Tại Sao Vai Chính Công Lại Dùng Ánh Mắt Này Nhìn Tôi
Chương 38:
Đạo diễn Trương hy vọng khi nhìn qua cp chính thì phải thấy hai người ăn hợp với nhau.
Điều này có thể nói là không phải tin tốt gì đối với Hạ Húc.
Vì điều này có nghĩa là nếu diễn viên đóng vai Lưu Thanh không hợp về chiều cao hay phong cách với cậu, hoặc đơn giản là chỉ không thích cậu thôi, cậu có thể bị thay thế bất cứ lúc nào.
“Chúng ta đã làm mọi thứ có thể rồi chú em, bây giờ chỉ có thể từ từ chờ đợi, cậu cứ chăm chỉ đi học lớp diễn xuất của mình đi.” Kỳ Hồng nói.
Mặc dù nói vậy nhưng thực ra Kỳ Hồng cũng rất lo lắng.
Công ty của bọn họ lần này thật sự đã đặt cược hết vốn liếng rồi, được ăn cả ngã về không.
Nếu bị thay vai vào phút cuối, đừng nói đến bọn họ, ngay cả tổng giám đốc Lâm cũng sẽ là người muốn nhảy sông đầu tiên.
Sự chú ý chưa từng có mang lại áp lực chưa từng có, chỉ trong một tuần, Hạ Húc đã sụt ba bốn cân, khiến Kỳ Hồng sợ hãi tới mức bắt cậu bồi bổ ngay.
“Cậu vốn đã không béo được rồi, nếu gầy đến độ thoát tướng thì tiêu đời.”
Hạ Húc lại bắt đầu bật chế độ ăn uống điên cuồng.
So với cậu thì Liễu Phấn thoải mái hơn nhiều.
Anh ta đến giới giải trí vốn chỉ là để chơi bời, nhà anh ta cũng không thiếu tiền, đi thử vai của phim 'Bạo Quân' cũng chỉ với tâm thế thử xem sao, theo như lời anh ta nói: "Ai bảo bản tiểu thư đây quá xinh đẹp, chỉ gặp mặt một lần là đã được chọn.”
Liễu Phấn đúng là đẹp thật, nhưng là kiểu đẹp khác hoàn toàn với Hạ Húc, đó là phong thái quyến rũ kiêu căng được tạo nên từ vàng bạc. Điều duy nhất khiến anh ta phiền lòng bây giờ là không ngờ Vi Thương cũng trúng tuyển.
"Cậu nói xem, sao người này cứ bám dai như đỉa, âm hồn bất tán thế?"
"Thật ra Vi Thương cũng khá tốt đấy chứ, trông đẹp trai này, danh tiếng cũng không tồi, chỉ là hơi trẻ con một chút." Hạ Húc nói: "Mạnh hơn ông anh họ của anh nhiều. Anh cứ khăng khăng muốn chịu khổ vì anh họ của mình làm gì không biết."
Liễu Phấn vừa chạy như bay trên máy chạy bộ, vừa than thở: "Thẳng nam sắt thép chính là định mệnh của anh."
Liễu Phấn cũng có tiếng đào hoa bên ngoài nhưng thực tế thì bản thân anh ta vẫn là một tên trinh nam. Theo lời anh ta mà nói, từ khi anh ta mười mấy tuổi, trong một lần đi thăm người thân vào Tết Âm lịch, anh ta đã hoàn toàn mê đắm trước người anh họ con nhà họ hành xa có bắn đại bác cũng không tới đó.
Điều này có thể nói là không phải tin tốt gì đối với Hạ Húc.
Vì điều này có nghĩa là nếu diễn viên đóng vai Lưu Thanh không hợp về chiều cao hay phong cách với cậu, hoặc đơn giản là chỉ không thích cậu thôi, cậu có thể bị thay thế bất cứ lúc nào.
“Chúng ta đã làm mọi thứ có thể rồi chú em, bây giờ chỉ có thể từ từ chờ đợi, cậu cứ chăm chỉ đi học lớp diễn xuất của mình đi.” Kỳ Hồng nói.
Mặc dù nói vậy nhưng thực ra Kỳ Hồng cũng rất lo lắng.
Công ty của bọn họ lần này thật sự đã đặt cược hết vốn liếng rồi, được ăn cả ngã về không.
Nếu bị thay vai vào phút cuối, đừng nói đến bọn họ, ngay cả tổng giám đốc Lâm cũng sẽ là người muốn nhảy sông đầu tiên.
Sự chú ý chưa từng có mang lại áp lực chưa từng có, chỉ trong một tuần, Hạ Húc đã sụt ba bốn cân, khiến Kỳ Hồng sợ hãi tới mức bắt cậu bồi bổ ngay.
“Cậu vốn đã không béo được rồi, nếu gầy đến độ thoát tướng thì tiêu đời.”
Hạ Húc lại bắt đầu bật chế độ ăn uống điên cuồng.
So với cậu thì Liễu Phấn thoải mái hơn nhiều.
Anh ta đến giới giải trí vốn chỉ là để chơi bời, nhà anh ta cũng không thiếu tiền, đi thử vai của phim 'Bạo Quân' cũng chỉ với tâm thế thử xem sao, theo như lời anh ta nói: "Ai bảo bản tiểu thư đây quá xinh đẹp, chỉ gặp mặt một lần là đã được chọn.”
Liễu Phấn đúng là đẹp thật, nhưng là kiểu đẹp khác hoàn toàn với Hạ Húc, đó là phong thái quyến rũ kiêu căng được tạo nên từ vàng bạc. Điều duy nhất khiến anh ta phiền lòng bây giờ là không ngờ Vi Thương cũng trúng tuyển.
"Cậu nói xem, sao người này cứ bám dai như đỉa, âm hồn bất tán thế?"
"Thật ra Vi Thương cũng khá tốt đấy chứ, trông đẹp trai này, danh tiếng cũng không tồi, chỉ là hơi trẻ con một chút." Hạ Húc nói: "Mạnh hơn ông anh họ của anh nhiều. Anh cứ khăng khăng muốn chịu khổ vì anh họ của mình làm gì không biết."
Liễu Phấn vừa chạy như bay trên máy chạy bộ, vừa than thở: "Thẳng nam sắt thép chính là định mệnh của anh."
Liễu Phấn cũng có tiếng đào hoa bên ngoài nhưng thực tế thì bản thân anh ta vẫn là một tên trinh nam. Theo lời anh ta mà nói, từ khi anh ta mười mấy tuổi, trong một lần đi thăm người thân vào Tết Âm lịch, anh ta đã hoàn toàn mê đắm trước người anh họ con nhà họ hành xa có bắn đại bác cũng không tới đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất