Chương 10
Ánh mắt Thường Thanh nhìn Trì Chiếu nhiều thêm vài phần xem kỹ.
Lý Nhất Hàn đứng cách hai người bọn họ năm sáu mét, khoảng cách này vừa đủ để hắn thấy rõ người đang nói chuyện với Thích Nguyên là ai, lại không đủ để hắn nghe được nội dung nói chuyện của bọn họ.
Xung quanh Lý Nhất Hàn có hai người đàn ông Địa Trung Hải đang đĩnh đạc nói chuyện với hắn, Lý Nhất Hàn nhìn như ở nghiêm túc nghe bọn họ nói, kỳ thật tầm mắt thường hay phiêu qua chỗ Thích Nguyên.
Một người tuấn mỹ, khí chất ưu nhã đi tới, nhìn dáng vẻ Lý Nhất Hàn, hắn nghiền ngẫm nhướng mày.
Nhìn qua theo tầm mắt Lý Nhất Hàn, nơi đó có hai người, một người là tổng giám đốc Thường gia mới nhậm chức, một người khác là con nuôi Lý Nhất Hàn mới vừa nhận.
Hai vị Địa Trung Hải rốt cuộc cũng nói xong lời mình muốn nói, thấy gia chủ Lý gia ôn hòa gật gật đầu với bọn họ, lập tức vui mừng, cảm thấy hắn quả nhiên là cái khả tạo chi tài, sau đó, hai người bọn họ vô cùng vui vẻ đi tìm người trẻ tuổi tiếp theo để đầu đọc.
Hai người bọn họ đi rồi, Đường Tư Tắc mới đến bên Lý Nhất Hàn: “Con nuôi của cậu dường như rất hứng thú với Thường Thanh, cậu không đi coi thử?”
Lý Nhất Hàn nâng mắt nhìn nhìn bạn tốt của mình, sau đó làm như không có việc gì rũ mắt: “Nói mấy câu mà thôi.”
“Không tin thì thôi.” Đường Tư Tắc cười hai tiếng, trong tiếng cười mang theo ý vị không mấy sáng tỏ: “Dù sao Thường Thanh cũng có tiếng ăn cả nam nữ, tôi nhớ gần đây hắn vừa đổi khẩu vị mới, vừa hay chính là kiểu nam sinh trẻ tuổi năng động thế này. Như vậy cũng tốt, đến lúc đó tổng giám đốc Thường đã nhỏ hơn cậu một cấp bậc, trên bàn đàm phán cậu có thể dùng bối phận tới đè ép hắn.”
Lý Nhất Hàn nhíu mày: “Rốt cuộc cậu muốn nói cái gì.”
Đường Tư Tắc hơi hơi mỉm cười: “Cả con ruột còn chưa chắc chịu nghe lời cậu nói, càng đừng nói một đứa con nuôi. Nhìn dáng vẻ của cậu ta, tựa như có ấn tượng rất tốt với Thường Thanh, dám có ý tưởng khác với Thường Thanh, người con trai này của cậu không đơn giản chút nào nha.”
Tầm mắt Lý Nhất Hàn lại rơi xuống người Thích Nguyên, lúc này Thường Thanh đã đi rồi, hắn dừng một chút, lại cầm lấy một đĩa bánh kem, tiếp tục múc ăn. Nghe được lời bạn nói, Lý Nhất Hàn chưa đáp lại lời nào.
Hắn cũng không thể nói cho Đường Tư Tắc, người Thích Nguyên coi trọng không phải Thường Thanh, mà là mình đi?
Thấy hắn không trả lời mình, Đường Tư Tắc cho rằng mình nói trúng rồi, hắn lại muốn mở miệng, nhưng nghe Lý Nhất Hàn nói: “Không đơn giản? Cậu ấy là người tôi cảm thấy có tâm tư đơn giản nhất.”
Lúc nói lời này, ánh mắt Lý Nhất Hàn tĩnh lặng, giọng điệu bình dị, giống như đang bàn luận thời tiết hôm nay như nào, thái độ lơ lỏng bình thường như vậy, biểu thị Lý Nhất Hàn đang nghiêm túc, hắn thật sự cho rằng tâm tư Thích Nguyên rất đơn giản.
Đường Tư Tắc: “……”
Mấy tháng không gặp, đầu óc Lý Nhất Hàn có phải hơi có vấn đề rồi không, cả hắn cũng nhìn ra được cái cậu Thích Nguyên kia căn bản không phải đèn cạn dầu, vừa rồi hắn rõ ràng đang âm thầm tán tỉnh lẫn nhau với Thường Thanh mà!
Đường Tư Tắc nói ra cái nhìn của mình, Lý Nhất Hàn nhíu mày nhìn hắn: “Mắt cậu có bệnh đấy à.”
……
Rốt cuộc mắt ai mới bị bệnh hả!
Đường Tư Tắc nổi giận, hắn buông lời: “Chờ đó, tôi đây lập tức chứng minh cho cậu xem.”
Tính hướng của Lý Nhất Hàn như thế nào, bên ngoài đều không rõ ràng lắm, nhưng Đường Tư Tắc là rặt một anh gay, hơn nữa còn là thuần 1, hắn nhấc chân đi qua phía Thích Nguyên, chờ khi Lý Nhất Hàn phản ứng kịp, cũng lập tức đi qua, muốn tóm tên đó về.
Đường Tư Tắc đi rất nhanh, không mấy bước đã đến bên người Trì Chiếu, lúc đó Trì Chiếu vừa mới thả đĩa bánh kem đã bị hắn dùng vận tốc ánh sáng tiêu diệt xuống bàn, hắn cảm thấy có hơi nghẹn, tìm tìm khắp nơi, trong tầm tay cũng chỉ có một ly rượu vang đỏ của Thường Thanh.
Tưởng tượng đến con người Thường Thanh thật ra hư hỏng tới mức nào, hắn đã không muốn có bất cứ quan hệ gì với Thường Thanh, hắn ghét bỏ đẩy ly rượu qua một bên, tính qua bên cạnh tìm nhân viên phục vụ yêu cầu một ly rượu ít cồn.
Lúc này, Đường Tư Tắc đi tới trước mặt hắn, nhân viên phục vụ trùng hợp lướt qua, hắn thuận tay cầm hai ly rượu Cocktail xuống, màu của loại rượu này rất đẹp, là hồng nhạt như Macaron, trên khay cũng chỉ thừa hai ly này, Đường Tư Tắc cùng Trì Chiếu đồng thời duỗi tay, kết quả Đường Tư Tắc cầm đi cả hai ly rượu.
Tay Trì Chiếu đang vươn giữa không trung chợt khựng lại, Đường Tư Tắc thấy thế, nhẹ nhàng cười làm thân, sau đó đưa ly rượu Cocktail tinh xảo cho Trì Chiếu.
Trì Chiếu ngoan ngoãn nói cảm ơn, Đường Tư Tắc cong môi, vừa muốn chạm cốc với hắn, đã nghe được ——
Ực ực ực.
Ba cái, cái ly trống rỗng, chỉ còn lại lá bạc hà lẻ loi nằm ở đáy ly.
Đường Tư Tắc: “……”
Loại rượu này không có mùi rượu, nhưng vị nó ngọt, có hơi giống nước trái cây, Trì Chiếu rất thích, một ly không uống đủ, hắn xoay người, cầm cái ly rượu vang đỏ vừa mới bị hắn ghét bỏ tới: “Anh còn uống không? Ly này tôi chưa từng đụng tới, nếu không hai ta đổi được không?”
Nét cười trên mặt Đường Tư Tắc cứng lại rồi, đây là lần đầu hắn nhìn thấy chuyện đổi rượu với người xa lạ ở buổi tiệc, ngơ ra hai giây, hắn gật gật đầu, Trì Chiếu thấy thế, lập tức vui vẻ cười rộ lên, hắn nhét ly rượu vang đỏ vào tay Đường Tư Tắc, sau đó lấy ly rượu Cocktail kia qua.
Lại ba tiếng ực ực ực dứt khoát, Trì Chiếu uống no rồi, rụt rè cười cười với hắn, sau đó xoay người đi qua một bàn khác kiếm món ngon khác ăn tiếp.
Đường Tư Tắc: “……”
Lý Nhất Hàn chỉ đứng cách bọn họ gần đó, có hai ba người phụ nữ đứng chung một chỗ chặn hắn, cho nên Trì Chiếu không phát hiện hắn ở phụ cận, Đường Tư Tắc bưng ly rượu vang đỏ kia, đơ mặt đi về, hắn nhìn nhìn Lý Nhất Hàn, người nọ vẫn cứ lạnh nhạt như thường ngày, nhưng mà lại nhè nhẹ mím môi, hơn nữa lâu lâu khóe môi khẽ động đậy một chút.
…… Muốn cười cứ cười đi, chứ nhịn mãi không mệt sao?
Đường Tư Tắc im lặng cạn lời, hắn chuyển ly rượu vang đỏ lại cho Lý Nhất Hàn: “Coi như cậu thắng, là tôi nhìn lầm.”
Nghe câu này, cuối cùng Lý Nhất Hàn mới cười một chút, mặc kệ là đàn ông ở độ tuổi nào, thì nhìn thằng bạn mình ăn mệt luôn là một thú vui nhân sinh, hắn buông rượu vang đỏ, cười vỗ vỗ vai Đường Tư Tắc, sau đó hai người đi qua một bên ôn chuyện.
Qua tay bốn lần, đến cuối cùng, ly rượu vang đỏ kia vẫn không ai uống.
Lý Nhất Hàn cũng chỉ nói chuyện với Đường Tư Tắc hai phút, sau đó hắn lại về bên bàn ăn, vừa rồi Thích Nguyên uống rượu quá nhanh, hắn có chút lo lắng.
Nhưng chỉ chút thời gian không lâu ấy, Thích Nguyên đã không còn ở bàn ăn, hắn chạy tới chỗ khác của hội trường, lúc này đang ngồi trên sô pha một người, căng da đầu nhìn mọi người muôn hình muôn vẻ trước mắt qua lại.
Hắn nhìn như thanh tỉnh, thật ra xem kỹ là có thể phát hiện ánh mắt hắn đã mê ly, Cocktail hắn uống không có mùi rượu, nhưng thật ra nồng độ cồn rất cao, sau khi chạy đến bên này, hắn lại thấy loại Cocktail ấy, uống thêm hai ly, tuy mỗi ly đều nhỏ, nhưng cộng lại với nhau, phải nói là một số lượng khá lớn. Hơn nữa hắn uống quá nhanh quá lực, đầu óc đã sắp hôn mê.
Trì Chiếu ngồi lệch trên sô pha, tay phải chống đầu, tay trái tùy ý đặt trên tay vịn sô pha, hắn ngậm ý cười, đối mặt với mọi người đia ngang qua người hắn, có hai cô gái đi qua, thấy đường nhìn của hắn luôn dừng lại trên người mình, đều ngượng ngùng đỏ mặt.
Thích Nguyên lớn lên đã đẹp rồi, hôm nay hắn lại tỉ mỉ trang điểm một phen, hơn nữa có tác dụng của cồn thêm vào, hiện tại hắn quả thật chính là một cái máy phát tán hormone mini.
Mẫu thai solo hai mươi năm, Trì Chiếu vẫn luôn muốn yêu đương, đáng tiếc lúc đi học phải chăm chỉ học tập, căn bản không có thời gian yêu đương, sau đó tới trường đại học, đúng là có thời gian, nhưng hắn lại thành hội chị em phụ nữ với các bạn học nữ, không người nào có ý thích hắn.
Nhìn người người không ngừng đi qua, Trì Chiếu nghiêm túc nghĩ, tìm không thấy bạn gái, thì thôi thử tìm bạn trai xem?
Hệ thống: “……”
Nhân loại các người đều tuỳ tiện trong tính hướng như vậy sao? Đổi tính hướng mà cứ đơn giản như đổi đôi đũa vậy luôn?
Trì Chiếu còn đang cân nhắc, đột nhiên, tầm mắt hắn bị chặn, Lý Nhất Hàn từ trên cao nhìn xuống hắn, hai người không tiếng động đối diện, ba giây qua đi, Lý Nhất Hàn hơi hơi khom lưng, hắn nhìn chằm chằm Trì Chiếu trong chốc lát, sau đó lên tiếng hỏi: “Thích Nguyên, có phải cậu uống say rồi không?”
Thích Nguyên không trả lời hắn.
Lý Nhất Hàn tự hiểu lấy, Thích Nguyên có bao giờ dám đĩnh đạc đối diện với hắn như vậy đâu, chắc chắn là uống say rồi.
“Còn biết tôi là ai không?”
Thích Nguyên nghiêng nghiêng đầu, lúc này trả lời: “Tiên sinh.”
Vẫn tốt, uống không nhiều lắm.
Đã hỏi xong những gì cần hỏi, Lý Nhất Hàn cũng không tính ở chỗ này quá lâu, hắn vươn tay, năm ngón tay giống cái kìm hữu lực nắm lấy cánh tay Thích Nguyên, kéo hắn lên: “Đứng lên, tôi chở cậu về nhà.”
Thích Nguyên ngoan ngoãn đứng lên, mới đứng lên hắn không vững chân, thiếu chút nữa té ngã, Lý Nhất Hàn đỡ lấy hắn, lại cẩn thận phân biệt sắc mặt Thích Nguyên, xác định hắn không có việc gì mới nắm hắn đi ra ngoài.
Đường Tư Tắc thấy một màn này, tức khắc tấm tắc hai tiếng, tình thương của cha thật vĩ đại mà, mới qua có bao lâu, Lý Nhất Hàn đã như thay đổi thành người khác.
…… Không đúng, đối với người khác vẫn lạnh như băng, chỉ có đối với Thích Nguyên, là mang theo hào quang tình thương của cha.
Lý Nhất Hàn không biết Đường Tư Tắc phun tào, hắn chỉ cảm thấy trạng thái say của Thích Nguyên rất không tệ, uống nhiều quá cũng không làm loạn, nhìn vẫn ngoan ngoãn, hắn tự mình nhét người vào trong xe, sau đó cũng ngồi vào, phân phó tài xế lái xe, bên trong xe an tĩnh lại, Lý Nhất Hàn nhìn phong cảnh bên ngoài xe.
Trong xe tổng cộng có bốn người, tâm tình bốn người hết sức bình tĩnh, trừ mỗi một vị hệ thống sống nhờ.
Hệ thống phi thường không bình tĩnh, bởi vì nó phát hiện liên hệ của mình với Trì Chiếu đã bị chặt đứt, cái này nói lên cái gì? Cái này nói lên Trì Chiếu đã uống tới say mèm!
Nó nhanh chóng gọi Trì Chiếu, nhưng Trì Chiếu chớp chớp mắt, lại làm như không nghe thấy, đột nhiên, hắn chuyển mắt tới trên người Lý Nhất Hàn.
Hệ thống có dự cảm bất hảo.
Quả nhiên, giây tiếp theo, Trì Chiếu bá một cái, y như lướt ván trượt, dùng sức trượt đến cạnh Lý Nhất Hàn, Lý Nhất Hàn bị hắn đụng vào cửa xe, xương hông cũng bị đâm cho đau nhói, hắn kinh ngạc quay đầu lại, chỉ thấy Thích Nguyên nhéo mặt mình, vô cùng vui vẻ đơn phương tỏ tình: “Patrick Star, chúng ta cùng đi hẹn hò đi!”
Lý Nhất Hàn: “……”
Hệ thống: “……”
Triệu Bân: “……!?”
Lý Nhất Hàn đứng cách hai người bọn họ năm sáu mét, khoảng cách này vừa đủ để hắn thấy rõ người đang nói chuyện với Thích Nguyên là ai, lại không đủ để hắn nghe được nội dung nói chuyện của bọn họ.
Xung quanh Lý Nhất Hàn có hai người đàn ông Địa Trung Hải đang đĩnh đạc nói chuyện với hắn, Lý Nhất Hàn nhìn như ở nghiêm túc nghe bọn họ nói, kỳ thật tầm mắt thường hay phiêu qua chỗ Thích Nguyên.
Một người tuấn mỹ, khí chất ưu nhã đi tới, nhìn dáng vẻ Lý Nhất Hàn, hắn nghiền ngẫm nhướng mày.
Nhìn qua theo tầm mắt Lý Nhất Hàn, nơi đó có hai người, một người là tổng giám đốc Thường gia mới nhậm chức, một người khác là con nuôi Lý Nhất Hàn mới vừa nhận.
Hai vị Địa Trung Hải rốt cuộc cũng nói xong lời mình muốn nói, thấy gia chủ Lý gia ôn hòa gật gật đầu với bọn họ, lập tức vui mừng, cảm thấy hắn quả nhiên là cái khả tạo chi tài, sau đó, hai người bọn họ vô cùng vui vẻ đi tìm người trẻ tuổi tiếp theo để đầu đọc.
Hai người bọn họ đi rồi, Đường Tư Tắc mới đến bên Lý Nhất Hàn: “Con nuôi của cậu dường như rất hứng thú với Thường Thanh, cậu không đi coi thử?”
Lý Nhất Hàn nâng mắt nhìn nhìn bạn tốt của mình, sau đó làm như không có việc gì rũ mắt: “Nói mấy câu mà thôi.”
“Không tin thì thôi.” Đường Tư Tắc cười hai tiếng, trong tiếng cười mang theo ý vị không mấy sáng tỏ: “Dù sao Thường Thanh cũng có tiếng ăn cả nam nữ, tôi nhớ gần đây hắn vừa đổi khẩu vị mới, vừa hay chính là kiểu nam sinh trẻ tuổi năng động thế này. Như vậy cũng tốt, đến lúc đó tổng giám đốc Thường đã nhỏ hơn cậu một cấp bậc, trên bàn đàm phán cậu có thể dùng bối phận tới đè ép hắn.”
Lý Nhất Hàn nhíu mày: “Rốt cuộc cậu muốn nói cái gì.”
Đường Tư Tắc hơi hơi mỉm cười: “Cả con ruột còn chưa chắc chịu nghe lời cậu nói, càng đừng nói một đứa con nuôi. Nhìn dáng vẻ của cậu ta, tựa như có ấn tượng rất tốt với Thường Thanh, dám có ý tưởng khác với Thường Thanh, người con trai này của cậu không đơn giản chút nào nha.”
Tầm mắt Lý Nhất Hàn lại rơi xuống người Thích Nguyên, lúc này Thường Thanh đã đi rồi, hắn dừng một chút, lại cầm lấy một đĩa bánh kem, tiếp tục múc ăn. Nghe được lời bạn nói, Lý Nhất Hàn chưa đáp lại lời nào.
Hắn cũng không thể nói cho Đường Tư Tắc, người Thích Nguyên coi trọng không phải Thường Thanh, mà là mình đi?
Thấy hắn không trả lời mình, Đường Tư Tắc cho rằng mình nói trúng rồi, hắn lại muốn mở miệng, nhưng nghe Lý Nhất Hàn nói: “Không đơn giản? Cậu ấy là người tôi cảm thấy có tâm tư đơn giản nhất.”
Lúc nói lời này, ánh mắt Lý Nhất Hàn tĩnh lặng, giọng điệu bình dị, giống như đang bàn luận thời tiết hôm nay như nào, thái độ lơ lỏng bình thường như vậy, biểu thị Lý Nhất Hàn đang nghiêm túc, hắn thật sự cho rằng tâm tư Thích Nguyên rất đơn giản.
Đường Tư Tắc: “……”
Mấy tháng không gặp, đầu óc Lý Nhất Hàn có phải hơi có vấn đề rồi không, cả hắn cũng nhìn ra được cái cậu Thích Nguyên kia căn bản không phải đèn cạn dầu, vừa rồi hắn rõ ràng đang âm thầm tán tỉnh lẫn nhau với Thường Thanh mà!
Đường Tư Tắc nói ra cái nhìn của mình, Lý Nhất Hàn nhíu mày nhìn hắn: “Mắt cậu có bệnh đấy à.”
……
Rốt cuộc mắt ai mới bị bệnh hả!
Đường Tư Tắc nổi giận, hắn buông lời: “Chờ đó, tôi đây lập tức chứng minh cho cậu xem.”
Tính hướng của Lý Nhất Hàn như thế nào, bên ngoài đều không rõ ràng lắm, nhưng Đường Tư Tắc là rặt một anh gay, hơn nữa còn là thuần 1, hắn nhấc chân đi qua phía Thích Nguyên, chờ khi Lý Nhất Hàn phản ứng kịp, cũng lập tức đi qua, muốn tóm tên đó về.
Đường Tư Tắc đi rất nhanh, không mấy bước đã đến bên người Trì Chiếu, lúc đó Trì Chiếu vừa mới thả đĩa bánh kem đã bị hắn dùng vận tốc ánh sáng tiêu diệt xuống bàn, hắn cảm thấy có hơi nghẹn, tìm tìm khắp nơi, trong tầm tay cũng chỉ có một ly rượu vang đỏ của Thường Thanh.
Tưởng tượng đến con người Thường Thanh thật ra hư hỏng tới mức nào, hắn đã không muốn có bất cứ quan hệ gì với Thường Thanh, hắn ghét bỏ đẩy ly rượu qua một bên, tính qua bên cạnh tìm nhân viên phục vụ yêu cầu một ly rượu ít cồn.
Lúc này, Đường Tư Tắc đi tới trước mặt hắn, nhân viên phục vụ trùng hợp lướt qua, hắn thuận tay cầm hai ly rượu Cocktail xuống, màu của loại rượu này rất đẹp, là hồng nhạt như Macaron, trên khay cũng chỉ thừa hai ly này, Đường Tư Tắc cùng Trì Chiếu đồng thời duỗi tay, kết quả Đường Tư Tắc cầm đi cả hai ly rượu.
Tay Trì Chiếu đang vươn giữa không trung chợt khựng lại, Đường Tư Tắc thấy thế, nhẹ nhàng cười làm thân, sau đó đưa ly rượu Cocktail tinh xảo cho Trì Chiếu.
Trì Chiếu ngoan ngoãn nói cảm ơn, Đường Tư Tắc cong môi, vừa muốn chạm cốc với hắn, đã nghe được ——
Ực ực ực.
Ba cái, cái ly trống rỗng, chỉ còn lại lá bạc hà lẻ loi nằm ở đáy ly.
Đường Tư Tắc: “……”
Loại rượu này không có mùi rượu, nhưng vị nó ngọt, có hơi giống nước trái cây, Trì Chiếu rất thích, một ly không uống đủ, hắn xoay người, cầm cái ly rượu vang đỏ vừa mới bị hắn ghét bỏ tới: “Anh còn uống không? Ly này tôi chưa từng đụng tới, nếu không hai ta đổi được không?”
Nét cười trên mặt Đường Tư Tắc cứng lại rồi, đây là lần đầu hắn nhìn thấy chuyện đổi rượu với người xa lạ ở buổi tiệc, ngơ ra hai giây, hắn gật gật đầu, Trì Chiếu thấy thế, lập tức vui vẻ cười rộ lên, hắn nhét ly rượu vang đỏ vào tay Đường Tư Tắc, sau đó lấy ly rượu Cocktail kia qua.
Lại ba tiếng ực ực ực dứt khoát, Trì Chiếu uống no rồi, rụt rè cười cười với hắn, sau đó xoay người đi qua một bàn khác kiếm món ngon khác ăn tiếp.
Đường Tư Tắc: “……”
Lý Nhất Hàn chỉ đứng cách bọn họ gần đó, có hai ba người phụ nữ đứng chung một chỗ chặn hắn, cho nên Trì Chiếu không phát hiện hắn ở phụ cận, Đường Tư Tắc bưng ly rượu vang đỏ kia, đơ mặt đi về, hắn nhìn nhìn Lý Nhất Hàn, người nọ vẫn cứ lạnh nhạt như thường ngày, nhưng mà lại nhè nhẹ mím môi, hơn nữa lâu lâu khóe môi khẽ động đậy một chút.
…… Muốn cười cứ cười đi, chứ nhịn mãi không mệt sao?
Đường Tư Tắc im lặng cạn lời, hắn chuyển ly rượu vang đỏ lại cho Lý Nhất Hàn: “Coi như cậu thắng, là tôi nhìn lầm.”
Nghe câu này, cuối cùng Lý Nhất Hàn mới cười một chút, mặc kệ là đàn ông ở độ tuổi nào, thì nhìn thằng bạn mình ăn mệt luôn là một thú vui nhân sinh, hắn buông rượu vang đỏ, cười vỗ vỗ vai Đường Tư Tắc, sau đó hai người đi qua một bên ôn chuyện.
Qua tay bốn lần, đến cuối cùng, ly rượu vang đỏ kia vẫn không ai uống.
Lý Nhất Hàn cũng chỉ nói chuyện với Đường Tư Tắc hai phút, sau đó hắn lại về bên bàn ăn, vừa rồi Thích Nguyên uống rượu quá nhanh, hắn có chút lo lắng.
Nhưng chỉ chút thời gian không lâu ấy, Thích Nguyên đã không còn ở bàn ăn, hắn chạy tới chỗ khác của hội trường, lúc này đang ngồi trên sô pha một người, căng da đầu nhìn mọi người muôn hình muôn vẻ trước mắt qua lại.
Hắn nhìn như thanh tỉnh, thật ra xem kỹ là có thể phát hiện ánh mắt hắn đã mê ly, Cocktail hắn uống không có mùi rượu, nhưng thật ra nồng độ cồn rất cao, sau khi chạy đến bên này, hắn lại thấy loại Cocktail ấy, uống thêm hai ly, tuy mỗi ly đều nhỏ, nhưng cộng lại với nhau, phải nói là một số lượng khá lớn. Hơn nữa hắn uống quá nhanh quá lực, đầu óc đã sắp hôn mê.
Trì Chiếu ngồi lệch trên sô pha, tay phải chống đầu, tay trái tùy ý đặt trên tay vịn sô pha, hắn ngậm ý cười, đối mặt với mọi người đia ngang qua người hắn, có hai cô gái đi qua, thấy đường nhìn của hắn luôn dừng lại trên người mình, đều ngượng ngùng đỏ mặt.
Thích Nguyên lớn lên đã đẹp rồi, hôm nay hắn lại tỉ mỉ trang điểm một phen, hơn nữa có tác dụng của cồn thêm vào, hiện tại hắn quả thật chính là một cái máy phát tán hormone mini.
Mẫu thai solo hai mươi năm, Trì Chiếu vẫn luôn muốn yêu đương, đáng tiếc lúc đi học phải chăm chỉ học tập, căn bản không có thời gian yêu đương, sau đó tới trường đại học, đúng là có thời gian, nhưng hắn lại thành hội chị em phụ nữ với các bạn học nữ, không người nào có ý thích hắn.
Nhìn người người không ngừng đi qua, Trì Chiếu nghiêm túc nghĩ, tìm không thấy bạn gái, thì thôi thử tìm bạn trai xem?
Hệ thống: “……”
Nhân loại các người đều tuỳ tiện trong tính hướng như vậy sao? Đổi tính hướng mà cứ đơn giản như đổi đôi đũa vậy luôn?
Trì Chiếu còn đang cân nhắc, đột nhiên, tầm mắt hắn bị chặn, Lý Nhất Hàn từ trên cao nhìn xuống hắn, hai người không tiếng động đối diện, ba giây qua đi, Lý Nhất Hàn hơi hơi khom lưng, hắn nhìn chằm chằm Trì Chiếu trong chốc lát, sau đó lên tiếng hỏi: “Thích Nguyên, có phải cậu uống say rồi không?”
Thích Nguyên không trả lời hắn.
Lý Nhất Hàn tự hiểu lấy, Thích Nguyên có bao giờ dám đĩnh đạc đối diện với hắn như vậy đâu, chắc chắn là uống say rồi.
“Còn biết tôi là ai không?”
Thích Nguyên nghiêng nghiêng đầu, lúc này trả lời: “Tiên sinh.”
Vẫn tốt, uống không nhiều lắm.
Đã hỏi xong những gì cần hỏi, Lý Nhất Hàn cũng không tính ở chỗ này quá lâu, hắn vươn tay, năm ngón tay giống cái kìm hữu lực nắm lấy cánh tay Thích Nguyên, kéo hắn lên: “Đứng lên, tôi chở cậu về nhà.”
Thích Nguyên ngoan ngoãn đứng lên, mới đứng lên hắn không vững chân, thiếu chút nữa té ngã, Lý Nhất Hàn đỡ lấy hắn, lại cẩn thận phân biệt sắc mặt Thích Nguyên, xác định hắn không có việc gì mới nắm hắn đi ra ngoài.
Đường Tư Tắc thấy một màn này, tức khắc tấm tắc hai tiếng, tình thương của cha thật vĩ đại mà, mới qua có bao lâu, Lý Nhất Hàn đã như thay đổi thành người khác.
…… Không đúng, đối với người khác vẫn lạnh như băng, chỉ có đối với Thích Nguyên, là mang theo hào quang tình thương của cha.
Lý Nhất Hàn không biết Đường Tư Tắc phun tào, hắn chỉ cảm thấy trạng thái say của Thích Nguyên rất không tệ, uống nhiều quá cũng không làm loạn, nhìn vẫn ngoan ngoãn, hắn tự mình nhét người vào trong xe, sau đó cũng ngồi vào, phân phó tài xế lái xe, bên trong xe an tĩnh lại, Lý Nhất Hàn nhìn phong cảnh bên ngoài xe.
Trong xe tổng cộng có bốn người, tâm tình bốn người hết sức bình tĩnh, trừ mỗi một vị hệ thống sống nhờ.
Hệ thống phi thường không bình tĩnh, bởi vì nó phát hiện liên hệ của mình với Trì Chiếu đã bị chặt đứt, cái này nói lên cái gì? Cái này nói lên Trì Chiếu đã uống tới say mèm!
Nó nhanh chóng gọi Trì Chiếu, nhưng Trì Chiếu chớp chớp mắt, lại làm như không nghe thấy, đột nhiên, hắn chuyển mắt tới trên người Lý Nhất Hàn.
Hệ thống có dự cảm bất hảo.
Quả nhiên, giây tiếp theo, Trì Chiếu bá một cái, y như lướt ván trượt, dùng sức trượt đến cạnh Lý Nhất Hàn, Lý Nhất Hàn bị hắn đụng vào cửa xe, xương hông cũng bị đâm cho đau nhói, hắn kinh ngạc quay đầu lại, chỉ thấy Thích Nguyên nhéo mặt mình, vô cùng vui vẻ đơn phương tỏ tình: “Patrick Star, chúng ta cùng đi hẹn hò đi!”
Lý Nhất Hàn: “……”
Hệ thống: “……”
Triệu Bân: “……!?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất