Ta Mang Theo Tiểu Thụ Đi Dưỡng Thai
Chương 66: Test or die (1)
Tạ Tinh chớp mắt nhìn quanh bốn phía, lại nhìn xuống tờ giấy trắng và mấy cây bút đặt trước mặt.
Mắt giấy lờ mờ hiện lên một đống công thức loạn thất bát tao. Tiếp đến là đề bài.
Trong tai nghe màu đen chụp trên đầu phát ra âm thanh rành rọt.
[ Câu 1: Hãy tính tích phân kép của biểu thức rút ra từ đồ thị cho trong hình vẽ sau. ]
Trong vòng năm giây, Tạ Tinh mong rằng mình bị điếc.
Y quăng tai nghe xuống, vỗ bàn một cái đứng lên, chạy về phía cửa ra vào.
: "Thả bố mày ra! Cứu với! Gϊếŧ người rồi!"
Dụng cụ trong phòng lập tức phát ra âm thanh tích tích tích cảnh báo. Ba giáo viên người máy giống nhau xuất hiện xung quanh Tạ Tinh, rút ra gậy điện dài ngoằng.
Tạ Tinh ôm tim.
Hù chết Bảo Bảo.
Đây là thứ gì chứ?
Tạ Tinh bị đám người máy tha trở về bàn học, học sinh xung quanh cổ quái nhìn y vài lần. Sau đó liền cúi đầu tiếp tục làm bài thi của mình.
Dưới sự quản thúc của người máy giáo viên, trong phòng học nháy mắt an tĩnh lại.
Tạ Tinh mặt không cảm xúc đeo tai nghe lên, bị cưỡng ép làm bài thi. Nhìn y bên ngoài bỉnh thản vậy thôi, nhưng tâm thì đã chết rồi.
Dám đối đãi với người ta như thế.
Cầm thú!
Cẩn thận ta chơi chết thế giới này.
[ Truyện: Trường thi kinh dị.
Thế giới càng phát triển, yêu cầu của con người mỗi lúc một nâng cao.
Môi trường tự nhiên bị phá hủy gần hết. Nhân loại đã xây lên tường thành, tạo ra một khu vực độc lập phân chia thành mười phân khu khác nhau. Tại đây, năng lực và sự thông minh được đề cao trên hết.
Dựa trên dự án đào tạo thế hệ nhân tài để tái thiết lập thế giới. Những đứa trẻ vừa đến tuổi đi học đều sẽ được đưa đến phân khu số ba. Dùng tất cả tài nguyên, cơ sở vật chất tốt nhất để bồi dưỡng. Mỗi tháng đều tổ chức một đợt thi.
Những đứa trẻ có tư chất hoặc thông minh sẽ được đặc cách đối xử giống như vua chúa, ngay cả người nhà cũng được hưởng đãi ngộ đặc biệt. Ngược lại, nếu thành tích kém cỏi, sẽ bị đưa đến khu tập thể nghèo đói, gia đình cũng theo đó bị ảnh hưởng. Chưa kể, nếu thi tháng nằm hàng chót trên bảng xếp hạng, lập tức bị áp giải đi 'hành quyết'.
Hệ thống đào thải này đã tồn tại hàng chục năm. Đây cũng được coi là môi trường học tập và ăn chơi khắc nghiệt nhất thế giới.
Thụ chính là một nhân viên trực thuộc chính phủ. Trong lòng vẫn luôn bất mãn với cái hệ thống đang cai trị mười phân khu. Nung nấu ý chí đứng lên lật đổ chế độ.
Công chính từng là một đứa trẻ thuộc diện 'hành quyết' ngay từ lúc được đưa đi học. May mắn trốn thoát lưu lạc đến khu ổ chuột và khu vực ở bên ngoài các phân khu. Lăn lộn khắp nơi tìm cách sinh tồn, tận mắt chứng kiến sự tàn nhẫn của thế giới này. Đối với các phân khu cực kỳ căm ghét.
Một ngày nọ, công chính trà trộn vào trong phân khu số ba làm việc giúp người ta. Lại bị quân chính phủ phát hiện bắn bị thương. Được thụ chính đi ngang qua cứu giúp, còn giúp che dấu người.
Hai người bên nhau lâu ngày sinh tình. Sau đó chung tay lật đổ chế độ. Dựa trên thí nghiệm gen tạo ra đứa trẻ chung của hài người. Mở ra một kỷ nguyên mới cho nhân loại. ]
[ Đáng ra là như thế. ]
[ Nhưng mà, giữa chừng lại xuất hiện một tên tội phạm thời gian. Hắn gϊếŧ chết linh hồn thụ chính chiếm lấy thân xác.
Vì không ưa tình tiết vốn có, tên tội phạm thời gian nọ liền dùng vũ lực đi lên trấn áp toàn bộ phân khu. Tiếp tục cái hệ thống thi cử kia. Công chính vạ vật ở đâu đó rồi chết thì không ai biết.
Chắc là sợ chưa đủ kíƈɦ ŧɦíƈɦ. Thụ chính không chết hẳn mà trùng sinh vào thân xác công chính. Giả danh tiến vào phân khu ba học tập, đồng thời âm thầm điều tra lý do thân xác bị chiếm.
Nhiều lần vô tình qua lại gặp gỡ, tội phạm thời gian và thụ chính trong thân xác công chính yêu nhau.
Thụ chính bị cảm hoá tư tưởng, nghe theo tội phạm thời gian, ủng hộ chế độ hết mình. Xong lại vì chế độ quá hà khắc dẫn đến tương lại nhân loại hoàn toàn tận diệt. Toàn bộ phân khu bị phá huỷ.
Tội phạm thời gian rạch ra lỗ hổng thời không, đưa thụ chính đi cùng.
Thụ chình vì là người bình thường, không chịu nổi áp lực khủng khϊếp giữa các không gian nên bị xé tan tác, linh hồn diệt sạch.
Tội phạm thời gian nở nụ cười đầy ẩn ý.
Hoá ra trong lúc yêu đương với thụ chính, hắn đã bị linh hồn mạnh mẽ của công chính đánh bại rồi chiếm lấy. Công chính trong thân xác tội phạm thời gian cho rằng thụ chính chiếm lấy thân xác mình có âm mưu xấu xa, nên lợi dụng để phá hủy toàn bộ phân khu. Sau đó diệt luôn cả kẻ đã chiếm lấy thân xác mình. Đi tới thế giới mới ngao du. ]
[ Tag đổi công, đổi thụ, đổi qua đổi lại, ngược luyến tàn tâm. ]
Tạ Tinh vừa chà xát cánh tay rời khỏi phòng thi đã bị cốt truyện đập cho choáng váng. Giọng điệu có chút hung dữ
: "*beep* *beep* tám đời nhà tác giả." Tam quan lệch lạc ứ chịu được.
Bầu trời bên ngoài có mưa phùn rả rích, sương mù mông lung nhìn không rõ vạn vật.
Phân khu có máy chấm thi chuyên dụng. Chỉ cần nửa tiếng đã có kết quả. Bảng xếp hạng lớp được treo khắp các hành lang.
Đám học sinh ai nấy đều tiến tới, vây quanh xem thành tích của mình. Thảo luận kịch liệt về bảng xếp hạng vừa lên, thương tiếc cho kẻ hạng chót sắp bị đem đi hành quyết.
Không ngờ, bảng xếp hạng lần này lại có biến đổi không nhỏ.
Top 1 hơn năm tháng qua không suy chuyển, hôm nay lại đổi chủ.
_
Người vẫn luôn xếp hạng top 1 là Bạch Dực. Một thiếu niên khá đẹp trai, thành tích luôn đứng đầu, chơi thể thao cũng rất giỏi. Ở trong mắt bạn học là một sự tồn tại cao cao tại thượng.
Khuyết điểm duy nhất đại khái chính là hiếu thắng quá mức.
Vừa mới xem vị trí trên bảng xếp hạng xong đã dẫn theo một đám đàn em hùng hùng hổ hổ đuổi tới, một đôi mắt to đen nhánh nhìn chằm chằm Tạ Tinh.
Lúc thi được giám sát cẩn mật bởi giám thị là người máy, hệ thống chắc chắn cũng không có vấn đề. Điểm thi đều là năng lực của mỗi người.
Nhìn thiếu niên gầy gò với dung mạo bình thường trước mắt, Bạch Dực nhịn không được cất cao âm lượng: "Sao mày có thể đạt được điểm tuyệt đối bài thi như thế?"
: "Tại mày gà."
Mọi người: "..."
Bạch Dực bị Tạ Tinh chọc giận đến mức toàn thân phát run, hít sâu một hơi muốn giơ nắm đấm. Lại liếc thấy mấy người máy giám thị đang hướng camera trên đầu về hướng này.
Tạ Tinh hiện tại là học sinh đứng đầu, nhiều chế độ đặc quyền đều được bật, sự bảo vệ của người máy dành cho y cũng nâng lên.
Bạch Dực nắm chặt tay, nghiến răng đe dọa trước khi rời khỏi
: "Chuyện ngày hôm nay mày phải nhớ kỹ cho tao!"
Tạ Tinh trấn định vẫy vẫy tay với mấy người đó.
Đôi mắt bình lặng khiêm tốn, nhưng miệng đã cười ngoác lên tận mang tai. Vô cùng hả hê.
Các nhân viên giám sát chính phủ và học sinh khác đều dùng ánh mắt phức tạp nhìn qua.
Nhϊếp Diệu là người miệng lưỡi nhanh nhẹn nhất trong trường, thành tích luôn thuộc top 20. Thấy cảnh này thì hứng thú không thôi chạy lên khoác vai Tạ Tinh.
: "Bạn học Tạ Tinh đúng không?"
Tạ Tinh nhìn qua, tên nhóc này nhìn vậy mà rất soái khí, y quyết định tốt bụng không đập cái tay kia xuống.
: "Bạn học, cậu thật lợi hại. Dám nói chuyện với Bạch Dực như vậy. Còn chiếm luôn top 1 của hắn nữa."
: "Có gì mà không dám." Tạ Tinh mặt không đổi sắc huênh hoang.
: "Ngầu quá đi." Ánh mắt thiếu niên nhịn không được chăm chú thêm một chút: "Kỳ lạ là tôi thuộc hết danh sách học sinh của phân khu ba, lại chưa thấy tên cậu lần nào."
Tạ Tinh quay đầu, người bên cạnh nở một nụ cười không rõ nghĩa.
: "Bạn học Tạ Tinh."
: "Bạn từ đâu chui ra vậy?"
_
Mắt giấy lờ mờ hiện lên một đống công thức loạn thất bát tao. Tiếp đến là đề bài.
Trong tai nghe màu đen chụp trên đầu phát ra âm thanh rành rọt.
[ Câu 1: Hãy tính tích phân kép của biểu thức rút ra từ đồ thị cho trong hình vẽ sau. ]
Trong vòng năm giây, Tạ Tinh mong rằng mình bị điếc.
Y quăng tai nghe xuống, vỗ bàn một cái đứng lên, chạy về phía cửa ra vào.
: "Thả bố mày ra! Cứu với! Gϊếŧ người rồi!"
Dụng cụ trong phòng lập tức phát ra âm thanh tích tích tích cảnh báo. Ba giáo viên người máy giống nhau xuất hiện xung quanh Tạ Tinh, rút ra gậy điện dài ngoằng.
Tạ Tinh ôm tim.
Hù chết Bảo Bảo.
Đây là thứ gì chứ?
Tạ Tinh bị đám người máy tha trở về bàn học, học sinh xung quanh cổ quái nhìn y vài lần. Sau đó liền cúi đầu tiếp tục làm bài thi của mình.
Dưới sự quản thúc của người máy giáo viên, trong phòng học nháy mắt an tĩnh lại.
Tạ Tinh mặt không cảm xúc đeo tai nghe lên, bị cưỡng ép làm bài thi. Nhìn y bên ngoài bỉnh thản vậy thôi, nhưng tâm thì đã chết rồi.
Dám đối đãi với người ta như thế.
Cầm thú!
Cẩn thận ta chơi chết thế giới này.
[ Truyện: Trường thi kinh dị.
Thế giới càng phát triển, yêu cầu của con người mỗi lúc một nâng cao.
Môi trường tự nhiên bị phá hủy gần hết. Nhân loại đã xây lên tường thành, tạo ra một khu vực độc lập phân chia thành mười phân khu khác nhau. Tại đây, năng lực và sự thông minh được đề cao trên hết.
Dựa trên dự án đào tạo thế hệ nhân tài để tái thiết lập thế giới. Những đứa trẻ vừa đến tuổi đi học đều sẽ được đưa đến phân khu số ba. Dùng tất cả tài nguyên, cơ sở vật chất tốt nhất để bồi dưỡng. Mỗi tháng đều tổ chức một đợt thi.
Những đứa trẻ có tư chất hoặc thông minh sẽ được đặc cách đối xử giống như vua chúa, ngay cả người nhà cũng được hưởng đãi ngộ đặc biệt. Ngược lại, nếu thành tích kém cỏi, sẽ bị đưa đến khu tập thể nghèo đói, gia đình cũng theo đó bị ảnh hưởng. Chưa kể, nếu thi tháng nằm hàng chót trên bảng xếp hạng, lập tức bị áp giải đi 'hành quyết'.
Hệ thống đào thải này đã tồn tại hàng chục năm. Đây cũng được coi là môi trường học tập và ăn chơi khắc nghiệt nhất thế giới.
Thụ chính là một nhân viên trực thuộc chính phủ. Trong lòng vẫn luôn bất mãn với cái hệ thống đang cai trị mười phân khu. Nung nấu ý chí đứng lên lật đổ chế độ.
Công chính từng là một đứa trẻ thuộc diện 'hành quyết' ngay từ lúc được đưa đi học. May mắn trốn thoát lưu lạc đến khu ổ chuột và khu vực ở bên ngoài các phân khu. Lăn lộn khắp nơi tìm cách sinh tồn, tận mắt chứng kiến sự tàn nhẫn của thế giới này. Đối với các phân khu cực kỳ căm ghét.
Một ngày nọ, công chính trà trộn vào trong phân khu số ba làm việc giúp người ta. Lại bị quân chính phủ phát hiện bắn bị thương. Được thụ chính đi ngang qua cứu giúp, còn giúp che dấu người.
Hai người bên nhau lâu ngày sinh tình. Sau đó chung tay lật đổ chế độ. Dựa trên thí nghiệm gen tạo ra đứa trẻ chung của hài người. Mở ra một kỷ nguyên mới cho nhân loại. ]
[ Đáng ra là như thế. ]
[ Nhưng mà, giữa chừng lại xuất hiện một tên tội phạm thời gian. Hắn gϊếŧ chết linh hồn thụ chính chiếm lấy thân xác.
Vì không ưa tình tiết vốn có, tên tội phạm thời gian nọ liền dùng vũ lực đi lên trấn áp toàn bộ phân khu. Tiếp tục cái hệ thống thi cử kia. Công chính vạ vật ở đâu đó rồi chết thì không ai biết.
Chắc là sợ chưa đủ kíƈɦ ŧɦíƈɦ. Thụ chính không chết hẳn mà trùng sinh vào thân xác công chính. Giả danh tiến vào phân khu ba học tập, đồng thời âm thầm điều tra lý do thân xác bị chiếm.
Nhiều lần vô tình qua lại gặp gỡ, tội phạm thời gian và thụ chính trong thân xác công chính yêu nhau.
Thụ chính bị cảm hoá tư tưởng, nghe theo tội phạm thời gian, ủng hộ chế độ hết mình. Xong lại vì chế độ quá hà khắc dẫn đến tương lại nhân loại hoàn toàn tận diệt. Toàn bộ phân khu bị phá huỷ.
Tội phạm thời gian rạch ra lỗ hổng thời không, đưa thụ chính đi cùng.
Thụ chình vì là người bình thường, không chịu nổi áp lực khủng khϊếp giữa các không gian nên bị xé tan tác, linh hồn diệt sạch.
Tội phạm thời gian nở nụ cười đầy ẩn ý.
Hoá ra trong lúc yêu đương với thụ chính, hắn đã bị linh hồn mạnh mẽ của công chính đánh bại rồi chiếm lấy. Công chính trong thân xác tội phạm thời gian cho rằng thụ chính chiếm lấy thân xác mình có âm mưu xấu xa, nên lợi dụng để phá hủy toàn bộ phân khu. Sau đó diệt luôn cả kẻ đã chiếm lấy thân xác mình. Đi tới thế giới mới ngao du. ]
[ Tag đổi công, đổi thụ, đổi qua đổi lại, ngược luyến tàn tâm. ]
Tạ Tinh vừa chà xát cánh tay rời khỏi phòng thi đã bị cốt truyện đập cho choáng váng. Giọng điệu có chút hung dữ
: "*beep* *beep* tám đời nhà tác giả." Tam quan lệch lạc ứ chịu được.
Bầu trời bên ngoài có mưa phùn rả rích, sương mù mông lung nhìn không rõ vạn vật.
Phân khu có máy chấm thi chuyên dụng. Chỉ cần nửa tiếng đã có kết quả. Bảng xếp hạng lớp được treo khắp các hành lang.
Đám học sinh ai nấy đều tiến tới, vây quanh xem thành tích của mình. Thảo luận kịch liệt về bảng xếp hạng vừa lên, thương tiếc cho kẻ hạng chót sắp bị đem đi hành quyết.
Không ngờ, bảng xếp hạng lần này lại có biến đổi không nhỏ.
Top 1 hơn năm tháng qua không suy chuyển, hôm nay lại đổi chủ.
_
Người vẫn luôn xếp hạng top 1 là Bạch Dực. Một thiếu niên khá đẹp trai, thành tích luôn đứng đầu, chơi thể thao cũng rất giỏi. Ở trong mắt bạn học là một sự tồn tại cao cao tại thượng.
Khuyết điểm duy nhất đại khái chính là hiếu thắng quá mức.
Vừa mới xem vị trí trên bảng xếp hạng xong đã dẫn theo một đám đàn em hùng hùng hổ hổ đuổi tới, một đôi mắt to đen nhánh nhìn chằm chằm Tạ Tinh.
Lúc thi được giám sát cẩn mật bởi giám thị là người máy, hệ thống chắc chắn cũng không có vấn đề. Điểm thi đều là năng lực của mỗi người.
Nhìn thiếu niên gầy gò với dung mạo bình thường trước mắt, Bạch Dực nhịn không được cất cao âm lượng: "Sao mày có thể đạt được điểm tuyệt đối bài thi như thế?"
: "Tại mày gà."
Mọi người: "..."
Bạch Dực bị Tạ Tinh chọc giận đến mức toàn thân phát run, hít sâu một hơi muốn giơ nắm đấm. Lại liếc thấy mấy người máy giám thị đang hướng camera trên đầu về hướng này.
Tạ Tinh hiện tại là học sinh đứng đầu, nhiều chế độ đặc quyền đều được bật, sự bảo vệ của người máy dành cho y cũng nâng lên.
Bạch Dực nắm chặt tay, nghiến răng đe dọa trước khi rời khỏi
: "Chuyện ngày hôm nay mày phải nhớ kỹ cho tao!"
Tạ Tinh trấn định vẫy vẫy tay với mấy người đó.
Đôi mắt bình lặng khiêm tốn, nhưng miệng đã cười ngoác lên tận mang tai. Vô cùng hả hê.
Các nhân viên giám sát chính phủ và học sinh khác đều dùng ánh mắt phức tạp nhìn qua.
Nhϊếp Diệu là người miệng lưỡi nhanh nhẹn nhất trong trường, thành tích luôn thuộc top 20. Thấy cảnh này thì hứng thú không thôi chạy lên khoác vai Tạ Tinh.
: "Bạn học Tạ Tinh đúng không?"
Tạ Tinh nhìn qua, tên nhóc này nhìn vậy mà rất soái khí, y quyết định tốt bụng không đập cái tay kia xuống.
: "Bạn học, cậu thật lợi hại. Dám nói chuyện với Bạch Dực như vậy. Còn chiếm luôn top 1 của hắn nữa."
: "Có gì mà không dám." Tạ Tinh mặt không đổi sắc huênh hoang.
: "Ngầu quá đi." Ánh mắt thiếu niên nhịn không được chăm chú thêm một chút: "Kỳ lạ là tôi thuộc hết danh sách học sinh của phân khu ba, lại chưa thấy tên cậu lần nào."
Tạ Tinh quay đầu, người bên cạnh nở một nụ cười không rõ nghĩa.
: "Bạn học Tạ Tinh."
: "Bạn từ đâu chui ra vậy?"
_
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất