Chương 16: Bia Đá
"Ta chỉ biết ôm đùi, sẽ không cản trở, mặt khác dáng dấp của tiểu muội muội thật là đẹp mắt."
Thông thường mà nói, nam nhân càng ẻo lả, sẽ càng chán ghét bị hình dung thành nữ nhân.
Lâm Vô Nhu tức dậm chân.
Không để ý đến địch ý của Lâm Vô Nhu, Bạch Vụ nhìn về phía một người khác.
"Chào...chào ngươi, ta ta...ta là Thương Tiểu Ất." Phong cách của Thương Tiểu Ất là bình thường nhất trong nhóm người này.
Tính cách nhu mì, rụt rè, có nụ cười dễ mến, giống như là người mới vừa mới vào nơi làm việc, bị một đám ma cũ bắt nạt.
Chẳng qua đây đều là giả vờ.
[ Đừng để bị lừa bởi vẻ ngoài như một chú cún con của y, y là con chó điên rồ nhất trong những người này, giống như là một nam nhân ở trên đảo hoang ba tháng mới gặp được nữ nhân, thường xuyên bởi vì giết đến phát cuồng, bị đội trưởng cưỡng chế kéo về Tòa Tháp. Đến từ tầng dưới chót.]
Lại một kẻ quái dị.
Loại đoàn thể kỳ quái này, có vẻ là nhóm vương bài trong vương bài.
"Chào ngươi." Bạch Vụ mỉm cười nhìn Thương Tiểu Ất, lập tức nhìn về phía người cuối cùng.
Thành viên cuối cùng là một thiếu nữ.
Từ đầu đến chân, cảm giác thiếu nữ cho Bạch Vụ chính là lạnh sống lưng.
"Doãn Sương." Doãn Sương quay đầu lại.
Lâm Vô Nhu đối với phần lớn nữ giới chính là thái độ khinh bỉ, bởi vì y là một thành viên trong hội cực đoan, rất nhiều nữ nhân đều không đẹp bằng y. Nhưng đối mặt với Doãn Sương, y liền không có nửa điểm tức giận.
Đôi mắt sáng, hàm răng trắng, băng cơ ngọc cốt, có câu nói rằng có phải là mỹ nữ hay không liền nhìn lúc nàng mặc quân phục. Cho dù là quân phục tác chiến của quân đoàn điều tra, cũng khó có thể che giấu được vẻ duyên dáng của nàng.
Theo Bạch Vụ, nếu đặt thiếu nữ này ở kiếp trước, chỉ riêng khuôn mặt này đã có thể đại biểu cho lưu lượng người xem hàng đầu.
[ Một kẻ báo thù, giống như người lùn vậy, trong thân thể cũng cất giấu bí mật mà tầng 6 cũng cảm thấy hứng thú. Đến từ tầng 2. Nàng chính là người giống người bình thường nhất trong những người ở đây.]
"Bí mật mà tầng 6 cảm thấy hứng thú là cái gì? Được nhắc đến hai lần, chẳng lẽ là thiên phú hiếm thấy sao?"
Đối với sự tình không có manh mối, Bạch Vụ cũng không có suy nghĩ nhiều, hắn rất nhanh liền chú ý tới một chuyện khác.
Quân đoàn điều tra có tổng cộng 16 phân đội.
Đội 7 là mạnh nhất, dưới trướng có 24 tiểu tổ, mỗi tổ sáu người, tổ 1 trong đó, cũng chính là tổ của đội trưởng là mạnh nhất.
Phong cách của tổ 1, cảm giác tạo cho Bạch Vụ đại khái chính là toàn bộ thành viên đều là ác nhân.
"Một tổ sáu người, người còn lại đâu rồi?"
Bạch Vụ hôm nay là người dự bị trong tổ, nghĩ đến người thứ sáu chích thức, hẳn cũng là một quái nhân.
"Chết rồi." Ngũ Cửu bắt đầu đi về phía lối ra của Tòa Tháp.
Biểu tình của mấy người còn lại không có biến hóa, Lâm Vô Nhu thì ngâm nga một làn điệu.
Bạch Vụ không hỏi thêm câu nào nữa.
Điều tra bên ngoài tháp, tương đương với dùng mạng đi thăm dò. Có lẽ một người điều tra càng mạnh mẽ, liền càng có thể thích ứng với việc đồng bọn tử vong.
...
...
Ở mọi tầng đều có lối ra, lối ra tầng dưới chót là ở quảng trường phía đông.
Đi đến quảng trường, điều đầu tiên đập vào mắt, là sáu cánh cửa truyền tống to lớn. Trông giống như sáu tấm bia đá to lớn, lại giống như một bức tường dày sáu cạnh.
Sau khi tiến vào khu vực nhập toạ độ, đưa tay chạm vào tấm bia đá trong chớp mắt, liền sẽ bị kéo đến một nơi nào đó ngoài tháp.
Sáu tấm bia đá có màu sắc khác nhau. Trắng, xanh, tím, vàng, đỏ, đen. Tương ứng với sáu mức độ biến dạng khác nhau của thế giới bên ngoài Tòa Tháp.
Khi Bạch Vụ tập trung ánh mắt vào những tấm bia đá này, những ghi chú nhận được lại là giống nhau.
[Nó cung cấp cho những tấm bia này lực lượng để dịch chuyển không gian, nhưng tác dụng của chúng, kỳ thật là ngăn chặn tên gia hỏa trên đỉnh tháp kia.]
Không thể hiểu được. Nó là ai? Tên gia hỏa trên đỉnh tháp kia là ai?
Bên ngoài cửa truyền tống màu trắng dày đặt người, một lượng lớn dân ở tầng dưới chót đứng xếp hàng, chuẩn bị đi ra ngoài tháp mưu sinh. Đồng thời cũng có rất nhiều người quân đoàn điều tra đang duy trì trật tự.
"Ta nhớ được thế giới ngoài tháp là ngẫu nhiên, ai cũng không biết sẽ bị truyền tống đến nơi nào, nếu như vậy...những người đào quáng và thu thập này, là làm thế nào xác định khu vực chính mình đi là an toàn?"
Trong đầu Bạch Vụ loé lên vấn đề này, nhưng rất nhanh, hắn nhìn thấy một ít binh sĩ quân đoàn điều tra thao tác, nhận được đáp án.
"Hóa ra là như thế, xem ra là sẽ có người quân đoàn điều tra phụ trách điều tra khu vực trước. Bảo đảm khu vực đó có được Lam Tuyến Thảo cùng với quáng năng lượng mà Tòa Tháp cần, cùng với có ít Ác Đọa. Sau đó lại an bài một lượng lớn người tầng dưới chót đi đến khu vực đó, phụ trách công việc lao động khai hoang."
Nhóm người Ngũ Cửu tự nhiên không cần xếp hàng, tiêu chí lùn có 1m5 này, không có thành viên quân đoàn tuần tra nào không nhận ra.
Ra ngoài tháp điều tra có hai loại, một loại là khảo sát vật tư, để phái người khai thác và thu thập các vật liệu tồn tại cần thiết cho tháp.
Loại còn lại là điều tra chuyên sâu, mục đích chủ yếu là để vẽ bản đồ ngoài tháp, tìm kiếm các tài liệu lịch sử trong quá khứ để cố gắng tìm ra nguyên nhân dẫn đến sự thay đổi của thế giới bên ngoài tháp.
Nhưng rất hiển nhiên, bảy trăm năm trôi qua, nhiệm vụ này vẫn cách mục tiêu rất xa.
"Chuẩn bị rời đi." Ngũ Cửu nhẹ giọng nhắc nhở.
Trong chớp mắt tay của y chạm vào tấm bia đá màu trắng, ở bên trái tấm bia đá, một chuỗi số và chín ô vuông được tạo ra ngay phía trên.
Thông thường mà nói, nam nhân càng ẻo lả, sẽ càng chán ghét bị hình dung thành nữ nhân.
Lâm Vô Nhu tức dậm chân.
Không để ý đến địch ý của Lâm Vô Nhu, Bạch Vụ nhìn về phía một người khác.
"Chào...chào ngươi, ta ta...ta là Thương Tiểu Ất." Phong cách của Thương Tiểu Ất là bình thường nhất trong nhóm người này.
Tính cách nhu mì, rụt rè, có nụ cười dễ mến, giống như là người mới vừa mới vào nơi làm việc, bị một đám ma cũ bắt nạt.
Chẳng qua đây đều là giả vờ.
[ Đừng để bị lừa bởi vẻ ngoài như một chú cún con của y, y là con chó điên rồ nhất trong những người này, giống như là một nam nhân ở trên đảo hoang ba tháng mới gặp được nữ nhân, thường xuyên bởi vì giết đến phát cuồng, bị đội trưởng cưỡng chế kéo về Tòa Tháp. Đến từ tầng dưới chót.]
Lại một kẻ quái dị.
Loại đoàn thể kỳ quái này, có vẻ là nhóm vương bài trong vương bài.
"Chào ngươi." Bạch Vụ mỉm cười nhìn Thương Tiểu Ất, lập tức nhìn về phía người cuối cùng.
Thành viên cuối cùng là một thiếu nữ.
Từ đầu đến chân, cảm giác thiếu nữ cho Bạch Vụ chính là lạnh sống lưng.
"Doãn Sương." Doãn Sương quay đầu lại.
Lâm Vô Nhu đối với phần lớn nữ giới chính là thái độ khinh bỉ, bởi vì y là một thành viên trong hội cực đoan, rất nhiều nữ nhân đều không đẹp bằng y. Nhưng đối mặt với Doãn Sương, y liền không có nửa điểm tức giận.
Đôi mắt sáng, hàm răng trắng, băng cơ ngọc cốt, có câu nói rằng có phải là mỹ nữ hay không liền nhìn lúc nàng mặc quân phục. Cho dù là quân phục tác chiến của quân đoàn điều tra, cũng khó có thể che giấu được vẻ duyên dáng của nàng.
Theo Bạch Vụ, nếu đặt thiếu nữ này ở kiếp trước, chỉ riêng khuôn mặt này đã có thể đại biểu cho lưu lượng người xem hàng đầu.
[ Một kẻ báo thù, giống như người lùn vậy, trong thân thể cũng cất giấu bí mật mà tầng 6 cũng cảm thấy hứng thú. Đến từ tầng 2. Nàng chính là người giống người bình thường nhất trong những người ở đây.]
"Bí mật mà tầng 6 cảm thấy hứng thú là cái gì? Được nhắc đến hai lần, chẳng lẽ là thiên phú hiếm thấy sao?"
Đối với sự tình không có manh mối, Bạch Vụ cũng không có suy nghĩ nhiều, hắn rất nhanh liền chú ý tới một chuyện khác.
Quân đoàn điều tra có tổng cộng 16 phân đội.
Đội 7 là mạnh nhất, dưới trướng có 24 tiểu tổ, mỗi tổ sáu người, tổ 1 trong đó, cũng chính là tổ của đội trưởng là mạnh nhất.
Phong cách của tổ 1, cảm giác tạo cho Bạch Vụ đại khái chính là toàn bộ thành viên đều là ác nhân.
"Một tổ sáu người, người còn lại đâu rồi?"
Bạch Vụ hôm nay là người dự bị trong tổ, nghĩ đến người thứ sáu chích thức, hẳn cũng là một quái nhân.
"Chết rồi." Ngũ Cửu bắt đầu đi về phía lối ra của Tòa Tháp.
Biểu tình của mấy người còn lại không có biến hóa, Lâm Vô Nhu thì ngâm nga một làn điệu.
Bạch Vụ không hỏi thêm câu nào nữa.
Điều tra bên ngoài tháp, tương đương với dùng mạng đi thăm dò. Có lẽ một người điều tra càng mạnh mẽ, liền càng có thể thích ứng với việc đồng bọn tử vong.
...
...
Ở mọi tầng đều có lối ra, lối ra tầng dưới chót là ở quảng trường phía đông.
Đi đến quảng trường, điều đầu tiên đập vào mắt, là sáu cánh cửa truyền tống to lớn. Trông giống như sáu tấm bia đá to lớn, lại giống như một bức tường dày sáu cạnh.
Sau khi tiến vào khu vực nhập toạ độ, đưa tay chạm vào tấm bia đá trong chớp mắt, liền sẽ bị kéo đến một nơi nào đó ngoài tháp.
Sáu tấm bia đá có màu sắc khác nhau. Trắng, xanh, tím, vàng, đỏ, đen. Tương ứng với sáu mức độ biến dạng khác nhau của thế giới bên ngoài Tòa Tháp.
Khi Bạch Vụ tập trung ánh mắt vào những tấm bia đá này, những ghi chú nhận được lại là giống nhau.
[Nó cung cấp cho những tấm bia này lực lượng để dịch chuyển không gian, nhưng tác dụng của chúng, kỳ thật là ngăn chặn tên gia hỏa trên đỉnh tháp kia.]
Không thể hiểu được. Nó là ai? Tên gia hỏa trên đỉnh tháp kia là ai?
Bên ngoài cửa truyền tống màu trắng dày đặt người, một lượng lớn dân ở tầng dưới chót đứng xếp hàng, chuẩn bị đi ra ngoài tháp mưu sinh. Đồng thời cũng có rất nhiều người quân đoàn điều tra đang duy trì trật tự.
"Ta nhớ được thế giới ngoài tháp là ngẫu nhiên, ai cũng không biết sẽ bị truyền tống đến nơi nào, nếu như vậy...những người đào quáng và thu thập này, là làm thế nào xác định khu vực chính mình đi là an toàn?"
Trong đầu Bạch Vụ loé lên vấn đề này, nhưng rất nhanh, hắn nhìn thấy một ít binh sĩ quân đoàn điều tra thao tác, nhận được đáp án.
"Hóa ra là như thế, xem ra là sẽ có người quân đoàn điều tra phụ trách điều tra khu vực trước. Bảo đảm khu vực đó có được Lam Tuyến Thảo cùng với quáng năng lượng mà Tòa Tháp cần, cùng với có ít Ác Đọa. Sau đó lại an bài một lượng lớn người tầng dưới chót đi đến khu vực đó, phụ trách công việc lao động khai hoang."
Nhóm người Ngũ Cửu tự nhiên không cần xếp hàng, tiêu chí lùn có 1m5 này, không có thành viên quân đoàn tuần tra nào không nhận ra.
Ra ngoài tháp điều tra có hai loại, một loại là khảo sát vật tư, để phái người khai thác và thu thập các vật liệu tồn tại cần thiết cho tháp.
Loại còn lại là điều tra chuyên sâu, mục đích chủ yếu là để vẽ bản đồ ngoài tháp, tìm kiếm các tài liệu lịch sử trong quá khứ để cố gắng tìm ra nguyên nhân dẫn đến sự thay đổi của thế giới bên ngoài tháp.
Nhưng rất hiển nhiên, bảy trăm năm trôi qua, nhiệm vụ này vẫn cách mục tiêu rất xa.
"Chuẩn bị rời đi." Ngũ Cửu nhẹ giọng nhắc nhở.
Trong chớp mắt tay của y chạm vào tấm bia đá màu trắng, ở bên trái tấm bia đá, một chuỗi số và chín ô vuông được tạo ra ngay phía trên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất