Ta Nợ Người Một Kiếp Trả Người Một Đời
Chương 99: Phiên ngoại 12
Gặp lại nhau
Đã mười năm trôi qua kể từ lần cuối cùng Trình Văn Nhân nhìn thấy đôi mắt xám và nụ cưởi xinh đẹp ấy, mười năm qua hắn đã vô số lần muốn đến Thịnh Hà quốc gặp người đó nhưng lại không có dũng khi để đến sợ rằng khi đến đứng trước mặt người đó người đó lại hỏi hắn là ai hắn không dám đối mặt
Mười năm qua kinh thành đối với nhị vương gia có vô số lời đồn, nhưng ai nấy đều cảm phục tình yêu của vị vương gia này với công chúa của Thịnh Hà quốc, vì vị công chúa này mà nhị vương gia đã xin hoàng thượng ban thành chỉ cả đời không thành thân không thành gia lập thất cả đời chỉ ở vậy
Trong tửu lâu, mọi người đang bàn tán với nhau rằng nhị vương gia lại lập thêm chiến công nữa cho Thuận An quốc, nghe nói lần này chinh chiến còn khiến cho vị nữ tướng quân của nước địch siêu lòng muốn gả cho hắn nhưng vương gia nhất quyết từ chối
Một thân ảnh ở trong góc tửu nghe được liền mở nụ cười
“Các vị nói vậy là cho rằng vị vương gia kia thật sự chung thuỷ như vậy sao”
Nghe thấy giọng nói có phần mỉa mai một số người không nhịn được lên tiếng
“Chắc là người từ nơi khác đến nên không biết, nhưng ở kinh thàn này ai cũng biết ngoài hoàng thượng ra thì nhị vương gia chính là nam nhân chung thuỷ nhất”
“Đúng vậy mặc dù là nam nhân nhưng ta cũng muốn bênh vực vương gia, vương gia đối với vị vương phi chưa kịp thành thân đã qua đời vô cùng chung thuỷ cả đời đều không thành thân, trong kinh thành này có biết bao nhiêu cô nương tài giỏi muốn gả cho người đều bị từ chối cả”
“Nhưng thật ra không gả cho nhị vương gia cũng được gả cho đại hoàng tử và nhị hoàng tử cũng được”
“Ngươi nằm mơ sao, đại hoàng tử và nhị hoàng nhìn cũng không nhìn đến ngươi”
Thân ảnh kia nhếch mép cười sau đó quăng một túi bạc lên bàn rồi rời đi không một tiếng động
Thân ảnh đi dạo trên phố, dựa theo trí nhớ mà tìm đến vương phủ, nhìn cánh cửa vương phủ quen thuộc người nọ liền cười
Lần cuối cùng ở nơi đây nhìn thấy người đã là mười năm trước, mười năm qua đã vô số lần Y Linh muốn đến Thịnh Hà quốc gặp người nhưng phụ thân nhiều lần ngăn cản bảo khi nào nàng lớn sẽ để nàng đến Thịnh Hà quốc
Mười năm qua, nhiều lúc Y Linh đã quên mất Trình Văn Nhân nhưng khi nhìn thấy cây trâm mà ngày đó Trình Văn Nhân cài lên đầu nàng trước khi nàng cùng phụ hoàng và phụ thân trở về, Y Linh liền dặn bản thân nhất định không được quên người, nhất định phải nhớ rõ, tuyệt đối không thể quên được nhất định phải nhớ
Y Linh ở trước vương phủ đợi cả ngày trời vẫn không thấy Trình Văn Nhân trở về có chút thấ vọng, trước khi đến đây nàng đã nhờ Triệu Anh điều tra tin tức xem Trình Văn Nhân có đang ở biên cương hay không, cũng trao đổi thư từ và Trình Hàn Nhất cũng có nói Trình Văn Nhân hiện tại đang ở kinh thành nhưng nàng đợi cả ngày cũng không gặp được người liền thất vọng
Thấy trời cũng không còn sớm nàng liền quyết định trở về cung, nhờ có lệnh bài của Trình Hàn Nhất đã đưa, Trình Y Linh đương nhiên có thể ra vào cung tuỳ ý rồi
Trình Hàn Nhất nghe là Y Linh đến liền bỏ hết tất cả mọi việc, trực tiếp đi đến cổng cung đón người, Trình Hàn Tuấn và Trình Như An cũng mau chóng đi đến
“Linh nhi muội gốt cuộc cũng đã đến rồi, ta còn tưởng vài ngày nữa muội mới đến”
Trình Hàn Nhất vui vẻ nói, cả bốn người bọn họ đều thống nhất sẽ xưng huynh muội, dù suy cho cùng thì Y Linh vẫn là do Hàn Mẫn sinh ra, mặc dù cả ba người Trình Hàn Nhất không hiểu mấy về việc đầu thai chuyển kiếp gì gì đó nhưng cũng không để tâm mấy, Y Linh cũng không để tâm đến cho nên bọn họ đều đồng ts với xưng hô này, Y Linh cũng vậy
“Ta muốn đến sớm một chút”
“Linh nhi muội nhanh chóng đến chánh điện đi, nếu không hoàng thúc sẽ bị người khác cướp mất”
Như An liền kéo Y Linh đi, nàng còn chưa hiểu gì thì Trình Hàn Tuấn vừa đi vừa giải thích
Thì ra là nữ tướng quân kia sau khi trở về liền muốn đến cầu thân Trình Văn Nhân, nàng biết trong lòng Trình Văn Nhân đã có người thương không thể cho nàng ta làm chính thất vương phi được, nhưng nàng ta chấp nhận hạ mình làm một tiểu thiếp chỉ cần được bên cạnh Trình Văn Nhân là được
Y Linh nghe đến đây liền cười, nam nhân của nàng ai cho phép kẻ khác ngang nhiên đến giành
“Ở đây thật là náo nhiệt a, ta đến hơi muộn không biết có chuyện gì thú vị vậy Hàn Mẫn ca ca ca”
Giọng nói vừa bước vào khiến tất cả mọi người đều bất ngờ, nữ nhân bước vào dám gọi thẳng tên của nam hậu e rằng thân phận không tầm thường hơn nữa đi bên cạnh còn có ba vị điện hạ
Trình Văn Nhân nghe giọng nói quen thuộc liền quay lại nhìn, nhìn thấy người bước vào là người mình ngày đêm nhớ mong Trình Văn Nhân kiềm không được muốn bước đến nhưng sợ người không nhớ ra mình nên không dám bước đến
“Y Linh đến khi nào vậy, sao trong thư hoàng thúc bảo vài hôm nữa mới đến cơ mà”
Hàn Mẫn nhìn thấy Y Linh liền vui vẻ, mười năm qua y chưa từng gặp lại Y Linh không ngờ rằng mười năm Y Linh so với dáng vẻ trước đây không hề thay đổi làm y nhìn đến liền vui mừng nhưng cũng đau lòng nhìn qua Trình Văn Nhân
Y Linh mỉm cười hành lễ, Hàn Mẫn và Trình Minh Thạc gật đầu, hành lễ xong Y Linh liền tiến đến chỗ Trình Văn Nhân
“ không phải đã nói đợi ta hay sao, sao người lại muốn cùng nữ nhân này thành thân”
Y Linh liền rưng rưng nước mắt, Trình Văn Nhân nhìn bộ dạng này liền không biết nên khóc hay nên cười
“Ta giữ đúng lời, không thành thân với nữ nhân khác”
Trình Văn Nhân kéo tay Y Linh đến bên cạnh mình, vị nữ tướng quân kia thấy liền tức giận chỉ là một tiểu cô nương có gì hơn nàng tại sao lại như vậy chứ
“Ngươi là ai, bước vào đây lại vô phép vô tắc như vậy, đường đường là nữ nhân lại cùng nam nhân thân mật trước mặt mọi người còn ra thể thống gì”
“Thể thống gì hay không đến nơi ngươi quản hơn nữa ta là ai ngươi không có tư cách biết được, ngươi chỉ cần biết ngoài ta ra y sẽ không lấy ai cả đừng mơ bước nữa chân vào vương phủ”
Nữ tướng quân liền nổi giận lần đầu tiên nànc bị người khác xem thường như vậy, liền nhịn không được muốn xông lên, Y Linh liền nhếch mép, chỉ là một nữ tướng quân mà thôi sao dễ dàng bị nàng khích tướng như vậy
“Muốn đánh ta sao, được ta liền tiếp ngươi, nếu hôm nay ngươi đánh thua ta thì từ nay đừng bao giờ xuất hiện trước mặt ta nữa nếu ta thua ngươi ta liền để hắn thú ngươi làm thê”
Trình Văn Nhân liền tròn mắt, hắn bị đem ra bán đi khi nào vậy, Trình Hàn Nhất Và Trình Hàn Tuấn liền cười thú vị rồi đây
Vị nữ tướng quân kia đương nhiên coi thường Y Linh cho rằng chỉ là một cô nương mảnh mai như nàng làm sao có thể đánh thẳng được một tướng quân cơ chứ, liền chấp nhận thách đầu
Y Linh nhếch mép cười lấy ra mội cái roi bạch sắt, đây là phụ thân sau khi nàng sống lại giao cho nàng còn dạy nàng cách sử dụng ngưởi bảo đây là roi của gia gia truyền lại cho người nhưng người không thích sử dụng nhiều nên truyền lại cho Y Linh
Roi bạch sắt vừa vung ra liền khiến người khác sợ hãi, tên roi có rất nhiều lưỡi dao nhỏ nếu không cẩn thật bị quất trúng liền sẽ bị thương hơn nữa roi bạch sắt tuỳ vào người sử dụng có thể có độc trên lưỡi roi là thứ không phải dễ dàng làm ra được
Bên ngoài chánh điện Y Linh hiên ngang mà đứng đó, nữ tướng quân liền xem thường nàng chỉ biết cầm roi mà quất nhưng Hàn Mẫn và Trình Minh Thạc lẫn ba huynh muội Trình Hàn Nhất cùng Trình Văn Nhân đều biết một điều đừng nhìn vẻ ngoài đó mà khinh thường nếu không thật sự sẽ chết không hay biết vì một thân công phu của Y Linh do chính giáo chủ ma giáo nổi danh ở Thịnh Hà quốc và Bình Thiên quân dạy dỗ đương nhiên sẽ khác với người bình thường rồi
Y Linh vung roi tấn công về phía nữ tướng quân kia, nữ tướng quân kia cũng không đứng yên chịu trận liền xông lên đánh, nhưng thân thủ của nữ tướng quân làm sao lại Y Linh được, liền bị ép vào thế yếu, người của địch quốc thấy vậy liền lên tiếng
“Cô nương đây sử dụng roi còn tướng quân của bọn ta dùng thương làm sao đấu lại được, để cho công bằng cả hai đều không dùng vũ khi vẫn tốt hơn”
Y Linh nghe vậy liền nhếch mép cười
“Vậy ta chỉ sẽ dùng một chân cùng một tay đánh với tướng quân vậy”
Y Linh liền bỏ roi xuống, đúng như lời đã nói dù chỉ sử dụng một tay cùng một chân nhưng khiến cho nữ tướng quân ăn nhiều cú đau đớn, nhìn mảnh mai như vậy nhưng chiêu thức nào tung ra đều muốn lấy mạng người khác
Hàn Mẫn không khỏi khâm phục, y từng nghe mẫu thân kể về phụ thân của Y Linh Tống Kỳ Nam, cũng nghe mẫu thân kể về gia gia của bọn họ, có thể nói ngoài hoàng thúc ra thì còn lại con cháu hoàng thất đều là một thân võ nghệ cao cường
Lúc này nữ tướng quân đã bị đánh đến phun ra máu, Y Linh liền ngừng tay
“Thắng thua đã rõ, vậy từ nay làm phiền tướng quân đừng đến gặp phu quân nhà ta, nếu không ta sẽ không nương tay”
Trình Văn Nhân lúc này vẫn còn đang chưa tiếp thu được, hắn biết Y Linh thân thủ tốt không nghĩ lại đến mức này sau đó liền nhìn qua Hàn Mẫn, cái này có được xem là di truyền hay không vậy
Đã mười năm trôi qua kể từ lần cuối cùng Trình Văn Nhân nhìn thấy đôi mắt xám và nụ cưởi xinh đẹp ấy, mười năm qua hắn đã vô số lần muốn đến Thịnh Hà quốc gặp người đó nhưng lại không có dũng khi để đến sợ rằng khi đến đứng trước mặt người đó người đó lại hỏi hắn là ai hắn không dám đối mặt
Mười năm qua kinh thành đối với nhị vương gia có vô số lời đồn, nhưng ai nấy đều cảm phục tình yêu của vị vương gia này với công chúa của Thịnh Hà quốc, vì vị công chúa này mà nhị vương gia đã xin hoàng thượng ban thành chỉ cả đời không thành thân không thành gia lập thất cả đời chỉ ở vậy
Trong tửu lâu, mọi người đang bàn tán với nhau rằng nhị vương gia lại lập thêm chiến công nữa cho Thuận An quốc, nghe nói lần này chinh chiến còn khiến cho vị nữ tướng quân của nước địch siêu lòng muốn gả cho hắn nhưng vương gia nhất quyết từ chối
Một thân ảnh ở trong góc tửu nghe được liền mở nụ cười
“Các vị nói vậy là cho rằng vị vương gia kia thật sự chung thuỷ như vậy sao”
Nghe thấy giọng nói có phần mỉa mai một số người không nhịn được lên tiếng
“Chắc là người từ nơi khác đến nên không biết, nhưng ở kinh thàn này ai cũng biết ngoài hoàng thượng ra thì nhị vương gia chính là nam nhân chung thuỷ nhất”
“Đúng vậy mặc dù là nam nhân nhưng ta cũng muốn bênh vực vương gia, vương gia đối với vị vương phi chưa kịp thành thân đã qua đời vô cùng chung thuỷ cả đời đều không thành thân, trong kinh thành này có biết bao nhiêu cô nương tài giỏi muốn gả cho người đều bị từ chối cả”
“Nhưng thật ra không gả cho nhị vương gia cũng được gả cho đại hoàng tử và nhị hoàng tử cũng được”
“Ngươi nằm mơ sao, đại hoàng tử và nhị hoàng nhìn cũng không nhìn đến ngươi”
Thân ảnh kia nhếch mép cười sau đó quăng một túi bạc lên bàn rồi rời đi không một tiếng động
Thân ảnh đi dạo trên phố, dựa theo trí nhớ mà tìm đến vương phủ, nhìn cánh cửa vương phủ quen thuộc người nọ liền cười
Lần cuối cùng ở nơi đây nhìn thấy người đã là mười năm trước, mười năm qua đã vô số lần Y Linh muốn đến Thịnh Hà quốc gặp người nhưng phụ thân nhiều lần ngăn cản bảo khi nào nàng lớn sẽ để nàng đến Thịnh Hà quốc
Mười năm qua, nhiều lúc Y Linh đã quên mất Trình Văn Nhân nhưng khi nhìn thấy cây trâm mà ngày đó Trình Văn Nhân cài lên đầu nàng trước khi nàng cùng phụ hoàng và phụ thân trở về, Y Linh liền dặn bản thân nhất định không được quên người, nhất định phải nhớ rõ, tuyệt đối không thể quên được nhất định phải nhớ
Y Linh ở trước vương phủ đợi cả ngày trời vẫn không thấy Trình Văn Nhân trở về có chút thấ vọng, trước khi đến đây nàng đã nhờ Triệu Anh điều tra tin tức xem Trình Văn Nhân có đang ở biên cương hay không, cũng trao đổi thư từ và Trình Hàn Nhất cũng có nói Trình Văn Nhân hiện tại đang ở kinh thành nhưng nàng đợi cả ngày cũng không gặp được người liền thất vọng
Thấy trời cũng không còn sớm nàng liền quyết định trở về cung, nhờ có lệnh bài của Trình Hàn Nhất đã đưa, Trình Y Linh đương nhiên có thể ra vào cung tuỳ ý rồi
Trình Hàn Nhất nghe là Y Linh đến liền bỏ hết tất cả mọi việc, trực tiếp đi đến cổng cung đón người, Trình Hàn Tuấn và Trình Như An cũng mau chóng đi đến
“Linh nhi muội gốt cuộc cũng đã đến rồi, ta còn tưởng vài ngày nữa muội mới đến”
Trình Hàn Nhất vui vẻ nói, cả bốn người bọn họ đều thống nhất sẽ xưng huynh muội, dù suy cho cùng thì Y Linh vẫn là do Hàn Mẫn sinh ra, mặc dù cả ba người Trình Hàn Nhất không hiểu mấy về việc đầu thai chuyển kiếp gì gì đó nhưng cũng không để tâm mấy, Y Linh cũng không để tâm đến cho nên bọn họ đều đồng ts với xưng hô này, Y Linh cũng vậy
“Ta muốn đến sớm một chút”
“Linh nhi muội nhanh chóng đến chánh điện đi, nếu không hoàng thúc sẽ bị người khác cướp mất”
Như An liền kéo Y Linh đi, nàng còn chưa hiểu gì thì Trình Hàn Tuấn vừa đi vừa giải thích
Thì ra là nữ tướng quân kia sau khi trở về liền muốn đến cầu thân Trình Văn Nhân, nàng biết trong lòng Trình Văn Nhân đã có người thương không thể cho nàng ta làm chính thất vương phi được, nhưng nàng ta chấp nhận hạ mình làm một tiểu thiếp chỉ cần được bên cạnh Trình Văn Nhân là được
Y Linh nghe đến đây liền cười, nam nhân của nàng ai cho phép kẻ khác ngang nhiên đến giành
“Ở đây thật là náo nhiệt a, ta đến hơi muộn không biết có chuyện gì thú vị vậy Hàn Mẫn ca ca ca”
Giọng nói vừa bước vào khiến tất cả mọi người đều bất ngờ, nữ nhân bước vào dám gọi thẳng tên của nam hậu e rằng thân phận không tầm thường hơn nữa đi bên cạnh còn có ba vị điện hạ
Trình Văn Nhân nghe giọng nói quen thuộc liền quay lại nhìn, nhìn thấy người bước vào là người mình ngày đêm nhớ mong Trình Văn Nhân kiềm không được muốn bước đến nhưng sợ người không nhớ ra mình nên không dám bước đến
“Y Linh đến khi nào vậy, sao trong thư hoàng thúc bảo vài hôm nữa mới đến cơ mà”
Hàn Mẫn nhìn thấy Y Linh liền vui vẻ, mười năm qua y chưa từng gặp lại Y Linh không ngờ rằng mười năm Y Linh so với dáng vẻ trước đây không hề thay đổi làm y nhìn đến liền vui mừng nhưng cũng đau lòng nhìn qua Trình Văn Nhân
Y Linh mỉm cười hành lễ, Hàn Mẫn và Trình Minh Thạc gật đầu, hành lễ xong Y Linh liền tiến đến chỗ Trình Văn Nhân
“ không phải đã nói đợi ta hay sao, sao người lại muốn cùng nữ nhân này thành thân”
Y Linh liền rưng rưng nước mắt, Trình Văn Nhân nhìn bộ dạng này liền không biết nên khóc hay nên cười
“Ta giữ đúng lời, không thành thân với nữ nhân khác”
Trình Văn Nhân kéo tay Y Linh đến bên cạnh mình, vị nữ tướng quân kia thấy liền tức giận chỉ là một tiểu cô nương có gì hơn nàng tại sao lại như vậy chứ
“Ngươi là ai, bước vào đây lại vô phép vô tắc như vậy, đường đường là nữ nhân lại cùng nam nhân thân mật trước mặt mọi người còn ra thể thống gì”
“Thể thống gì hay không đến nơi ngươi quản hơn nữa ta là ai ngươi không có tư cách biết được, ngươi chỉ cần biết ngoài ta ra y sẽ không lấy ai cả đừng mơ bước nữa chân vào vương phủ”
Nữ tướng quân liền nổi giận lần đầu tiên nànc bị người khác xem thường như vậy, liền nhịn không được muốn xông lên, Y Linh liền nhếch mép, chỉ là một nữ tướng quân mà thôi sao dễ dàng bị nàng khích tướng như vậy
“Muốn đánh ta sao, được ta liền tiếp ngươi, nếu hôm nay ngươi đánh thua ta thì từ nay đừng bao giờ xuất hiện trước mặt ta nữa nếu ta thua ngươi ta liền để hắn thú ngươi làm thê”
Trình Văn Nhân liền tròn mắt, hắn bị đem ra bán đi khi nào vậy, Trình Hàn Nhất Và Trình Hàn Tuấn liền cười thú vị rồi đây
Vị nữ tướng quân kia đương nhiên coi thường Y Linh cho rằng chỉ là một cô nương mảnh mai như nàng làm sao có thể đánh thẳng được một tướng quân cơ chứ, liền chấp nhận thách đầu
Y Linh nhếch mép cười lấy ra mội cái roi bạch sắt, đây là phụ thân sau khi nàng sống lại giao cho nàng còn dạy nàng cách sử dụng ngưởi bảo đây là roi của gia gia truyền lại cho người nhưng người không thích sử dụng nhiều nên truyền lại cho Y Linh
Roi bạch sắt vừa vung ra liền khiến người khác sợ hãi, tên roi có rất nhiều lưỡi dao nhỏ nếu không cẩn thật bị quất trúng liền sẽ bị thương hơn nữa roi bạch sắt tuỳ vào người sử dụng có thể có độc trên lưỡi roi là thứ không phải dễ dàng làm ra được
Bên ngoài chánh điện Y Linh hiên ngang mà đứng đó, nữ tướng quân liền xem thường nàng chỉ biết cầm roi mà quất nhưng Hàn Mẫn và Trình Minh Thạc lẫn ba huynh muội Trình Hàn Nhất cùng Trình Văn Nhân đều biết một điều đừng nhìn vẻ ngoài đó mà khinh thường nếu không thật sự sẽ chết không hay biết vì một thân công phu của Y Linh do chính giáo chủ ma giáo nổi danh ở Thịnh Hà quốc và Bình Thiên quân dạy dỗ đương nhiên sẽ khác với người bình thường rồi
Y Linh vung roi tấn công về phía nữ tướng quân kia, nữ tướng quân kia cũng không đứng yên chịu trận liền xông lên đánh, nhưng thân thủ của nữ tướng quân làm sao lại Y Linh được, liền bị ép vào thế yếu, người của địch quốc thấy vậy liền lên tiếng
“Cô nương đây sử dụng roi còn tướng quân của bọn ta dùng thương làm sao đấu lại được, để cho công bằng cả hai đều không dùng vũ khi vẫn tốt hơn”
Y Linh nghe vậy liền nhếch mép cười
“Vậy ta chỉ sẽ dùng một chân cùng một tay đánh với tướng quân vậy”
Y Linh liền bỏ roi xuống, đúng như lời đã nói dù chỉ sử dụng một tay cùng một chân nhưng khiến cho nữ tướng quân ăn nhiều cú đau đớn, nhìn mảnh mai như vậy nhưng chiêu thức nào tung ra đều muốn lấy mạng người khác
Hàn Mẫn không khỏi khâm phục, y từng nghe mẫu thân kể về phụ thân của Y Linh Tống Kỳ Nam, cũng nghe mẫu thân kể về gia gia của bọn họ, có thể nói ngoài hoàng thúc ra thì còn lại con cháu hoàng thất đều là một thân võ nghệ cao cường
Lúc này nữ tướng quân đã bị đánh đến phun ra máu, Y Linh liền ngừng tay
“Thắng thua đã rõ, vậy từ nay làm phiền tướng quân đừng đến gặp phu quân nhà ta, nếu không ta sẽ không nương tay”
Trình Văn Nhân lúc này vẫn còn đang chưa tiếp thu được, hắn biết Y Linh thân thủ tốt không nghĩ lại đến mức này sau đó liền nhìn qua Hàn Mẫn, cái này có được xem là di truyền hay không vậy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất