Ta Nợ Người Một Kiếp Trả Người Một Đời
Chương 97: Phiên ngoại 10
Sinh hài tử, tin tức thắng trận trở về
Hàn Mẫn nhìn thấy Bạch Viên lo lắng liền thường xuyên đến tướng phủ còn loi cả Hàn Châu theo, Hàn Châu bắt mạch cho Bạch Viên nói có đâu hiệu động thai khí khuyên hắn không nên quá lo lắng
“Bạch Viên ngươi không nên lo lắng nhiều, Lý Nguyên hắn là một người tài giỏi sẽ không sao đâu”
Hàn Mẫn nói
“Ca ca ta nói đúng ngươi bây giờ đang mang hài tử nếu như có bất trắc gì thì làm sao dù gì ngươi cũng là nam nhân mang hài tử không giống huynh đệ ta là song nhi, nếu như có bất trắc gì Lý tướng quân trở về sẽ làm sao”
Bạch Viên đương nhiên biết nhưng vẫn lo lắng không ngừng
“Sắp tới ta sẽ thường xuyên đến bắt mạch cho ngươi nhưng ngươi phải chuẩn bị một chút e là hài tử sẽ ra đời sớm hơn dự định”
Bạch Viên tròn mắt, như vậy hài tử có ổn không
“Nếu hài tử ra đời sớm liệu có làm sao không”
Hàn Châu lắc đầu
“Với tài năng của ta thì không sao đâu ta cũng có hỏi qua Y Lâm rồi hắn bảo sẽ không sao yên tâm nếu ngươi lo lắng để ta viết thư hỏi nam nhân của hoàng thúc xem tình hình của ngươi có cần lo lắng gì hay không”
Bạch Viên gật đầu
“Lý Nguyên trở về chắc chắn bất ngờ lắm”
Hàn Mẫn nói, từ ngày hôm đó Bạch Viên nói với y rằng bản thân đã uống dược mang thai trước khi Lý Nguyên ra biên cương Hàn Mẫn liền cứ như vậy liên tục đến thăm Bạch Viên còn đặc biệt cho phủ nội vụ mang đồ bổ tới
Hơn hai tháng sau, gốt cuộc tin tức thắng trận cũng truyền về, Bạch Viên liền vui mừng nhưng đột nhiên bụng lại đau lên vô cùng, Hàn Châu đang chăm sóc hai hài tử cùng Kim Tuấn Hạo, thấy người của tướng phủ chạy đến liền biết xảy ra chuyện, giao hai hài tử cho phu quân mình sau đó liền tức tốc đến tướng phủ, Hàn Mẫn trong cung nghe được cũng đi đến
Ba canh giờ trôi qua, gốt cuộc bên ngoài cũng nghe tiếng khóc trẻ con, Hàn Mẫn thở phào nhẹ nhõm, lúc này Lý Nguyên cũng vừa trở về đến kinh thành, sau khi nhận được thư của hoàng thượng gửi đến nói việc Bạch Viên mang thai có thể sinh sớm, hắn liền bỏ lại binh lính cho phó tướng lo liệu, bản thân tức tốc thúc ngựa trở về kinh thành, hắn muốn nhanh chóng nhìn thấy được Bạch Viên và hài tử
Vừa trở về chạy vào trong liền nhìn thấy Hàn Mẫn, định hành lễ thì y ra hiệu không cần
Bạch Viên hiểu ý liền chạy vào trong xem Bạch Viên, đến sau này Bạch Viên lần nữa mang hài tử hắn mới biết được năm đó khi sinh Bạch Viên luôn miệng mắng chửi hắn, hét đến độ Hàn Châu cũng muốn ù tay, Hàn Mẫn bên ngoài cười không ngừng nhưng mà đó là chuyện của sau này
Lý Nguyên nhìn hài tử được đưa đến xem qua một lần rồi đi đến chỗ Bạch Viên, Hàn Châu liền cười xem ra hài tử sẽ là con rẻ rồi
Bạch Viên do quá sức nên vẫn còn chưa tỉnh dậy Lý Nguyên liền như vậy túc trực bên cạnh đợi người tỉnh dậy
Ba ngày sau Bạch Viên gốt cuộc cũng tỉnh dậy, Lý Nguyên thở phào nhẹ nhõm, Bạch Viên nhìn thấy người trở về liền vui mừng đến rơi nước mắt, bọn họ đã không gặp nhau lâu đến như vậy rồi
“Sao lại khóc rồi, ta khiến ngươi đau lòng sao”
Lý Nguyên đưa tay lau nước mắt trên mặt Bạch Viên
“Không có là ta vui mừng khi thấy người trở về”
Bạch Viên nói
Lý Nguyên liền ôm người vào lòng vốn dĩ cho rằng chỉ đi tầm ba tháng nhưng gốt cuộc lại gần chín tháng hắn mới có thể trở về, chìn tháng qua thế mà Bạch Viên một mình mang hài tử không có hắn bên cạnh không biết có chịu uỷ khuất gì hay không, hắn có chút đau lòng nhưng cũng may lần này là hắn đi chứ không phải Bạch Minh nếu đổi ngược lại là Bạch Minh e là trận này cũng kéo dài một năm cũng có thể
“Ngươi đã nhìn qua hài tử chưa”
Lý Nguyên gật đầu có nhìn qua một lần sau đó liền giao cho người chăn sóc, bản thân hắn nữa bước không rời Bạch Viên
“Ta muốn nhìn thấy hài tử”
“Ta sai người ẩm đến, được rồi nằm nghĩ đi, mang hài tử cũng không cho ta biết, nếu ta sớm biết đã nhanh chóng trở về với ngươi”
“Ta vốn dĩ muốn cho ngươi một bất ngờ”
Bạch Viên nói
“Ta bất ngờ thật vì giữa chúng ta có được một hài tử mang huyết mạch cả hai”
“Được rồi ngươi đừng ngồi đó nữa, đi tắm rửa thay y phục đi, thúi chết đi được”
Lý Nguyên cười cười, từ lúc trở về hắn vẫn canh giữ bên cạnh Bạch Viên cho nên chỉ cởi bộ giáp ra thay y phục vẫn chưa tắm rửa
“Còn không mau đi, ngốc ở đó làm gì”
Lý Nguyên lời rời đi, lát sau hài tử liền được bế đến, nhìn hài tử có đôi mắt giống mình nhưng khuôn mặt lại giống Lý Nguyên, Bạch Viên liền cười, đứa bé là con của y và hắn sinh ra, y nhất định sẽ dạy dỗ đứa trẻ trở thành một người tài giỏi
Lý Nguyên trở lại nhìn thấy Bạch Viên đang ôm hài tử liền mỉm cười, có mơ hắn cũng không nghĩ hắn và Bạch Viên thế mà có được hài tử của chính hai người
“Đứa bé thật giống ngươi”
Lý Nguyên gật đầu
“Nhưng đôi mắt lại giống ngươi hơn, Viên nhi ngươi suy nghĩ được tên của hài tử chưa”
Bạch Viên nghĩ hồi lâu
“Gọi là Lý Viên Kỳ đi”
Lý Nguyên gật đầu Lý Viên Kỳ tên cũng thật hay
“Vậy cứ chọn tên đó đi”
Một tháng sau, hài tử của hai người tròn tháng, Lý Nguyên liền tổ chức tiệc linh đình, công bố bên ngoài hắn và Bạch Viên có hài tử, Hàn Mẫn cùng Trình Minh Thạc dẫn theo ba tiểu bá vương đến, Hàn Châu và Kim Tuấn Hạo cũng dẫn theo hai hài tử của mình đến
Nhìn mấy đứa nhỏ vui vẻ chạy giỡn các vị phụ thân liền cười, tuổi tác không trên lệch nhiều nên năm đứa đều rất vui vẻ với nhau
Lúc sau, Bạch Viên bế tiểu hài tử ra, Lý Viên Kỳ trắng trẻo dễ thương vô cùng
“Mới một tháng đã đáng yêu như vậy, Bạch Viên chúng ta kết thông gia đi, ta có hai hài tử ngươi chọn đứa nào cũng được”
Hàn Châu liền lên tiếng, Kim Tuấn Hạo lắc đầu, Châu nhi nhà hắn chưa gì đã đòi kết thông gia khắp nơi lần trước trở về Thịnh Hà quốc liền khen hài tử của Y Lâm và Triệu Anh đáng yêu nhưng vì bọn họ là huynh đệ cho nên không thể nào kết thông gia được, giờ nhìn thấy hài tử của Bạch Viên liền ngỏ ý này
Lúc này hai vị hoàng tử Hàn Tuấn và Hàn Nhất chạy đến, nhìn thấy tiểu hài tử liền cười cười đưa tay sờ má của tiều hài tử
“Phụ hoàng, ta muốn cười y có được không”
“Phụ hoàng ta cũng muốn cưới y”
Mười mấy cặp mắt đều tròn lên, cái này là gì đây hài tử mới còn nhỏ đã đòi cưới người khác rồi, hơn nữa cả hai còn đòi cưới một người
“Không được nháo, Nhất nhi, Tuấn nhi, đệ đệ còn nhỏ lắm”
“Nhưng mà bọn con thích a”
Hàn Nhất nói
Hàn Mẫn quay sang nhìn Trình Minh Thạc, có phải lại dạy hư hài tử của y hay không mới tí tuổi đã đòi cưới hài tử nhà người ta rồi
Trình Minh Thạc liền oan uổng, hắn đã dạy cái gì chứ, hắn không biết gì thật mà
Và đúng như sự thật sau này Hàn Nhất và Hàn Tuấn liền cứ như vậy nà nhất quyết bắt được tiểu Kỳ về làm của mình khiến cho các vị phụ thân đau đầu một phen
Hàn Mẫn nhìn thấy Bạch Viên lo lắng liền thường xuyên đến tướng phủ còn loi cả Hàn Châu theo, Hàn Châu bắt mạch cho Bạch Viên nói có đâu hiệu động thai khí khuyên hắn không nên quá lo lắng
“Bạch Viên ngươi không nên lo lắng nhiều, Lý Nguyên hắn là một người tài giỏi sẽ không sao đâu”
Hàn Mẫn nói
“Ca ca ta nói đúng ngươi bây giờ đang mang hài tử nếu như có bất trắc gì thì làm sao dù gì ngươi cũng là nam nhân mang hài tử không giống huynh đệ ta là song nhi, nếu như có bất trắc gì Lý tướng quân trở về sẽ làm sao”
Bạch Viên đương nhiên biết nhưng vẫn lo lắng không ngừng
“Sắp tới ta sẽ thường xuyên đến bắt mạch cho ngươi nhưng ngươi phải chuẩn bị một chút e là hài tử sẽ ra đời sớm hơn dự định”
Bạch Viên tròn mắt, như vậy hài tử có ổn không
“Nếu hài tử ra đời sớm liệu có làm sao không”
Hàn Châu lắc đầu
“Với tài năng của ta thì không sao đâu ta cũng có hỏi qua Y Lâm rồi hắn bảo sẽ không sao yên tâm nếu ngươi lo lắng để ta viết thư hỏi nam nhân của hoàng thúc xem tình hình của ngươi có cần lo lắng gì hay không”
Bạch Viên gật đầu
“Lý Nguyên trở về chắc chắn bất ngờ lắm”
Hàn Mẫn nói, từ ngày hôm đó Bạch Viên nói với y rằng bản thân đã uống dược mang thai trước khi Lý Nguyên ra biên cương Hàn Mẫn liền cứ như vậy liên tục đến thăm Bạch Viên còn đặc biệt cho phủ nội vụ mang đồ bổ tới
Hơn hai tháng sau, gốt cuộc tin tức thắng trận cũng truyền về, Bạch Viên liền vui mừng nhưng đột nhiên bụng lại đau lên vô cùng, Hàn Châu đang chăm sóc hai hài tử cùng Kim Tuấn Hạo, thấy người của tướng phủ chạy đến liền biết xảy ra chuyện, giao hai hài tử cho phu quân mình sau đó liền tức tốc đến tướng phủ, Hàn Mẫn trong cung nghe được cũng đi đến
Ba canh giờ trôi qua, gốt cuộc bên ngoài cũng nghe tiếng khóc trẻ con, Hàn Mẫn thở phào nhẹ nhõm, lúc này Lý Nguyên cũng vừa trở về đến kinh thành, sau khi nhận được thư của hoàng thượng gửi đến nói việc Bạch Viên mang thai có thể sinh sớm, hắn liền bỏ lại binh lính cho phó tướng lo liệu, bản thân tức tốc thúc ngựa trở về kinh thành, hắn muốn nhanh chóng nhìn thấy được Bạch Viên và hài tử
Vừa trở về chạy vào trong liền nhìn thấy Hàn Mẫn, định hành lễ thì y ra hiệu không cần
Bạch Viên hiểu ý liền chạy vào trong xem Bạch Viên, đến sau này Bạch Viên lần nữa mang hài tử hắn mới biết được năm đó khi sinh Bạch Viên luôn miệng mắng chửi hắn, hét đến độ Hàn Châu cũng muốn ù tay, Hàn Mẫn bên ngoài cười không ngừng nhưng mà đó là chuyện của sau này
Lý Nguyên nhìn hài tử được đưa đến xem qua một lần rồi đi đến chỗ Bạch Viên, Hàn Châu liền cười xem ra hài tử sẽ là con rẻ rồi
Bạch Viên do quá sức nên vẫn còn chưa tỉnh dậy Lý Nguyên liền như vậy túc trực bên cạnh đợi người tỉnh dậy
Ba ngày sau Bạch Viên gốt cuộc cũng tỉnh dậy, Lý Nguyên thở phào nhẹ nhõm, Bạch Viên nhìn thấy người trở về liền vui mừng đến rơi nước mắt, bọn họ đã không gặp nhau lâu đến như vậy rồi
“Sao lại khóc rồi, ta khiến ngươi đau lòng sao”
Lý Nguyên đưa tay lau nước mắt trên mặt Bạch Viên
“Không có là ta vui mừng khi thấy người trở về”
Bạch Viên nói
Lý Nguyên liền ôm người vào lòng vốn dĩ cho rằng chỉ đi tầm ba tháng nhưng gốt cuộc lại gần chín tháng hắn mới có thể trở về, chìn tháng qua thế mà Bạch Viên một mình mang hài tử không có hắn bên cạnh không biết có chịu uỷ khuất gì hay không, hắn có chút đau lòng nhưng cũng may lần này là hắn đi chứ không phải Bạch Minh nếu đổi ngược lại là Bạch Minh e là trận này cũng kéo dài một năm cũng có thể
“Ngươi đã nhìn qua hài tử chưa”
Lý Nguyên gật đầu có nhìn qua một lần sau đó liền giao cho người chăn sóc, bản thân hắn nữa bước không rời Bạch Viên
“Ta muốn nhìn thấy hài tử”
“Ta sai người ẩm đến, được rồi nằm nghĩ đi, mang hài tử cũng không cho ta biết, nếu ta sớm biết đã nhanh chóng trở về với ngươi”
“Ta vốn dĩ muốn cho ngươi một bất ngờ”
Bạch Viên nói
“Ta bất ngờ thật vì giữa chúng ta có được một hài tử mang huyết mạch cả hai”
“Được rồi ngươi đừng ngồi đó nữa, đi tắm rửa thay y phục đi, thúi chết đi được”
Lý Nguyên cười cười, từ lúc trở về hắn vẫn canh giữ bên cạnh Bạch Viên cho nên chỉ cởi bộ giáp ra thay y phục vẫn chưa tắm rửa
“Còn không mau đi, ngốc ở đó làm gì”
Lý Nguyên lời rời đi, lát sau hài tử liền được bế đến, nhìn hài tử có đôi mắt giống mình nhưng khuôn mặt lại giống Lý Nguyên, Bạch Viên liền cười, đứa bé là con của y và hắn sinh ra, y nhất định sẽ dạy dỗ đứa trẻ trở thành một người tài giỏi
Lý Nguyên trở lại nhìn thấy Bạch Viên đang ôm hài tử liền mỉm cười, có mơ hắn cũng không nghĩ hắn và Bạch Viên thế mà có được hài tử của chính hai người
“Đứa bé thật giống ngươi”
Lý Nguyên gật đầu
“Nhưng đôi mắt lại giống ngươi hơn, Viên nhi ngươi suy nghĩ được tên của hài tử chưa”
Bạch Viên nghĩ hồi lâu
“Gọi là Lý Viên Kỳ đi”
Lý Nguyên gật đầu Lý Viên Kỳ tên cũng thật hay
“Vậy cứ chọn tên đó đi”
Một tháng sau, hài tử của hai người tròn tháng, Lý Nguyên liền tổ chức tiệc linh đình, công bố bên ngoài hắn và Bạch Viên có hài tử, Hàn Mẫn cùng Trình Minh Thạc dẫn theo ba tiểu bá vương đến, Hàn Châu và Kim Tuấn Hạo cũng dẫn theo hai hài tử của mình đến
Nhìn mấy đứa nhỏ vui vẻ chạy giỡn các vị phụ thân liền cười, tuổi tác không trên lệch nhiều nên năm đứa đều rất vui vẻ với nhau
Lúc sau, Bạch Viên bế tiểu hài tử ra, Lý Viên Kỳ trắng trẻo dễ thương vô cùng
“Mới một tháng đã đáng yêu như vậy, Bạch Viên chúng ta kết thông gia đi, ta có hai hài tử ngươi chọn đứa nào cũng được”
Hàn Châu liền lên tiếng, Kim Tuấn Hạo lắc đầu, Châu nhi nhà hắn chưa gì đã đòi kết thông gia khắp nơi lần trước trở về Thịnh Hà quốc liền khen hài tử của Y Lâm và Triệu Anh đáng yêu nhưng vì bọn họ là huynh đệ cho nên không thể nào kết thông gia được, giờ nhìn thấy hài tử của Bạch Viên liền ngỏ ý này
Lúc này hai vị hoàng tử Hàn Tuấn và Hàn Nhất chạy đến, nhìn thấy tiểu hài tử liền cười cười đưa tay sờ má của tiều hài tử
“Phụ hoàng, ta muốn cười y có được không”
“Phụ hoàng ta cũng muốn cưới y”
Mười mấy cặp mắt đều tròn lên, cái này là gì đây hài tử mới còn nhỏ đã đòi cưới người khác rồi, hơn nữa cả hai còn đòi cưới một người
“Không được nháo, Nhất nhi, Tuấn nhi, đệ đệ còn nhỏ lắm”
“Nhưng mà bọn con thích a”
Hàn Nhất nói
Hàn Mẫn quay sang nhìn Trình Minh Thạc, có phải lại dạy hư hài tử của y hay không mới tí tuổi đã đòi cưới hài tử nhà người ta rồi
Trình Minh Thạc liền oan uổng, hắn đã dạy cái gì chứ, hắn không biết gì thật mà
Và đúng như sự thật sau này Hàn Nhất và Hàn Tuấn liền cứ như vậy nà nhất quyết bắt được tiểu Kỳ về làm của mình khiến cho các vị phụ thân đau đầu một phen
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất