Tại Võng Du Tôi Trở Thành Dược Sư
Chương 3: Bài thi của Tiên nhân
Một ngày nào đó khi kiếm được tiền rồi, Nam Tinh thần nghĩ bản thân phải đến phố Kinh Châu nếm thử "Ẩm thực tinh hoa Trung Quốc" mà trên diễn đàn gết sức khen ngợi mới được.
Ai mà có thể nghĩ rằng một ngày không xa trong tương lai phát triển vượt bậc như này, người dân lại chỉ sống bằng mấy gói dinh dưỡng chứ?. Dù tác động tới là do yếu tố phức tạp của lịch sử và môi trường.
Cũng có những bữa ăn tái hiện lại ẩm thực khi xưa nhưng phải đến khách sạn cao cấp mới có thể nếm trải. So với tình hình trước mắt kinh tế còn hạn hẹp, Nam Tinh chưa đủ ăn bữa ăn xa xỉ.
"Có vẻ ngươi chưa có chỗ tạm nghỉ, trong cách vách còn thừa một phòng. Người vào đấy dọn dẹp mà nghỉ ngơi."
Sau khi cùng gia đình nhà Thẩm tiên nhân ăn uống xong, Thẩm tiên nhân bộ dáng thoả mãn, giọng nói cũng hoà nhã hơn liền chủ động mời Nam Tinh ngủ qua đêm tại nhà.
Cậu có chút hơi cảm động.
Đạo Cổ thời gian trong game và ngoài đời đều đồng bộ, trên đầu người chơi có máy quang não tự động cung cấp dịch dinh dưỡng là người chơi có thể liên tục nửa tháng không cần đăng xuất.
Tất nhiên đại đa số người chơi không thể bỏ hiện thực, không thể vì trò chơi mà bỏ sinh hoạt thường nhật được. Cứ cách nửa tháng lại đăng xuất một lần, trò chơi vẫn lưu trữ tại đó.
Nhưng Nam Tinh lại không giống, với tư cách là người xuyên không tới, mọi thứ trong hiện thực đều rất xa lạ thà ở trong môi trường thân thuộc này, khiến lòng cậu thoả mãn như trở về quê hương. Vì vậy Nam Tinh quyết định sẽ không đăng xuất.
Nhưng bất kể trong game hay hiện thực mọi người đều phải ngủ. Cũng không biết lý do gì, mọi người nói trong trò chơi này mỗi đêm chỉ cần ngủ ít nhất bốn tiếng là đã thoả mãn nhu cầu sinh lý bản thân. Thỉnh thoảng thức qua đêm cũng không sao.
Vấn đề là buổi tối ở Đạo Cổ cũng thập phần nguy hiểm nếu bản thân không thể tìm được nơi nghỉ ngơi. Bằng không vừa nhắm mắt rồi mở ra, cũng không hiểu sao bản thân lại ở điểm hồi sinh.
Ở trong nhà NPC nghỉ ngơi, sẽ vô cùng bảo đảm an toàn. Tuy rằng dưới cấp 3 sẽ được bảo vệ tử vong nhưng sẽ bị trừ điểm kinh nghiệm. Mặc bộ trang phục cậu vừa mới bỏ ra 300 đồng để mua, tuy là bạch sắc không bổ sung thêm thuộc tính nào nhưnng một khi chết, trang phục sẽ bị hỏng, độ bền giảm xuống. Nếu độ bền giảm xuống 0, sẽ trực tiếp phế bỏ.
Xem cậu hôm nay làm cái gì, nếu không phải đi mua gà quay cho lão nhân kia, có thể bây giờ vẫn đi chân đất. Cũng đủ thảm hề hề, trước tiên cứ tiết kiệm đã.
Vì vậy Nam Tinh quyết định dọn dẹp phòng bên cạnh. Cậu tối tăm mã suy nghĩ, có thể sẽ tá túc ở thôn Thập Vạn Đại Sơn này dài dài.
"Ngươi hôm nay giúp ta không ít việc, tuy không phải vật quý...Ầy" Thẩm tiên nhân tiếp tục nói,: " Cho ngươi bình đan dược này!"
Đan dược sao?
Nam Tinh tâm lý vui vẻ nhận.
Nếu nói kiếm tiền, vàng bạc trong Đạo Cổ là khó nhất thì thứ hai chính là thuốc đỏ và thuốc lam.
Ngoại trừ mua ở NPC thương nhân, trong bốn thứ quý này...Thậm chí có tiền cũng không nhất định mua được. Trong nhiều trường hợp, phần lớn người chơi chỉ có thể dựa vào điều tức mà hồi máu và sức lực.
Mới đi một vòng thôn Vạn Gia cũng thấy thôn này rất nhiều, tới tiệm tạp hoá nhỏ cũng không có. Để tích trữ đan dược hồng và lam còn chẳng biết lên kiếm ở đâu. Xét thấy thân phận của Thần Y họ Thẩm kia chỉ có thể đào từ trên người lão nhân kia mà thôi. Nếu không tới cấp 5 không có đan dược đỏ sẽ rất vất vả đánh với những con quái hồng danh khác.
[Thu thập: [Thần dược vô danh]
Bên trong bình là những viên dược màu đỏ tươi, dưới ánh nến chiếu rọi thập phần kì dị... Dường như là đan dược thượng cấp, rất đẹp!
Tuy không biết nó có công dụng gì, hệ thống chỉ khi giới thiệu sơ lược: một hạt vào bụng, đắc đạo tu tiên.
Nam Tinh nhìn dòng chữ xuất hiện gợi lên chút hiếu kì, tò mò hỏi: "Đan dược này có công dụng gì?"
Thần tiên khịt khịt mũi: "Hạc đỉnh hồng!"
Hạc, Hạc đỉnh hồng? Nam Tinh bày tỏ kiểu
凸( ̄□ ̄」)
Tuy cậu không phải chuyên gia, chỉ là một người hiện đại ở thế kỷ 21, nhưng mà ai chưa từng nghe qua danh tiếng "Hạc đỉnh hồng" chứ?
..
Truyện chỉ đăng duy nhất trên w.a.t.ta..d @tranthicam98
*Hạc đỉnh hồng: độc dược Hạc đỉnh hồng mà chúng ta nhắc tới thực chất là hồng thạch tín, khoáng vật của Asen, có tên gọi là hùng hoàng đỏ As4S4. Có lẽ vì màu sắc của loại đá này gần giống màu của đầu chim hạc nên người xưa có sự liên tưởng và đặt tên là Hạc đỉnh hồng.
Asen và các hợp chất của Asen từ lâu đã được biết đến là chất vô cùng độc hại. Theo Từ điển Bách khoa Dược học (xuất bản năm 1999), chỉ cần một lượng asen bằng nửa hạt ngô hòa vào trong nước là đã có thể khiến 1 người tử vong ngay tức khắc. Từ xa xưa, thạch tín (một loại đá có chứa khoáng vật asen) cũng được dùng như thứ vũ khí giết người lợi hại vì dễ tan trong nước và rất khó phát hiện.
- - Thành tiên, hoá ra là "đắc đạo tu tiên" là lý do này.
Cúi sát vào viên đan dược màu hồng, Nam Tinh ngửi thấy một mùi vị lạ thoang thoảng. "Ngoài Asen hình như còn có...phôi thạch được thêm vào?" Cậu lẩm bẩm.
Lão nhân kia liếc mắt một cái: "Tiểu tử, ngươi quả nhiên biết không ít."
Nam Tinh khiêm tốn chỉ ôn tồn nói biết mỗi thứ một chút, tài mọn mà thôi. Thần tiên lão nhân thay đổi bộ dạng cẩu thả, nghiêm túc hỏi cậu,:"Vậy người biết Tam Điểm Ba là gì không?"
Đây là biệt danh cậu vẫn luôn sử dụng, làm sao Nam Tinh lại không biết chứ? Vừa định trả lời....
"Nhiệm vụ ẩn: Bài kiểm tra của Thẩm tiên nhân?"
[Thuốc Tam Điểm Ba được sử dụng cho trường hợp nào:
A. Điều trị dạ dày; B. Đau khớp; C. Chấn thương; D. Gây mê da liễu]
Nam Tinh thật không ngờ trò chơi này còn có trắc nghiệm cho người chơi nữa hả? Thật ra cũng chỉ là trò chơi, câu hỏi trắc nghiệm có thể đánh lừa được cũng không khó như kì thì khảo hạch.
Lập tức không nghĩ ngợi gì, lựa chọn đáp án.
- ----
Sau mồi hồi dịch google mình đã hiểu đặt tên Ba Điểm Ba là gì. Là một cây thuộc họ cà. Tiếng anh là Anisodus acutangulus - mình dịch hiểu xơ là cây gù hương. Rễ cây gù hương, thân cây gù hương dùng trị cúm, cảm mạo, ăn uống không tiêu bụng đầy trướng, đau dạ dày, viêm khớp xương do phong thấp, tiêu hóa không bình thường, ho gà, lỵ.
Còn về tên thì mình là thuốc này. Vì độc tính cao nên một lần uống không được quá ba phần ba, nên có tên là "ba phần ba". Mình không hiểu tiếng Trung cho lắm mà Ba Phần Ba thì nghe cứ sao sao lên mình mạn phép đổi thành Tam Điểm Ba cho nó hay. Nếu mình tìm được tên gọi thuần thì mình sẽ sửa sau. Cám ơn mọi người.
Ai mà có thể nghĩ rằng một ngày không xa trong tương lai phát triển vượt bậc như này, người dân lại chỉ sống bằng mấy gói dinh dưỡng chứ?. Dù tác động tới là do yếu tố phức tạp của lịch sử và môi trường.
Cũng có những bữa ăn tái hiện lại ẩm thực khi xưa nhưng phải đến khách sạn cao cấp mới có thể nếm trải. So với tình hình trước mắt kinh tế còn hạn hẹp, Nam Tinh chưa đủ ăn bữa ăn xa xỉ.
"Có vẻ ngươi chưa có chỗ tạm nghỉ, trong cách vách còn thừa một phòng. Người vào đấy dọn dẹp mà nghỉ ngơi."
Sau khi cùng gia đình nhà Thẩm tiên nhân ăn uống xong, Thẩm tiên nhân bộ dáng thoả mãn, giọng nói cũng hoà nhã hơn liền chủ động mời Nam Tinh ngủ qua đêm tại nhà.
Cậu có chút hơi cảm động.
Đạo Cổ thời gian trong game và ngoài đời đều đồng bộ, trên đầu người chơi có máy quang não tự động cung cấp dịch dinh dưỡng là người chơi có thể liên tục nửa tháng không cần đăng xuất.
Tất nhiên đại đa số người chơi không thể bỏ hiện thực, không thể vì trò chơi mà bỏ sinh hoạt thường nhật được. Cứ cách nửa tháng lại đăng xuất một lần, trò chơi vẫn lưu trữ tại đó.
Nhưng Nam Tinh lại không giống, với tư cách là người xuyên không tới, mọi thứ trong hiện thực đều rất xa lạ thà ở trong môi trường thân thuộc này, khiến lòng cậu thoả mãn như trở về quê hương. Vì vậy Nam Tinh quyết định sẽ không đăng xuất.
Nhưng bất kể trong game hay hiện thực mọi người đều phải ngủ. Cũng không biết lý do gì, mọi người nói trong trò chơi này mỗi đêm chỉ cần ngủ ít nhất bốn tiếng là đã thoả mãn nhu cầu sinh lý bản thân. Thỉnh thoảng thức qua đêm cũng không sao.
Vấn đề là buổi tối ở Đạo Cổ cũng thập phần nguy hiểm nếu bản thân không thể tìm được nơi nghỉ ngơi. Bằng không vừa nhắm mắt rồi mở ra, cũng không hiểu sao bản thân lại ở điểm hồi sinh.
Ở trong nhà NPC nghỉ ngơi, sẽ vô cùng bảo đảm an toàn. Tuy rằng dưới cấp 3 sẽ được bảo vệ tử vong nhưng sẽ bị trừ điểm kinh nghiệm. Mặc bộ trang phục cậu vừa mới bỏ ra 300 đồng để mua, tuy là bạch sắc không bổ sung thêm thuộc tính nào nhưnng một khi chết, trang phục sẽ bị hỏng, độ bền giảm xuống. Nếu độ bền giảm xuống 0, sẽ trực tiếp phế bỏ.
Xem cậu hôm nay làm cái gì, nếu không phải đi mua gà quay cho lão nhân kia, có thể bây giờ vẫn đi chân đất. Cũng đủ thảm hề hề, trước tiên cứ tiết kiệm đã.
Vì vậy Nam Tinh quyết định dọn dẹp phòng bên cạnh. Cậu tối tăm mã suy nghĩ, có thể sẽ tá túc ở thôn Thập Vạn Đại Sơn này dài dài.
"Ngươi hôm nay giúp ta không ít việc, tuy không phải vật quý...Ầy" Thẩm tiên nhân tiếp tục nói,: " Cho ngươi bình đan dược này!"
Đan dược sao?
Nam Tinh tâm lý vui vẻ nhận.
Nếu nói kiếm tiền, vàng bạc trong Đạo Cổ là khó nhất thì thứ hai chính là thuốc đỏ và thuốc lam.
Ngoại trừ mua ở NPC thương nhân, trong bốn thứ quý này...Thậm chí có tiền cũng không nhất định mua được. Trong nhiều trường hợp, phần lớn người chơi chỉ có thể dựa vào điều tức mà hồi máu và sức lực.
Mới đi một vòng thôn Vạn Gia cũng thấy thôn này rất nhiều, tới tiệm tạp hoá nhỏ cũng không có. Để tích trữ đan dược hồng và lam còn chẳng biết lên kiếm ở đâu. Xét thấy thân phận của Thần Y họ Thẩm kia chỉ có thể đào từ trên người lão nhân kia mà thôi. Nếu không tới cấp 5 không có đan dược đỏ sẽ rất vất vả đánh với những con quái hồng danh khác.
[Thu thập: [Thần dược vô danh]
Bên trong bình là những viên dược màu đỏ tươi, dưới ánh nến chiếu rọi thập phần kì dị... Dường như là đan dược thượng cấp, rất đẹp!
Tuy không biết nó có công dụng gì, hệ thống chỉ khi giới thiệu sơ lược: một hạt vào bụng, đắc đạo tu tiên.
Nam Tinh nhìn dòng chữ xuất hiện gợi lên chút hiếu kì, tò mò hỏi: "Đan dược này có công dụng gì?"
Thần tiên khịt khịt mũi: "Hạc đỉnh hồng!"
Hạc, Hạc đỉnh hồng? Nam Tinh bày tỏ kiểu
凸( ̄□ ̄」)
Tuy cậu không phải chuyên gia, chỉ là một người hiện đại ở thế kỷ 21, nhưng mà ai chưa từng nghe qua danh tiếng "Hạc đỉnh hồng" chứ?
..
Truyện chỉ đăng duy nhất trên w.a.t.ta..d @tranthicam98
*Hạc đỉnh hồng: độc dược Hạc đỉnh hồng mà chúng ta nhắc tới thực chất là hồng thạch tín, khoáng vật của Asen, có tên gọi là hùng hoàng đỏ As4S4. Có lẽ vì màu sắc của loại đá này gần giống màu của đầu chim hạc nên người xưa có sự liên tưởng và đặt tên là Hạc đỉnh hồng.
Asen và các hợp chất của Asen từ lâu đã được biết đến là chất vô cùng độc hại. Theo Từ điển Bách khoa Dược học (xuất bản năm 1999), chỉ cần một lượng asen bằng nửa hạt ngô hòa vào trong nước là đã có thể khiến 1 người tử vong ngay tức khắc. Từ xa xưa, thạch tín (một loại đá có chứa khoáng vật asen) cũng được dùng như thứ vũ khí giết người lợi hại vì dễ tan trong nước và rất khó phát hiện.
- - Thành tiên, hoá ra là "đắc đạo tu tiên" là lý do này.
Cúi sát vào viên đan dược màu hồng, Nam Tinh ngửi thấy một mùi vị lạ thoang thoảng. "Ngoài Asen hình như còn có...phôi thạch được thêm vào?" Cậu lẩm bẩm.
Lão nhân kia liếc mắt một cái: "Tiểu tử, ngươi quả nhiên biết không ít."
Nam Tinh khiêm tốn chỉ ôn tồn nói biết mỗi thứ một chút, tài mọn mà thôi. Thần tiên lão nhân thay đổi bộ dạng cẩu thả, nghiêm túc hỏi cậu,:"Vậy người biết Tam Điểm Ba là gì không?"
Đây là biệt danh cậu vẫn luôn sử dụng, làm sao Nam Tinh lại không biết chứ? Vừa định trả lời....
"Nhiệm vụ ẩn: Bài kiểm tra của Thẩm tiên nhân?"
[Thuốc Tam Điểm Ba được sử dụng cho trường hợp nào:
A. Điều trị dạ dày; B. Đau khớp; C. Chấn thương; D. Gây mê da liễu]
Nam Tinh thật không ngờ trò chơi này còn có trắc nghiệm cho người chơi nữa hả? Thật ra cũng chỉ là trò chơi, câu hỏi trắc nghiệm có thể đánh lừa được cũng không khó như kì thì khảo hạch.
Lập tức không nghĩ ngợi gì, lựa chọn đáp án.
- ----
Sau mồi hồi dịch google mình đã hiểu đặt tên Ba Điểm Ba là gì. Là một cây thuộc họ cà. Tiếng anh là Anisodus acutangulus - mình dịch hiểu xơ là cây gù hương. Rễ cây gù hương, thân cây gù hương dùng trị cúm, cảm mạo, ăn uống không tiêu bụng đầy trướng, đau dạ dày, viêm khớp xương do phong thấp, tiêu hóa không bình thường, ho gà, lỵ.
Còn về tên thì mình là thuốc này. Vì độc tính cao nên một lần uống không được quá ba phần ba, nên có tên là "ba phần ba". Mình không hiểu tiếng Trung cho lắm mà Ba Phần Ba thì nghe cứ sao sao lên mình mạn phép đổi thành Tam Điểm Ba cho nó hay. Nếu mình tìm được tên gọi thuần thì mình sẽ sửa sau. Cám ơn mọi người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất