Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình

Chương 18: Nhà Tù

Trước Sau
Mọi thiết kế trái với lẽ thường tất nhiên đều có nguyên nhân. Bạch Vụ đại khái đoán được, có lẽ chủ của bệnh viện, cũng không hy vọng có người đi đến tòa nhà thứ hai.

"Chúng ta chỉ có thể tiến vào từ tòa nhà thứ nhất, nơi này nhìn giống như có bốn tòa nhà, nhưng kỳ thật chỉ có một lối vào." Bạch Vụ nói.

Nhóm người nhìn chung quanh, phát hiện ra đúng là như vậy, trong bốn toà nhà to lớn, chỉ có ở tầng dưới chót tòa nhà thứ nhất này là có lối vào.

Ngũ Cửu ngạc nhiên với tốc độ quan sát của Bạch Vụ, Lâm Vô Nhu thì hừ lạnh một tiếng.

Doãn Sương thì quan sát xung quanh mà không có biểu cảm gì trên khuôn mặt.

Tay của Thương Tiểu Ất khẽ run lên, khóe miệng bất giác nhếch lên, nụ cười có chút biến thái, nhưng lại cố gắng hết sức kiềm chế: "Đội...đội trưởng, tòa nhà này có mười bảy con Ác Đọa, thật là đáng sợ..."

Bạch Vụ nhịn xuống dục vọng chế giễu, Thương Tiểu Ất rõ ràng đang cố hết sức kìm nén sự kích động.

Trình tự thiên phú của Thương Tiểu Ất hẳn là có quan hệ cùng với cảm giác?

Trong ghi chú vừa rồi cũng không có nói cho ta biết tin tức về Ác Đọa, xem ra vì bởi vì thực lực của nhóm người Ngũ Cửu ở bên trên Ác Đọa. Cho nên chuyển dời trọng điểm đến địa phương khác.

Vương Thế đẩy cửa kính của tòa nhà y tế ra.

Khung cảnh trong tòa nhà y tế, dùng từ dơ dáy bẩn thỉu không đủ để hình dung, hồ sơ bệnh án rải rác khắp nơi.

Các bức tường loang lổ vết máu, một số trong số chúng được vẽ bằng các hoa văn màu đỏ máu kỳ lạ.

Điều khiến cho Bạch Vụ tò mò là, những vết máu và hoa văn này trông rất mới, hắn nhìn về phía những hoa văn này.

[ Ngươi đang nhìn gì đó? Ta bị tâm thần sao? Ngươi bị tâm thần sao? Nếu ngươi và ta đều không phải, vậy ngươi dựa vào cái gì cho rằng ta có thể phân tích ra chữ như gà bới này là vật gì? Nhưng ta có thể báo cho ngươi, những vết máu này, còn có hồ sơ bệnh án rải rác dưới đất, đều là mới xảy ra vào hai ngày trước.]



Mới xảy ra vào hai ngày trước? Đây là muốn che giấu hay là chỉ dẫn? Những manh mối hiện tại dường như vẫn chưa đủ để suy luận ra điều gì, ta phải tiếp tục thăm dò.

Kết cấu trong toà nhà cũng không phức tạp, nhìn thẳng tới là một lối đi nhỏ sâu thẳm, hai bên lối đi nhỏ là các loại phòng khám và chữa bệnh.

Cầu thang bộ ở phần cuối lối đi nhỏ, thang máy ở đầu lối đi nhỏ, cũng chính là bên cạnh vị trí tiến hành thủ tục xuất nhập viện, cạnh đó còn có bàn đăng ký.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Bạch Vụ đã suy luận ra đại khái sự phân bố của mỗi một tầng.

Tòa nhà này có rất nhiều gian phòng. Nếu tất cả các phòng trên mỗi tầng đều phải được khám xét, khối lượng công việc sẽ là quá nhiều cho sáu người.

Ngoài ra dạng bệnh viện gì sẽ cần xây dựng bốn tòa nhà mười chín tầng liên tiếp? Hơn nữa vì sao mấy tòa nhà khác không thiết kế cửa ra vào tại tầng một?

Bạch Vụ có một suy đoán.

Bệnh viện này...có lẽ bề ngoài là bệnh viện, nhưng thật ra là dùng để giam giữ một số thứ nào đó.

"Chúng ta nên đi như thế nào?" Vương Thế hỏi.

Mặc dù y đi ở đằng trước, nhưng bộ não của toàn đội vẫn là Ngũ Cửu.

Ngũ Cửu trực tiếp nhìn về phía Bạch Vụ: "Ngươi nói xem?"

"Tòa nhà này có rất nhiều gian phòng, nếu như lần lượt tìm tòi từng gian phòng một, có lẽ cũng có thể có được một ít tin tức các ngươi cần. Chẳng qua bí mật sâu nhất, là ở toà nhà thứ tư."

"Ngươi là làm như thế nào đoán được?" Ngũ Cửu nói.

"Ta sẽ chỉ giải thích một lần, lần sau mời trực tiếp tin tưởng ta."



Doãn Sương ngoài ý muốn phát hiện ra, Bạch Vụ rõ ràng còn có chút ít bá đạo.

Ngũ Cửu không có để tâm, lực chú ý của Thương Tiểu Ất thì ở cửa thang máy. Y đã nghe được một loại thanh âm nào đó.

Bạch Vụ đưa mắt nhìn về phía cửa thang máy, nói: "Vừa rồi mọi người cũng đều đã quan sát đo đạc qua, trong bốn tòa nhà, tòa nhà thứ nhất này là có cửa ra vào, các ngươi thử tưởng tượng một chút, bệnh viện bình thường, tất nhiên sẽ có các loại lối đi ứng phó với nhu cầu bức thiết, giao thông phải thật thuận tiện mới đúng, nếu như người bệnh ở toà nhà thứ tư cần cấp cứu, như vậy người bệnh phải đi từ tầng trệt đến tầng mười chín, đi ngang qua toà nhà thứ ba, tòa nhà thứ hai, đi đến tòa nhà thứ nhất, cuối cùng lại từ tầng mười chín của tòa nhà thứ nhất đi đến một tầng nào đó."

"Đây còn là ở trong lúc thang máy rảnh rỗi, vào thời điểm bệnh viện bận rộn, nếu như có rất nhiều người bệnh, cần điều y tá từ mấy tòa nhà khác, từ toà nhà thứ tư đi đến tòa nhà thứ nhất, sẽ càng mất nhiều thời gian hơn."

"Ở trong thời gian này, nếu như mắc bệnh nguy cấp, cũng đã sớm đi đầu thai. Theo logic mà nói, cấu tạo ở nơi này rất giống như là nhà tù. Chỉ có một lối đi cho tù nhân trốn thoát, có thể dễ dàng kiểm soát. Mà nếu như là nhà tù, như vậy nơi sâu nhất phải là tòa nhà thứ tư."

Lúc này Bạch Vụ chuyển hướng một chút chủ đề, hỏi: "Ta một mực rất ngạc nhiên, thế giới ngoài tháp, nếu như bảy trăm năm không có người ở, theo lý thuyết mà nói, những thành thị đổ nát, bệnh viện này đều đã sớm sụp xuống, tại sao một số công trình vẫn hoạt động bình thường?"

Trụ cứu hoả gặp phải lúc trước, cùng với vào giờ khắc này, phía trên cửa thang máy, đột nhiên xuất hiện một con số 17.

Mấy giây sau, con số biến thành 16.

15.

14.

13.

...

Thang máy dừng ở tầng 11 khoảng hai mươi giây, rồi tiếp tục đi xuống.

"Không rõ ràng lắm, trước đây chúng ta cũng từng đi qua một ít khu vực, chẳng hạn như sân chơi, sẽ phát hiện ra bên trong nhà ma thỉnh thoảng còn có thể bắn ra một ít đạo cụ, đu quay khổng lồ cũng sẽ không tự chủ chuyển động. Quy tắc bên ngoài tháp rất kỳ quái...những thứ thay đổi, không chỉ là không gian." Ngũ Cửu giải thích.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau