Tả Thật Thế Giới Phái Mary Sue
Chương 12
Theo bốn chữ này, một bàn tay lớn gắt gao giữ chặt bả vai Diệp Hi.
Diệp Hi bị tập kích sợ hết hồn, quay đầu nhìn lại, đôi mắt Thẩm Tu Lâm đỏ sậm quay cuồng tức giận, đang hung hăng nhìn mình chằm chằm, rõ ràng là đã sớm chờ người ở bên ngoài tường rào, đằng sau còn đứng một đám bảo tiêu.Diệp Hi: "..."
Thẩm tổng nhà chúng ta hình như rất thích cắm cọc tóm người!
Ở thế giới hiện thực cắm cọc bắt đến muộn, ở thế giới Mary Sue cắm cọc tóm đào hôn!
Trong đôi mắt Thẩm Tu Lâm dâng lên phẫn nộ quá chân thực, vì thế dù biết rõ hắn đang diễn kịch, Diệp Hi vẫn bị dọa không nhẹ, hai chân mềm nhũn, suýt chút nữa quỳ gối trước Thẩm Tu Lâm.
Lúc này, quản gia không biết sống chết chui ra từ lỗ thủng, vô cùng gan dạ che trước mặt Diệp Hi, đè bàn tay Thẩm Tu Lâm đang giữ bả vai Diệp Hi.
Thẩm Tu Lâm trừng quản gia, vẻ mặt rất dữ dằn.
Giống như hận không thể trừng chết quản gia!
Cùng lúc đó, khí thế Thẩm Tu Lâm quanh thân tăng vọt, đùng đùng, y như cái ngày hắn bước vào phòng khách, khắp nơi bất chợt nổi lên lốc xoáy bá liệt, chân trời giăng kín mây đen, sấm vang chớp giật.
Hiệu ứng quá đáng sợ, tuyệt đối không chỉ là 5D!
Quản gia sinh sống ở thế giới Mary Sue lại như quen thuộc với cảnh này, vẻ mặt bình tĩnh nói: "Có chuyện gì thì tính với tôi, xin đừng làm khó tiểu thiếu gia."
Vẻ mặt Thẩm Tu Lâm lãnh ngạo: "Nơi này không đến phiên cậu nói chuyện."
Thời điểm quản gia và Thẩm Tu Lâm pk, Diệp Hi cơ trí mở bảng hệ thống, tận dụng thời gian xem nhiệm vụ.
Nhiệm vụ chính 4: Và mới xác định hôn kỳ với Mộ Dung gia chủ xong, Hoàng Phủ X liền nhận được tin tức Mộ Dung X chạy trốn, Hoàng Phủ X nổi giận đùng đùng đi tóm Mộ Dung X đang trên đường chạy trốn, cũng quyết định bắt vật nhỏ gan to gan lớn dám đào hôn này về biệt thự tự mình quản không rời, mãi cho đến bảy ngày hôn lễ sau...
Ra sức phản kháng nỗ lực chạy trốn, nhưng vì thể lực chống đỡ không nổi mà bị chế phục, nhổ nước miếng vào Hoàng Phủ X, bị nhét vào máy bay trực thăng mang về biệt thự của Hoàng Phủ X. (0 1)
Diệp Hi vừa phát sầu nghĩ tới lát nữa phải nhổ nước bọt nên nhổ thế nào cho tôn trọng, vừa dựa theo kịch bản nỗ lực tránh thoát cách tay Thẩm Tu Lâm.
Quản gia đau đớn cố gắng cạy tay Thẩm Tu Lâm cũng chủ động khiêng nồi: "Thả tiểu thiếu gia ra! Là lỗi của tôi, không hề liên quan gì tới tiểu thiếu gia!"
Thẩm Tu Lâm cười lạnh một tiếng, châm chọc nói: "Ha? Cũng đủ si tình."
Nói xong Thẩm Tu Lâm giương tay một cái, dặn dò bảo tiêu nói: "Kéo hắn về, để nhạc phụ đại nhân của ta xử trí."
Trong vẻ mặt khổ đại thù thâm của quản gia, hai bảo tiêu tiến đến kéo đi.
".." - Diệp Hi lễ phép mặc niệm một giây cho quản gia.
Dù sao cũng không phải người thật, một giây cũng đủ rồi!
"Còn có em." - Ánh mắt Thẩm Tu Lâm chuyển hướng về Diệp Hi.
Vào giờ phút này, Diệp Hi cũng bị hai bảo tiêu trái phải giữ hai bên, vì bảo chứng nhiệm vụ có thể hoàn thành, Diệp Hi rất chuyên nghiệp giãy dụa đến hơi thở cuối cùng, lúc này đang thở hồng hộc trừng Thẩm Tu Lâm, xem ra quả thực đang vô cùng không tình nguyện!
Thẩm Tu Lâm tiến lên một bước, nắm cằm Diệp Hi bức cậu nhìn mình, lập tức ép sát tới, chóp mũi hai người như sắp chạm vào nhau, Diệp Hi còn có thể ngửi thấy mùi hương nước hoa nhàn nhạt trên người Thẩm Tu Lâm.
"Vật nhỏ..." - Thẩm tổng thập phần nhập diễn nói: "Em dám ngỗ nghịch tôi?"
Diệp Hi không đối diễn nổi lời kịch này, không thể gì khác hơn là ngạo kiều hừ một tiếng.
Thẩm Tu Lâm cười nhạt, bật người dậy, chỉ vào chiếc máy bay trực thăng 24k ven đường, dặn dò bảo tiêu: "Đưa người lên phi cơ."
Diệp Hi rít gào: "Anh muốn đưa tôi đi đâu!"
"Biệt thự của tôi." - Thẩm Tu Lâm không cho chống cự, nói: "Tự tôi sẽ trông chừng em từng giây, cho đến khi hôn lễ kết thúc."
"Phi!" - Diệp Hi nhổ nước miếng lên người Thẩm Tu Lâm, vừa vặn rơi trên bắp đùi Thẩm Tu Lâm, làm ướt một mảng lên trên vải vóc chất lượng.
Thẩm tổng diễn tốt như vậy, phận làm nhân viên là mình cũng phải tận lực diễn theo!
Sắc mặt Thẩm Tu Lâm tối sầm lại, giận dữ cười: "A, rất tốt, tôi sẽ khiến em hối hận!"
Nói xong, Thẩm Tu Lâm lên máy bay trực thăng trước, Diệp Hi cũng bị bọn cận vệ cưỡng ép nhét vào.
Máy bay trực thăng của Hoàng Phủ x rất to, bên trong rất rộng, tuy Diệp Hi không hiểu nguyên lý chế tạo máy trực thăng nhưng cũng cảm nhận sâu sắc được loại máy bay này đặt ở thế giới hiện thật nhất định sẽ không bay lên nổi...
Giống như căn phòng ngủ hơn 10 vạn mét vuông nặng như thế, bay kiểu gì là một câu hỏi bí ấn chưa có lời giải đáp.
Nhưng ngẫm lại bên trong thế giới này bản thân chỉ là một sóng điện não, tất cả mấy thứ nhìn thấy chỉ là ảo giác đại não mà thôi, ảo giác là thứ dù hoang đường đến đâu cũng có thể, Diệp Hi cũng thản nhiên tiếp nhận.
"Mấy người qua chỗ khác." - Thẩm Tu Lâm đẩy mấy tên bảo tiêu muốn tiến vào cùng.
"Vâng, đại thiếu gia." - Đám bảo tiêu ngoan ngoãn qua khoang khác.
Người điều khiển ở khoang buồng lái, cùng giữa hai người cách một cửa máy, nhìn xung quanh không người, Diệp Hi đứng bắn dậy từ trên ghế, chân chó tiến đến bên người Thẩm Tu Lâm, tay vươn tìm kiếm về phía bắp đùi Thẩm Tu Lâm...
Ánh mắt Thẩm Tu Lâm sáng lên, ánh mắt sáng ngời nhìn Diệp Hi, thân thể vẫn không nhúc nhích như đột nhiên trúng thuật hoá đá.
"Để tôi lau cho ngài." - Diệp Hi dùng ống tay áo lau chỗ mình vừa nhổ lên đùi Thẩm Tu Lâm.
Tuy trên thực tế đã không còn gì, nhưng dù sao cũng là thái độ!
Ánh mắt sáng ngời của Thẩm Tu Lâm tối sầm lại: "..."
"Là yêu cầu nhiệm vụ, nhổ nước miếng." - Diệp Hi liếc mắt qua, nói: "Còn chưa hoàn thành, có lẽ phải tiến vào biệt thự của ngài mới coi là xong, nhiệm vụ chính 4 bên ngài đã hoàn thành đến đâu rồi?"
Thẩm Tu Lâm đạm mạc nói: "Tóm cậu vào biệt thự."
Diệp Hi gật đầu: "Vậy thì chúng ta phải tiến vào biệt thự, hai nhiệm vụ mới coi như hoàn thành." Thẩm Tu Lâm đảo mắt nhìn ngoài cửa sổ: "Ừm."
"Đúng rồi." - Diệp Hi tò mò hỏi: "Sao ngài biết tôi chạy trốn từ lỗ thủng? Tôi còn tưởng phải mất thêm vài ngày."
"Ha ha." - Thẩm Tu Lâm không hề trả lời vấn đề thứ nhất, mà quái gở hỏi: "Cậu hi vọng tôi tìm thêm mấy ngày?"
Diệp Hi đầu óc mơ hồ: "Tôi không có..."
Thẩm Tu Lâm đánh gãy Diệp Hi: "Sau đó cậu muốn ở chung với tên quản gia kia thêm mấy ngày?"
Diệp Hi mê man: "Vì sao tôi phải ở cùng với anh ta thêm mấy ngày?"
Thẩm tổng ngài diễn quá sâu rồi mau tỉnh lại đi, thật ra dưới khán đài có mỗi mình tôi là khán giả đã được chưa!
Thẩm Tu Lâm: "Không phải cậu đã "công lược" gã ta rồi sao? Tôi thu được thông báo của hệ thống, còn có 5000 EXP."
"Đúng rồi, tôi đang muốn nói chuyện này với ngài đây!" - Vừa nhắc tới EXP Diệp Hi liền hăng hái, vỗ đùi vô cùng phấn khởi tranh công với lãnh đạo: "Hệ thống nói cho tôi biết bắt đầu từ nhiệm vụ 3 trở đi, tôi có thể thông qua công lược nam phối nhận được đến 5000 đến 50000 EXP, biện pháp công lược nam phối chính là khiến nam phối yêu phải tôi rồi thổ lộ ha ha ha!!"
Khóe miệng Thẩm Tu Lâm co rút một hồi: "..."
Diệp Hi không chú ý biểu tình thay đổi của Thẩm Tu Lâm, tiếp tục miệng lưỡi lưu loát nói: "Trước đó tôi đã tính toán qua, nếu chỉ làm nhiệm vụ chính thì phải làm mấy vạn cái mới đủ, dù hệ thống cho chúng ta thêm nhiều nhiệm vụ thì cũng không biết đến khi nào mới xong, nhưng công lược nam phối coi như thấp nhất cũng là 5000 tương đương với mười nhiệm vụ chính, chúng ta lại cùng chung EXP, đúng là thật... Ách..."
Tầm mắt Thẩm Tu Lâm lạnh lẽo: "Thật gì?"
Diệp Hi sức lực không đủ co về phía sau, nhỏ giọng nói: "Tuyệt."
Thẩm Tu Lâm mặt vô cảm: "Ha ha."
Diệp Hi cẩn thận từng li từng tí một hỏi: "Thẩm tổng, hình như ngài không vui?"
Thẩm Tu Lâm lời ít ý nhiều: "Không có."
Diệp Hi ngoan ngoãn nói: "Vâng."
Cũng đúng, Thẩm tổng nhà chúng ta bình thường cũng chỉ có hai bản mặt, một bản là vô cảm, một bản là lãnh khốc, nhân thiết tổng tài băng sơn chưa bao giờ vỡ. Là mình lo xa rồi!
Thẩm Tu Lâm lại hỏi: "Cậu công lược quản gia kia như thế nào?"
Diệp Hi lập tức thêm mắm dặm muối nói cho Thẩm Tu Lâm là mình cơ trí phỏng đoán tâm lý đối phương như thế nào rồi ứng biến như thế nào để đối phương biểu lộ blabla... Dùng cường điệu bản thân vì muốn cùng Thẩm Tu Lâm rời thế giới nhiệm vụ mà công lao cao đến mức nào!
Một nhân viên ưu tú thông tuệ trung thành như thế tuyệt đối khi trở về nhất định phải tăng lương thăng chức nha!
Diệp Hi đắc ý nghĩ.
Nhưng Thẩm Tu Lâm không lộ ra nửa điểm vui sướng hay vẻ mặt thưởng thức, mà mang theo ngữ khí hung tàn như có như không, chậm rãi nói: "Hóa ra cậu còn rất thông minh."
Diệp Hi gãi đầu một cái, khiêm tốn đáp: "Vẫn được vẫn được."
Thẩm Tu Lâm xác nhận nói: "Cậu chỉ thông qua ánh mắt đã nhìn ra gã ta thích cậu?"
Thật ra là do hệ thống nói cho tôi biết hắn thích tôi! Diệp Hi mặt dày mèo khen mèo dài đuôi: "Tất nhiên rồi, ngài đừng nhìn tôi tầm thường như thế, thật ra vào thời khắc mấu chốt tôi rất đáng tin đó!"
"À." - Thẩm Tu Lâm chậm rãi đáp một tiếng, nghiêng đầu nhìn sâu vào mắt Diệp Hi.
Vẻ mặt Diệp Hi ngốc manh hỏi: "Đúng rồi, Thẩm tổng ngài còn chưa nói cho tôi biết, sao ngài bắt được tôi?"
Thẩm Tu Lâm chuyên chú nhìn cậu không nói, quả thật như đang dùng ánh mắt phóng ra tin tức: "..."
Diệp Hi đưa tay lắc lắc trước mắt hắn: "Thẩm tổng? Thẩm tổng?"
Đáy mắt Thẩm Tu Lâm lóe qua u oán, trả lời: "Trong nhiệm vụ truy tìm tung tích, hệ thống có một bản đồ, trên đó hiện tọa độ của cậu."
Diệp Hi vui vẻ: "Ha ha ha, vậy sau này tôi vừa chạy ngài có thể bắt được ngay nha!"Thẩm Tu Lâm dùng ánh mắt sắc bén nhìn Diệp Hi chăm chăm, nói: "Không sai, em chạy không thoát."
Diệp Hi vui cười hớn hở nhìn hắn: "Quá tốt, như vậy rất tiện."
Thẩm Tu Lâm thống khổ mím mím môi, lấy tay nâng cằm nhìn mặt trời dần dần chìm xuống bên phía ngoài cửa sổ.
Diệp Hi: "Thẩm tổng, bao giờ chúng ta tới n..."
Thẩm Tu Lâm lãnh khốc đánh gãy: "Câm miệng."
Hức! Diệp Hi chim cút rụt về.
Lại một lát sau, chiếc trực thăng vốn không bay nổi trên thế giới thật đáp xuống sân bay chuyên thuộc của biệt thự Hoàng Phủ X.
Bảo tiêu mở cửa cabin, đầu tiên là cung cung kính kính đỡ Thẩm Tu Lâm xuống phi cơ, sau đó khống chế lại Diệp Hi.
Diệp Hi cũng lại bắt đầu lại phối hợp diễn xuất, ra sức giãy dụa.
Hai người trước sau tiến vào biệt thự, Diệp Hi cũng liên tiếp thu được hai thông báo nhiệm vụ hoàn thành, hai người từng người hoàn thành đầu mối chính nhiệm vụ 4, chiếm được 1000 điểm kinh nghiệm, lên level 6.
Diệp Hi vừa đi theo Thẩm Tu Lâm, vừa mở bảng hệ thống xem nhiệm vụ mới.
Nhiệm vụ chính 5: Hoàng Phủ X mang Mộ Dung X giam lỏng trong biệt thự của mình, vì đạt mục đích khiến Mộ Dung X thuần phục và toàn tâm toàn ý yêu mình, anh dùng tất cả biện pháp nhục nhã Mộ Dung X, anh ép Mộ Dung X rót rượu cho mình, cũng ác liệt yêu cầu Mộ Dung X dùng miệng đối miệng rót rượu...
Dùng bữa tối cùng Hoàng Phủ X, dưới dâm uy rót rượu cho hắn, cũng tại đề xuất rót rượu của Hoàng Phủ X lại không thể nhịn được nâng cốc dội vào mặt hắn. (0 1)
Diệp Hi: "..."
Cái nhân thiết này đúng là có bệnh, sao lại có người sẽ yêu phải cái tên ngày ngày nhục nhã giam cầm mình như thế hả!?!
Được rồi, hình như thụ cũng có bệnh...
Thật ra dựa theo cốt truyện cũ rích bá đạo tổng tài của mười năm trước, sau khi bắt cô dâu đào hôn trở về thì cưỡng ép đủ thứ loại, thế nhưng vì một một năm trước ban ngành đặt lệnh đối với văn mạng, các tác giả cũng không dám viết mở đầu chưa tới vài chương đã đùng đùng ném thịt.
Cảm tạ lệnh cấm, cảm tạ chấp pháp văn mạng, Diệp Hi vô cùng cảm động nghĩ vậy, cảnh giường chiếu về sau đều bị cắt rồi!
Diệp Hi bị tập kích sợ hết hồn, quay đầu nhìn lại, đôi mắt Thẩm Tu Lâm đỏ sậm quay cuồng tức giận, đang hung hăng nhìn mình chằm chằm, rõ ràng là đã sớm chờ người ở bên ngoài tường rào, đằng sau còn đứng một đám bảo tiêu.Diệp Hi: "..."
Thẩm tổng nhà chúng ta hình như rất thích cắm cọc tóm người!
Ở thế giới hiện thực cắm cọc bắt đến muộn, ở thế giới Mary Sue cắm cọc tóm đào hôn!
Trong đôi mắt Thẩm Tu Lâm dâng lên phẫn nộ quá chân thực, vì thế dù biết rõ hắn đang diễn kịch, Diệp Hi vẫn bị dọa không nhẹ, hai chân mềm nhũn, suýt chút nữa quỳ gối trước Thẩm Tu Lâm.
Lúc này, quản gia không biết sống chết chui ra từ lỗ thủng, vô cùng gan dạ che trước mặt Diệp Hi, đè bàn tay Thẩm Tu Lâm đang giữ bả vai Diệp Hi.
Thẩm Tu Lâm trừng quản gia, vẻ mặt rất dữ dằn.
Giống như hận không thể trừng chết quản gia!
Cùng lúc đó, khí thế Thẩm Tu Lâm quanh thân tăng vọt, đùng đùng, y như cái ngày hắn bước vào phòng khách, khắp nơi bất chợt nổi lên lốc xoáy bá liệt, chân trời giăng kín mây đen, sấm vang chớp giật.
Hiệu ứng quá đáng sợ, tuyệt đối không chỉ là 5D!
Quản gia sinh sống ở thế giới Mary Sue lại như quen thuộc với cảnh này, vẻ mặt bình tĩnh nói: "Có chuyện gì thì tính với tôi, xin đừng làm khó tiểu thiếu gia."
Vẻ mặt Thẩm Tu Lâm lãnh ngạo: "Nơi này không đến phiên cậu nói chuyện."
Thời điểm quản gia và Thẩm Tu Lâm pk, Diệp Hi cơ trí mở bảng hệ thống, tận dụng thời gian xem nhiệm vụ.
Nhiệm vụ chính 4: Và mới xác định hôn kỳ với Mộ Dung gia chủ xong, Hoàng Phủ X liền nhận được tin tức Mộ Dung X chạy trốn, Hoàng Phủ X nổi giận đùng đùng đi tóm Mộ Dung X đang trên đường chạy trốn, cũng quyết định bắt vật nhỏ gan to gan lớn dám đào hôn này về biệt thự tự mình quản không rời, mãi cho đến bảy ngày hôn lễ sau...
Ra sức phản kháng nỗ lực chạy trốn, nhưng vì thể lực chống đỡ không nổi mà bị chế phục, nhổ nước miếng vào Hoàng Phủ X, bị nhét vào máy bay trực thăng mang về biệt thự của Hoàng Phủ X. (0 1)
Diệp Hi vừa phát sầu nghĩ tới lát nữa phải nhổ nước bọt nên nhổ thế nào cho tôn trọng, vừa dựa theo kịch bản nỗ lực tránh thoát cách tay Thẩm Tu Lâm.
Quản gia đau đớn cố gắng cạy tay Thẩm Tu Lâm cũng chủ động khiêng nồi: "Thả tiểu thiếu gia ra! Là lỗi của tôi, không hề liên quan gì tới tiểu thiếu gia!"
Thẩm Tu Lâm cười lạnh một tiếng, châm chọc nói: "Ha? Cũng đủ si tình."
Nói xong Thẩm Tu Lâm giương tay một cái, dặn dò bảo tiêu nói: "Kéo hắn về, để nhạc phụ đại nhân của ta xử trí."
Trong vẻ mặt khổ đại thù thâm của quản gia, hai bảo tiêu tiến đến kéo đi.
".." - Diệp Hi lễ phép mặc niệm một giây cho quản gia.
Dù sao cũng không phải người thật, một giây cũng đủ rồi!
"Còn có em." - Ánh mắt Thẩm Tu Lâm chuyển hướng về Diệp Hi.
Vào giờ phút này, Diệp Hi cũng bị hai bảo tiêu trái phải giữ hai bên, vì bảo chứng nhiệm vụ có thể hoàn thành, Diệp Hi rất chuyên nghiệp giãy dụa đến hơi thở cuối cùng, lúc này đang thở hồng hộc trừng Thẩm Tu Lâm, xem ra quả thực đang vô cùng không tình nguyện!
Thẩm Tu Lâm tiến lên một bước, nắm cằm Diệp Hi bức cậu nhìn mình, lập tức ép sát tới, chóp mũi hai người như sắp chạm vào nhau, Diệp Hi còn có thể ngửi thấy mùi hương nước hoa nhàn nhạt trên người Thẩm Tu Lâm.
"Vật nhỏ..." - Thẩm tổng thập phần nhập diễn nói: "Em dám ngỗ nghịch tôi?"
Diệp Hi không đối diễn nổi lời kịch này, không thể gì khác hơn là ngạo kiều hừ một tiếng.
Thẩm Tu Lâm cười nhạt, bật người dậy, chỉ vào chiếc máy bay trực thăng 24k ven đường, dặn dò bảo tiêu: "Đưa người lên phi cơ."
Diệp Hi rít gào: "Anh muốn đưa tôi đi đâu!"
"Biệt thự của tôi." - Thẩm Tu Lâm không cho chống cự, nói: "Tự tôi sẽ trông chừng em từng giây, cho đến khi hôn lễ kết thúc."
"Phi!" - Diệp Hi nhổ nước miếng lên người Thẩm Tu Lâm, vừa vặn rơi trên bắp đùi Thẩm Tu Lâm, làm ướt một mảng lên trên vải vóc chất lượng.
Thẩm tổng diễn tốt như vậy, phận làm nhân viên là mình cũng phải tận lực diễn theo!
Sắc mặt Thẩm Tu Lâm tối sầm lại, giận dữ cười: "A, rất tốt, tôi sẽ khiến em hối hận!"
Nói xong, Thẩm Tu Lâm lên máy bay trực thăng trước, Diệp Hi cũng bị bọn cận vệ cưỡng ép nhét vào.
Máy bay trực thăng của Hoàng Phủ x rất to, bên trong rất rộng, tuy Diệp Hi không hiểu nguyên lý chế tạo máy trực thăng nhưng cũng cảm nhận sâu sắc được loại máy bay này đặt ở thế giới hiện thật nhất định sẽ không bay lên nổi...
Giống như căn phòng ngủ hơn 10 vạn mét vuông nặng như thế, bay kiểu gì là một câu hỏi bí ấn chưa có lời giải đáp.
Nhưng ngẫm lại bên trong thế giới này bản thân chỉ là một sóng điện não, tất cả mấy thứ nhìn thấy chỉ là ảo giác đại não mà thôi, ảo giác là thứ dù hoang đường đến đâu cũng có thể, Diệp Hi cũng thản nhiên tiếp nhận.
"Mấy người qua chỗ khác." - Thẩm Tu Lâm đẩy mấy tên bảo tiêu muốn tiến vào cùng.
"Vâng, đại thiếu gia." - Đám bảo tiêu ngoan ngoãn qua khoang khác.
Người điều khiển ở khoang buồng lái, cùng giữa hai người cách một cửa máy, nhìn xung quanh không người, Diệp Hi đứng bắn dậy từ trên ghế, chân chó tiến đến bên người Thẩm Tu Lâm, tay vươn tìm kiếm về phía bắp đùi Thẩm Tu Lâm...
Ánh mắt Thẩm Tu Lâm sáng lên, ánh mắt sáng ngời nhìn Diệp Hi, thân thể vẫn không nhúc nhích như đột nhiên trúng thuật hoá đá.
"Để tôi lau cho ngài." - Diệp Hi dùng ống tay áo lau chỗ mình vừa nhổ lên đùi Thẩm Tu Lâm.
Tuy trên thực tế đã không còn gì, nhưng dù sao cũng là thái độ!
Ánh mắt sáng ngời của Thẩm Tu Lâm tối sầm lại: "..."
"Là yêu cầu nhiệm vụ, nhổ nước miếng." - Diệp Hi liếc mắt qua, nói: "Còn chưa hoàn thành, có lẽ phải tiến vào biệt thự của ngài mới coi là xong, nhiệm vụ chính 4 bên ngài đã hoàn thành đến đâu rồi?"
Thẩm Tu Lâm đạm mạc nói: "Tóm cậu vào biệt thự."
Diệp Hi gật đầu: "Vậy thì chúng ta phải tiến vào biệt thự, hai nhiệm vụ mới coi như hoàn thành." Thẩm Tu Lâm đảo mắt nhìn ngoài cửa sổ: "Ừm."
"Đúng rồi." - Diệp Hi tò mò hỏi: "Sao ngài biết tôi chạy trốn từ lỗ thủng? Tôi còn tưởng phải mất thêm vài ngày."
"Ha ha." - Thẩm Tu Lâm không hề trả lời vấn đề thứ nhất, mà quái gở hỏi: "Cậu hi vọng tôi tìm thêm mấy ngày?"
Diệp Hi đầu óc mơ hồ: "Tôi không có..."
Thẩm Tu Lâm đánh gãy Diệp Hi: "Sau đó cậu muốn ở chung với tên quản gia kia thêm mấy ngày?"
Diệp Hi mê man: "Vì sao tôi phải ở cùng với anh ta thêm mấy ngày?"
Thẩm tổng ngài diễn quá sâu rồi mau tỉnh lại đi, thật ra dưới khán đài có mỗi mình tôi là khán giả đã được chưa!
Thẩm Tu Lâm: "Không phải cậu đã "công lược" gã ta rồi sao? Tôi thu được thông báo của hệ thống, còn có 5000 EXP."
"Đúng rồi, tôi đang muốn nói chuyện này với ngài đây!" - Vừa nhắc tới EXP Diệp Hi liền hăng hái, vỗ đùi vô cùng phấn khởi tranh công với lãnh đạo: "Hệ thống nói cho tôi biết bắt đầu từ nhiệm vụ 3 trở đi, tôi có thể thông qua công lược nam phối nhận được đến 5000 đến 50000 EXP, biện pháp công lược nam phối chính là khiến nam phối yêu phải tôi rồi thổ lộ ha ha ha!!"
Khóe miệng Thẩm Tu Lâm co rút một hồi: "..."
Diệp Hi không chú ý biểu tình thay đổi của Thẩm Tu Lâm, tiếp tục miệng lưỡi lưu loát nói: "Trước đó tôi đã tính toán qua, nếu chỉ làm nhiệm vụ chính thì phải làm mấy vạn cái mới đủ, dù hệ thống cho chúng ta thêm nhiều nhiệm vụ thì cũng không biết đến khi nào mới xong, nhưng công lược nam phối coi như thấp nhất cũng là 5000 tương đương với mười nhiệm vụ chính, chúng ta lại cùng chung EXP, đúng là thật... Ách..."
Tầm mắt Thẩm Tu Lâm lạnh lẽo: "Thật gì?"
Diệp Hi sức lực không đủ co về phía sau, nhỏ giọng nói: "Tuyệt."
Thẩm Tu Lâm mặt vô cảm: "Ha ha."
Diệp Hi cẩn thận từng li từng tí một hỏi: "Thẩm tổng, hình như ngài không vui?"
Thẩm Tu Lâm lời ít ý nhiều: "Không có."
Diệp Hi ngoan ngoãn nói: "Vâng."
Cũng đúng, Thẩm tổng nhà chúng ta bình thường cũng chỉ có hai bản mặt, một bản là vô cảm, một bản là lãnh khốc, nhân thiết tổng tài băng sơn chưa bao giờ vỡ. Là mình lo xa rồi!
Thẩm Tu Lâm lại hỏi: "Cậu công lược quản gia kia như thế nào?"
Diệp Hi lập tức thêm mắm dặm muối nói cho Thẩm Tu Lâm là mình cơ trí phỏng đoán tâm lý đối phương như thế nào rồi ứng biến như thế nào để đối phương biểu lộ blabla... Dùng cường điệu bản thân vì muốn cùng Thẩm Tu Lâm rời thế giới nhiệm vụ mà công lao cao đến mức nào!
Một nhân viên ưu tú thông tuệ trung thành như thế tuyệt đối khi trở về nhất định phải tăng lương thăng chức nha!
Diệp Hi đắc ý nghĩ.
Nhưng Thẩm Tu Lâm không lộ ra nửa điểm vui sướng hay vẻ mặt thưởng thức, mà mang theo ngữ khí hung tàn như có như không, chậm rãi nói: "Hóa ra cậu còn rất thông minh."
Diệp Hi gãi đầu một cái, khiêm tốn đáp: "Vẫn được vẫn được."
Thẩm Tu Lâm xác nhận nói: "Cậu chỉ thông qua ánh mắt đã nhìn ra gã ta thích cậu?"
Thật ra là do hệ thống nói cho tôi biết hắn thích tôi! Diệp Hi mặt dày mèo khen mèo dài đuôi: "Tất nhiên rồi, ngài đừng nhìn tôi tầm thường như thế, thật ra vào thời khắc mấu chốt tôi rất đáng tin đó!"
"À." - Thẩm Tu Lâm chậm rãi đáp một tiếng, nghiêng đầu nhìn sâu vào mắt Diệp Hi.
Vẻ mặt Diệp Hi ngốc manh hỏi: "Đúng rồi, Thẩm tổng ngài còn chưa nói cho tôi biết, sao ngài bắt được tôi?"
Thẩm Tu Lâm chuyên chú nhìn cậu không nói, quả thật như đang dùng ánh mắt phóng ra tin tức: "..."
Diệp Hi đưa tay lắc lắc trước mắt hắn: "Thẩm tổng? Thẩm tổng?"
Đáy mắt Thẩm Tu Lâm lóe qua u oán, trả lời: "Trong nhiệm vụ truy tìm tung tích, hệ thống có một bản đồ, trên đó hiện tọa độ của cậu."
Diệp Hi vui vẻ: "Ha ha ha, vậy sau này tôi vừa chạy ngài có thể bắt được ngay nha!"Thẩm Tu Lâm dùng ánh mắt sắc bén nhìn Diệp Hi chăm chăm, nói: "Không sai, em chạy không thoát."
Diệp Hi vui cười hớn hở nhìn hắn: "Quá tốt, như vậy rất tiện."
Thẩm Tu Lâm thống khổ mím mím môi, lấy tay nâng cằm nhìn mặt trời dần dần chìm xuống bên phía ngoài cửa sổ.
Diệp Hi: "Thẩm tổng, bao giờ chúng ta tới n..."
Thẩm Tu Lâm lãnh khốc đánh gãy: "Câm miệng."
Hức! Diệp Hi chim cút rụt về.
Lại một lát sau, chiếc trực thăng vốn không bay nổi trên thế giới thật đáp xuống sân bay chuyên thuộc của biệt thự Hoàng Phủ X.
Bảo tiêu mở cửa cabin, đầu tiên là cung cung kính kính đỡ Thẩm Tu Lâm xuống phi cơ, sau đó khống chế lại Diệp Hi.
Diệp Hi cũng lại bắt đầu lại phối hợp diễn xuất, ra sức giãy dụa.
Hai người trước sau tiến vào biệt thự, Diệp Hi cũng liên tiếp thu được hai thông báo nhiệm vụ hoàn thành, hai người từng người hoàn thành đầu mối chính nhiệm vụ 4, chiếm được 1000 điểm kinh nghiệm, lên level 6.
Diệp Hi vừa đi theo Thẩm Tu Lâm, vừa mở bảng hệ thống xem nhiệm vụ mới.
Nhiệm vụ chính 5: Hoàng Phủ X mang Mộ Dung X giam lỏng trong biệt thự của mình, vì đạt mục đích khiến Mộ Dung X thuần phục và toàn tâm toàn ý yêu mình, anh dùng tất cả biện pháp nhục nhã Mộ Dung X, anh ép Mộ Dung X rót rượu cho mình, cũng ác liệt yêu cầu Mộ Dung X dùng miệng đối miệng rót rượu...
Dùng bữa tối cùng Hoàng Phủ X, dưới dâm uy rót rượu cho hắn, cũng tại đề xuất rót rượu của Hoàng Phủ X lại không thể nhịn được nâng cốc dội vào mặt hắn. (0 1)
Diệp Hi: "..."
Cái nhân thiết này đúng là có bệnh, sao lại có người sẽ yêu phải cái tên ngày ngày nhục nhã giam cầm mình như thế hả!?!
Được rồi, hình như thụ cũng có bệnh...
Thật ra dựa theo cốt truyện cũ rích bá đạo tổng tài của mười năm trước, sau khi bắt cô dâu đào hôn trở về thì cưỡng ép đủ thứ loại, thế nhưng vì một một năm trước ban ngành đặt lệnh đối với văn mạng, các tác giả cũng không dám viết mở đầu chưa tới vài chương đã đùng đùng ném thịt.
Cảm tạ lệnh cấm, cảm tạ chấp pháp văn mạng, Diệp Hi vô cùng cảm động nghĩ vậy, cảnh giường chiếu về sau đều bị cắt rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất