Ta Xuyên Dị Giới Làm Gay

Chương 140: Quấn riết vào nhau 2 (H+)

Trước Sau
Ngón tay ở trong cơ thể khuấy động tới lui, Lâm Khinh cảm thấy nơi đó giống như sắp bị bỏng, mọi giác quan được phóng đại đến tận cùng.

Lam Túc cúi đầu xem xét, kiên nhẫn dùng tay nới lỏng hậu huyệt, đem dược liệu xoa lên từng nếp gấp, tay kia khẽ khàng mơn trớn tính khí.

Được một lúc. Dược liệu theo ngón tay đi vào làm vách tường bên trong bắt đầu trở nên mềm mại.

Lâm Khinh uốn éo tới lui, không thích ứng được dị vật xâm chiếm. Bỗng một cảm giác khô nóng lan ra toàn thân, y gấp gáp hét lên:

"Huynh bôi thứ gì cho ta vậy?"

Lam Túc không trả lời mà nhanh chóng tăng thêm một ngón tay, lúc này hậu huyệt không còn e thẹn nữa mà vô thức co lại hút lấy. Ngón tay thon dài của nam nhân ở bên trong thành thạo mà du tẩu. Lâm Khinh không cảm thấy đau đớn mà lại còn thấy ngứa. Rất ngứa.

Tất cả là tại loại dược liệu kỳ quái kia. Lâm Khinh thẹn thùng đến mức tai đỏ ửng.

Lúc ngón tay thứ ba tiến vào, Lam Túc cũng không còn kiên nhẫn nữa, hắn tiến sâu vào bên trong tìm kiếm, đến khi chạm vào chỗ nào đó, Lâm Khinh không chịu nổi mà kêu lên.

"Ư... a a a..."

Bỗng nhiên Lam Túc cảm thấy ngón tay mình bị bao phủ bởi một thứ chất lỏng ướt át lành lạnh.

Hắn hơi nghi ngờ nên rút tay ra. Thật sự không hề nhờ dược liệu, cơ thể Lâm Khinh lại có thể tự động phân bổ ra dịch thể trong suốt. Dịch thể này mang theo hương sen thơm ngát.

"Đừng rút mà..."

Lâm Khinh vặn vẹo người, cảm thấy phía sau cực kỳ trống rỗng, nửa muốn đầu hàng, nửa lại muốn có thứ gì lấp đầy mình. Hậu huyệt của y trong vô thức khép mở mời gọi người tiến vào. Lam Túc nhìn thấy vậy thì hít sâu một hơi bỏ qua thắc mắc mà tiếp tục đem ngón tay trêu chọc vào điểm mẫn cảm của Lâm Khinh.

Bên trong đã ướt át rối tinh rối mù, cả người bứt rứt, nơi hậu huyệt là cảm giác bứt rứt như có trăm ngàn con kiến bò loạn. Đến khi cảm thấy ba ngón tay cũng không đủ làm dịu cơn khát. Lâm Khinh vội vàng van xin:

"Nhanh. Huynh mau tiến vào đi."

Nhìn hai cánh mông tràn đầy dấu vết tình sắc, cặp đùi gợi cảm lắc lư trước mặt, tư thế này làm cho Lam Túc nhìn rõ eo nhỏ trắng nõn của Lâm Khinh. Cảm thấy đã nới đủ rộng, hắn mới thong thả rút ngón tay ra, một dòng chất lỏng trong suốt theo đó chảy ra.

Không gian tràn ngập hương sen thoang thoảng. Cơ thể Lâm Khinh cũng theo đó nóng hầm hập lên. Y vốn tưởng là do dược liệu mà Lam Túc bôi vào người có tác dụng thúc tình nên ai oán kêu rên.

Gương mặt nhiễm tình dục mà đỏ ửng, đôi mắt lim dim khép hờ, tóc đen dài xoã tung trên tấm thảm trắng muốt trông xinh đẹp vô cùng. Giờ đây Lâm Khinh như quả đào chín mọng, phơi bày thân thể mong chờ người ta đến hái.



"Nhóc dâm đãng này..."

Lam Túc chồm người lên, cắn mút đôi môi đã đỏ bừng, tham lam cùng đầu lưỡi Lâm Khinh chơi đùa, cho đến khi ái nhân không tự chủ được mà hô hấp dồn dập, hắn mới kéo căng chân y lên đặt lên vai mình, tính khí thô to nhắm giữa cửa động mà cọ quẹt.

Lâm Khinh nhìn thấy vật cứng rắn đã ngẩng cao đầu của Lam Túc thì hơi sợ hãi. Quá lớn rồi. Thứ này mà đi vào người thì...

Nghĩ đến hắn cũng khó chịu mà còn cố gắng nhịn xuống rồi kiên nhẫn an ủi và khuếch trương cẩn thận cho mình. Lâm Khinh nhắm mắt lại, chủ động ưỡn mông, không sợ sệt gì mà vòng hai tay đặt lên lưng Lam Túc.

"Lam ca, ta yêu huynh..."

Lam Túc nghe thấy câu này thì máu nóng sôi trào, không thể chờ đợi nữa mà dùng sức đỉnh mạnh. Toàn bộ tính khí thô to đâm thẳng vào hậu huyệt mềm mại. Cơ vòng bị đẩy ra cực hạn, vô thức co rút lại xoắn chặt lấy thể của nam nhân, khiến hô hấp của hắn trở nên nặng nề.

Cảm giác thoả mãn tràn đầy toàn thân nam nhân. Giờ đây hắn đã hoàn toàn có được người này rồi.

"A a a a..."

Hậu huyệt như bị xé rách thành hai nửa, cơn đau đớn làm đầu óc Lâm Khinh thanh tỉnh lại một chút. Mồ hôi lạnh túa ra từ trên trán, y bám chặt vào lưng nam nhân để lại từng vết cào trên đó.

"Huynh... từ từ đã... a a..."

Lam Túc nghe thấy tiếng kêu thì giống như bị kích thích, tính khí càng phình ra to hơn. Nhưng hắn vẫn cố gắng kiềm chế lại chờ người dưới thân thích ứng, dùng đầu lưỡi liếm từ cần cổ thon gọn cho đến hai hạt đậu hòng phân tán sự chú ý của ái nhân.

Cảm giác trướng đầy đau xót truyền đến làm Lâm Khinh khó chịu vô cùng. Y vô thức uốn éo mông, lại bị Lam Túc tàn nhẫn bắt lấy.

Đến khi hai cánh mông bị nhào nặn đỏ ửng. Lam Túc cảm thấy ổn rồi mới bắt đầu động.

"Từ từ, trướng quá..."

Nơi tính khí ma sát với nhục bích sau khi đã quen thì bắt đầu dâng lên cảm giác tê dại, hạ thân còn bị người kia xoa nắn chơi đùa. Miệng Lâm Khinh không tự chủ được mà bắt đầu rên rỉ.

Một dòng khí lạnh từ đan điền của Lâm Khinh bắt đầu bốc lên rồi bắt đầu chạy toán loạn trong kinh mạch rồi truyền xuống hạ thân, theo tính khí của Lam Túc rồi truyền vào cơ thể của hắn. Lúc này linh khí cuồng bạo hiển nhiên sinh ra, âm dương hoà hợp biến thành khí tức cương dương, sau khi cơ thể tự động chuyển hoá khí tức này thành linh lực thì đổ dồn về đan điền của Lam Túc.

Công pháp tự động vận chuyển. Từ đan điền lại bắt đầu sinh ra linh khí, tiếp tục một chu kỳ rồi chuyển ngược về cơ thể Lâm Khinh. Cả hai nhân vật chính đang chìm trong khoái cảm không hề để ý đến điều này.

Đau đớn chuyển thành sung sướng. Lâm Khinh rướn người lên đón nhận từng đợt va chạm mạnh bạo của nam nhân, cảm giác linh hồn cũng sắp bay ra ngoài.



"Đệ cảm thấy thế nào? Ta có được không hả?"

Lam Túc cố ý dùng tay với vào miệng Lâm Khinh, khuấy đảo rồi bắt chước động tác ra vào rồi đưa đẩy trong đó, nước miếng tràn ra khoé miệng, câu trả lời bị nam nhân cưỡng ép biến thành tiếng rên rỉ.

"Ưm... a... a... được... được mà, huynh chậm thôi..."

"Thoái mái không?"

"A... thoải mái..."

"Thật không, gọi ca ca xem nào?" Lam Túc mạnh mẽ đưa đẩy. Một bàn tay nắm chắc eo Lâm Khinh rồi đâm tới.

"Ca ca..." Lâm Khinh nào còn suy nghĩ được gì, bị nam nhân bắt ép nói ra những câu từ xấu hổ, cơ thể không phản kháng lại được chút nào chỉ có thể tiếp nhận từng cú thúc mạnh mẽ từ nam nhân.

Dịch thể chảy ra mỗi lúc một nhiều, thấm đẫm nơi kết hợp của hai người, xung quanh cơ thể được một quầng sáng màu xanh dịu nhẹ bao phủ, mùi hương trong không khí mỗi lúc một nồng.

Lâm Khinh cảm thấy ý thức của mình như trôi nổi ở phương trời nào đó, khắp cơ thể đều là cảm giác tê dại. Từng va chạm từ dưới thân đều được khuếch đại mạnh mẽ đến các dây thần kinh.

Lam Túc đột nhiên đưa tay ôm lấy y vào lòng, bàn tay khẽ vuốt ve từng tấc trên da thịt. Y bỗng dưng thấy thoả mãn cực kỳ.

Lam Túc nhìn thấy Lâm Khinh cắn chặt môi dưới như cố nén lại tiếng rên rỉ dâm dục, hắn hơi nhíu mày, động tác chậm lại rồi cúi đầu hôn lên nơi đôi môi đã trở nên đỏ ửng. Đầu lưỡi nóng bỏng cuốn lấy lưỡi của Lâm Khinh, dẫn dắt y thả lỏng cơ thể.

"Chậm chậm lại... ta khó chịu..."

Đôi mắt đỏ ửng chảy ra giọt nước mắt sinh lý, tiếng nói thanh thoát phát ra từ khuôn miệng gần như van nài, điều này chẳng làm cho nam nhân bình tĩnh lại mà càng kích thích đến hắn. Thắt lưng không hề dừng lại mà hung ác đưa đẩy.

"A a a..."

Lâm Khinh với tay xuống nắm lấy tính khí định an ủi nhưng lại bị Lam Túc ác ý kéo ra, hắn khẽ thổi hơi vào tai y rồi nói khẽ:

"Ta muốn đệ dùng mặt sau để ra... nhắm mắt lại rồi dụng tâm cảm nhận nào."

Dụng dụng cái đầu hắn ý. Lâm Khinh thật sự muốn chửi thề một câu, nhưng rất nhanh ý thức lại đắm chìm theo từng động tác ra vào của Lam Túc...

Lời tác giả: Muốn full H lắm rồi, hack não và mất máu quá, cho au nghỉ ngơi chút để hồi máu

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau