Tận Thế, Ta Có Được Ảo Tưởng Cụ Hiện Dị Năng
Chương 45
Bọn họ cũng muốn sở hữu lực lượng cường đại như vậy, trong tâm của một số người bắt đầu sinh ra sự đố kỵ và tham lam, đặc biệt là nhóm thanh niên, bọn họ không tin những điều Thiên Minh cảnh cáo là đúng, họ cho rằng Thiên Minh sợ bọn họ sở hữu nhị năng rồi sẽ Không thể khống chế bọn họ nữa nên mới nói như vậy, tâm lý của họ bắt đầu quay sang hận Thiên Minh tại sao không nói cho họ sớm biết, nếu họ sớm biết sẽ nhanh trở thành dị năng giả, có thể hoành hành tận thế cú giúp nhân loại, đến lúc đó bọn họ cũng sẽ trở thành anh hùng được lưu danh sử sách. Càng nghĩ bọn họ lại càng hận Thiên Minh, hận cậu đã cướp đi tương lai của mình, nhưng mà hận Thiên Minh thì lại có ích gì, Thiên Minh sở hữu một quân đội quá mạnh mẽ làm nhóm thanh niên này không dám phản kháng, làm sao có thể thoát khỏi cậu ta khống chế mà đi giết Zombie được, nếu không thể giết Zombie thì làm sao có thể trở thành dị năng giả.
Thế là nhóm thanh niên này bắt đầu suy nghĩ nên tìm cách nào để có thể làm cho Thiên Minh thả bọn họ ra để họ đi tìm săn giết zombie, qua một lúc lâu thảo luận nhóm này đã đưa ra một giải pháp, đó chính là tập trung mọi người gầy áp lực cho Thiên Minh,để cậu ta chấp nhận và hỗ trợ bọn họ săn giết Zombie.
Nhóm thanh niên bàn luận rất hăng say, họ không biết quyết định này của bọn họ có thể dẫn đến thảm kịch sau này của mình
Thiên Minh cũng không biết nhóm người này đang tính kế mình, Cậu đang tập trung quan sát các Marine chiến đấu, hiện tại bọn họ đang bị một đàn Zombie khổng lồ tiếp cận và bao vây, theo máy bay không người lái truyền về dữ liệu thì đàn Zombie này có đến trên 10 vạn con, tất cả đều là Zombie cấp 1 trở lên, Zombie cấp 2 trở lên chiếm đến 1/10, cấp 3 cũng trên 50 con, quan trọng nhất là số lượng Zombie Tinh Anh bên trong đàn cũng rất đông, bọn chúng chủ yếu là cấp 2 và cấp 3, quy mô này đã gần ngang với một lần Zombie triều, sở dĩ không quy chúng vào zombie triều là vì đàn Zombie này không có cấp 4.
Thiên minh nhận định, chỉ có đàn Zombie tồn tại cấp 4 zombie trở lên mới có thể được gọi là zombie Triều, vì cho dù nhiều cấp 3 như thế nào, nếu không có cấp 4 zombie tọa trấn, thì nó ở trong mắt Cậu cũng chỉ là một đàn Zombie hơi lớn mà thôi, Thiên Minh biết cấp 3 và cấp 4 có sự chênh lệch không thể vượt qua, vì thế một đàn Zombie cho dù số lượng có ít như thế nào nếu trong đàn có một Zombie cấp 4 thì nó chính là Zombie triều.
Thiên Minh cũng căn cứ vào những tiểu thuyết cậu đọc mà tự phân chia các cấp bậc của Zombie đàn như sao:
Số lượng từ 10 đến 100 zombie cấp 1 và cấp 2 thì cậu xếp nó vào tiểu đàn zombie.
Số lượng từ 100 đến 1 vạn bao gồm zombie cấp 1, cấp 2 và 1-10 zombie cấp 3 thì cậu sẽ xếp nó vào cỡ trung đàn zombie.
Số lượng trên 1 vạn, trong đàn tồn tại từ 10 cấp 3 zombie trở lên thì cậu sẽ xếp nó vào Đại đàn Zombie.
Số lượng trên 10 vạn mà trong đàn có tồn tại từ 1 zombie cấp 4 trở lên thì cậu sẽ xếp nó vào zombie triều.
Tạm thời Thiên Minh chỉ có thể phân cấp như vậy, nếu sau này cậu có gặp phải quy mô lớn hơn nữa Zombie triều thì cũng sẽ tiếp tục phân cấp tiếp.
Đã không có Zombie cấp 4, Thiên Minh biết sẽ không có gì có thể uy hiếp được quân đội của mình, cậu cũng không còn chú ý đến cuộc chiến nữa.
Một bên Khác, Lê Nhị đang ngồi trên salon dò hỏi ‘chó điên’ về tình hình của Khu Tránh Nạn, tuy là ‘Chó điên’ cũng cảm thấy lạ tại sao một người nhìn như có thân phận như Lê Nhị lại không biết những việc Thường thức như vậy, nhưng mà hắn cũng không nghĩ nhiều liền kể cho Lê Nhị biết.
Qua lời kể của hắn, Lê Nhị biết Khu tránh nạn chia thành ba khu vực, từ ngoài vào trong bao gồm:
khu người nghèo, là khu vực phía ngoài cùng, là khu vực chiếm diện tích lớn nhất, nơi này tập trung tất cả người nghèo, người không có khả năng lao động, phụ nữ, trẻ em và cũng là nơi tập hợp những phần tử xấu của khu tránh nạn.
khu nhà giàu nằm giữa khu người nghèo và khu trung tâm, là nơi ở dành cho các thương nhân, nơi đóng quân của quân đội và cảnh sát
khu trung tâm là nơi tập trung quyền lực cao nhất của khu tránh nạn, là nơi ở của các quan chức cấp cao của quân đội, cũng là nơi đặt hồ nước nhân tạo nên an ninh ở đây cực kỳ nghiêm ngặt và an toàn.
Lê Nhị biết khu trung tâm sở dĩ có thể khống chế toàn bộ khu tránh nạn, kể cả Thương Hội cũng không dám nói gì, là vì có quân đội hộ thuẫn và nắm giữ nguồn nước, nếu ai dám không nghe lời thì đừng mong có nước dùng, nên cho dù người dân có khổ sở như thế nào cũng không dám đứng lên chống lại.
Lê Nhị cùng chó điên còn đang nói chuyện thì bên ngoài một tên thuộc hạ chạy đến nói nhỏ vào tai của Chó ĐIÊN, lập tức trên mặt hắn hiện lên vẻ khó xem, đợi thuộc hạ nói xong hắn liền tức giận đạp tên thuộc hạ 1 cái, làm tên đó té lăn 2 vòng mới đứng dậy chạy ra ngoài
Sau đó Chó Điên nhìn về Lê Nhị dùng lời nói bất đắc dĩ nói:
“ Bọn ta đã phát hiện tung tích của người mà cậu nói, nhưng mà cũng mất dấu hắn rồi.
Hắn xuất hiện ở đây 2 ngày trước, nhưng không biết đắc tội với ai bị 1 đám người bắt đi, hiện tại chúng ta đang tiếp tục truy tìm tung tích đám người kia.
Cậu hãy cho ta thêm thời Gian để tìm kiếm, ta cam đoan rất nhanh thì có tin tức “
Lê Nhị nghe vậy thì cũng không nói gì, hắn cũng không nghĩ đến có đuợc manh mối nhanh như vậy, Lê Nhị chỉ thử mà thôi, không ngờ thì có tin tức, xem ra Chó điên cũng đã rất tận lực,.
“ Bao lâu nữa ngươi mới có tin tức”, Lê Nhị hỏi
Chó điên nghĩ nghĩ rồi nói
“ cho tôi thêm nữa ngày nữa, tôi sẽ có thông tin chính xác cho cậu”
“ Mong là ngươi giữ đúng lời đã nói. Ta có việc đi trước, buổi tối sẽ quay lại, mong rằng ngươi sẽ không để ta thất vọng”, nói rồi Lê Nhị liền đi ra ngoài.
Chó Điên đưa tiễn hắn ra đến cửa thì mới dừng lại, đợi hắn đi xa sau, Chó điên liền kêu gọi tên Thuộc hạ lúc nãy trở về.
Chó Điên Bắt chéo hai chân ngồi trên ghê salon nhìn phía dưới thuộc hạ mở miệng nói:
“ Mày chắc chắn những tin tức mày nói cho tao là chính xác không? “
“ Đại ca những gì em nói lúc nãy đều là tin chuẩn xác, em cũng không dám gạc đại ca
Em đã dò xét rõ ràng, tên Lê Nhị lúc nãy là hôm nay mới đi vào khu tránh nạn, không có bối cảnh nào hết, em dám dùng tính mạng đảm bảo tên kia chỉ là thổi phòng, thực chất hắn không có nhiều nước sạch như vậy để lấy ra, hắn là muốn gạc đại ca tìm người giúp hắn mà thôi “, thuộc hạ lời thề son sắc nói.
“ Đáng chết dám gạc ông mày, đợi đến tối sẽ cho nó biết dám gạc tao sẽ có kết quả gì “, Chó điên nghiến răng nghiến lợi nói.
Lúc sáng khi Lê Nhị đưa hình ảnh của Bùi ca cho hắn xem, hắn liền nhận ra người này. Vào 3 ngày trước hắn được người nhờ vả nếu bắt gặp người này thì liền lập tức bắt giữ lại, không cho hắn xuất hiện ở trong khu tránh nạn, Chó điên chờ đợi gần 1 ngày mới phát hiện tên này, sau đó không do dự liền sai người bắt nhốt hắn ở trong chỗ bí mật, cũng không ngờ, mới nhốt 2 ngày thì Lê nhị đã đến chỗ hắn nhờ hắn tìm người. Mới đầu hắn định giao người này ra để giao dịch, nhưng mà hắn nghĩ lại, “ lỡ như mình giao tên này cho Lê Nhị, mà người nhờ vả kia lại muốn gặp tên này thì sao, mình cũng không giám đắt tội với người trong quân đội đâu “.
Thế là Chó Điên muốn điều tra thử xem Lê Nhị bối cảnh, để người kia hỏi đến cũng có lý do bàn giao. Ai ngờ tên Lê Nhị là mới chạy nạn đến đây, không quyền không thế, vậy mà dám hứa trả thù lao nhiều như vậy cho hắn, cái này không phải gạc hắn là gì.
Càng Nghĩ càng tức, Chó Điên liền muốn trở mặt, nhưng mà nhớ đến Lê Nhị mạnh mẽ hắn lại cố nén cơn tức giận, giả vờ diễn kịch trước mặt Lê Nhị để cho hắn mất canh giác, hắn hẹn Lê Nhị buổi tối trả lời là muốn triệu tập tiểu đệ chơi chết Lê Nhị, hắn không tin nhiều người như vậy mà không chết tên kia.
Thời gian trong lúc lơ đãng thường trôi qua rất nhanh, Đoàn xe sau 1 ngày chiến đấu đã dừng lại nghỉ ngơi, lần này do các T-800 được Thiên Minh nâng cấp trang bị thành các Marine nên lộ trình đi nhanh và xa hơn lúc trước rất nhiều, đoàn xe chỉ cần 1 ngày lộ trình nữa là có thể đến được khu tránh nạn, mọi người trong đoàn xe hết sức vui vẻ, bọn họ sắp đến từ nơi an toàn không còn sợ thiếu ăn thiếu uống hay lo sợ Zombie sẽ tấn công nữa, đám thanh niên khi biết được chỉ cần một ngày nữa là đến được khu tránh nạn thì bọn họ cũng vô cùng cao hứng vì không cần áp dụng kế hoạch đó nữa, nói thiệt bọn họ cũng không dám chắc kế hoạch có thành công hay không, tốt nhất là đợi đến khu tránh nạn rồi không ai quản, lúc đó mới dựa theo cách Thiên Minh chỉ trở thành dị năng giả.
Thiên Minh cảm thấy xe đã dừng, nên cậu đi xuống xe, trước mắt cậu là một bệnh viện bị bỏ hoang, đoàn xe liền dừng lại tại trong sân của bệnh viện, các Marine thì tuần tra xung quanh, cậu thỉnh thoảng còn nghe tiếng súng nổ là do các Marine đang thanh lý zombie và biến dị thú xung quanh.
Đợi cho tất cả mọi người xuống xe, Thiên Minh liền dẫn mọi người tiến vào bệnh viện, sau khi kết nói với máy phát điện nhiệt hạch mini, thì tất cả đèn của bệnh viện đều sáng lên, mọi người đều nhìn thấy tình hình trong bệnh viện, trên sàn nhà đều tràn đầy vết máu, các loại mảnh vụn rơi ở khắp nơi làm mọi người nhìn thấy đều nhăn mày, tuy là bọn họ cũng đã ở qua vài chỗ bỏ hoan, nhưng mà thảm trạng như vậy là lần đầu nhìn thấy.
Kinh ngạc về kinh ngạc chuyện chính vẫn phải làm, Mọi người bắt đầu dọn dẹp xung quanh, đêm nay mọi người đều quyết định ngủ ở sảnh chờ của bệnh viện, mặc dù bây giờ đã là tận thế zombie đi đầy đường, nhưng mà những thứ kia bọn họ cũng vẫn rất sợ.
Thiên Minh là người vô thần, cậu không tin mấy thứ kia có thực sự tồn tại, ít nhất là 2 đời làm người của cậu cũng chưa từng bắt gặp, cậu lựa chọn một phòng tương đối sạch sẽ và rộng rãi làm nơi ngủ, hơi vệ sinh một chút là có thể dùng để ngủ qua đêm.
Sau khi mọi người ăn tối xong, thì bắt đầu đi ngủ, Thiên Minh cũng trở về phòng của mình, nhưng cậu không ngủ mà đang chờ đợi Lê Nhị báo cáo với mình.
Lúc trưa Lê Nhị truyền về tin tức nói đã tìm ra dấu vết có liên quan đến Bùi Ca, do xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên mất dấu, buổi Tối sẽ có kết quả.
Thiên Minh nghe buổi tối có kết quả thì trong lòng cậu bồn chồn lo lắng chờ đợi tin tức mà Lê Nhị truyền về.
Thế là nhóm thanh niên này bắt đầu suy nghĩ nên tìm cách nào để có thể làm cho Thiên Minh thả bọn họ ra để họ đi tìm săn giết zombie, qua một lúc lâu thảo luận nhóm này đã đưa ra một giải pháp, đó chính là tập trung mọi người gầy áp lực cho Thiên Minh,để cậu ta chấp nhận và hỗ trợ bọn họ săn giết Zombie.
Nhóm thanh niên bàn luận rất hăng say, họ không biết quyết định này của bọn họ có thể dẫn đến thảm kịch sau này của mình
Thiên Minh cũng không biết nhóm người này đang tính kế mình, Cậu đang tập trung quan sát các Marine chiến đấu, hiện tại bọn họ đang bị một đàn Zombie khổng lồ tiếp cận và bao vây, theo máy bay không người lái truyền về dữ liệu thì đàn Zombie này có đến trên 10 vạn con, tất cả đều là Zombie cấp 1 trở lên, Zombie cấp 2 trở lên chiếm đến 1/10, cấp 3 cũng trên 50 con, quan trọng nhất là số lượng Zombie Tinh Anh bên trong đàn cũng rất đông, bọn chúng chủ yếu là cấp 2 và cấp 3, quy mô này đã gần ngang với một lần Zombie triều, sở dĩ không quy chúng vào zombie triều là vì đàn Zombie này không có cấp 4.
Thiên minh nhận định, chỉ có đàn Zombie tồn tại cấp 4 zombie trở lên mới có thể được gọi là zombie Triều, vì cho dù nhiều cấp 3 như thế nào, nếu không có cấp 4 zombie tọa trấn, thì nó ở trong mắt Cậu cũng chỉ là một đàn Zombie hơi lớn mà thôi, Thiên Minh biết cấp 3 và cấp 4 có sự chênh lệch không thể vượt qua, vì thế một đàn Zombie cho dù số lượng có ít như thế nào nếu trong đàn có một Zombie cấp 4 thì nó chính là Zombie triều.
Thiên Minh cũng căn cứ vào những tiểu thuyết cậu đọc mà tự phân chia các cấp bậc của Zombie đàn như sao:
Số lượng từ 10 đến 100 zombie cấp 1 và cấp 2 thì cậu xếp nó vào tiểu đàn zombie.
Số lượng từ 100 đến 1 vạn bao gồm zombie cấp 1, cấp 2 và 1-10 zombie cấp 3 thì cậu sẽ xếp nó vào cỡ trung đàn zombie.
Số lượng trên 1 vạn, trong đàn tồn tại từ 10 cấp 3 zombie trở lên thì cậu sẽ xếp nó vào Đại đàn Zombie.
Số lượng trên 10 vạn mà trong đàn có tồn tại từ 1 zombie cấp 4 trở lên thì cậu sẽ xếp nó vào zombie triều.
Tạm thời Thiên Minh chỉ có thể phân cấp như vậy, nếu sau này cậu có gặp phải quy mô lớn hơn nữa Zombie triều thì cũng sẽ tiếp tục phân cấp tiếp.
Đã không có Zombie cấp 4, Thiên Minh biết sẽ không có gì có thể uy hiếp được quân đội của mình, cậu cũng không còn chú ý đến cuộc chiến nữa.
Một bên Khác, Lê Nhị đang ngồi trên salon dò hỏi ‘chó điên’ về tình hình của Khu Tránh Nạn, tuy là ‘Chó điên’ cũng cảm thấy lạ tại sao một người nhìn như có thân phận như Lê Nhị lại không biết những việc Thường thức như vậy, nhưng mà hắn cũng không nghĩ nhiều liền kể cho Lê Nhị biết.
Qua lời kể của hắn, Lê Nhị biết Khu tránh nạn chia thành ba khu vực, từ ngoài vào trong bao gồm:
khu người nghèo, là khu vực phía ngoài cùng, là khu vực chiếm diện tích lớn nhất, nơi này tập trung tất cả người nghèo, người không có khả năng lao động, phụ nữ, trẻ em và cũng là nơi tập hợp những phần tử xấu của khu tránh nạn.
khu nhà giàu nằm giữa khu người nghèo và khu trung tâm, là nơi ở dành cho các thương nhân, nơi đóng quân của quân đội và cảnh sát
khu trung tâm là nơi tập trung quyền lực cao nhất của khu tránh nạn, là nơi ở của các quan chức cấp cao của quân đội, cũng là nơi đặt hồ nước nhân tạo nên an ninh ở đây cực kỳ nghiêm ngặt và an toàn.
Lê Nhị biết khu trung tâm sở dĩ có thể khống chế toàn bộ khu tránh nạn, kể cả Thương Hội cũng không dám nói gì, là vì có quân đội hộ thuẫn và nắm giữ nguồn nước, nếu ai dám không nghe lời thì đừng mong có nước dùng, nên cho dù người dân có khổ sở như thế nào cũng không dám đứng lên chống lại.
Lê Nhị cùng chó điên còn đang nói chuyện thì bên ngoài một tên thuộc hạ chạy đến nói nhỏ vào tai của Chó ĐIÊN, lập tức trên mặt hắn hiện lên vẻ khó xem, đợi thuộc hạ nói xong hắn liền tức giận đạp tên thuộc hạ 1 cái, làm tên đó té lăn 2 vòng mới đứng dậy chạy ra ngoài
Sau đó Chó Điên nhìn về Lê Nhị dùng lời nói bất đắc dĩ nói:
“ Bọn ta đã phát hiện tung tích của người mà cậu nói, nhưng mà cũng mất dấu hắn rồi.
Hắn xuất hiện ở đây 2 ngày trước, nhưng không biết đắc tội với ai bị 1 đám người bắt đi, hiện tại chúng ta đang tiếp tục truy tìm tung tích đám người kia.
Cậu hãy cho ta thêm thời Gian để tìm kiếm, ta cam đoan rất nhanh thì có tin tức “
Lê Nhị nghe vậy thì cũng không nói gì, hắn cũng không nghĩ đến có đuợc manh mối nhanh như vậy, Lê Nhị chỉ thử mà thôi, không ngờ thì có tin tức, xem ra Chó điên cũng đã rất tận lực,.
“ Bao lâu nữa ngươi mới có tin tức”, Lê Nhị hỏi
Chó điên nghĩ nghĩ rồi nói
“ cho tôi thêm nữa ngày nữa, tôi sẽ có thông tin chính xác cho cậu”
“ Mong là ngươi giữ đúng lời đã nói. Ta có việc đi trước, buổi tối sẽ quay lại, mong rằng ngươi sẽ không để ta thất vọng”, nói rồi Lê Nhị liền đi ra ngoài.
Chó Điên đưa tiễn hắn ra đến cửa thì mới dừng lại, đợi hắn đi xa sau, Chó điên liền kêu gọi tên Thuộc hạ lúc nãy trở về.
Chó Điên Bắt chéo hai chân ngồi trên ghê salon nhìn phía dưới thuộc hạ mở miệng nói:
“ Mày chắc chắn những tin tức mày nói cho tao là chính xác không? “
“ Đại ca những gì em nói lúc nãy đều là tin chuẩn xác, em cũng không dám gạc đại ca
Em đã dò xét rõ ràng, tên Lê Nhị lúc nãy là hôm nay mới đi vào khu tránh nạn, không có bối cảnh nào hết, em dám dùng tính mạng đảm bảo tên kia chỉ là thổi phòng, thực chất hắn không có nhiều nước sạch như vậy để lấy ra, hắn là muốn gạc đại ca tìm người giúp hắn mà thôi “, thuộc hạ lời thề son sắc nói.
“ Đáng chết dám gạc ông mày, đợi đến tối sẽ cho nó biết dám gạc tao sẽ có kết quả gì “, Chó điên nghiến răng nghiến lợi nói.
Lúc sáng khi Lê Nhị đưa hình ảnh của Bùi ca cho hắn xem, hắn liền nhận ra người này. Vào 3 ngày trước hắn được người nhờ vả nếu bắt gặp người này thì liền lập tức bắt giữ lại, không cho hắn xuất hiện ở trong khu tránh nạn, Chó điên chờ đợi gần 1 ngày mới phát hiện tên này, sau đó không do dự liền sai người bắt nhốt hắn ở trong chỗ bí mật, cũng không ngờ, mới nhốt 2 ngày thì Lê nhị đã đến chỗ hắn nhờ hắn tìm người. Mới đầu hắn định giao người này ra để giao dịch, nhưng mà hắn nghĩ lại, “ lỡ như mình giao tên này cho Lê Nhị, mà người nhờ vả kia lại muốn gặp tên này thì sao, mình cũng không giám đắt tội với người trong quân đội đâu “.
Thế là Chó Điên muốn điều tra thử xem Lê Nhị bối cảnh, để người kia hỏi đến cũng có lý do bàn giao. Ai ngờ tên Lê Nhị là mới chạy nạn đến đây, không quyền không thế, vậy mà dám hứa trả thù lao nhiều như vậy cho hắn, cái này không phải gạc hắn là gì.
Càng Nghĩ càng tức, Chó Điên liền muốn trở mặt, nhưng mà nhớ đến Lê Nhị mạnh mẽ hắn lại cố nén cơn tức giận, giả vờ diễn kịch trước mặt Lê Nhị để cho hắn mất canh giác, hắn hẹn Lê Nhị buổi tối trả lời là muốn triệu tập tiểu đệ chơi chết Lê Nhị, hắn không tin nhiều người như vậy mà không chết tên kia.
Thời gian trong lúc lơ đãng thường trôi qua rất nhanh, Đoàn xe sau 1 ngày chiến đấu đã dừng lại nghỉ ngơi, lần này do các T-800 được Thiên Minh nâng cấp trang bị thành các Marine nên lộ trình đi nhanh và xa hơn lúc trước rất nhiều, đoàn xe chỉ cần 1 ngày lộ trình nữa là có thể đến được khu tránh nạn, mọi người trong đoàn xe hết sức vui vẻ, bọn họ sắp đến từ nơi an toàn không còn sợ thiếu ăn thiếu uống hay lo sợ Zombie sẽ tấn công nữa, đám thanh niên khi biết được chỉ cần một ngày nữa là đến được khu tránh nạn thì bọn họ cũng vô cùng cao hứng vì không cần áp dụng kế hoạch đó nữa, nói thiệt bọn họ cũng không dám chắc kế hoạch có thành công hay không, tốt nhất là đợi đến khu tránh nạn rồi không ai quản, lúc đó mới dựa theo cách Thiên Minh chỉ trở thành dị năng giả.
Thiên Minh cảm thấy xe đã dừng, nên cậu đi xuống xe, trước mắt cậu là một bệnh viện bị bỏ hoang, đoàn xe liền dừng lại tại trong sân của bệnh viện, các Marine thì tuần tra xung quanh, cậu thỉnh thoảng còn nghe tiếng súng nổ là do các Marine đang thanh lý zombie và biến dị thú xung quanh.
Đợi cho tất cả mọi người xuống xe, Thiên Minh liền dẫn mọi người tiến vào bệnh viện, sau khi kết nói với máy phát điện nhiệt hạch mini, thì tất cả đèn của bệnh viện đều sáng lên, mọi người đều nhìn thấy tình hình trong bệnh viện, trên sàn nhà đều tràn đầy vết máu, các loại mảnh vụn rơi ở khắp nơi làm mọi người nhìn thấy đều nhăn mày, tuy là bọn họ cũng đã ở qua vài chỗ bỏ hoan, nhưng mà thảm trạng như vậy là lần đầu nhìn thấy.
Kinh ngạc về kinh ngạc chuyện chính vẫn phải làm, Mọi người bắt đầu dọn dẹp xung quanh, đêm nay mọi người đều quyết định ngủ ở sảnh chờ của bệnh viện, mặc dù bây giờ đã là tận thế zombie đi đầy đường, nhưng mà những thứ kia bọn họ cũng vẫn rất sợ.
Thiên Minh là người vô thần, cậu không tin mấy thứ kia có thực sự tồn tại, ít nhất là 2 đời làm người của cậu cũng chưa từng bắt gặp, cậu lựa chọn một phòng tương đối sạch sẽ và rộng rãi làm nơi ngủ, hơi vệ sinh một chút là có thể dùng để ngủ qua đêm.
Sau khi mọi người ăn tối xong, thì bắt đầu đi ngủ, Thiên Minh cũng trở về phòng của mình, nhưng cậu không ngủ mà đang chờ đợi Lê Nhị báo cáo với mình.
Lúc trưa Lê Nhị truyền về tin tức nói đã tìm ra dấu vết có liên quan đến Bùi Ca, do xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên mất dấu, buổi Tối sẽ có kết quả.
Thiên Minh nghe buổi tối có kết quả thì trong lòng cậu bồn chồn lo lắng chờ đợi tin tức mà Lê Nhị truyền về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất