có ai biết nó là giống loài gì sao?]

Lời này rất nhanh gợi lên lòng hiếu kỳ của mọi người, bắt đầu thảo luận sôi nổi.

[Có thể là một giống loài biến dị mà trước mắt chúng ta còn chưa phát hiện chăng, dù sao thời đại này đối xử với thú biến dị rất không tốt, càng không có ai muốn đi nghiên cứu tư liệu liên quan tới thú biến dị.]

[Không quan tâm nó là cái gì, ta chỉ hâm mộ người làm việc ở đây, chẳng những có thể lĩnh tiền lương cao, còn có thể mỗi ngày nhìn đám lông xù xù, quả thực chính là thiên đường nhân gian.]

[Cũng muốn được làm việc ở đây!!!!!]

Quý Vô Tu ỷ vào đôi mắt tụ quang của mình, nhẹ nhàng thu hết bình luận vào đáy mắt, nhịn không được nói với hệ thống: "Sao lại như vậy? Chẳng lẽ bọn họ không nhận ra ta là gấu trúc thời kỳ địa cầu cổ sao?"

Gấu trúc có vẻ ngoài đặc sắc như vậy.

Cho dù qua mấy trăm năm, cũng không thể bị quên đi hoàn toàn như vậy chứ, ngay cả tư liệu cũng không tìm thấy?

Y còn nhớ lúc trước rõ ràng bình luận có nhắc tới khoa học đang tiếp cần thời kỳ địa cầu cổ.

Cái đề tài nổi tiếng một thời này cũng không bị quên đi.

Thế mà thân là quốc bảo, vì sao lại giống như hoàn toàn bị lãng quên khỏi dòng sông lịch sử.

Giữa mùa hè, Quý Vô Tu lập tức cảm thấy một trận lạnh lẽo ập vào trong lòng.

Nghĩ lại.

Thế giới này có hổ, có báo, thậm chí còn có các loại thú biến dị thường thấy khác.

Đương nhiên còn có một vài sinh vật chưa bao giờ nhìn thấy ở địa cầu.

Ví dụ như Hắc Mao Cầu.

Nó tuyệt đối không phải sinh vật địa cầu.

Nhưng còn nó là gì, thì lại không biết được.

"Hệ thống, ngươi biết chuyện này là sao không?"Quý Vô Tu lo lắng sốt ruột hỏi.

Giọng nói của hệ thống giống như mang theo mờ mịt: [Trong dữ liệu của bổn hệ thống không có giải đáp cho phương diện này, xem ra chỉ có thể dựa vào ký chủ ngài đi tìm chân tướng.]

Quý Vô Tu gật gật đầu, áp xuống suy nghĩ bất an này trong lòng.

Hiện tại y nghĩ đến mấy thứ này cũng không có bất cứ tác dụng gì.

Chỉ cần yên ổn bán manh, sau đó nỗ lực thăng cấp là đủ rồi.

Trong phòng họp cao cấp của khu B gần khu C nhất, Otis đang trao đổi về việc liên quan tới trùng động với người phụ trách.

Hắn ngồi ngay ngắn trên ghế, nhìn thoáng qua một đám khuôn mặt hoặc là sợ hãi hoặc là chột dạ, hỏi: "Tìm được sâu biến dị không chế trùng triều chưa?"

Người phụ trách hai mặt nhìn nhau, mặt lộ vẻ chua xót nói: "Nguyên soái, chúng tôi đã tận lực tìm kiếm, nhưng cũng không biết vì sao, tựa hồ con sâu biến dị này biết chúng ta đang tìm nó, nó hiện tại ẩn nấp rất kín, chúng tôi đã phái ra rất nhiều binh linh và người máy trinh sát trên không trung, nhưng vẫn không phát hiện được gì cả."

Otis nhíu mày: "Tiếp tục tìm."

Nếu mặc kệ để nó ở bên ngoài một ngày, sẽ khiến khu C bị tổn thất khôn lường.

********

Thời gian cách trùng động bùng nổ đã qua gần năm tiếng đồng hồ, vật kiến trúc vất vả lắm mới trùng kiến lại được lại lần nữa bị đại quân trùng triều phá hủy, đi đến nơi nào liền không còn một ngọn cỏ.

Rất nhiều người thường đang được khẩn cấp dời tới khu an toàn, các binh lính vốn nên dưỡng thương lại lần nữa lên chiến trường, bắt đầu điên cuồng đánh nhau với sâu biến dị.

Rất nhanh, dưới sự tấn công điên cuồng của sâu biến dị, từng người lính lại ngã xuống, không còn đứng lên.

Đại quân trùng triều tiếp tục xông về phía trước, không ngừng xuất phát về trung tâm thành phố, râu của chúng nó điên cuồng run rẩy, đôi mắt đỏ như máu tràn ngập điên cuồng hưng phấn.

Không trung không ngừng truyền tới mệnh lệnh của sâu biến dị cấp 5, khiến chúng nó không màng tất cả bắt đầu điên cuồng tấn công.

**********

Khu B vẫn phồn vinh như cũ, nguy cơ mà trùng triều lần trước mang tới cơ hồ có thể xem nhẹ như không.

Nhưng bọn họ vẫn rất lo lắng về nguy cơ trùng triều ở khu C.

Nếu khu C không thể giải quyết chuyện này.

Như vậy đại quân trùng triều sẽ dần dần lan tràn ra xung quanh, cuối cùng sẽ lan tới gần khu B.

Giờ phút này, phát sóng trực tiếp vẫn đang tiếp tục.

Bình luận vẫn điên cuồng thay đổi, đại đa số mọi người đều tràn ngập tò mò về con thú biến dị cực kỳ thần bí này.

Bọn họ đưa ra đủ loại câu hỏi với Triệu Lợi Binh.

[Chủ phòng, con thú biến dị này ăn gì thế?]

Triệu Lợi Binh nhớ lại, không chắc chắn lắm nói: "Hẳn là thích ăn thịt."

[Ngao! Chỉ nghĩ tới hình ảnh nó ăn thịt, liền cảm thấy đáng yêu muốn chết.]

[Vừa rồi nhìn thấy mạng tinh tế thông báo khẩn cấp, khu C xuất hiện nguy cơ trùng động, hình như rất gần chỗ chủ phòng các ngươi.]

[A không thể nào? Sao lại xuất hiện nguy cơ trùng động!]

Triệu Lợi Binh ngẩn người, lập tức nhớ tới lúc ấy nguyên soái vội vàng rời đi, hỏi người trong phòng phát sóng trực tiếp: "Nguy cơ trùng động giải quyết thế nào rồi?"

Cả ngày nay anh đều không lên mạng tinh tế, cũng không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.

Có người xem lập tức bình luận trả lời: [Lúc trước khu C xảy ra nguy cơ trùng động, nghe nói nguyên soái đáng trấn thủ ở khu C, chờ con sâu biến dị kia xuất hiện.]

Triệu Lợi Binh thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Y tin rằng chỉ cần có nguyên soái ở đó, cái gọi là nguy cơ trùng triều đều sẽ được giải quyết.

[Nhưng con sâu biến dị cấp 5 kia ẩn nấp rất kỹ, đến giờ đã qua năm tiếng đồng hồ, vẫn chưa phát hiện ra tung tích của nó, cứ tiếp tục như vậy, khu C sớm muộn cũng sẽ.....]

Người nọ đang nói đột nhiên im bặt.

Bình luận giống như ngừng lại vài giây.

[A không thể nào? Nguyên soái con đang trấn thủ ở đó.]

Triệu Lợi Binh nghiêm mặt giải thích: "Nguyên soái có mạnh, hắn cũng chỉ có một mình, căn bản không thể tiêu diệt nhiều trùng triều như vậy, chỉ có nhanh chóng tìm ra sâu biến dị, mới có thể giải quyết lần nguy cơ này."



[Chủ phòng nói đúng.]

Người xem bỗng trở nên lo lắng.

Tận đến khi một bình luận đáng sợ xuất hiện: [Các ngươi nói......nó có thể giống như sâu biến dị ở khu B, ngụy trang thành con người xen lẫn vào bên trong không?]

[Đừng.....đừng làm ta sợ, nếu nó thật sự giả làm con người, chẳng phải sẽ có thể trà trộn vào khu an toàn, nơi đó đều là người thường đấy.]

Bình luận lập tứcyên lặng vài giây.

[Vậy......mau chóng nói suy đoán này cho người phụ trách khu C, nếu không thật sự rất đáng sợ.]

[Mọi người có ai có thể liên hệ với người khu C không? Thật sự không được thì lên trang của bọn họ nhắn lại.]

Triệu Lợi Binh lập tức không ngồi yên được: "Ta có thể liên hệ nguyên soái, ta sẽ nói cho hắn."

Khán giả lập tức thúc giục: [Chủ phòng nhanh chóng gửi, muộn một giây nói không chừng sẽ khiến rất nhiều người chết đây.]

Triệu Lợi Binh đương nhiên biết đạo lý này, anh lập tức lấy quang não ra, gửi tin tức này cho nguyên soái đang ở khu C.

Mà Otis bên kia cũng nhanh chóng trả lời: [Ừ.]

Một chữ vô cùng đơn giản, lại khiến Triệu Lợi Binh thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Màn hình phát sóng trực tiếp vẫn đang nhấp nháy không ngừng bình luận.

[Thế nào chủ phòng, nói chuyện này cho nguyên soái chưa?]

Triệu Lợi Binh nói: "Mọi người yên tâm, ta đã đem thông báo tin tức này cho nguyên soái rồi."

[Vậy là được rồi, hi vọng khu C bình an.]

[Bình an.]

Cũng có người xem nhịn không được mê mang.

[Nguyên nhân dẫn tới trùng động xuất hiện rốt cục là gì? Trình độ khoa học kỹ thuật hiện giờ cao như vậy, nhưng còn không thể điều tra ra nguyên nhân sao?]

[Đúng vậy, nghĩ tới mỗi ngày đều phải lo lắng đề phòng, liền cảm thấy sợ hãi.]

Quý Vô Tu ngồi ở chỗ kia, an tĩnh xem bình luận.

Trong lòng lại tràn ra một tia bất an.

Mà đúng lúc này, có bình luận xuất hiện.

[Đột nhiên nhớ tới con sâu biến dị ngụy trang thành con người ở khu B kia, còn không phải là bị con thú biến dị này nhận ra sao, chủ phòng có thể thử mang con thú biến dị này qua đó, nhìn xem có thể giúp đỡ gì được hay không.]

[Đúng vậy, như vậy có thể tránh được rất nhiều người chết.]

Quý Vô Tu nhìn thấy bình luận này, vẻ mặt như đang suy tư điều gì.

Nhưng lại một bình luận hiện lên.

[Đột nhiên cảm thấy có chút hụt hẫng, người trên thế giới này vẫn luôn ngược đãi thú biến dị, từ trước tới nay các ngươi đều chưa từng hỏi qua ý kiến nó, đã muốn khiến nó coi như chưa từng xảy ra việc gì đi giúp con người, đổi thành các ngươi, sẽ hi sinh nguy hiểm đi cứu một người hành hạ mình sống không bằng chết sao?]

Người xem vốn đang hưng phấn đột nhiên im lặng.

Bọn họ nhớ tới những con thú biến dị bị tra tấn trên mạng tinh tế, nhớ tới ánh mắt tràn ngập thù hận của chúng nó đối với con người, còn những con non tuyệt vọng bên bờ tử vong, còn chưa từng được vui vẻ lớn lên đã bị chết đi như vậy.

Người kia lại tiếp tục bình luận: [Thú biến dị nơi này đã từng bị con người tra tấn, nếu không phải Otis cứu chúng nó, hơn nữa bảo vệ chúng nó, các ngươi cho rằng còn có thể nhìn thấy thú biến dị ngoan ngoãn như vậy sao?]

[Chúng nó có thể lương thiện, nhưng chúng ta không thể không có lương tâm như vậy, thú biến dị có thể mạo hiểm tính mạng đi cứu người trong trang viên, nhưng các ngươi không có quyền bắt chúng nó mạo hiểm đi cứu mọi người, hiểu không?]

Có người phụ họa: [Đúng vậy, hiện tại ngẫm lại, nếu ta là thú biến dị, ta cản bản không làm được cái việc lấy ơn báo oán, huống hồ là mạo hiểm tính mạng đi cứu người?]

Cũng có người phản bác: [Nhưng cũng không cần nó đánh nhau với sâu biến dị cấp 5, chỉ tới tìm sâu biến dị cấp 5 là được, huống hồ kia là mấy triệu mạng người, còn không đáng để nó buông tất cả thù hận đi cứu người sao?]

[Lầu trên đúng là lớn mặt, ta hỏi ngươi, nếu ta mỗi ngày tra tấn ngươi, đánh ngươi, thậm chí muốn giết ngươi, nhưng có một ngày ta bị nguy hiểm tới tính mạng, ngươi sẽ mạo hiểm bị sâu biến dị cấp 5 giết chết để cứu ta sao?]

[Đối diện với mấy triệu mạng người, nên buông tất cả thù hận cá nhân, huống chi cũng không cần hỏi con thú biến dị này rốt cục có đồng ý hay không, trực tiếp mang nó tới là được.]

Phòng phát sóng trực tiếp càng lúc càng ồn ào.

Mà khu C.

Gần triệu người đang ồ ạt tiến vào khu an toàn, ai cũng liều mạng chen lấn về phía trước, hô to: "Ta là người thường, mau để ta đi trước."

Bản chất ti tiện của con người lập tức hiện ra vào giờ phút này.

Nhưng càng nhiều người, mặt đầy kinh hoàng và tuyệt vọng.

Mọi người đều đang lo lắng, sợ hãi.

Sợ một đạo phòng tuyến cuối cùng này sẽ bị đột phá.

Đến lúc đó bọn họ phải làm sao bây giờ?

Người sớm nhất tiến vào khu an toàn nhịn không được mở quang não, liên lạc với người thân của mình.

Mà không biết là ai đột nhiên hoảng sợ la lên.

"Chỗ chúng ta có sâu biến dị cấp 5 trà trộn vào."

Lúc đầu rất nhiều người mờ mịt không biết chuyện gì xảy ra.

Mà người kia lắc quang não trong tay, vẻ mặt hoảng sợ nói: "Sâu biến dị cấp 5! Nó nhất định đã ngụy trang thành con người trà trộn vào rồi."

Hắn điên cuồng nhìn xung quanh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mọi người, đột nhiên kích động bắt lấy tay của một người không ngừng lắc lắc: "Có phải ngươi không! Nhất định là ngươi!"

Hắn......điên rồi.

Rất nhanh quân đội liền xuất hiện, lập tức kéo người điên kia đi khẩn cấp cách ly.

Người phụ trách xuất hiện, bắt đầu trấn an mọi người.

Tỏ vẻ lần này nhất định sẽ vượt qua khó khăn, hi vọng mọi người đừng khủng hoảng, bảo trì trấn định.

Sau đó, từng tốp binh lính tiến vào, nghiêm khắc canh gác từng khu vực, trận địa sẵn sàng đón địch.

Càng như vậy, mọi người lại càng thêm an tâm.

Trong lòng nghĩ nhiều binh lính như vậy, an toàn lại được tăng thêm không ít.

Mà đúng lúc này, có người đột nhiên phát hiện quang não của mình không thể vào mạng.

Mọi người lại lần nữa rối loạn, quân đội đã sớm có chuẩn bị, lập tức bắt đầu trấn an, tỏ vẻ vì nguy cơ trùng triều khiến cho nơi này không thể liên lạc bằng quang não, hi vọng mọi người đừng khủng hoảng, đừng sợ hãi, yên tâm chờ đợi cứu viện.

Ánh mắt của phần đông mọi người trở nên nghi hoặc, nhưng lại chỉ có thể âm thầm bình tĩnh lại.

**********

Từ Mậu Điền lúc này trốn ở góc phòng, thật cẩn thận lấy tảng đá chặn lại.

Hắn thở dốc vài tiếng, lập tức trốn vào trong một góc, băng qua một con đường dài ngoằn ngoèo, đi tới hầm trú ẩn, nơi này có mấy chục nghìn người chạy nạn tụ tập, nhưng lại chỉ có hơn một trăm bình lính.

Bọn họ là cư dân sinh sống ở gần đây, nhưng vì trùng động xuất hiện quá bất ngờ, bọn họ đoàn kết cùng nhau chống lại tiểu đội sâu biến dị, cũng lo lắng chờ đợi quân đội tới.

Tuy bọn họ có thể lái phi hành khí rời đi, nhưng vì không phải máy bay chiến đấu, căn bản không thể chống lại trùng triều tập kích, ngược lại còn tăng thêm nguy hiểm bị bại lộ.

Huống chi nơi này cách khu an toàn thật sự quá xa.

Ai cũng không biết trên đường có gặp phải trùng triều hay không.

Vì thế bọn họ bàn bạc, lựa chọn ở chỗ này chờ đợi quân đội cứu viện.

Không mất nhiều thời gian, quân đội sẽ lập tức tới nơi này.

Nhưng khi mọi người chuẩn bị tiến vào máy bay quân dụng, một lượng lớn trùng triều xuất hiện, chiến tranh tàn khốc lại lần nữa kéo lên màn che.

Nửa giờ sau, quân đội ở nơi này tổn thất hơn một nửa.

Chỉ còn lại 100 chiến sĩ này, cùng mọi người trốn vào hầm trú ẩn.



An tĩnh chờ đợi khiến mọi người bắt đầu trở nên khẩn trương và bất an, hơi thở áp lực lan rộng.

"Nếu chỗ chúng ta có thú biến dị thì tốt rồi, nói không chừng cũng sẽ không chết nhiều người như vậy."

Mọi người im lặng không nói.

Nhưng trong lòng lại nghĩ như vậy.

Khu B gặp phải trùng triều đáng sợ nhất, sâu biến dị lại được giải quyết trong một tiếng đồng hồ ngắn ngủi.

Thứ đóng vai trò quyết định hoàn toàn là con thú biến dị kia.

Cho dù không thể ra ngoài, nhưng quang não vẫn có thể dùng.

Có người như nhớ ra điều gì, lập tức mở raphòng phát sóng trực tiếp.

Trong hình xuất hiện một con thú biến dị màu đen trắng, nó ngoan ngoãn ngồi ở chỗ kia, vẻ mặt trầm tư thoạt nhìn vô cùng ngốc nghếch đáng yêu, khiến hắn nhịn không được mà bật cười.

Người xung quanh thấy thế, tiến lại gần cùng nhau xem.

"Phòng phát sóng trực tiếp này mở khi nào thế?"

"Không biết, nhưng nó quả thực còn đáng yêu hơn cả trong video."

Bình luận điên cuồng đổi mới, khiến sợ hãi trong lòng mấy người này tiêu tán không ít.

Tận đến khi có bình luận nhắc tới việc sâu biến dị cấp năm có thể ngụy trang thành con người, vẻ mặt mấy người này lập tức thay đổi, thân thể giống như rơi vào hồ băng.

Trên mặt mỗi người đều tràn ngập sợ hãi cực độ.

"Không thể có chuyện như vậy được....."

Sắc mặt mọi người trắng bệch, nhưng kỳ thực trong lòng lại tin tưởng hơn nửa.

Vẻ mặt mấy người này lập tức khiến người xung quanh chú ý, bọn họ tiến lại gần, rất nhanh cũng biết được chuyện này.

Cảm xúc vốn là tuyệt vọng khủng hoảng lại lần nữa lan tràn ra xung quanh.

Cảm xúc của mọi người trở nên càng thêm kích động, giống như dây đàn căng chặt tùy thời sẽ bị đứt.

Bọn họ sôi nổi mở ra quang não, dũng manh tràn vào phòng phát sóng trực tiếp, muốn biết càng nhiều việc hơn.

Mà lúc này, xuất hiện bình luận có người nói muốn cho thú biến dị tới hỗ trợ, nói không chừng có thể cứu được người khu C.

Người trong hầm trú ẩn lập tức rối loạn, mọi người bắt đầu thảo luận chuyện này rốt cục có tác dụng không.

Nhưng phần đông người, trong lòng trào ra vô hạn hi vọng.

Nếu con thú biến dị kia có thể tìm ra sâu biến dị cấp 5.

Như vậy mọi người sẽ thật sự được cứu rồi.

Nhưng sau đó, từng bình luận mới lại xuất hiện.

Toàn bộ đều khiển trách con người ích kỷ không quan tâm tới suy nghĩ của thú biến dị.

Mọi người lập tức im lặng như tờ.

Ngay sau đó lộ ra nụ cười khổ.

Đúng vậy.

Bọn họ có quyền gì bắt con thú biến dị kia mạo hiểm nguy hiểm tới đây chứ.

"Đừng nghe những bình luận đó nói." Không biết là ai đột nhiên rống giận: "Chết tiệt, đám người kia đúng là đứng nói chuyện không đau eo, người gặp phải trùng triều cũng không phải bọn họ."

Dứt lời, gã lập tức bình luận: [Chẳng lẽ các ngươi vì một con thú biến dị mà bỏ rơi tính mạng của hàng triệu người sao?]

[Thân là con người, đương nhiên không thể nhìn đồng loại gặp nguy hiểm mà không màng, cho nên nguyên soái đã phái quân đội đi qua cứu người, các ngươi còn muốn náo loạn cái gì?]

[Đúng vậy, mỗi quân đội chỉ có thể đóng quân ở khu vực cố định, tránh để trùng động xuất hiện mà không thể chống đỡ, hiện tại nguyên soái đều chấp nhận điều quân đội khu B tới đó, như vậy mà còn coi là vứt bỏ không thèm quan tâm à?]

Người nọ càng nhìn càng nghiến răng nghiến lợi, tiếp tục bình luận: [Tới nhiều quân đội như vậy có ích gì chứ? Có thể tìm được con sâu biến dị cấp 5, chỉ có thể là con thú biến dị kia, nó không tới, chẳng phải ta sẽ chết ở chỗ này sao?]

Lời này vừa phát ra, bình luận lập tức đình trệ.

Có người thử bình luận: [Ngươi là người khu C sao?]

Người nọ thấy mình bị bại lộ, đơn giản không thèm che giấu: "Đúng, mọi người đều là con người, chẳng lẽ các ngươi muốn vì một con thú biến dị, trơ mắt nhìn hàng triệu hàng chục triệu người bởi vậy mà chết sao? Các ngươi căn bản không biết nơi này có bao nhiêu nguy hiểm, mới mấy tiếng thôi, bọn ta đã bị chết rất nhiều người, các ngươi không hiểu gì hết!]

Gã càng nói lại càng sợ hãi, lòng tràn ngập sợ hãi.

Một vài bình luận bắt đầu dao động.

Đúng vậy, một con thú biến dị, thì sao có thể sánh bằng tính mạng của hàng triệu hàng chục triệu người được chứ.

Nhưng vẫn có người tiếp tục phản bác: [Tuy là như vậy, nhưng ta còn muốn nói, con người có thể dốc hết toàn lực vì các ngươi, cho dù bởi vậy mà chết, bởi vì chúng ta đều là đồng loại, còn thú biến dị thì không, chúng ta không có quyền quyết định suy nghĩ của nó.]

[Lầu trên nói đúng, là không sai, các ngươi đúng là đang ở trong nguy hiểm, nhưng nhiều binh lính vì các ngươi mà hi sinh như vậy còn chưa đủ sao, vì sao còn bắt thú biến dị phải chết vì các ngươi?]

Người nọ thấy thế, cuối cùng phẫn nộ: [Một con thú biến dị quan trọng như vậy sao? Dùng mạng của nó đổi lấy mấy chục triệu con người không đủ tư cách sao? Huống hồ nó không nhất định sẽ chết, lần trước không phải nó đã giết chết sâu biến dị cấp 5 sao?]

[Dùng mạng nó đổi, đúng là đủ tư cách, nhưng các ngươi không có quyền quyết định tính mạng của nó.]

Lại có người tiếp tục bình luận: [Thú biến dị vốn nên được sống bình yên, chỉ bởi vì loài người vô duyên vô cớ tra tấn đến chết, mới khiến chúng nó gặp phải tra tấn như vậy, những con thú biến dị bị chết đi đó, sao lại không vô tội?]

[Con người từng thương tổn thú biến dị, nhưng chúng nó cũng vẫn dùng dịu dàng lớn nhất hồi báo con người, càng như vậy, chúng ta càng không thể không có lương tâm như thế được, còn muốn nó rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm.]

Người kia càng thêm điên cuồng, bắt đầu nguyền rủa tất cả mọi người đều chết đi.

Nhưng người trong hầm trú ẩn, lại đột nhiên im phăng phắc.

Bọn họ nhớ tới những con thú biến dị đã từng chịu thương tổn trong video.

Nhớ tới hành vi liều mạng bảo vệ nhân loại dù có bị thương của tiểu li miêu.

Nhớ tới hình ảnh trăn biến dị dùng chóp đuôi quấn lấy tay nhân loại.

Nhớ tới từng con thú biến dị bị chết.

Mà bọn họ thì làm gì?

Người xem video vỗ tay trầm trồ khen ngợi, đăng bình luận tỏ vẻ nói hay lắm.

Hình ảnh phát sóng trực tiếp, đôi mắt của thú biến dị thuần túy trong veo, không chứa một tia tạp chất, có thể nghĩ tới nó sinh sống ở đây tốt thế nào.

Cùng với hình ảnh những con thú biến dị bị con người tra tấn trên mạng, hình thành tương phản mãnh liệt.

Ánh mắt thù hận, vết thương đầy người, cùng với tiếng gào rống tuyệt vọng hung tàn, toàn bộ đều là do con người mang tới cho chúng nó.

Mà bọn họ có tư cách gì, để thú biến dị mạo hiểm cứu mình chứ?

Trong hầm trú ẩn, một người đàn ông hoảng hốt vài giây, lộ ra vẻ mặt hối hận, hắn run rẩy gõ bình luận: [Nếu ta chết, xin hãy tới hội giao dịch khu C xem một con hổ, nếu nó còn sống, xin hãy cứu lấy nó.]

[Lúc ấy nó vẫn luôn cầu cứu tôi, là một con thú biến dị rất tốt, còn có....nhất định phải ngăn con thú biến dị kia tới đây, sự sống chết của nó, không nên để con người quyết định.]

Lời này vừa ra, bình luận lại lần nữa đổi mới.

[Được, các ngươi nhất định sẽ sống sót.]

[Đột nhiên rất muốn khóc là làm sao vậy? Các ngươi nhất định sẽ không có việc gì, nguyên soái Otis chắc chắn có thể giết chết sâu biến dị cấp 5.]

Vẻ mặt Quý Vô Tu tràn đầy phức tạp nhìn màn hình quang não.

Y vẫn luôn biết con người ở thế giới này rất ti tiện.

Lại chưa từng nghĩ tới, bọn họ cũng sẽ có một mặt đáng yêu như vậy.

Đúng lúc này, giọng nói hệ thống vang lên: [Tính! Ngài bán manh thành công khiến 960 người trước mắt chấn động thần kinh, sinh ra ý nghĩ 'Thà bị sâu biến dị giết chết cũng không muốn nó bởi vì mình mà chết', ngài đạt được +6.345 điểm bán manh.]

Quý Vô Tu bỗng chốc nhìn phòng phát sóng trực tiếp, cảm xúc phức tạp lại lần nữa dũng mãnh xông vào lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau