Ta Nợ Người Một Kiếp Trả Người Một Đời
Chương 46
Hàn Mẫn đã ở trong vương phủ cấm túc được hơn mười ngày gần đây sức khoẻ y không tốt nhưng vẫn kiến quyết không triệu kiến Quách thái y đến, Bạch Viên cùng huynh đệ Bạch Minh khuyên thế nào cũng không được chỉ đành hằng ngày sai người nấu thật nhiều thứ tẩm bổ cho y
“Đã là ngày thứ mười vẫn chưa có tung tích của vương gia ta thật lo lắng” Hàn Mẫn nói
“Chủ nhân người yên tâm, ta đã điều người sdi tìn tung tích của vương gia người chắc chắn sẽ không sao” Bạch Viên chỉ biết an ủi Hàn Mẫn
Lúc này Trình Văn Nhân từ đầu xuất hiện
“Hàn Mẫn sắc mặt ngươi tệ như vậy vẫn không chịu cho thái y khám ngươi là muốn khiến hoàng đệ ta lo lắng hay sao” Trình Văn Nhân nhân lúc đám binh lính không để ý mà lẻn vào vương phủ, dù gì hắn đã nhận lợi hoàng đệ sẽ giúp hắn canh chừng vương phi không thể thất hứa được
“Ngươi đến đây là muốn công kích ta hay muốn đến hỏi thăm đây” Hàn Mẫn nhìn hắn
“Ta là có ý đến quan tâm ngươi mà thôi, quả thật ngươi vẫn như vậy vẫn thích khích người” Trình Văn Nhân ngồi xuống ghế nhìn Hàn Mẫn xanh xao, mới không gặp vài hôm nhìn sắc mặt y cứ như sắp chết đến nơi
“Ta đến là nói cho ngươi tin này, Hàn Yến nàng ta chính là người bày nên chuyện Minh Thạc muốn làm phản đoạt ngôi, chính nàng ta ở phía sau cố ý đóc thúc tứ hoàng đệ của ta quả thật không thể xem thường nàng ta được” Trình Văn Nhân nhận xét, Hàn Mẫn nghe là Hàn Yến cũng không mấy bất ngờ, vốn ngày kén rể tứ hoàng tử Trình Quang Danh công khai muốn cưới Hàn Yến khiến các đối thủ cho dù muốn đấu cũng không đấu được nên chỉ đành ngậm ngùi chịu thua, vì người kia là hoàng tử làm sao bọn họ đấu lại được
Mấy ngày sau Hàn Yến cứ như vậy mà gả cho Trình Quang Danh với thân phận thiếp thất, nhưng nghe nói rằng Trình Quang Danh sủng nàng vô cùng so với chính thất còn muốn hơn, quyền lực của nàng ta so với vị chính thất kia chính là vô cùng lớn
“Ta không mấy bất ngờ, kể từ khi nàng ta gả cho Trình Quang Danh ta đã biết trước việc đó” Hàn Mẫn bình tĩnh nói
“Vẫn chưa có tung tích của Minh Thạc ta thật lo lắng, mấy ngày nay ngươi nên cẩn thận ta gần đây trong cung cũng đã âm thầm có chuyện ta phải bảo vệ hoàng thượng không thể đến đây mãi như vậy, ngươi là chiếu cố bản thân tốt một chút đến khi Minh Thạc trở về lại trách ta không giúp hắn chiếu cố vương phi của hắn” Trình Văn Nhân nói rồi rời đi, Hàn Mẫn nhìn người này quả thật miệng lưỡi thì muốn gây sự nhưng y biết hắn không có ý gì xấu cả
Lúc này ở một nơi nào khác một nam nhân đang nằm trên giường trên người hắn có vài vết thương đã được người khác băng bó cẩn thận
“Ca ca ngươi nói xem người này có chỗ nào giống biểu ca chứ nhìn cỡ nào cũng không giống” một thiếu nữ đứng bên cạnh hai nam nhân còn lại nhìn chầm chầm người trên giường
“Nhưng trên người hắn mang ngọc bội đó chắc chắn không thể không phải” Nam nhân nói
“Y Phàm đệ thật sự quên mất hay sao, phụ hoàng có nói biểu ca cũng là song nhi hắn là nam nhân có thể đây là vị phu quân của biểu ca mà phụ hoàng có nhắc đến” Nam nhân còn lại nói nhìn đệ đệ cùng muội muội nhà mình
“Y Lâm sao huynh biết chắc được, ta vốn chỉ nghe hoàng cô nói rằng biểu ca có phu quân nhưng còn chưa biết là ai mà sao huynh chắc vậy, Y Linh muội nói phải không” Y Phàm phản bác lại
“Ta thấy Y Lâm huynh ấy nói đúng có thể đây là vị phu quân của biểu ca, ta từng nghe hoàng coi nói rằng phu quân của biểu ca là vương gia nhìn hắn khí chất bất phàm chắc là hắn rồi, đúng thật là có duyên a, huynh muội chúng ta may mắn cứu được hắn vậy có phải là tốt hay không” Y Linh quan sát nam nhân trước mặt mà đánh giá, cũng may bọn họ trong lúc đến Thuận An quốc theo lời phụ hoàng để tìm gặo biểu ca thì gặp được hai nam nhân đang bị ngươi truy đuổi huynh muội bọn hắn ra tay cứu giúp định sẽ giúp bọn họ tìm đại phu rồi rời đi nhưng sau khi thấy ngọc bội trên người một trong hai nam nhân cả ba người quyết định đưa bọn họ về khách điểm nghỉ ngơi và chữa thương
“Nam nhân bên kia chắc là thuộc hạ của hắn, để ta qua xem y như thế nào đã tỉnh lại chưa, hai huynh cứ ở lại đây” Y Linh nói sau đó qua bên căn phòng bên cạnh
Lúc này Lý Nguyên cũng mở mắt dạy, thấy mình vẫn còn sống còn đang nằm ở trên giường hắn cảm thấy may mắn nhưng rồi hắn chợt nhận da nếu hắn sống vậy vương gia sẽ như thế nào, hắn định ngồi dậy nhưng một giọng nữ lên tiếng can ngăn
“Ngươi làm gì vậy mau nằm xuống, ngươi bị thương nếu còn cử động mạnh vết thương sẽ nứt ra lại uổng công ta cứu ngươi” Y Linh thấy người định ngồi dậy lập tức can ngăn
“Ngươi là ai, vương gia người ở đâu, các ngươi đã làm gì người” nhìn nữ nhân trước mắt không hề có nét nào giống như nữ tử của Thuận An quốc mắt nàng đặc biệt có màu xám không hề giống nữ nhân của Thuận An quốc khiến Lý Nguyên lo lắng
“Thì ra người đó đúng là vương gia là phu quân của biểu ca sao, ngươi yên tâm hắn không sao, hắn hiện tại được hai vị hoàng huynh của ta chăm sóc vết thương trên người hắn cũng nhẹ chỉ là bị người khác hạ độc nên lâu tỉnh một xíu, còn ngươi bị thương rất nặng không nên cử động nhiều” Y Linh ngồi xuống bên cạnh giường bình tĩnh nói, quan sát nam nhân trước mặt như thế nào cũng không bằng nam nhân mà nàng từng gặp được lần đó cả có chút thất vọng
“Ngươi là ai tại sao lại cứu bọn ta, ngươi có điều kiện gì” Lý Nguyên đề phòng, nữ nhân này nói vương gia là phu quân của biểu ca nàng nhưng vương gia chỉ có một mình Hàn Mẫn là vương phi cũng chưa từng nghe nói Hàn Mẫn có muội muội còn là một nữ tử có đôi mắt lạ như vậy
“Ta là LamY Linh là công chúa của Thịnh Hà quốc ta theo lệnh phụ hoàng đến đây để tìm gặp và đoàn hai vị biểu ca là Hàn Mẫn và Hàn Châu trở về Thịnh Hà quốc” Lý Nguyên nghe có chút khoing hiểu tại sao Hàn Mẫn lại có quan hệ họ hàng với công chúa của Thịnh Hà quốc không những vậy điều quan trọng làm sao bọn họ ở Thịnh Hà quốc lại có thể vào Thuận An quốc dễ dàng như vậy chứ
“Ngươi nói vương phi là biểu ca của ngươi”
“Đúng vậy Hàn Mẫn là biếu cả của ta, hoàng cô của ta là mẫu thân y, người tên là Lam Y Ngọc, hoàng cô là tỷ tỷ của phụ hoàng ta Lam Y Nhu, ta còn có vị hoàng huynh là Lam Y Lâm và Lam Y Phàm hai người họ đang ở bên kia coi chừng vương gia nhà ngươi” Y Linh nói
“Mà sao các ngươi lại bị người truy sát như vậy cũng may là gặp được bọn ta nếu không thì các người đã xong đời rồi” Lý Nguyên im lặng nhìn nữ nhân trước mặt sâu chuỗi lại tất cả trong suy nghĩ mình, hắn biết Lam là họ hoàng tộc của Thịnh Hà quốc nhất là những người có huyết thống từ công chúa đến hoàng tử trong tên đều có chữ Y mà mẫu thân của Hàn Mẫn lại có chữ Y trong tên như vậy không loại trừ người chính là công chúa của Thịnh Hà quốc hiện tại người chính là quận chúa đi
“Ngươi có nghe ta hỏi gì hay không” Y Linh có chút không vui, nàng nói nhiều như vậy mà có người dám không chịu nghe nàng nói thật tức chết mà
“Ta và vương gia đã ngủ bao lâu” Lý Nguyên hỏi, bây giờ chắc cũng không dưới mười ngày như vậy nếu không gửi thư về nhất định vương phi cùng hoàng thượng sẽ lo lắng vô cùng
“Các người ngủ đã được gần nửa tháng, ta thật sự còn tưởng các người sẽ chết a, như vậy biểu ca của ta sẽ phải thành quả phu mất”
“Ta thật sự không sao ngươi có thể giúp ta ngồi dậy được không ta muốn đi xem vương gia người như thế nào rồi” Lý Nguyên nhìn Y Linh ánh mắt khiến nàng gốt cuộc cũng mềm lòng
“Được rồi ta giúp ngươi xem chủ nhân nhà ngươi thế nào, nhưng ngươi nhất định phải cho ta biết chuyện gì xảy ra được không vốn dĩ ở đây mười mấy ngày bọn ta đã trễ việc đến gặp biểu ca đấy” Lý Nguyên gật đầu
“Đã là ngày thứ mười vẫn chưa có tung tích của vương gia ta thật lo lắng” Hàn Mẫn nói
“Chủ nhân người yên tâm, ta đã điều người sdi tìn tung tích của vương gia người chắc chắn sẽ không sao” Bạch Viên chỉ biết an ủi Hàn Mẫn
Lúc này Trình Văn Nhân từ đầu xuất hiện
“Hàn Mẫn sắc mặt ngươi tệ như vậy vẫn không chịu cho thái y khám ngươi là muốn khiến hoàng đệ ta lo lắng hay sao” Trình Văn Nhân nhân lúc đám binh lính không để ý mà lẻn vào vương phủ, dù gì hắn đã nhận lợi hoàng đệ sẽ giúp hắn canh chừng vương phi không thể thất hứa được
“Ngươi đến đây là muốn công kích ta hay muốn đến hỏi thăm đây” Hàn Mẫn nhìn hắn
“Ta là có ý đến quan tâm ngươi mà thôi, quả thật ngươi vẫn như vậy vẫn thích khích người” Trình Văn Nhân ngồi xuống ghế nhìn Hàn Mẫn xanh xao, mới không gặp vài hôm nhìn sắc mặt y cứ như sắp chết đến nơi
“Ta đến là nói cho ngươi tin này, Hàn Yến nàng ta chính là người bày nên chuyện Minh Thạc muốn làm phản đoạt ngôi, chính nàng ta ở phía sau cố ý đóc thúc tứ hoàng đệ của ta quả thật không thể xem thường nàng ta được” Trình Văn Nhân nhận xét, Hàn Mẫn nghe là Hàn Yến cũng không mấy bất ngờ, vốn ngày kén rể tứ hoàng tử Trình Quang Danh công khai muốn cưới Hàn Yến khiến các đối thủ cho dù muốn đấu cũng không đấu được nên chỉ đành ngậm ngùi chịu thua, vì người kia là hoàng tử làm sao bọn họ đấu lại được
Mấy ngày sau Hàn Yến cứ như vậy mà gả cho Trình Quang Danh với thân phận thiếp thất, nhưng nghe nói rằng Trình Quang Danh sủng nàng vô cùng so với chính thất còn muốn hơn, quyền lực của nàng ta so với vị chính thất kia chính là vô cùng lớn
“Ta không mấy bất ngờ, kể từ khi nàng ta gả cho Trình Quang Danh ta đã biết trước việc đó” Hàn Mẫn bình tĩnh nói
“Vẫn chưa có tung tích của Minh Thạc ta thật lo lắng, mấy ngày nay ngươi nên cẩn thận ta gần đây trong cung cũng đã âm thầm có chuyện ta phải bảo vệ hoàng thượng không thể đến đây mãi như vậy, ngươi là chiếu cố bản thân tốt một chút đến khi Minh Thạc trở về lại trách ta không giúp hắn chiếu cố vương phi của hắn” Trình Văn Nhân nói rồi rời đi, Hàn Mẫn nhìn người này quả thật miệng lưỡi thì muốn gây sự nhưng y biết hắn không có ý gì xấu cả
Lúc này ở một nơi nào khác một nam nhân đang nằm trên giường trên người hắn có vài vết thương đã được người khác băng bó cẩn thận
“Ca ca ngươi nói xem người này có chỗ nào giống biểu ca chứ nhìn cỡ nào cũng không giống” một thiếu nữ đứng bên cạnh hai nam nhân còn lại nhìn chầm chầm người trên giường
“Nhưng trên người hắn mang ngọc bội đó chắc chắn không thể không phải” Nam nhân nói
“Y Phàm đệ thật sự quên mất hay sao, phụ hoàng có nói biểu ca cũng là song nhi hắn là nam nhân có thể đây là vị phu quân của biểu ca mà phụ hoàng có nhắc đến” Nam nhân còn lại nói nhìn đệ đệ cùng muội muội nhà mình
“Y Lâm sao huynh biết chắc được, ta vốn chỉ nghe hoàng cô nói rằng biểu ca có phu quân nhưng còn chưa biết là ai mà sao huynh chắc vậy, Y Linh muội nói phải không” Y Phàm phản bác lại
“Ta thấy Y Lâm huynh ấy nói đúng có thể đây là vị phu quân của biểu ca, ta từng nghe hoàng coi nói rằng phu quân của biểu ca là vương gia nhìn hắn khí chất bất phàm chắc là hắn rồi, đúng thật là có duyên a, huynh muội chúng ta may mắn cứu được hắn vậy có phải là tốt hay không” Y Linh quan sát nam nhân trước mặt mà đánh giá, cũng may bọn họ trong lúc đến Thuận An quốc theo lời phụ hoàng để tìm gặo biểu ca thì gặp được hai nam nhân đang bị ngươi truy đuổi huynh muội bọn hắn ra tay cứu giúp định sẽ giúp bọn họ tìm đại phu rồi rời đi nhưng sau khi thấy ngọc bội trên người một trong hai nam nhân cả ba người quyết định đưa bọn họ về khách điểm nghỉ ngơi và chữa thương
“Nam nhân bên kia chắc là thuộc hạ của hắn, để ta qua xem y như thế nào đã tỉnh lại chưa, hai huynh cứ ở lại đây” Y Linh nói sau đó qua bên căn phòng bên cạnh
Lúc này Lý Nguyên cũng mở mắt dạy, thấy mình vẫn còn sống còn đang nằm ở trên giường hắn cảm thấy may mắn nhưng rồi hắn chợt nhận da nếu hắn sống vậy vương gia sẽ như thế nào, hắn định ngồi dậy nhưng một giọng nữ lên tiếng can ngăn
“Ngươi làm gì vậy mau nằm xuống, ngươi bị thương nếu còn cử động mạnh vết thương sẽ nứt ra lại uổng công ta cứu ngươi” Y Linh thấy người định ngồi dậy lập tức can ngăn
“Ngươi là ai, vương gia người ở đâu, các ngươi đã làm gì người” nhìn nữ nhân trước mắt không hề có nét nào giống như nữ tử của Thuận An quốc mắt nàng đặc biệt có màu xám không hề giống nữ nhân của Thuận An quốc khiến Lý Nguyên lo lắng
“Thì ra người đó đúng là vương gia là phu quân của biểu ca sao, ngươi yên tâm hắn không sao, hắn hiện tại được hai vị hoàng huynh của ta chăm sóc vết thương trên người hắn cũng nhẹ chỉ là bị người khác hạ độc nên lâu tỉnh một xíu, còn ngươi bị thương rất nặng không nên cử động nhiều” Y Linh ngồi xuống bên cạnh giường bình tĩnh nói, quan sát nam nhân trước mặt như thế nào cũng không bằng nam nhân mà nàng từng gặp được lần đó cả có chút thất vọng
“Ngươi là ai tại sao lại cứu bọn ta, ngươi có điều kiện gì” Lý Nguyên đề phòng, nữ nhân này nói vương gia là phu quân của biểu ca nàng nhưng vương gia chỉ có một mình Hàn Mẫn là vương phi cũng chưa từng nghe nói Hàn Mẫn có muội muội còn là một nữ tử có đôi mắt lạ như vậy
“Ta là LamY Linh là công chúa của Thịnh Hà quốc ta theo lệnh phụ hoàng đến đây để tìm gặp và đoàn hai vị biểu ca là Hàn Mẫn và Hàn Châu trở về Thịnh Hà quốc” Lý Nguyên nghe có chút khoing hiểu tại sao Hàn Mẫn lại có quan hệ họ hàng với công chúa của Thịnh Hà quốc không những vậy điều quan trọng làm sao bọn họ ở Thịnh Hà quốc lại có thể vào Thuận An quốc dễ dàng như vậy chứ
“Ngươi nói vương phi là biểu ca của ngươi”
“Đúng vậy Hàn Mẫn là biếu cả của ta, hoàng cô của ta là mẫu thân y, người tên là Lam Y Ngọc, hoàng cô là tỷ tỷ của phụ hoàng ta Lam Y Nhu, ta còn có vị hoàng huynh là Lam Y Lâm và Lam Y Phàm hai người họ đang ở bên kia coi chừng vương gia nhà ngươi” Y Linh nói
“Mà sao các ngươi lại bị người truy sát như vậy cũng may là gặp được bọn ta nếu không thì các người đã xong đời rồi” Lý Nguyên im lặng nhìn nữ nhân trước mặt sâu chuỗi lại tất cả trong suy nghĩ mình, hắn biết Lam là họ hoàng tộc của Thịnh Hà quốc nhất là những người có huyết thống từ công chúa đến hoàng tử trong tên đều có chữ Y mà mẫu thân của Hàn Mẫn lại có chữ Y trong tên như vậy không loại trừ người chính là công chúa của Thịnh Hà quốc hiện tại người chính là quận chúa đi
“Ngươi có nghe ta hỏi gì hay không” Y Linh có chút không vui, nàng nói nhiều như vậy mà có người dám không chịu nghe nàng nói thật tức chết mà
“Ta và vương gia đã ngủ bao lâu” Lý Nguyên hỏi, bây giờ chắc cũng không dưới mười ngày như vậy nếu không gửi thư về nhất định vương phi cùng hoàng thượng sẽ lo lắng vô cùng
“Các người ngủ đã được gần nửa tháng, ta thật sự còn tưởng các người sẽ chết a, như vậy biểu ca của ta sẽ phải thành quả phu mất”
“Ta thật sự không sao ngươi có thể giúp ta ngồi dậy được không ta muốn đi xem vương gia người như thế nào rồi” Lý Nguyên nhìn Y Linh ánh mắt khiến nàng gốt cuộc cũng mềm lòng
“Được rồi ta giúp ngươi xem chủ nhân nhà ngươi thế nào, nhưng ngươi nhất định phải cho ta biết chuyện gì xảy ra được không vốn dĩ ở đây mười mấy ngày bọn ta đã trễ việc đến gặp biểu ca đấy” Lý Nguyên gật đầu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất