Tam Giác Không Đồng Đều

Chương 13

Trước Sau
Không nghĩ tới phu nhân cho cậu trực tiếp gặp đứa con Beta này, Bạch Miễn tâm trạng rối bời, đôi mắt hơi đỏ, suýt chút nữa không kiềm được rơi nước mắt.

Nhưng suy cho cùng, cậu dù sao cũng là nam nhân nhiều năm sống dưới ách thống trị của tổng tài mà bất động thanh sắc, rất nhanh liền sửa sang lại những cảm xúc phân tán của chính mình, đứng dậy cúi đầu nhẹ với phu nhân:" Cám ơn ngài..."

Nhưng mà còn không đợi cậu dứt câu, một cảm giác mềm mại, ấm áp chạm nhẹ vào lòng bàn tay cậu.

Phu nhân động tác ôn nhu nhẹ nhàng nhưng không cho phép từ chối kéo cậu vào bên trong, đồng thời đem nhóc con giao cho nữ hầu bên cạnh, trực tiếp mang theo cậu dọc theo cầu thang xoay tròn lên lầu hai.

"Tới nhìn xem căn phòng của em một chút, nhìn xem có thích hay không."

Bạch Miễn hoàn toàn bởi vì chính mình cùng phu nhân tay trong tay này nhìn thế nào cũng thực quái dị mà cứng ngắc, lúc này lại bị cảnh tượng trước mắt mà không tự chủ được trợn tròn mắt.

Phòng ngủ rộng rãi được bố trí với gam màu trắng xanh tưới mát lại dễ chịu, trên bàn bình hoa sứ trắng, đoá hồng đỏ champagne còn đẫm sương đang nở rộ nhiệt tình, có lẽ cân nhắc đến sắp vào ở là thai phụ, các góc bàn ghế đều được choàng lên áo đệm chống va đập.

Gió thổi lên làm tấm màng bạc trắng lưng lay múa may trước nó, hương hoa nhàn nhạt theo đó qua khung cửa sổ len lỏi theo gió trôi tới, phất qua chóp mũi Bạch Miễn.

... Nhìn một cái, so với nhà trọ đơn điệu của cậu thì nơi này càng được người chau chuốt yêu thích hơn.

Tuy răng chưa bao giờ cùng người nào đề cập đến, thế nhưng Bạch Miễn phi thường yêu thích màu xanh da trời nhẹ nhàng, dịu dàng này.



Không kịp nghĩ kỹ, Bạch Miễn theo bản năng mở miệng nói:" Cám ơn ngài..."

"Đây là lần thứ mấy trong ngày em nói cám ơn tôi rồi?"

Phu nhân không nhịn được cười.

Cho dù Bạch Miễn đối với anh luôn mang một loại nào đó sợ hãi, cũng xác hiện anh lúc cười lên xác thực làm mọi thứ trở lên ấm áp, khiến người không khỏi nhớ đến sương sớm bên trong cánh hoa hồng trắng ưu nhã.

Bạch Miễn ngây người nhìn nụ cười ấy, không hiểu sao mặt nóng bừng.

Phu nhân quan sát cậu một lúc, thấy mặt nạ ổn trọng của nam nhân lần đầu vẫn chưa hồi phục lại.

... Chẳng lẽ ngày đó nghe đồn là thật, mang thai sẽ làm Omega càng trở lên mềm mại ngây thơ hơn?

Phu nhân trừng mắt nhìn, ý đồ xấu mà đột nhiên để sát vào, ghé vào lỗ tai cậu thì thầm:"... Hay là dùng hành động thực tế để đền đáp lại đi."

Bạch Miễn"đùng" một tiếng, cả người đều chín.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau