Ta Nợ Người Một Kiếp Trả Người Một Đời

Chương 47

Trước Sau
Lam Y Linh giúp Lý Nguyên ngồi dậy sau đó đỡ người sang căn phòng bên cạnh, đường đường là công chúa như vậy có hơi không đúng lễ nghĩa nhưng mà trong trường hợp bất đắc dĩ nàng đành phải làm vậy thôi

Lam Y Phàm cùng Lam Y Lâm thấy muội muội phải đỡ một nam nhân cao lớn lập tức chạy

“Y Linh muội thật là” Y Phàm trách móc sau đó đỡ lấy Lý Nguyên giúo hắn ngồi xuống ghế

“Còn ngươi đường đường là một nam nhân lại đày đọ muội muội nhà ta như vậy thật quá đáng, y dù gì cũng là công ….” Y Lâm lập tức bịt miệng Y Phàm lại

“Không sao đây ca, hắn là thuộc hạ của nam nhân đó người đừng lo, hắn còn biết biểu ca nhà chúng ta như vậy là đúng như chúng ta đã đón người nằm đó là phu quân của biểu ca” Y Linh giải thích

“Cảm tạ ơn cứu mạng của các vị ta thay vương gia tạ ơn các vị” Lý Nguyên định quỳ xuống thì được Y Lâm ngăn lại

“Nếu đã là phu quân của biểu ca thì với bọn ta cũng như người một nhà, không cần khách sáo như vậy”

“Đúng đó ta chỉ thắc mắc đường đường là vương gi sao hai người lại bị người khác truy sát như thế” Y Phàm tò mò

“Chuyện này vốn dĩ không thể nói được chỉ là trong lúc ta cùng vương gia làm việc hoàng thượng giao bị kẻ khác phát hiện truy sát cho nên mới ra nông nỗi như vậy” mặc dù biết đây là người thân của Hàn Mẫn nhưng dù gì bọn họ cũng là người của Thịnh Hà quốc mặc dù Thịnh Hà quốc cùng Thuận An quốc sớm đã hoà thuận không tranh đấu nhưng chuyện của Thuận An quốc vẫn là không nên nói ra

“Ta biết đây là chuyện của Thuận An quốc bọn ta là người Thịnh Hà quốc không nên xen vào nhưng Hàn Mẫn là biểu ca của bọn ta, chảy nữa dòng máu Thịnh Hà quốc cho nên nếu có chuyện cần nhất định hãy nói với bọn ta” Y Lâm gật đầu hiểu ý của Lý Nguyên

“Ta và vương gia đã lâu như vậy không gửi thư cho vương phi cùng hoàng thượng nhất định sẽ lo lắng nhưng hiện tại bồ câu đưa thư của bọn ta cũng không biết đang ở đâu cảm phiền các vị nếu được hãy giúp ta chuyển thư đến vương phi để người an tâm” Y Lâm nhìn qua Y Linh, nàng gốt cuộc cũng gật đầu

“Ta vỗn dĩ sẽ đến kinh thành tìm gặp biểu ca như vậy đi ta sẽ mang thư đến đưa cho biểu ca ta nghĩ tình hình hiện tại bọn ta cũng không thể để biểu ca về Thịnh Hà quốc cho nên ta sẽ giúp người chuyển thư yên tâm chỉ ba ngày lập tức chuyển tận tay người” Y Linh chắc chắn nói



“Từ kinh thành đến đây bồ câu đưa thư mất ít nhất năm ngày, còn muốn đi từ kinh thành đến đây ít nhất mười ngày ngươi làm sao ba ngày đến được kinh thành” Lý Nguyên có chút nghi hoặc nó

“Ngựa của bọn ta là ngựa tốt nhất ba ngày nhất định ba ngày tới với lại người đừng tưởng bọn ta không thông thạo đường đi ở Thuận An quốc, huynh muội bọn ta thường hay lén trốn khỏi hoàng cung đến Thuận An quốc dạo chơi cho nên bọn ta biết rất nhiều đường có thể đến bất cứ nơi nào ở Thuận An quốc một cách nhanh nhất” Lam Y Linh nói sau đó lấy giấy bút đưa cho Lý Nguyên, Lý Nguyên suy nghĩ một lát liền cầm bút lên viết

Lam Y Lâm cùng Lam Y Linh ra ngoài chuẩn bị ngựa và một vài hộ vệ chuẩn bị lên đường

“Linh nhi kinh thành phức tạp muội phải cẩn thận, đôi mắt của muội để tránh người để ý nếu không cần thiếu đừng cởi mũ ra, vào kinh thành phải qua cổng thành nhất định có binh lính kiểm soát, ta đã liên lạc với Triệu Anh gần đến kinh thành hắn sẽ giúp muội thuận lợi vào thành” Y Linh gật đầu hiểu rõ, đợi Lý Nguyên viết xong thư nàng lập tức lên đường mang thư rời đi nhất định đúng hẹn ba ngày lập tức mang thư đến

Lúc này Hàn Mẫn ở trong vương phủ sắp đợi không được nữa, y chính là không nghe ngóng được tin tức bình an của Trình Minh Thạc càng lo lắng hơn người cũng đã gầy đi rất nhiều

“Vương phi người cũng là nên dùng ít thức ăn người như vậy cũng không phải là các tốt, ta nghĩ vương gia người vẫn bình an” Bạch Á chỉ biết khuyên nhủ Hàn Mẫn, Bạch Viên mấy hôm nay đều lén ra khỏi phủ để luyện tập ám vệ cho nên Bạch Á là người duy nhất ở bên cạnh Hàn Mẫn mấy hôm nay

“Ta biết rồi ngươi hay kêu người làm thanh đạm một tí mấy món này ta ăn không vô” Hàn Mẫn thật sự muôn ăn nhưng nhìn đến thức ăn y lại muốn nôn ra hết cộng thêm lo lắng an nguy của Trình Minh Thạc y làm sao có thể dùng bữa được chứ

“Để thuộc hạ sai người nấu thanh đạm một tí cho người” Bạch Á rời đi

Lúc này hai thân ảnh trên mái nhà quan sát thật kỹ càng sau đó đáp xuống

Hàn Mẫn cảm nhận được có người lạ đến lập tức đề phòng, cửa đột nhiên mở ra một giọng nói ôn nhu lên tiếng

“Hàn Mẫn đệ có ở bên trong không” Nhận ra là giọng nói Triệu Anh Hàn Mẫn thở phào nhẹ nhõm



“Là Triệu ca ca huynh vào đi” Triệu Anh bước vào bên cạnh là một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp nhưng đôi mắt nàng có phần kỳ dị

“Aaaa biểu ca thật đẹp a so với tưởng tượng của ta còn đẹp hơn” Hàn Mẫn bất ngờ bị nữ nhân ôm lấy lậl tức có tí gượng gạo, nữ nhân này còn gọi hắn là biểu ca

“Y Linh muội chú ý một chút Hàn Mẫn y vẫn không biết muội là ai” Y Linh nhận ra bản thân có hơi vui mừng quá độ lập tức buông Hàn Mẫn ra mỉm cười nói

“Biểu ca là là Lam Y Linh là biểu muội của huynh a, hoàng cô vốn dĩ kêu ta đến Thuận An quốc đón huynh trở về Thịnh Hà quốc”

Hàn Mẫn có chút khó hiểu nhưng nghe đến Thịnh Hà quốc y lập tức có chút suy nghĩ không lẻ mẫu thân đã trở về Thịnh Hà quốc an toàn còn cho người đến đón y nhưng y đang ở cùng Trình Minh Thạc rất hạnh phúc

“Để ta giải thích cho đệ, mẫu thân đệ vốn dĩ là vừa là tướng quân còn mang thân phận khác là quận chúa của Thịnh Hà quốc, mẫu thân đệ vì lo lắng cho đên với muốn đệ trở về Thịnh Hà quốc vài hôm để cho đệ nhận tổ quy tông cho nên hoàng đế Thịnh Hạ quốc đã sai ba vị hoàng tử công chúa âm thầm đến Thuận An quốc đoán đệ về” Chuyện Triệu Anh nói khiến Hàn Mẫn có chút không theo kịp, mẫu thân y là quận chúa thật sự y chưa bao giờ ngờ đến việc này vốn dĩ y nghĩ nàng cùng lắm có quan hệ với hoàng tộc nhưng không nghĩ người chính là quận chúa còn là tỷ tỷ của hoàng đế đương triều của Thịnh Hà quốc

“Vốn dĩ muốn đưa huynh về Thịnh Hà quốc nhưng ta thấy dường như Thuận An quốc đang có chuyện cho nên việc này không gấp nữa, ta đến đây chuyển thư của thuộc hạ phu quân huynh a” Hàn Mẫn nghe là thư của Trình Minh Thạc lập tức cầm lấy

Bên trong thư nói rõ tình hình của Lý Nguyên cùng Trình Minh Thạc còn có rất nhiều việc, Hàn Mẫn nghe đến chuyện Trình Minh Thạc bị thương chưa tỉnh lại lập tức lo lắng muốn đến chỗ Trình Minh Thạc ngay, y vừa định lênh tiếng thì thấy Y Linh đã ngoan ngoãn dựa vai Triệu Anh mà ngủ, Triệu Anh nhìn Hàn Mẫn y hiểu ý lập tức để Triệu Anh bế Y Linh lên giường nghỉ ngơi

“Đứa trẻ này thật sự đã quá mệt, ta nghe Y Linh nói y hứa với Lý Nguyên nhất định trong ba ngày đem thư đến cho ngươi ba ngày qua chưa hề nghỉ ngơi một phút nào liên tục thúc ngựa đến kinh thành để y nghỉ ngơi một lát đi” Hàn Mẫn gật đầu hiểu ý, nhìn Y Linh dù gì cũng là một tiểu cô nương lại là công chúa vì y mà đã ba ngày liên tiếp không ngủ mà nhanh chân đến đến kinh thành Hàn Mẫn thật không biết cảm kích như thế nào

“Mẫn nhi ta biết đệ lo lắng cho hắn nhưng nếu hiện tại đệ muốn đến đó không phải không có cách nhưng trước hết phải sắp xếp ổn thoả chỗ gia gia lẫn Hàn phủ cùng vương phủ trên dưới nếu không một khi tin đệ bỏ trốn khỏi vương phủ lọt ra bên ngoài sẽ có kẻ lợi dụng việc này mà nói Trình Minh Thạc có ý tạo phản đã dắt theo vương phi bỏ trốn” Hàn Mẫn hiểu ý của Triệu Anh, y sớm đã sắp xếp chu toàn mọi việc

Lúc này Bạch Á bước vào thấy sự xuất hiện của người lạ lập tức đề phòng ý định động thủ thì bị Hàn Mẫn ngăn lại

“Bạch Á không sao, đây là Triệu Anh là huynh đệ kết nghĩa của ta” Bạch Á lúc này mới buông bỏ đề phòng

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau