Tà Thần Điên Cuồng Theo Đuổi Tôi Không Bỏ

Chương 14: Phó Bản Tân Thủ

Trước Sau
Edit: NAI HỒNG TÀ RĂM

(Đã beta)

****************

Quý Ngư muốn đánh cược một lần, từ biểu hiện vừa rồi của nữ quỷ có vẻ nó vẫn còn một chút thần trí, ít nhất thời điểm nó bỏ qua Lý Triệu tấn công em gái cho thấy nó hẳn là sẽ nhận ra con mình.

Đậu Bé Con cũng từng nhấn mạnh muốn bọn họ giúp cậu bé giết dì nhỏ, vì thế không được phép giết sai, cũng không được giết luôn người vợ, nếu giết người vợ nói không chừng cậu bé sẽ phát điên không giao chìa khóa.

Bọn họ nghĩ rằng bản thân nắm giữ quyền kiểm soát cục diện trong tay nhưng trên thực tế từ đầu đến cuối đều là Đậu Bé Con đứng sau dật dây, không biết nơi cất giấu chìa khoá cửa lớn sẽ không xuất hiện, cũng không đạt được điều kiện thông quan phó bản.

Lúc này, Quý Ngư đã bò lên tầng 3, nữ quỷ cũng theo lên đây, cậu nhanh chóng chạy đến bên cạnh Đậu Bé Con nói: “Yêu cầu nhóc giao bọn anh hoàn thành rồi, còn dẫn theo cả mẹ em tới này.”

Đậu Bé Con nghe thấy thế ánh mắt rốt cuộc cũng có chút dao động, cậu bé quay đầu nhìn nữ quỷ nằm rạp ở lối vào.

Dưới ánh mắt mong đợi của cậu bé cuối cùng nữ quỷ đã lên tới, tròng mắt nó nhìn Đậu Bé Con chằm chằm.

Quý Ngư nhỏ giọng cách xa một chút.

Nó thong thả bò đến trước mặt cậu bé, rõ ràng gương mặt đã biến dạng, nhưng ánh mắt vẫn toát ra một loại cảm xúc bi thương như xưa.

Nó đang xót thương cho vận mệnh một nhà ba người, rõ ràng vì thương em gái nên đón ả vào ở, không ngờ lại tự hại chết mình, cũng khiến hai mẹ con bị nhốt tại nơi đây, hai người cách gần đến vậy, lại không thể gặp được nhau.

“Mẹ ơi.” Đậu Bé Con chạm tay vào má nữ quỷ, bé không biết đã ở chỗ này bao lâu, rốt cuộc cũng được gặp lại mẹ.

May mắn, bé vẫn chưa biến thành quái vật đáng sợ, nếu không khi mẹ nhìn thấy bộ dáng của bé nhất định sẽ đau lòng.

Nữ quỷ rên rỉ một tiếng ôm chặt lấy con mình.

Đậu Bé Con chui đầu khỏi cánh tay mẹ, vẻ mặt tươi cười nói với Quý Ngư: “Anh ơi, cảm ơn anh, chìa khóa ở trên người dì nhỏ ấy ạ. Hoả hoạn ngày đó em chỉ nhớ ba bế em giấu trên tầng 3 rồi rời đi ngay, sau nữa em nghe thấy tiếng cãi vả rất lớn, nhịn không được lén xuống lầu xem, đứng đầu cầu thang nhìn xuống dưới em thấy tầng 1 ngập trong biển lửa, trên người dì nhỏ bị cắm một thanh dao găm đang cười, ba thì cố gắng đạp cửa. Em quá sợ hãi lập tức chạy về tầng 3, cuối cùng cháy chung với căn biệt thự.”

Quý Ngư trầm tư, cả người em gái cháy đen, căn bản không có chỗ giấu chìa khoá.

“Trước kia cũng có đoàn người như anh đến đây, nhưng kết quả không phải giết sai đối tượng thì là giết hết cả hai. Cho nên em rất tức giận, liền ăn luôn bọn họ, chỉ có anh trai dẫn mẹ về cho em.” Đậu Bé Con nhếch miệng vui vẻ cười với Quý Ngư, hàm răng trắng bén nhọn khiến người nhìn sợ hãi.



........

Đại sảnh livestream.

“Má ơi thằng bé kia mới là trùm cuối, đúng là thâm độc mà.”

“Nhóm đợt trước cũng tìm được dao găm, kết quả vẫn bị nó ăn, xem ra tác dụng của dao găm không bẻ bàng gì với nó, túm cái quần lại người mới làm gì đủ giá trị vũ lực mà đánh Boss.”

“Phó bản này thật ghê gớm, hố mấy đứa nó thấy thương dùm luôn á, có lẽ lần này bọn họ sẽ thông quan được.”

“Mừng sớm thế, còn chưa tìm thấy chìa khoá đâu, tao thấy chúng nó bị hun nóng thành gà quay luôn rồi, thời gian sắp hết chờ chết đi.”

“Lo quá, với năng lực của Quý Ngư và An Thạch Hà, bọn họ đoán không được chắc, bớt bớt dùm đi thằng ông nội.”

Nhìn thấy đám người Quý Ngư đã sắp tìm được chìa khóa, khán giả đều có chút hưng phấn, đôi khi không nhất định phải là phó bản máu me mới tốt, loại phó bản tân thủ độ khó cao khiến người xem vui sướng tràn trề này cũng rất được yêu thích.

........

Phó bản.

Nhiệt độ càng ngày càng cao, nếu kéo dài thêm một đoạn thời gian nữa căn biệt thự sẽ hoàn toàn tái hiện lại cảnh tượng ngập biển lửa năm xưa, Quý Ngư chuẩn bị xuống lầu chia sẻ manh mối cùng những người khác tìm chìa khóa.

Trước khi đi cậu vẫn phất tay chào tạm biệt Đậu Bé Con, mặc dù đầu cậu bé đang vùi trong lòng ngực mẹ.

Những người khác nôn nóng chờ dưới tầng 1 nhìn thấy Quý Ngư bình an không có việc gì nhẹ nhàng thở phào, khi nãy bọn họ đột nhiên không nghe được động tĩnh trên lầu còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì.

Biết được manh mối chìa khóa tất cả mọi người cảm thấy rất hưng phấn, nhưng sau đó vẻ mặt Đường Lê khó xử nói: “Nhìn thân nó thế kia thật sự có chìa khoá hả?”

“Tiểu Đậu nói chìa khóa còn trên người dì nhỏ, thời điểm hoả hoạn cô ta đã bị thương, theo lý thuyết ba của thằng bé là người có sức cướp lại chìa khóa, nhưng cuối cùng cửa vẫn không mở ra.” Quý Ngư nhìn thi thể nữ quỷ nói.

An Thạch Hà bừng tỉnh đại ngộ: “Ý cậu là, chìa khóa bị coi ta nuốt rồi!”

Cậu gật đầu.

Dao găm An Thạch Hà đang giữ không có chút sắc bén nào, để tiết kiệm thời gian, Quý Ngư quyết định dùng dao găm đen.



Hắn lấy thanh dao ra, Bùi Đình đột nhiên nói: “Hình như trò chơi phát hiện ra ta rồi, có khả năng ta sẽ biến mất, nên không giúp ngươi thoát khỏi phó bản được. Nhưng Cá Nhỏ đừng lo, ta sẽ tìm được ngươi sớm thôi.”

“Mày đi luôn cũng được, dao dịch với mày vì muốn yên tâm hơn chứ không có ý nghĩa sâu xa gì đâu.” Quý Ngư một bên đi về phía thi thể một bên lạnh nhạt trả lời.

“Đồ Cá Nhỏ vô tình, tốt xấu gì chúng ta cũng đồng cam cộng khổ mấy ngày, sao ngươi có thể nói ném là ném như vậy chứ, a đau lòng quá đi.” Bùi Đình đáng thương nói.

“Ngươi và ta đã lập hứa hẹn, ngươi trốn không thoát đâu, Cá Nhỏ à.” Câu cuối cùng Bùi Đình nói, ngữ khí trầm thấp âm trầm, Quý cảm giác không khí xung quanh nháy mắt trở nên vặn vẹo.

Cậu cau mày, hứa hẹn lập bằng chút máu kia sao?

Mặc kệ thông quan quan trọng hơn, Quý Ngư cầm dao găm nhẹ nhàng rạch một đường trên bụng nữ quỷ, thân thể của nữ quỷ vô cùng dễ rạch.

Sau khi bụng nữ quỷ đã tách ra, dao găm màu đen dần trở nên trong suốt, cậu biết Bùi Đình phải đi rồi.

Những người khác thấy một màn như vậy đều kinh ngạc, Lý Triệu mở miệng: “Ủa anh Quý, dao của anh còn hạn chế số lần sử dụng nữa á.”

Quý Ngư không biết giải thích từ đâu, đành phải gật đầu thừa nhận cách nói của Lý Triệu.

“Leng keng!”

Đàm Thi Thi tinh mắt, nhìn thấy một vật trên người nữ quỷ rớt ra sau lưng Quý Ngư, “Là chìa khoá kìa anh!”

Cô bé hưng phấn la lên.

Quý Ngư cầm khăn giấy nhặt chìa khóa lên.

Khoảnh khắc cậu cầm lấy chìa khóa, một cánh cửa lớn xuất hiện trong phòng khách, mọi người mừng như điên, bọn họ có thể ra ngoài rồi.

Khi Quý Ngư cắm chìa khóa vào ổ, đỉnh đầu vang mọi người vang lên giọng nói của người dẫn đường: “Chúc mừng các bạn người chơi thông qua phó bản Biệt Thự Trên Núi. Có vẻ lần này sống sót không ít nhỉ, tận năm người.”

Quý Ngư nhìn thoáng qua Trương Quân vẫn nằm đằng kia, xem ra gã không sống sót nổi.

“Đã hoàn thành điều kiện thông quan phó bản thử nghiệm, phó bản tiếp theo các bạn tiến vào chính là phó bản chính thức, đợi truyền tống đến khu vực nghỉ ngơi, hệ thống sẽ phát một cuốn sổ tay quy tắc và bố trí người dẫn đường cho riêng từng người chơi, chúc các bạn nghỉ ngơi vui vẻ!”

***********

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau