Ta Mang Theo Tiểu Thụ Đi Dưỡng Thai
Chương 71: Lời cầu cứu từ nữ chính Otome game (2)
[ Truyện: Tôi xuyên vào nữ chính trong Otome Game! ]
[ Thụ chính là một người bình thường ở thế giới hiện đại. Vì vô tình nhấp vào quảng cáo trên điện thoại mà xuyên vào Otome game.
Otome game là một video game dựa theo cốt truyện với người chơi đa số là nữ. Bên cạnh việc đi theo cốt truyện chính thì người chơi có thể phát triển một mối quan hệ lãng mạn giữa nhân vật nữ chính với một trong vài nhân vật nam, hay đôi lúc là ba nhân vật nữ. Sau đó đi đến cái kết tuỳ theo lựa chọn.
Thụ chính đường đường là một nam nhân. Sau khi xuyên đến ngày ngày phải khoác đồ nữ, còn bị cưỡng ép giữ vững thiết lập trong sáng lương thiện của nhân vật nữ chính. Nếu OOC sẽ lập tức bị giật điện.
XXX là tên gọi của nhân vật chính trong game. Tên thật trước khi xuyên là Lâm Khanh.
Thế nhưng tất cả người trong thế giới này giống như bị mã hóa, bất cứ ai khi thốt ra miệng tên của người nọ đều tự động biến thành chuỗi XXX.
Để thoát khỏi trò chơi, quay về thế giới cũ, thụ chính cần phải đạt được cái kết mà tất cả các nhân vật đều yêu nhân vật chính, tình nguyện bị thu vào hậu cung. Tiếp đó còn phải sinh con xong mới có thể trở về.
Nếu không sẽ bị lặp lại cuộc đời ở thế giới game thêm lần nữa. Còn phải chịu trừng phạt.
Vì những tình huống bất ngờ liên tục phát sinh, kể cả tuân thủ cốt truyện đi theo thiết lập cũng có thể gặp bước ngoặt ẩn của nhà sản xuất. Thụ chính luôn bị rơi vào kết BE, chịu đựng đủ loại dày vò hành hạ. Trong một vài cốt truyện, rốt cuộc cũng miễn cưỡng tìm cách sinh được con, lại bị người ta gϊếŧ chết. Lặp đi lặp lại.
Sống lại hàng ngàn lần. Cả người thụ chính đều trở nên không ổn.
Từ bình thường biến thành điên loạn, rồi lại trở về chết lặng.
Dần dần trở thành một xác sống chỉ biết chơi đi chơi lại cốt truyện. Mất đi tên gọi của bản thân. Hòa nhập hoàn toàn với thế giới game. Vĩnh viễn không thể thoát ra.
Các nam, nữ nhân trong hậu cung cho rằng thụ chính vô hồn hiện tại quá mức xa lạ so với ngày xưa. Bèn thống nhất ý kiến chọc mù hai mắt XXX rồi nhốt xuống hầm tối. Mỗi ngày một người đến thăm, dùng việc ca ngợϊ ȶìиɦ yêu để cảm hóa, mong rằng người ấy sẽ trở về như ban đầu.
Vòng lặp bị thu hẹp, nhân vật chính chết đi sống lại quanh quẩn ở ngục tối. Không thể rời khỏi.
Toàn văn kết WE.
Đừng hỏi, nếu hỏi thì nó là 'What the fuck Ending'.
Hoặc kêu 'Welcome to Hell Ending' cũng được. ]
Hiện tại đã là vòng lặp thứ ba hai của trò chơi. Nhân vật chính XXX đã sớm bước lên con đường hắc hóa đầy nguy hiểm.
Tạ Tinh nằm trong góc đường, chăn đắp là mấy tờ báo rách phủ lên trên.
Gió lạnh hiu hắt thổi qua, y bị lạnh đến mức hắt hơi mấy cái.
Đại lộ tối tăm đột nhiên xuất hiện một bóng hình, rẽ làn sương mỏng đi về phía này.
Người tới là 'thiếu nữ' nổi tiếng nhất nhà thờ kia, XXX. Đồng thời cũng là nhân vật chính của câu chuyện.
'Thiếu nữ' thấy y nhìn qua thì hơi giật mình. Vừa rụt rè vừa cẩn thận đặt khay bánh táo nóng hổi trong tay xuống trước mặt Tạ Tinh.
Ánh mắt đối phương linh động đáng yêu, trên mặt mang vài phần ý cười ngây thơ. Nếu không để ý kĩ, sẽ không nhận ra nụ cười kia thật sự rất cứng ngắc rập khuôn.
: "Lúc chiều tôi đi qua, trông em có vẻ rất đói. Đây là một ít bánh táo tự làm, nếu em không chê."
Tạ Tinh chớp mắt hai cái. Y quan sát kỹ càng người trước mặt, ngón tay vươn tới kéo khay bánh về phía mình.
Đối phương thấy y rốt cuộc cũng nhận bánh thì thở phào nhẹ nhõm một hơi, hai tay đặt trước ngực
: "Đức Ngài nhân từ. Mong hạnh phúc sẽ đến với em."
Mặt trăng phản chiếu trong mắt người đối diện, sự thờ ơ và thương xót gần như tràn cả ra ngoài.
Tạ Tinh: "..."
Nhớ rồi, theo cốt truyện trong game. Nhân vật chính là một tu nữ nổi tiếng của thành phố. Mở đầu bằng việc cứu giúp một đứa trẻ lang thang bị đói trên đại lộ. Hôm sau người ta tìm được xác đứa trẻ đã bị rút cạn máu bởi quỷ hút máu.
Từ đó làm tiền đề cho việc nhân vật chính ghét quỷ hút máu. Nhưng cuối cùng lại bị kéo vào vận mệnh trớ trêu phải dây dưa với bọn chúng. Yêu hận tình thù nối tiếp nhau bla bla...
Tạ Tinh có vẻ rất vinh dự khi trở thành đứa trẻ bị gϊếŧ kia.
Bóng dáng tu nữ áo trắng khuất dần sau một lối rẽ. Thế nhưng khí tức vẫn còn dư lại không tiêu tán. Hẳn là người kia muốn nấp vào đâu đó quan sát diễn biến, đảm bảo cốt truyện diễn ra ổn định.
Tạ Tinh vừa cắn một miếng bánh táo, trong nháy mắt vạn vật xung quanh giống như đều phải yên lặng.
Y nhìn đám rơi bay đến đậu đầy trên các ngọn đèn đường, trong lòng ẩn ẩn có một loại dự cảm không hay.
Lại trôi qua thêm vài phút, một nam nhân khoác âu phục đen liền xuất hiện trước mặt y.
Người nọ tóc đen mắt đỏ, gương mặt hào hoa phong nhã, anh tuấn lại thanh lãnh. Trên cánh tay hình như còn có một vết thương dài đang rỉ máu.
Hắn ở đối diện từ trên cao nhìn xuống Tạ Tinh, môi mỏng khẽ nhấp để lộ răng nanh nhọn hoắt
: "Con chuột nhỏ đáng thương, bất hạnh thay cho ngươi lại gặp ta ở thời điểm này."
Vị này là thân vương Aster, trong nội bộ quỷ hút máu có quyền thế cực lớn. Cũng là một trong các vị công thuộc hậu cung của XXX sau này. Thuộc tính kiêu ngạo tàn nhẫn.
Kiêu ngạo đến mức nào, chỉ cần nhìn cái kiểu nói chuyện mà cứ hất cằm lên của hắn là thấy.
Nhìn cái mặt vênh vênh muốn đấm.
Đứa nhỏ đắp báo không đáp mà chỉ dùng ánh mắt kỳ quái quan sát bản thân. Trực giác nói cho Aster biết, không thích hợp...
Nhưng trước giờ chưa từng có ai đối xử với hắn như vậy. Là một thân vương cao quý, hắn cần dạy dỗ đứa nhỏ này một phen, phô ra uy thế của mình.
Hơn nữa vết thương trên tay cũng cần có máu tươi để hồi phục.
: "Bóng tối rồi sẽ cai trị thế giới." Aster nhún vai: "Được thân vương như ta gϊếŧ chết, ngươi có lẽ cũng cảm thấy rất là vinh dự đi."
: "Dù sao đi nữa ta cũng cao quý như vậy. Nếu ngươi có di chúc hay lời cuối cùng gì..."
: "Này!"
Đứa nhỏ ngồi trên đất nhăn mày ngắt lời hắn, vẻ mặt không vui
: "Nói bậy bạ gì đấy. Tính thêm chữ kéo dài thời lượng xuất hiện cho bản thân hay gì?"
Aster sững người, khoé miệng kéo lên. Quanh thân lập tức ngưng tụ một tầng sương đen.
Người đàn ông mặc dù đang cười, nhưng hàn ý trên mặt lại đủ để ngưng tụ thành một tầng băng. Sương đen lan toả khiến đám dơi hoảng loạn kêu lên, bay vòng vòng trên không trung.
Aster kéo kéo cổ áo: "Con chuột vô lễ, để ta cho ngươi..."
: "Nói nhiều quá." Tạ Tinh bật đứng dậy, không để mất thời gian mà vọt tới.
: "Con mẹ anh, tặng anh một vé tiễn biệt nè!"
Một chân đứa nhỏ đạp văng người trước mắt, tay còn lại chẳng biết từ đâu lôi ra hai con rắn, ném về phía đám dơi.
Nhất cử nhất động của y giống như mây bay nước chảy, lưu loát sinh động. Thân thể nhỏ bé lại mang sức mạnh kinh người.
Aster đầu óc choáng váng bị đạp bay, đám dơi hắn mang đến toàn bộ đều đi vào bụng rắn.
[ Mày tàn ác quá con ơi. ] Bảo Bảo trách móc một cách đầy phấn khởi.
Ở cách đó không xa, một thân ảnh khoác áo choàng trắng vẫn luôn nấp trong bóng tối quan sát động tĩnh bên này.
Thấy Aster bị đứa nhỏ đạp bay thì rũ mắt không nói. Bàn tay của XXX lẳng lặng đặt lên trên ngực suy tư.
Mặc dù đã tuân thủ chặt chẽ các bước, nhưng cốt truyện lại xảy ra biến động lớn.
Rõ ràng cốt truyện trong trò chơi đã bị lệch. Thế nhưng cơ thể lại không có cảm giác đau đớn khi bị sét đánh hay ngũ tạng lục phủ bị lôi ra giống mọi khi.
Hệ thống cưỡng ép thực thi nhiệm vũ cũng không có động tĩnh.
Thật kỳ lạ.
Lại nghĩ về tên Aster kia, đáy mắt trong trẻo lập tức hiện lên tia oán độc.
Đột ngột, một bóng hình thình lình đi tới trước mặt.
XXX giật mình ngẩng đầu. Gương mặt vốn dĩ âm trầm lập tức đổi thành ôn nhu ngọt ngào.
Đứa nhỏ kia hoàn toàn thu lại bộ dáng hung bạo lúc nãy. Giống như rất sợ hãi mà kéo tay áo XXX
: "'Chị'? Sao lại ở đây?"
Nhóc con mặt mày nghiêm túc bắt đầu nói bừa
: "Đằng kia có một tên đàn ông biếи ŧɦái đáng sợ lắm. Mau đi cùng em."
Bàn tay bé nhỏ vươn ra, nắm lấy bốn ngón tay của XXX, nhẹ nhàng kéo người chạy về phía trước.
XXX cũng không kháng cự mà thuận theo đứa nhóc. Thanh âm mờ hồ như tiếng suối trong, mang theo chút lạnh lẽo
: "Sao lại muốn kéo tôi chạy cùng?"
: "Vì em là một anh hùng." Tạ Tinh bĩu môi, gương mặt nhỏ phồng lên: "Anh hùng thì phải giúp đỡ mọi người tránh xa kẻ xấu."
: "Hửm?"
Bả vai run lên, người phía sau bất ngờ bật cười thành tiếng đầy vui vẻ.
Tiếng cười suиɠ sướиɠ chẳng có tí xíu thích hợp nào với gương mặt tinh xảo hiền lành kia.
: "Tôi bắt đầu thấy thích em rồi đấy."
Tiếng chuông nhà thờ vang lên, đồng bộ với nhịp rung của trái tim.
_
Thời điểm một lớn một bé tiến vào nhà thờ, lập tức nhận được vô số ánh mắt săm soi tò mò của các tu nữ.
Một vài tu nữ lớn tuổi thấy đứa nhỏ nép mình bên chân XXX thì nhíu mày. Họ cho rằng nhà thờ hiện tại không thích hợp nhận mấy đứa nhóc lang thang không rõ lai lịch vào ở.
Nhưng nói sao bây giờ.
Có tiền thì có quyền làm phiền thiên hạ.
XXX lấy tiền riêng ra đóng góp cho quỹ của nhà thờ, lại nhận hết tất cả trách nhiệm nuôi dưỡng về mình. Chẳng mất thời gian mà nhận được sự chấp thuận của mọi người.
Giữa đường nhảy ra vài nhân vật phụ muốn gây khó dễ, đều bị XXX lấy tiền ra đập. Lập tức nghẹn lại xém chút nữa phun một ngụm máu, chỉ có thể tức giận bỏ đi.
Đêm đầu tiên vào ở tại nhà thờ.
Tạ Tinh vì vẫn là một đứa nhóc, nên được ở chung phòng với XXX. Do chưa kịp mua mới, chăn gối lẫn giường đều được XXX nhường hết cho Tạ Tinh. Chính mình thì trải tạm một tấm thảm ngủ trên đất.
Vừa mới ngả lưng xuống, lại thấy đứa nhóc nào đó nhích đến bên cạnh.
Đôi tay nhỏ bé níu lấy tay áo XXX, lôi kéo đến chỗ giường. Để XXX ngồi lên đêm.
: "Em muốn ngủ chung cơ." Nhóc con đứng chống nạnh, giọng điệu thản nhiên
: "Mùa đông mà không đắp chăn là đang chống lại mẹ thiên nhiên đấy."
: "Ừm ừm." Khóe miệng XXX hàm ý cười, ngón tay nhéo nhéo một bên má của đứa trẻ.
Gió lạnh rít lên từng đợt bên ngoài cửa sổ. Thậm chí có thể thấy được một vài bông tuyết lác đác rơi bên ngoài.
Trong căn phòng dựng lên bởi bốn bức tường đá đơn giản của nhà thờ, có hai thân ảnh lớn bé nằm trên giường.
XXX chia phần lớn chăn cho đứa nhỏ, bọc nó lại kín kẽ. Lại sợ nhóc con có thể bị lạnh, lại dùng hai tay ôm lấy, bao bọc thân hình nhỏ bé kia vào trong lòng.
_
[ Thụ chính là một người bình thường ở thế giới hiện đại. Vì vô tình nhấp vào quảng cáo trên điện thoại mà xuyên vào Otome game.
Otome game là một video game dựa theo cốt truyện với người chơi đa số là nữ. Bên cạnh việc đi theo cốt truyện chính thì người chơi có thể phát triển một mối quan hệ lãng mạn giữa nhân vật nữ chính với một trong vài nhân vật nam, hay đôi lúc là ba nhân vật nữ. Sau đó đi đến cái kết tuỳ theo lựa chọn.
Thụ chính đường đường là một nam nhân. Sau khi xuyên đến ngày ngày phải khoác đồ nữ, còn bị cưỡng ép giữ vững thiết lập trong sáng lương thiện của nhân vật nữ chính. Nếu OOC sẽ lập tức bị giật điện.
XXX là tên gọi của nhân vật chính trong game. Tên thật trước khi xuyên là Lâm Khanh.
Thế nhưng tất cả người trong thế giới này giống như bị mã hóa, bất cứ ai khi thốt ra miệng tên của người nọ đều tự động biến thành chuỗi XXX.
Để thoát khỏi trò chơi, quay về thế giới cũ, thụ chính cần phải đạt được cái kết mà tất cả các nhân vật đều yêu nhân vật chính, tình nguyện bị thu vào hậu cung. Tiếp đó còn phải sinh con xong mới có thể trở về.
Nếu không sẽ bị lặp lại cuộc đời ở thế giới game thêm lần nữa. Còn phải chịu trừng phạt.
Vì những tình huống bất ngờ liên tục phát sinh, kể cả tuân thủ cốt truyện đi theo thiết lập cũng có thể gặp bước ngoặt ẩn của nhà sản xuất. Thụ chính luôn bị rơi vào kết BE, chịu đựng đủ loại dày vò hành hạ. Trong một vài cốt truyện, rốt cuộc cũng miễn cưỡng tìm cách sinh được con, lại bị người ta gϊếŧ chết. Lặp đi lặp lại.
Sống lại hàng ngàn lần. Cả người thụ chính đều trở nên không ổn.
Từ bình thường biến thành điên loạn, rồi lại trở về chết lặng.
Dần dần trở thành một xác sống chỉ biết chơi đi chơi lại cốt truyện. Mất đi tên gọi của bản thân. Hòa nhập hoàn toàn với thế giới game. Vĩnh viễn không thể thoát ra.
Các nam, nữ nhân trong hậu cung cho rằng thụ chính vô hồn hiện tại quá mức xa lạ so với ngày xưa. Bèn thống nhất ý kiến chọc mù hai mắt XXX rồi nhốt xuống hầm tối. Mỗi ngày một người đến thăm, dùng việc ca ngợϊ ȶìиɦ yêu để cảm hóa, mong rằng người ấy sẽ trở về như ban đầu.
Vòng lặp bị thu hẹp, nhân vật chính chết đi sống lại quanh quẩn ở ngục tối. Không thể rời khỏi.
Toàn văn kết WE.
Đừng hỏi, nếu hỏi thì nó là 'What the fuck Ending'.
Hoặc kêu 'Welcome to Hell Ending' cũng được. ]
Hiện tại đã là vòng lặp thứ ba hai của trò chơi. Nhân vật chính XXX đã sớm bước lên con đường hắc hóa đầy nguy hiểm.
Tạ Tinh nằm trong góc đường, chăn đắp là mấy tờ báo rách phủ lên trên.
Gió lạnh hiu hắt thổi qua, y bị lạnh đến mức hắt hơi mấy cái.
Đại lộ tối tăm đột nhiên xuất hiện một bóng hình, rẽ làn sương mỏng đi về phía này.
Người tới là 'thiếu nữ' nổi tiếng nhất nhà thờ kia, XXX. Đồng thời cũng là nhân vật chính của câu chuyện.
'Thiếu nữ' thấy y nhìn qua thì hơi giật mình. Vừa rụt rè vừa cẩn thận đặt khay bánh táo nóng hổi trong tay xuống trước mặt Tạ Tinh.
Ánh mắt đối phương linh động đáng yêu, trên mặt mang vài phần ý cười ngây thơ. Nếu không để ý kĩ, sẽ không nhận ra nụ cười kia thật sự rất cứng ngắc rập khuôn.
: "Lúc chiều tôi đi qua, trông em có vẻ rất đói. Đây là một ít bánh táo tự làm, nếu em không chê."
Tạ Tinh chớp mắt hai cái. Y quan sát kỹ càng người trước mặt, ngón tay vươn tới kéo khay bánh về phía mình.
Đối phương thấy y rốt cuộc cũng nhận bánh thì thở phào nhẹ nhõm một hơi, hai tay đặt trước ngực
: "Đức Ngài nhân từ. Mong hạnh phúc sẽ đến với em."
Mặt trăng phản chiếu trong mắt người đối diện, sự thờ ơ và thương xót gần như tràn cả ra ngoài.
Tạ Tinh: "..."
Nhớ rồi, theo cốt truyện trong game. Nhân vật chính là một tu nữ nổi tiếng của thành phố. Mở đầu bằng việc cứu giúp một đứa trẻ lang thang bị đói trên đại lộ. Hôm sau người ta tìm được xác đứa trẻ đã bị rút cạn máu bởi quỷ hút máu.
Từ đó làm tiền đề cho việc nhân vật chính ghét quỷ hút máu. Nhưng cuối cùng lại bị kéo vào vận mệnh trớ trêu phải dây dưa với bọn chúng. Yêu hận tình thù nối tiếp nhau bla bla...
Tạ Tinh có vẻ rất vinh dự khi trở thành đứa trẻ bị gϊếŧ kia.
Bóng dáng tu nữ áo trắng khuất dần sau một lối rẽ. Thế nhưng khí tức vẫn còn dư lại không tiêu tán. Hẳn là người kia muốn nấp vào đâu đó quan sát diễn biến, đảm bảo cốt truyện diễn ra ổn định.
Tạ Tinh vừa cắn một miếng bánh táo, trong nháy mắt vạn vật xung quanh giống như đều phải yên lặng.
Y nhìn đám rơi bay đến đậu đầy trên các ngọn đèn đường, trong lòng ẩn ẩn có một loại dự cảm không hay.
Lại trôi qua thêm vài phút, một nam nhân khoác âu phục đen liền xuất hiện trước mặt y.
Người nọ tóc đen mắt đỏ, gương mặt hào hoa phong nhã, anh tuấn lại thanh lãnh. Trên cánh tay hình như còn có một vết thương dài đang rỉ máu.
Hắn ở đối diện từ trên cao nhìn xuống Tạ Tinh, môi mỏng khẽ nhấp để lộ răng nanh nhọn hoắt
: "Con chuột nhỏ đáng thương, bất hạnh thay cho ngươi lại gặp ta ở thời điểm này."
Vị này là thân vương Aster, trong nội bộ quỷ hút máu có quyền thế cực lớn. Cũng là một trong các vị công thuộc hậu cung của XXX sau này. Thuộc tính kiêu ngạo tàn nhẫn.
Kiêu ngạo đến mức nào, chỉ cần nhìn cái kiểu nói chuyện mà cứ hất cằm lên của hắn là thấy.
Nhìn cái mặt vênh vênh muốn đấm.
Đứa nhỏ đắp báo không đáp mà chỉ dùng ánh mắt kỳ quái quan sát bản thân. Trực giác nói cho Aster biết, không thích hợp...
Nhưng trước giờ chưa từng có ai đối xử với hắn như vậy. Là một thân vương cao quý, hắn cần dạy dỗ đứa nhỏ này một phen, phô ra uy thế của mình.
Hơn nữa vết thương trên tay cũng cần có máu tươi để hồi phục.
: "Bóng tối rồi sẽ cai trị thế giới." Aster nhún vai: "Được thân vương như ta gϊếŧ chết, ngươi có lẽ cũng cảm thấy rất là vinh dự đi."
: "Dù sao đi nữa ta cũng cao quý như vậy. Nếu ngươi có di chúc hay lời cuối cùng gì..."
: "Này!"
Đứa nhỏ ngồi trên đất nhăn mày ngắt lời hắn, vẻ mặt không vui
: "Nói bậy bạ gì đấy. Tính thêm chữ kéo dài thời lượng xuất hiện cho bản thân hay gì?"
Aster sững người, khoé miệng kéo lên. Quanh thân lập tức ngưng tụ một tầng sương đen.
Người đàn ông mặc dù đang cười, nhưng hàn ý trên mặt lại đủ để ngưng tụ thành một tầng băng. Sương đen lan toả khiến đám dơi hoảng loạn kêu lên, bay vòng vòng trên không trung.
Aster kéo kéo cổ áo: "Con chuột vô lễ, để ta cho ngươi..."
: "Nói nhiều quá." Tạ Tinh bật đứng dậy, không để mất thời gian mà vọt tới.
: "Con mẹ anh, tặng anh một vé tiễn biệt nè!"
Một chân đứa nhỏ đạp văng người trước mắt, tay còn lại chẳng biết từ đâu lôi ra hai con rắn, ném về phía đám dơi.
Nhất cử nhất động của y giống như mây bay nước chảy, lưu loát sinh động. Thân thể nhỏ bé lại mang sức mạnh kinh người.
Aster đầu óc choáng váng bị đạp bay, đám dơi hắn mang đến toàn bộ đều đi vào bụng rắn.
[ Mày tàn ác quá con ơi. ] Bảo Bảo trách móc một cách đầy phấn khởi.
Ở cách đó không xa, một thân ảnh khoác áo choàng trắng vẫn luôn nấp trong bóng tối quan sát động tĩnh bên này.
Thấy Aster bị đứa nhỏ đạp bay thì rũ mắt không nói. Bàn tay của XXX lẳng lặng đặt lên trên ngực suy tư.
Mặc dù đã tuân thủ chặt chẽ các bước, nhưng cốt truyện lại xảy ra biến động lớn.
Rõ ràng cốt truyện trong trò chơi đã bị lệch. Thế nhưng cơ thể lại không có cảm giác đau đớn khi bị sét đánh hay ngũ tạng lục phủ bị lôi ra giống mọi khi.
Hệ thống cưỡng ép thực thi nhiệm vũ cũng không có động tĩnh.
Thật kỳ lạ.
Lại nghĩ về tên Aster kia, đáy mắt trong trẻo lập tức hiện lên tia oán độc.
Đột ngột, một bóng hình thình lình đi tới trước mặt.
XXX giật mình ngẩng đầu. Gương mặt vốn dĩ âm trầm lập tức đổi thành ôn nhu ngọt ngào.
Đứa nhỏ kia hoàn toàn thu lại bộ dáng hung bạo lúc nãy. Giống như rất sợ hãi mà kéo tay áo XXX
: "'Chị'? Sao lại ở đây?"
Nhóc con mặt mày nghiêm túc bắt đầu nói bừa
: "Đằng kia có một tên đàn ông biếи ŧɦái đáng sợ lắm. Mau đi cùng em."
Bàn tay bé nhỏ vươn ra, nắm lấy bốn ngón tay của XXX, nhẹ nhàng kéo người chạy về phía trước.
XXX cũng không kháng cự mà thuận theo đứa nhóc. Thanh âm mờ hồ như tiếng suối trong, mang theo chút lạnh lẽo
: "Sao lại muốn kéo tôi chạy cùng?"
: "Vì em là một anh hùng." Tạ Tinh bĩu môi, gương mặt nhỏ phồng lên: "Anh hùng thì phải giúp đỡ mọi người tránh xa kẻ xấu."
: "Hửm?"
Bả vai run lên, người phía sau bất ngờ bật cười thành tiếng đầy vui vẻ.
Tiếng cười suиɠ sướиɠ chẳng có tí xíu thích hợp nào với gương mặt tinh xảo hiền lành kia.
: "Tôi bắt đầu thấy thích em rồi đấy."
Tiếng chuông nhà thờ vang lên, đồng bộ với nhịp rung của trái tim.
_
Thời điểm một lớn một bé tiến vào nhà thờ, lập tức nhận được vô số ánh mắt săm soi tò mò của các tu nữ.
Một vài tu nữ lớn tuổi thấy đứa nhỏ nép mình bên chân XXX thì nhíu mày. Họ cho rằng nhà thờ hiện tại không thích hợp nhận mấy đứa nhóc lang thang không rõ lai lịch vào ở.
Nhưng nói sao bây giờ.
Có tiền thì có quyền làm phiền thiên hạ.
XXX lấy tiền riêng ra đóng góp cho quỹ của nhà thờ, lại nhận hết tất cả trách nhiệm nuôi dưỡng về mình. Chẳng mất thời gian mà nhận được sự chấp thuận của mọi người.
Giữa đường nhảy ra vài nhân vật phụ muốn gây khó dễ, đều bị XXX lấy tiền ra đập. Lập tức nghẹn lại xém chút nữa phun một ngụm máu, chỉ có thể tức giận bỏ đi.
Đêm đầu tiên vào ở tại nhà thờ.
Tạ Tinh vì vẫn là một đứa nhóc, nên được ở chung phòng với XXX. Do chưa kịp mua mới, chăn gối lẫn giường đều được XXX nhường hết cho Tạ Tinh. Chính mình thì trải tạm một tấm thảm ngủ trên đất.
Vừa mới ngả lưng xuống, lại thấy đứa nhóc nào đó nhích đến bên cạnh.
Đôi tay nhỏ bé níu lấy tay áo XXX, lôi kéo đến chỗ giường. Để XXX ngồi lên đêm.
: "Em muốn ngủ chung cơ." Nhóc con đứng chống nạnh, giọng điệu thản nhiên
: "Mùa đông mà không đắp chăn là đang chống lại mẹ thiên nhiên đấy."
: "Ừm ừm." Khóe miệng XXX hàm ý cười, ngón tay nhéo nhéo một bên má của đứa trẻ.
Gió lạnh rít lên từng đợt bên ngoài cửa sổ. Thậm chí có thể thấy được một vài bông tuyết lác đác rơi bên ngoài.
Trong căn phòng dựng lên bởi bốn bức tường đá đơn giản của nhà thờ, có hai thân ảnh lớn bé nằm trên giường.
XXX chia phần lớn chăn cho đứa nhỏ, bọc nó lại kín kẽ. Lại sợ nhóc con có thể bị lạnh, lại dùng hai tay ôm lấy, bao bọc thân hình nhỏ bé kia vào trong lòng.
_
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất