Tâm Duyệt

Chương 63:PN 1.3Mang Thai Vẫn Thị Tẩm? (H+)

Trước Sau
*Tâm Duyệt*

*Au: Phanna

*62 - PN 1.3 - Mang Thai Vẫn Thị Tẩm (H+)

...

4 tháng.

Chính xác là người đã mang thai bốn tháng rồi.

Hàn Diệp Sờ tay lên cái bụng tròn tròn, ẩn hiện đường cong hoàn mĩ. Lắc đầu

"Không thể, hoàng thượng... Đợi người sinh xong có được không?"

"Được" - Cơ Phát gật đầu, vẫn chuyên chú ăn món bánh ngọt yêu thích.

Hàn Diệp thở hắt ra một hơi, rốt cuộc người này cũng nghĩ thông suốt rồi sao?

Hắn nhìn qua, cảm thấy vụn bánh còn sót lại bên môi Cơ Phát vô cùng ngứa mắt, liền vươn ngón tay đến, mải miết trên môi y, lau đi vết tích trên đó.

Cơ Phát rất nhanh giữ cổ tay hắn lại trước khi bàn tay có ý định rời khỏi môi mình. Đầu lưỡi đỏ vươn ra liếm lấy ngón tay Hàn Diệp.

"Hoàng Thượng..."

Hàn Diệp đơ ra như phỗng. Cơ thể như có một luồng điện vừa chạy dọc qua khiến da đầu tê dại. Cái lưỡi ẩm ướt kia liếm qua kẽ ngón tay, sau đó không an phận đem cả mấy ngón tay đưa vào trong miệng bú mút như đang ăn một món vô cùng ngon lành. Âm thanh chùn chụt vang lên rõ ràng trong phòng khiến người mặt đỏ tim đập.

Khoang miệng ấm áp bao lấy ngón tay, lưỡi nhỏ bên trong còn điên cuồng đảo loạn. Mắt phượng khẽ nhắm, rèm mi rung động câu dẫn mị hoặc.

"Cơ Phát... ta sợ... ta không dừng được... chạm vào ngươi rồi... ta không cách nào dừng lại được"

Gương mặt mỹ lệ đẹp đến nao lòng của Cơ Phát không bày tỏ biểu tình gì, khóe môi khẽ nhếch, động tác liếm mút cũng ngưng lại. Lúc ngón tay rời khỏi đôi môi xinh đẹp đó còn kéo theo một đường chỉ bạc lấp lánh.



"Dù sao thì, tay cũng ướt như vậy rồi" - Hàn Diệp nhìn mấy ngón tay không chớp mắt, luồn ngón tay vào trong tầng tầng lớp lớp trang phục, tách cánh mông của y. Đầu ngón tay ẩm ướt ma sát tới lui trước cửa huyệt động.

"ưm... Diệp Nhi... đừng làm vậy... chỗ đó ngứa thực ngứa"

"Vậy phải làm sao?" - Hàn Diệp bế bổng người lên, tiến về phía giường.

Một cơn gió đi ngang, thổi rèm mỏng trong điện phất phơ bay. Hắn ngoắc tay cho mọi người lui xuống. Cả người chồm đến, thả rơi hàng ngàn nụ hôn trên cơ thể mỹ nhân trước mắt.

Hôn đôi môi mỏng mang theo dụ hoặc chết người. Hôn xương quai xanh câu dẫn.

Hôn đầu ngực sưng đỏ run rẩy khát cầu được chăm sóc.

Hôn lên bụng nhỏ tròn tròn đáng yêu.

Hôn lên da non trắng mềm bên trong đùi.

"ưm... A Diệp..." - Cơ Phát nhắm mắt rên rỉ. Vật nhỏ giữa hai chân cơ hồ dựng thẳng đứng, run rẩy tiết ra mật dịch. Hoa huyệt ướt dầm dề.

Mẹ kiếp!

Hàn Diệp chửi thầm. Hắn không nhịn được. Không chạm đến người này bốn tháng rồi, hắn có biết bao nhiêu ẩn nhẫn. giờ phút này đều tan biến sạch sẽ. Ngay cả dạo đầu cũng khiến hắn nóng như bị lửa thiêu đốt.

Cơ Phát thật rất biết cách trêu người. Hắn nâng lên đôi chân dài, trực tiếp đem côn thịt cứng đến đau nhức đâm vào tiểu huyệt. Bởi vì lâu rồi không thượng y, cũng không kiềm chế được mà cơi nới trước. Cho nên đi vào có chút khó khăn.

"A..."

Người bên dưới khẽ run rẩy, kiều mị rên la một tiếng.

Là đau hay thoải mái? Hắn không phân biệt được. Lúc này điều duy nhất cảm nhận được chính là bên trong hoa huyệt không phải là ấm áp nữa, mà là nóng, cực kì nóng.

Tuy là trong đầu nghĩ đến muốn đâm thật mạnh, đem lỗ nhỏ thọc nát, chính mình tiến đến chỗ sâu nhất mà thao lộng, mà điên cuồng giã nát. Nhưng mà Cơ Phát đang có em bé a~

Hắn chỉ có thể chậm rãi chuyển động, ôn nhu di chuyển.



"Umư... thoải mái... ưm" - Cơ Phát có lẽ thích kiểu nhẹ nhàng như nước chảy này. Cả người cong lên tận hưởng. Hơi thở càng lúc càng dồn dập. "ưm... Diệp Nhi... thật thích a~"

"Hừ! Thích đến vậy sao? Nhưng ta nhẫn nhịn sắp không được rồi. Chỉ có ngươi thoải mái thôi"

Đưa đẩy tới lui chậm rãi như vậy, thực sự cũng không đủ để thõa mãn Cơ Phát, y bắt đầu cảm thấy vô cùng khó chịu, ở trong lòng ngực Hàn Diệp ra sức vặn vẹo, nức nở khóc thành tiếng

"Dùng sức... ư...ư...ưm... Diệp Nhi... Dùng sức một chút đi..."

"Thế nào? không thích ôn nhu sao?"

"Hức...hức.... ưm... không... không cần" - Cơ Phát kịch liệt lắc đầu.

"Được" - Hàn Diệp lập tức rút cự vật khỏi mông, lại hung hăng thọc vào. Đâm đến lút cán, tìm kiếm chỗ mẫn cảm của y mà chà đạp.

"A..."

Cơ Phát nức nở  gào loạn vô cùng thảm thiết.

"Thích đúng không? bảo bối" - Hàn Diệp càng thọc càng hung hãn, càng đâm càng sâu. Sâu đến mức Cơ Phát còn nghĩ rằng bụng nhỏ có thể bị xuyên thủng rồi. Cả người bị đánh di chuyển tới lui đến mức nghiêng lệch, nhàu nát trên giường. Tính khí giữa hai chân bị kích thích mà run rẩy bắn ra tinh dịch.

Hắn nhớ Thái Y có nói, hai người đã lâu không làm loại chuyện này. Dù sao có em bé vẫn nên cẩn thận. Không thể tùy ý thao hỏng được. Cho nên lúc Cơ Phát đã đạt cao trào rồi. Hắn liền rút cự vật khỏi mông. Khép đùi Cơ Phát lại, đem phân thân chen vào giữa hai chân y mà hung hăng ma sát. Thọc vào rút ra, cảm giác này cũng không quá tệ đi.

Nhưng mà loại này cũng khiến Cơ Phát sướng đến phát điên, vật nhỏ lại ngẩng đầu, rên rỉ

"Diệp Diệp... bên trong ... mau đâm vào trong huyệt nhỏ... muốn ăn... "

"Nghe lời ngươi, bảo bối" - Hàn Diệp lại đem quy đầu đặt trước cửa huyệt, thọc một cái, lại đâm sâu vào. Được cảm giác nóng ấm bao vây, như hàng ngàn cái miệng nhỏ khẩn trương bú mút. Sướng đến phát điên.

"Phát Phát... thả lỏng đi... muốn đem ta siết chặt như vậy sao?"

"Uhm... ưm... trướng quá... Diệp Nhi... bên trong quá trướng rồi.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau