Tận Thế, Ta Có Được Ảo Tưởng Cụ Hiện Dị Năng
Chương 27: Ước Muốn của Minh Thư
Thiên Minh sau khi hợp xong, do không ngủ được nên bắt đầu đi dạo xung quanh biệt thự, trong đêm yên tĩnh, những con gió lạnh thổi qua người cậu làm cả người cậu thư thái, đã gần một tháng kể từ khi thiên thạch rơi vào địa cầu tạo thành mây đen bao phủ 2/3 thế giới, chỉ có một tuần đầu là gây ra ảnh hưởng mưa bão trên toàn thế giới, sau khi dừng mưa mây đen vẫn tiếp tục bao phủ bầu trời tạo cảm giác âm u trầm lặng dù cho ban ngày hay ban đêm, đúng ra theo những chuyên gia đã dự báo mây đen kéo dài sẽ gây ra hiện tượng hạ nhiệt độ làm mọi sinh vật sẽ chết thì lạnh con người sẽ có một cuộc sống rất khó khăn. Tuy nhiên hiện tại rất lạnh, nhưng lại không khắc nghiệt như họ đã nói, cây cối cũng tươi tốt hơn, không khí cũng trong lành hơn có lẽ virus Zombie đối với con người là một ác mộng là sự sợ hãi, nhưng mà nó đối với sinh thái là một liều thuốc cứu chữa kịp thời, nó cải tạo lại môi trường sinh thái của địa cầu trở nên tốt hơn, vậy rốt cuộc là nó tốt hay là nó xấu, rất khó để nói nó tốt xấu nhưng mà là một nhân loại, chứng kiến chủng tộc mình gần như diệt vong làm sao có thể nói là nó tốt cho được, Tuy rằng nó đã cứu vớt địa cầu nhưng mà nó lại đưa tận thế đến cho nhân loại điều này là không thể chấp nhận được.
Cảm khái một lúc, Thiên Minh cũng chú ý đến mấy ngày nay mây đen dường như mỏng dần đi nếu theo tốc độ này thì đến nửa tháng sau nó sẽ biến mất, lúc đó Nhân loại sẽ thấy lại ánh mặt trời
lọc cọc… lọc cọc
Lúc này phía sau cậu vang lên tiếng bước chân, Thiên Bình quay người lại thì thấy là Minh Thư đang đi tới, minh thư nhìn thấy Thiên Minh quay người liền hơi rụt cổ lại nói:
“em có làm phiền anh minh suy nghĩ không?”
“không có, anh chỉ là đang nghĩ vu vơ mà thôi!”, Thiên Minh cười trả lời.
Nghe vậy Minh Thư liền nở nụ cười:" không làm phiền anh là tốt rồi "
Thiên Minh hỏi:“em làm gì mà khuya rồi còn không ngủ, còn ra đây đi dạo?”.
Minh Thư nói:" Em thấy anh đi dạo dưới đây nên cũng xuống đi dạo cùng anh"
" Anh Minh à Anh có thể thực hiện một yêu cầu của em được không?"
Thiên Minh liền cảnh giác nói:" nếu là chuyện phiền phức thì em không cần nhờ ta, con người có ta ghét nhất là làm những chuyện khó khăn phiền phức".
Nghe vậy Minh Thư liền buồn rầu cuối đầu xuống, Thiên Minh thấy Minh Thư như vậy liền mềm lòng, suy cho cùng em ấy cũng đã giúp cho cậu rất nhiều, nếu không có dị năng hồi phục của em ấy thì cậu cũng không tiếng bộ nhanh như vậy.
Thiên Minh tiếp tục nói:" nể tình em đã giúp anh nhiều như vậy, ta sẽ thực hiện một nguyện vọng của em"
Minh Thư liền mừng rỡ ngẩn đầu lên gấp gáp nói:" thật sự ư, nếu em nói nguyện vọng của em cũng hơi rắc rối thì sao?"
Thiên Minh nghe vậy liền tự tin vỗ ngực:" em còn không biết khả năng của ta sao, không có chuyện gì là ta không thể làm được"
“thật sự hả”, Minh Thư không xác định
“thật sự”, Thiên Minh nụ cười đầy tự tin trả lời
Minh Thư hít sâu một hơi, vẽ mặt đầy nghiêm túc nhìn Thiên Minh rồi mở miệng:" Em muốn anh trở thành thủ lĩnh của nhân loại, dẫn dắt nhân loại vượt qua tai nạn này "
Thiên Minh sau khi nghe Minh Thư nói liền sắc mặt cứng đờ, nụ cười trên mặt cương tại chỗ, cậu không cần nghĩ liền nói:" Không được, em đổi một điều ước khác đi, chuyện này rất là rắc rối phiền phức đó ", Thiên Minh cứ tưởng là em ấy muốn cậu giải cứu nhân loại hay gì đại loại thế, nhưng mà kiêu cậu làm lãnh đạo nhân loại là không được, không phải không làm được mà là chuyện đó rất phiền toái, còn rất mệt nữa, nếu làm bảo hộ nhân loại thì chỉ việc giải quyết Zombie tận thế là xong, nhưng mà nếu muốn làm lãnh đạo nhân loại thì còn phải chiêu hiền đãi sỹ, phải lấy Đức phục người, còn phải thấu hiểu Nhân Tâm, nói chung là rất phiền toái
Thấy Thiên Minh không do dự từ chối, Minh Thư liền đôi mắt rưng rưng sắp khóc. Thiên Minh cũng không đành lòng thấy em ấy khóc nên lưỡng lự chút liền đồng ý.
Nghe Thiên Minh đồng ý, Minh Thư liền vui mừng chạy đến ôm chầm cậu, đẩy như thế nào cũng không buông.
Thiên Minh thắc mắc hỏi Minh Thư:" Tai sao em muốn anh làm lãnh đạo nhân loại "
Minh Thư không do dự liền nói:" Vì anh là người tốt, với rất rất mạnh nữa ".
Thiên Minh nghe lý do thì hết chỗ nói rồi, cứ tưởng Minh Thư cảm thấy mình có tố chất lãnh đạo hay là bá vương khí gì đó, ai ngờ là người tốt với rất mạnh, đây là lý do gì vậy, thật không biết em ấy nghĩ làm lãnh đạo nhân loại chỉ đơn giản như vậy sao.
Nhưng mà nhìn nét mặt vui vẻ của em ấy, câu hỏi muốn ra đến miệng liền dừng lại, cậu thầm nghĩ:“thôi thì đến lúc đó làm cái chức danh dự cũng được, công việc lãnh đạo loài người thì ai hợp mắt mình sẽ giao cho người đó, còn nếu không được thì sẽ giao cho trí tuệ nhân tạo làm thay, vừa công bằng lại còn tiện nữa”.
Nghĩ như vậy sắc mặt Thiên Minh vẫn nghiêm túc, trong lòng liền vui vẻ, cậu nói:" anh đáp ứng em, anh sẽ giữ lời, nhưng em phải đáp ứng anh là không được phản bội lại anh và rời khỏi anh"
Nghe Thiên Minh nghiêm túc nói như vậy, Minh Thư liền nghiêm túc, trịnh trọng đáp ứng, nó giống như một lời thề và hứa hẹn nói về tiền mình:
“em xin hứa sẽ luôn bên anh không phản bội anh cho dù thế giới này có tan vỡ em sẽ luôn bên anh”
Nghe Minh Thư hứa hẹn như thế, Thiên Minh có cảm giác điều gì đó không đúng, nhưng mà không tìm thấy lỗi sai ở đâu nên thôi không để ý nữa.
Cậu tiếp tục nói:" anh có thứ này cho em", nói rồi cậu lấy ra 100 viên cấp 1 tinh thạch đưa cho Minh Thư, cậu nói tiếp:" có 100 viên tinh Thạch này em sẽ thăng lên cấp 3, đến lúc đó em có thể bổ sung cho anh càng nhiều hơn".
Minh Thư nghe thấy mình có thể giúp nhiều hơn cho Thiên Minh, em liền vui vẻ tiếp nhận, từ lúc Thiên Minh lên cấp 3 do chênh lệnh quá lớn nên cho dù em dùng hết toàn lực cũng chỉ có thể hồi phục 1/10 cho Thiên Minh, làm em cảm giác mình tiến bộ chậm vô pháp theo kịp và giúp đỡ cho Thiên Minh, em cũng muốn mạnh hơn để có thể giúp cho Thiên Minh nhiều hơn nữa.
Minh Thư không do dự liền nuốt hết vào trong miệng, một cổ năng lượng vô hình, lấy tốc độ cực nhanh đi vào trong cơ thể em, bắt đầu cường hóa toàn thân, gien năng và tinh thần lực của em.
Thiên Minh đứng ngoài quan sát, lần này cậu càng cảm nhận rõ ràng, năng lượng là từ trên bầu trời rơi xuống, giống như do mây cũng mỏng hơn mấy hôm trước nên năng lượng cũng trở nên nhiều hơn một chút, theo cậu suy đoán mây đen dày đặc cản trở năng lượng phóng xạ truyền xuống mặt đất, nếu mày đem tan hết thì năng lượng có trong không khí và mặt đất sẽ càng trở nên đậm đặc hơn.
Theo những ngày này cậu quan sát zombie, tuy bọn chúng không có ăn uống gì nhưng vẫn rất khỏe mạnh và hoạt động bình thường, nên cậu kết luận có thể Zombie cũng giống như cậu và Minh Thư đều hấp thu năng lượng phóng xạ từ ngoài vũ trụ để duy trì cơ thể và tiến hóa, vì vậy nếu mày tiền hoàn toàn tan hết, sẽ làm nguồn năng lượng phóng xạ tràn đầy không khí và mặt đất, đến lúc đó tốc độ tiến hóa của zombie sẽ tăng lên rất nhanh, đồng nghĩa với việc con người sẽ rơi vào tình trạng càng thêm nguy hiểm, nghỉ đến này Thiên Minh chỉ biết thở dài, năng lực của cậu Tuy rất mạnh nhưng cũng phải có thời gian trưởng Thành, trước mắt Cậu còn không có khả năng cú vớt thành phố Hồ Minh thì nói gì đến chuyện giải cứu thế giới, chỉ biết đi đến đâu hay đến đó mà thôi, còn việc trông cậy vào những dị năng giả khác, đừng nghĩ nhiều đến bây giờ mới thôi chỉ có cậu và Minh Thư là dị năng giả, có thể thấy dị năng giả hiếm thấy đến mức nào, có khi chỉ có cậu và Minh Thư là biến thành dị năng giả thành công, nên biết nếu không có cậu thì Minh Thư cũng không thể biến thành dị năng giả
Trong lúc Thiên Minh suy nghĩ mênh mang thời gian đã trôi qua 10 phút, Minh Thư cũng đã sắp kết thúc quá trình thăng cấp.
Cảm khái một lúc, Thiên Minh cũng chú ý đến mấy ngày nay mây đen dường như mỏng dần đi nếu theo tốc độ này thì đến nửa tháng sau nó sẽ biến mất, lúc đó Nhân loại sẽ thấy lại ánh mặt trời
lọc cọc… lọc cọc
Lúc này phía sau cậu vang lên tiếng bước chân, Thiên Bình quay người lại thì thấy là Minh Thư đang đi tới, minh thư nhìn thấy Thiên Minh quay người liền hơi rụt cổ lại nói:
“em có làm phiền anh minh suy nghĩ không?”
“không có, anh chỉ là đang nghĩ vu vơ mà thôi!”, Thiên Minh cười trả lời.
Nghe vậy Minh Thư liền nở nụ cười:" không làm phiền anh là tốt rồi "
Thiên Minh hỏi:“em làm gì mà khuya rồi còn không ngủ, còn ra đây đi dạo?”.
Minh Thư nói:" Em thấy anh đi dạo dưới đây nên cũng xuống đi dạo cùng anh"
" Anh Minh à Anh có thể thực hiện một yêu cầu của em được không?"
Thiên Minh liền cảnh giác nói:" nếu là chuyện phiền phức thì em không cần nhờ ta, con người có ta ghét nhất là làm những chuyện khó khăn phiền phức".
Nghe vậy Minh Thư liền buồn rầu cuối đầu xuống, Thiên Minh thấy Minh Thư như vậy liền mềm lòng, suy cho cùng em ấy cũng đã giúp cho cậu rất nhiều, nếu không có dị năng hồi phục của em ấy thì cậu cũng không tiếng bộ nhanh như vậy.
Thiên Minh tiếp tục nói:" nể tình em đã giúp anh nhiều như vậy, ta sẽ thực hiện một nguyện vọng của em"
Minh Thư liền mừng rỡ ngẩn đầu lên gấp gáp nói:" thật sự ư, nếu em nói nguyện vọng của em cũng hơi rắc rối thì sao?"
Thiên Minh nghe vậy liền tự tin vỗ ngực:" em còn không biết khả năng của ta sao, không có chuyện gì là ta không thể làm được"
“thật sự hả”, Minh Thư không xác định
“thật sự”, Thiên Minh nụ cười đầy tự tin trả lời
Minh Thư hít sâu một hơi, vẽ mặt đầy nghiêm túc nhìn Thiên Minh rồi mở miệng:" Em muốn anh trở thành thủ lĩnh của nhân loại, dẫn dắt nhân loại vượt qua tai nạn này "
Thiên Minh sau khi nghe Minh Thư nói liền sắc mặt cứng đờ, nụ cười trên mặt cương tại chỗ, cậu không cần nghĩ liền nói:" Không được, em đổi một điều ước khác đi, chuyện này rất là rắc rối phiền phức đó ", Thiên Minh cứ tưởng là em ấy muốn cậu giải cứu nhân loại hay gì đại loại thế, nhưng mà kiêu cậu làm lãnh đạo nhân loại là không được, không phải không làm được mà là chuyện đó rất phiền toái, còn rất mệt nữa, nếu làm bảo hộ nhân loại thì chỉ việc giải quyết Zombie tận thế là xong, nhưng mà nếu muốn làm lãnh đạo nhân loại thì còn phải chiêu hiền đãi sỹ, phải lấy Đức phục người, còn phải thấu hiểu Nhân Tâm, nói chung là rất phiền toái
Thấy Thiên Minh không do dự từ chối, Minh Thư liền đôi mắt rưng rưng sắp khóc. Thiên Minh cũng không đành lòng thấy em ấy khóc nên lưỡng lự chút liền đồng ý.
Nghe Thiên Minh đồng ý, Minh Thư liền vui mừng chạy đến ôm chầm cậu, đẩy như thế nào cũng không buông.
Thiên Minh thắc mắc hỏi Minh Thư:" Tai sao em muốn anh làm lãnh đạo nhân loại "
Minh Thư không do dự liền nói:" Vì anh là người tốt, với rất rất mạnh nữa ".
Thiên Minh nghe lý do thì hết chỗ nói rồi, cứ tưởng Minh Thư cảm thấy mình có tố chất lãnh đạo hay là bá vương khí gì đó, ai ngờ là người tốt với rất mạnh, đây là lý do gì vậy, thật không biết em ấy nghĩ làm lãnh đạo nhân loại chỉ đơn giản như vậy sao.
Nhưng mà nhìn nét mặt vui vẻ của em ấy, câu hỏi muốn ra đến miệng liền dừng lại, cậu thầm nghĩ:“thôi thì đến lúc đó làm cái chức danh dự cũng được, công việc lãnh đạo loài người thì ai hợp mắt mình sẽ giao cho người đó, còn nếu không được thì sẽ giao cho trí tuệ nhân tạo làm thay, vừa công bằng lại còn tiện nữa”.
Nghĩ như vậy sắc mặt Thiên Minh vẫn nghiêm túc, trong lòng liền vui vẻ, cậu nói:" anh đáp ứng em, anh sẽ giữ lời, nhưng em phải đáp ứng anh là không được phản bội lại anh và rời khỏi anh"
Nghe Thiên Minh nghiêm túc nói như vậy, Minh Thư liền nghiêm túc, trịnh trọng đáp ứng, nó giống như một lời thề và hứa hẹn nói về tiền mình:
“em xin hứa sẽ luôn bên anh không phản bội anh cho dù thế giới này có tan vỡ em sẽ luôn bên anh”
Nghe Minh Thư hứa hẹn như thế, Thiên Minh có cảm giác điều gì đó không đúng, nhưng mà không tìm thấy lỗi sai ở đâu nên thôi không để ý nữa.
Cậu tiếp tục nói:" anh có thứ này cho em", nói rồi cậu lấy ra 100 viên cấp 1 tinh thạch đưa cho Minh Thư, cậu nói tiếp:" có 100 viên tinh Thạch này em sẽ thăng lên cấp 3, đến lúc đó em có thể bổ sung cho anh càng nhiều hơn".
Minh Thư nghe thấy mình có thể giúp nhiều hơn cho Thiên Minh, em liền vui vẻ tiếp nhận, từ lúc Thiên Minh lên cấp 3 do chênh lệnh quá lớn nên cho dù em dùng hết toàn lực cũng chỉ có thể hồi phục 1/10 cho Thiên Minh, làm em cảm giác mình tiến bộ chậm vô pháp theo kịp và giúp đỡ cho Thiên Minh, em cũng muốn mạnh hơn để có thể giúp cho Thiên Minh nhiều hơn nữa.
Minh Thư không do dự liền nuốt hết vào trong miệng, một cổ năng lượng vô hình, lấy tốc độ cực nhanh đi vào trong cơ thể em, bắt đầu cường hóa toàn thân, gien năng và tinh thần lực của em.
Thiên Minh đứng ngoài quan sát, lần này cậu càng cảm nhận rõ ràng, năng lượng là từ trên bầu trời rơi xuống, giống như do mây cũng mỏng hơn mấy hôm trước nên năng lượng cũng trở nên nhiều hơn một chút, theo cậu suy đoán mây đen dày đặc cản trở năng lượng phóng xạ truyền xuống mặt đất, nếu mày đem tan hết thì năng lượng có trong không khí và mặt đất sẽ càng trở nên đậm đặc hơn.
Theo những ngày này cậu quan sát zombie, tuy bọn chúng không có ăn uống gì nhưng vẫn rất khỏe mạnh và hoạt động bình thường, nên cậu kết luận có thể Zombie cũng giống như cậu và Minh Thư đều hấp thu năng lượng phóng xạ từ ngoài vũ trụ để duy trì cơ thể và tiến hóa, vì vậy nếu mày tiền hoàn toàn tan hết, sẽ làm nguồn năng lượng phóng xạ tràn đầy không khí và mặt đất, đến lúc đó tốc độ tiến hóa của zombie sẽ tăng lên rất nhanh, đồng nghĩa với việc con người sẽ rơi vào tình trạng càng thêm nguy hiểm, nghỉ đến này Thiên Minh chỉ biết thở dài, năng lực của cậu Tuy rất mạnh nhưng cũng phải có thời gian trưởng Thành, trước mắt Cậu còn không có khả năng cú vớt thành phố Hồ Minh thì nói gì đến chuyện giải cứu thế giới, chỉ biết đi đến đâu hay đến đó mà thôi, còn việc trông cậy vào những dị năng giả khác, đừng nghĩ nhiều đến bây giờ mới thôi chỉ có cậu và Minh Thư là dị năng giả, có thể thấy dị năng giả hiếm thấy đến mức nào, có khi chỉ có cậu và Minh Thư là biến thành dị năng giả thành công, nên biết nếu không có cậu thì Minh Thư cũng không thể biến thành dị năng giả
Trong lúc Thiên Minh suy nghĩ mênh mang thời gian đã trôi qua 10 phút, Minh Thư cũng đã sắp kết thúc quá trình thăng cấp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất