Chương 336: (PN7) Hội gay dâm đãng tương thân tương ái
Edit + Beta: Vịt
Dư Bảo Nguyên đột nhiên bị Lộ Dương nhắc tên, kinh ngạc ngẩng đầu: "Cậu định làm gì!"
Lục Dương trừng mắt: "Chỉ là...... bán đứng cậu thôi."
"Cậu......" Dư Bảo Nguyên trợn tròn mắt, "Cậu thật đúng là con mẹ nó nhanh mồm nhanh miệng?"
"Có chuyện gì vậy?" Cố Phong cũng bắt đầu để ý, nói vào chủ đề, quay lại nhìn vẻ mặt Dư Bảo Nguyên.
Dư Bảo Nguyên lúng túng cười: "Không có gì, ăn cơm, ăn cơm."
"Hai người gửi phim khiêu dâm cho nhau?" Lục Dương hé mắt, hiển nhiên đã phát hiện ra mấu chốt vấn đề.
"Không có." Lộ Dương có tật giật mình cười cười.
Lục Dương hít sâu một hơi, vẫn yên lặng nhìn chằm chằm Lộ Dương, không hề buông tha suy nghĩ của cậu.
Lộ Dương bị anh nhìn đến sợ hãi, không nhịn được đánh rơi chiếc đũa trong tay, tức giận nói: "Đều đã trưởng thành rồi, xem chút phim đó có vấn đề sao? Không xem phim đó chẳng lẽ ngày nào cũng ôm ăngten xem cừu vui vẻ và gấu lớn sao?"
Yết hầu Lục Dương di chuyển lên xuống, nói: "Em đừng nói nữa, trước tiên mở thứ em thường xem lên cho anh."
Lộ Dương nhăn nhó không chịu cho: "Anh đừng xem."
"Mở lên." Lục Dương cố chấp.
Lộ Dương bất đắc dĩ lấy điện thoại ra, vô cùng miễn cưỡng giữ vân tay mở khóa màn hình, sau đó bấm vào một giao diện.
Lục Dương cầm lấy điện thoại nhìn, liền sững sờ.
"Các người đây là m...... một nhóm?" Lục Dương kinh ngạc hỏi.
Lộ Dương không nói chuyện, yên lặng gật đầu.
Nhóm này có tên là "Tư liệu bổ sung về Device Driver", Lục Dương bấm mở nhóm, nhìn sơ, cũng được, những thành viên trong nhóm là Hùng Vũ Đan, Dư Bảo Nguyên, Bạch Hướng Thịnh......
Còn thông tin trong nhóm, lại càng độc đáo.
Từ người đàn ông Mỹ da trắng la hét rõ ràng cuồng nhiệt trong ống kính, đến chàng trai Nhật Bản với mái tóc punk đang run rẩy kì lạ được làm mờ, từ soái ca nội địa lắc lư điên cuồng trong clip lờ mờ, đến người da đen lúng búng hát mấy câu nghe không hiểu khi đang "Khiêu vũ hai người"......
Chủng loại đa dạng, cái gì cũng có.
Đặc biệt phong phú.
Lục Dương thấy xong mặt đen lại: "Mấy người còn dám lập nhóm riêng chia sẻ mấy thứ này?"
Lộ Dương nuốt nước miếng: "Có...... có phước cùng hưởng......"
"Vậy nên bây giờ cậu kéo tôi theo chết chùm, có họa cùng chịu phải không?" Dư Bảo Nguyên buồn bực nói.
Lộ Dương hé miệng, lộ ra nụ cười bất đắc dĩ.
Cố Phong nhéo nhéo tay Dư Bảo Nguyên dưới gầm bàn, kề vào tai cậu: "Sao em cũng xem những thứ này? Hay là em cảm thấy anh vẫn chưa hầu hạ em tốt sao?"
Dư Bảo Nguyên chậc chậc hai tiếng, "Cái này...... xem là một chuyện, nhưng làm lại là một chuyện khác. Người trưởng thành luôn có loại dục vọng này nọ mà, không thì cho anh xem một bộ thỏa mãn chút nhé?"
Lục Dương ho khan một tiếng, xách Lộ Dương lên, trầm giọng nói: "Em theo anh vào phòng, anh có chuyện muốn nói với em."
"Em không đi," Lộ Dương vẻ mặt sợ hãi, kéo tay Lục Dương ra, chạy tới bên cạnh Dư Bảo Nguyên, nắm chặt lấy tay áo Dư Bảo Nguyên, giống như đang tìm nơi che chở, "Em không biết anh muốn làm gì, nhưng anh làm em hiện tại thấy rất nguy hiểm, em không đi, không đi! "
"Không chịu nổi em." Lục Dương đứng lên, đi tới bên người Lộ Dương, từng ngón từng ngón gỡ tay hắn ra.
Lộ Dương giãy dụa một cái: "Đừng đụng vào em, Bảo Nguyên, Bảo Nguyên, giúp tôi......"
Dư Bảo Nguyên cười lạnh một tiếng, trái lại còn giúp Lục Dương gỡ ngón tay của Lộ Dương ra khỏi tay áo, sau đó nói: "Vừa rồi không biết tên phản bội nào xem phim nhân sâm tố cáo cả tôi, được rồi, ngoan ngoãn đi vào đi."
Vẻ mặt Lộ Dương buồn rười rượi: "Không có ý đó mà."
Dư Bảo Nguyên khịt mũi, cầm bát lên, húp một ngụm canh vịt.
Rất ngon.
Lục Dương bế cả người Lộ Dương lên, không cho hắn giãy dụa thoát ra, sau đó ánh mắt quét nhẹ qua Lộ Dương nói: "Hiện tại anh không bị liệt dương, điều này, nhớ kỹ."
Sau đó, hắn cứ ôm người như vậy, từng bước, đi vào phòng.
Có lẽ đó là đi dạy dỗ người rồi.
Trên bàn ăn khôi phục sự yên tĩnh, nhưng trong sự yên tĩnh này, giống như có một mạch nước ngầm bắt đầu khởi động.
"Cái đó......" Mạnh Mãng Long nãy giờ im lặng đột nhiên lên tiếng.
"Được rồi, em cũng ở trong nhóm, anh bớt quan tâm đi, em thích xem, anh có thể im lặng." Bạch Hướng Thịnh chủ động nói.
"Không phải, anh không muốn trách mắng em," Mạnh Mãng Long cười nói, "Ai trong số các em...... làm phiền thêm anh vào, được không?"
Bạch Hướng Thịnh mặt đanh lại, nghẹn không nói nên lời.
Dư Bảo Nguyên phụt cười: "Hòa ra người này cũng nóng lòng, được rồi được rồi, chờ chút, tôi thêm anh vào."
Kết quả là, nhóm "Tư liệu bổ sung về Device Driver", hôm nay có thêm thành viên Mạnh Mãng Long.
Dư Bảo Nguyên đột nhiên bị Lộ Dương nhắc tên, kinh ngạc ngẩng đầu: "Cậu định làm gì!"
Lục Dương trừng mắt: "Chỉ là...... bán đứng cậu thôi."
"Cậu......" Dư Bảo Nguyên trợn tròn mắt, "Cậu thật đúng là con mẹ nó nhanh mồm nhanh miệng?"
"Có chuyện gì vậy?" Cố Phong cũng bắt đầu để ý, nói vào chủ đề, quay lại nhìn vẻ mặt Dư Bảo Nguyên.
Dư Bảo Nguyên lúng túng cười: "Không có gì, ăn cơm, ăn cơm."
"Hai người gửi phim khiêu dâm cho nhau?" Lục Dương hé mắt, hiển nhiên đã phát hiện ra mấu chốt vấn đề.
"Không có." Lộ Dương có tật giật mình cười cười.
Lục Dương hít sâu một hơi, vẫn yên lặng nhìn chằm chằm Lộ Dương, không hề buông tha suy nghĩ của cậu.
Lộ Dương bị anh nhìn đến sợ hãi, không nhịn được đánh rơi chiếc đũa trong tay, tức giận nói: "Đều đã trưởng thành rồi, xem chút phim đó có vấn đề sao? Không xem phim đó chẳng lẽ ngày nào cũng ôm ăngten xem cừu vui vẻ và gấu lớn sao?"
Yết hầu Lục Dương di chuyển lên xuống, nói: "Em đừng nói nữa, trước tiên mở thứ em thường xem lên cho anh."
Lộ Dương nhăn nhó không chịu cho: "Anh đừng xem."
"Mở lên." Lục Dương cố chấp.
Lộ Dương bất đắc dĩ lấy điện thoại ra, vô cùng miễn cưỡng giữ vân tay mở khóa màn hình, sau đó bấm vào một giao diện.
Lục Dương cầm lấy điện thoại nhìn, liền sững sờ.
"Các người đây là m...... một nhóm?" Lục Dương kinh ngạc hỏi.
Lộ Dương không nói chuyện, yên lặng gật đầu.
Nhóm này có tên là "Tư liệu bổ sung về Device Driver", Lục Dương bấm mở nhóm, nhìn sơ, cũng được, những thành viên trong nhóm là Hùng Vũ Đan, Dư Bảo Nguyên, Bạch Hướng Thịnh......
Còn thông tin trong nhóm, lại càng độc đáo.
Từ người đàn ông Mỹ da trắng la hét rõ ràng cuồng nhiệt trong ống kính, đến chàng trai Nhật Bản với mái tóc punk đang run rẩy kì lạ được làm mờ, từ soái ca nội địa lắc lư điên cuồng trong clip lờ mờ, đến người da đen lúng búng hát mấy câu nghe không hiểu khi đang "Khiêu vũ hai người"......
Chủng loại đa dạng, cái gì cũng có.
Đặc biệt phong phú.
Lục Dương thấy xong mặt đen lại: "Mấy người còn dám lập nhóm riêng chia sẻ mấy thứ này?"
Lộ Dương nuốt nước miếng: "Có...... có phước cùng hưởng......"
"Vậy nên bây giờ cậu kéo tôi theo chết chùm, có họa cùng chịu phải không?" Dư Bảo Nguyên buồn bực nói.
Lộ Dương hé miệng, lộ ra nụ cười bất đắc dĩ.
Cố Phong nhéo nhéo tay Dư Bảo Nguyên dưới gầm bàn, kề vào tai cậu: "Sao em cũng xem những thứ này? Hay là em cảm thấy anh vẫn chưa hầu hạ em tốt sao?"
Dư Bảo Nguyên chậc chậc hai tiếng, "Cái này...... xem là một chuyện, nhưng làm lại là một chuyện khác. Người trưởng thành luôn có loại dục vọng này nọ mà, không thì cho anh xem một bộ thỏa mãn chút nhé?"
Lục Dương ho khan một tiếng, xách Lộ Dương lên, trầm giọng nói: "Em theo anh vào phòng, anh có chuyện muốn nói với em."
"Em không đi," Lộ Dương vẻ mặt sợ hãi, kéo tay Lục Dương ra, chạy tới bên cạnh Dư Bảo Nguyên, nắm chặt lấy tay áo Dư Bảo Nguyên, giống như đang tìm nơi che chở, "Em không biết anh muốn làm gì, nhưng anh làm em hiện tại thấy rất nguy hiểm, em không đi, không đi! "
"Không chịu nổi em." Lục Dương đứng lên, đi tới bên người Lộ Dương, từng ngón từng ngón gỡ tay hắn ra.
Lộ Dương giãy dụa một cái: "Đừng đụng vào em, Bảo Nguyên, Bảo Nguyên, giúp tôi......"
Dư Bảo Nguyên cười lạnh một tiếng, trái lại còn giúp Lục Dương gỡ ngón tay của Lộ Dương ra khỏi tay áo, sau đó nói: "Vừa rồi không biết tên phản bội nào xem phim nhân sâm tố cáo cả tôi, được rồi, ngoan ngoãn đi vào đi."
Vẻ mặt Lộ Dương buồn rười rượi: "Không có ý đó mà."
Dư Bảo Nguyên khịt mũi, cầm bát lên, húp một ngụm canh vịt.
Rất ngon.
Lục Dương bế cả người Lộ Dương lên, không cho hắn giãy dụa thoát ra, sau đó ánh mắt quét nhẹ qua Lộ Dương nói: "Hiện tại anh không bị liệt dương, điều này, nhớ kỹ."
Sau đó, hắn cứ ôm người như vậy, từng bước, đi vào phòng.
Có lẽ đó là đi dạy dỗ người rồi.
Trên bàn ăn khôi phục sự yên tĩnh, nhưng trong sự yên tĩnh này, giống như có một mạch nước ngầm bắt đầu khởi động.
"Cái đó......" Mạnh Mãng Long nãy giờ im lặng đột nhiên lên tiếng.
"Được rồi, em cũng ở trong nhóm, anh bớt quan tâm đi, em thích xem, anh có thể im lặng." Bạch Hướng Thịnh chủ động nói.
"Không phải, anh không muốn trách mắng em," Mạnh Mãng Long cười nói, "Ai trong số các em...... làm phiền thêm anh vào, được không?"
Bạch Hướng Thịnh mặt đanh lại, nghẹn không nói nên lời.
Dư Bảo Nguyên phụt cười: "Hòa ra người này cũng nóng lòng, được rồi được rồi, chờ chút, tôi thêm anh vào."
Kết quả là, nhóm "Tư liệu bổ sung về Device Driver", hôm nay có thêm thành viên Mạnh Mãng Long.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất