Tại Sao Vai Chính Công Lại Dùng Ánh Mắt Này Nhìn Tôi

Chương 7:

Trước Sau
Sau khi buổi lễ kết thúc thì đến phần hàn huyên khách sáo của người trong giới, mọi người giơ ly rượu đi khắp nơi, hiện trường hỗn loạn, những người theo đuổi cậu cũng không kiềm chế được, lần lượt tới gần lôi kéo làm quen.

Ai nấy đều vừa nhiệt tình vừa kiềm chế, giữa bọn họ còn có chút giương cung bạt kiếm, Hạ Húc bị vây ở giữa, luôn cảm thấy có người đang nhìn mình, nhưng khi quay đầu nhìn thì lại không thấy ai cả.

Khó khăn lắm mới ra khỏi hiện trường, lưng cậu đã đẫm mồ hôi.

Xe thương vụ đón bọn họ còn chưa đến, mọi người đứng cạnh bãi cỏ tán gẫu. Đúng lúc này, lại có người chạy đến muốn xin phương thức liên lạc của cậu.

Lần này, người tỏ tình với cậu là một thành viên của nhóm nhạc nam mới ra mắt nào đó, nhìn quen quen nhưng không nhớ nổi tên. Cậu nhóc thoạt trông chỉ khoảng mười bảy mười tám tuổi.

Vì đối phương trông quá nhỏ nên mấy người Văn Vũ đều nhịn cười, rút lui sang một bên.

"Em thật sự rất... rất thích anh..."

Đối phương căng thẳng đến độ nói lắp.

Hạ Húc đang nghĩ nên từ chối thế nào để không làm tổn thương trái tim chân thành của thiếu niên, bỗng nghe thấy Văn Vũ kêu: "Nam Thanh Yến kìa."

Hạ Húc đang nhét hai tay vào túi quần, nghe vậy lập tức ngẩng đầu, thấy một chiếc Cayenne đen từ từ lướt qua trước mặt bọn họ.



Hạ Húc nhìn thoáng qua cửa kính phản quang, trên đó phản chiếu lại bóng người thon dài của cậu.

Cậu đột nhiên nhớ lại cảm giác chân mềm nhũn, trong lòng có chút may mắn:

Cũng may là bọn họ đã chia tay rồi, nếu không tối nay cậu sẽ chết trên giường mất.

Số lượng nhóm nhạc nam trong nước nhiều như những nụ hoa xuân, một đợt chưa nở đã lại có đợt mới, nhóm nhạc được ba năm của bọn họ đã là nhóm cũ rồi. Khổ sở ba năm, điều bọn họ ngưỡng mộ nhất không gì hơn nổi tiếng chỉ sau một đêm.

Ví dụ như Nam Thanh Yến, một bộ phim đầu tay với doanh thu phòng vé năm tỷ, trực tiếp khiến hắn nổi tiếng thành sao hạng nhất.

Vậy nên trên đường về, các đồng đội đều bàn tán về chuyện của hắn.

"Anh ta ngoài đời còn đẹp hơn cả trên màn ảnh. Khí chất thật tuyệt."

"Khí chất sao mà không tốt cho được? Nghe nói anh ta tốt nghiệp Đại học Bắc Kinh, là một học bá siêu cấp. Nhà anh ta cũng là thư hương thế gia, ông nội anh ta hình như là viện sĩ, nhà toàn giáo sư với tổng giám đốc."

Mọi người phát ra tiếng thở dài ngưỡng mộ.

"Thế sao anh ta lại vào giới giải trí thế?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau