Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình

Chương 19: Nhật Ký

Trước Sau
Bạch Vụ gật gật đầu, đây là hiện tượng mà bằng vào lượng thông tin hiện tại là không thể giải thích được, tạm thời xếp vào loại thiết lập.

"Xem ra chúng ta không cần phải leo cầu thang bộ." Bạch Vụ cười cười.

Trong thang máy cất giấu Ác Đọa, sáu người cũng đã nhìn ra.

Bạch Vụ chờ mong đối với Ác Đọa, là tính học thuật, hắn rất hiếu kỳ đối với cấu tạo của Ác Đọa, hứng thú chủ yếu ở trên cơ quan cảm giác, hệ tiêu hoá cùng với hệ thống thần kinh.

Thương Tiểu Ất cũng rất chờ mong, nhưng chờ mong của y là bạo lực thuần túy.

Thang máy dừng lại khi số trên cửa đổi thành 1.

Trong chớp mắt cửa thang máy mở ra, Vương Thế rất có kinh nghiệm đè xuống Thương Tiểu Ất khóe miệng chảy nước miếng, hai mắt đỏ bừng.

Lúc này Thương Tiểu Ất đâu còn có nửa điểm bộ dáng rụt rè? Chẳng qua Thương Tiểu Ất rất nhanh lại an tĩnh lại.

Bạch Vụ chỉ thấy ánh bạc lóe lên, kèm thêm gió mạnh thổi qua. Ngay sau đó chính là chất lỏng màu đen tanh hôi, phun ra từ cổ của Ác Đọa đã mất đầu.

Ngũ Cửu đứng ở cửa thang máy, chậm rãi thu đao.

Ở trong chớp mắt này, Bạch Vụ có cảm giác ảo giác, như thể Ngũ Cửu đang ở ngay vị trí kia, căn bản chưa từng động đậy.

Bạch Vụ không có nhìn con Ác Đọa đã đầu thân chia lìa, ánh mắt rơi vào trên đao của Ngũ Cửu:

["Ác Đọa Phải Chết" - đây là vũ khí sắc bén có thể ở trong chớp mắt chạm vào Ác Đọa, kèm theo phá phòng thủ và suy yếu. Đương nhiên, hiệu quả như vậy cũng chỉ có thể đánh bại những Ác Đọa nhỏ yếu. Đối mặt với Ác Đọa độ biến dị cao, còn phụ thuộc vào kỹ năng của người sử dụng đao. Đẳng cấp Ký Linh hiện tại: 19D.]

Đẳng cấp Ký Linh 19 ngày? Chỉ riêng cây đao này, đã là một kiện bảo bối có giá trị xa xỉ.

Bạch Vụ nhớ rõ Ngũ Cửu sáng tạo ra kỷ lục sinh tồn ngoài tháp, 24 ngày, thời điểm cây đao này Ký Linh hẳn là vào ngày thứ năm.



Giống như phỏng đoán lúc trước, đi ra ngoài tháp, chính mình có thể thấy được tin tức chiến lực của nhóm người Ngũ Cửu.

Chuỗi sức mạnh của Ngũ Cửu là cấp tám bốn đoạn.

Tuy rằng đây là trình độ không rõ ràng lắm, nhưng xem ra Ác Đọa biến dị tầm thường, đối với Ngũ Cửu mà nói, đều là những cục kinh nghiệm biết đi.

Chuỗi sức mạnh của ba người Lâm Vô Nhu, Vương Thế, Thương Tiểu Ất, đều ở cấp năm, cách khá xa so với Ngũ Cửu.

"Ác Đọa biến dị cấp hai, không đủ gây sợ. Đi thôi, đi đến tầng 19."

Đám người Ngũ Cửu Vương Thế đi vào thang máy.

Bạch Vụ cũng không có vội vã tiến vào, mà là tiến hành đánh giá Ác Đọa.

Hắn đầu tiên là nhặt đầu Ác Đọa từ trên mặt đất lên, sau đó đặt nó lên cổ Ác Đọa với vẻ mặt bình thản.

Ác Đọa này, mặc quần áo bệnh nhân, chân đeo xích sắt, về hình dáng không khác nhân loại là mấy.

Nhưng làn da lại giống như mặt đất khô cạn vậy, có rất nhiều dấu vết khô nứt, trên mặt có thay đổi lớn nhất chính là cái miệng, giống như là đột biến thành xúc tu của con muỗi vậy, có một cái kim nhọn.

Tuy tay chân vẫn là tay chân, nhưng tay đã không còn gọi là tay được nữa, nên gọi là móng vuốt.

Có vẻ như khái niệm biến dị cấp hai, có nghĩa là đối phương vẫn còn có chỗ tương tự với nhân loại.

Bạch Vụ sờ lên người Ác Đọa, phát hiện ra nó không có hạ thể. Không có hạ thể có ý tứ là, không chạm thấy chỗ lồi ra, cũng không có chạm được chỗ lõm.

Cho nên đây là suy thoái những thứ không cần thiết?



[Ác Đọa chết ở dưới "Ác Đọa Phải Chết", nó cũng không cô độc, mặc dù vào trước khi trở thành Ác Đọa, uy tín của nó cũng rất tệ. Nếu như ngươi còn muốn biết thêm thông tin chi tiết, ta đề nghị ngươi lục túi của nó.]

Theo như hướng dẫn của ghi chú, Bạch Vụ từ bên trong quần áo bệnh nhân, mò được một tờ nhật ký.

"Ta không có chán nản, ta chỉ là nợ rất nhiều tiền, người kia nói cho ta biết, chỉ cần ta tới nơi này, ai cũng không tìm được ta. Nhưng hắn đã lừa ta! Mỗi ngày ta đều nghĩ biện pháp rời khỏi đây, còn có cô bé ở tầng 11 kia, nàng quá đáng thương, ta liệu có trở nên giống như nàng không, liệu nàng có bị chuyển sang toà nhà thứ hai không? Ta hiện tại chỉ muốn rời đi...ta hiện tại chỉ muốn rời đi...05.07.2036."

Nhật ký chỉ có một tờ, nhưng nội dung lại như là đã viết rất nhiều lần, Bạch Vụ không hoài nghi chút nào, nội dung của ngày 04.07.2036, cũng là nội dung kể trên, đây là chấp niệm, nhưng cuối cùng chỉ còn lại trang này trong toàn bộ nhật ký.

Thông qua các vết rách và nếp gấp ở các góc, Bạch Vụ có thể khái quát tình huống khi bác sĩ thu giữ cuốn nhật ký, bệnh nhân vội vàng xé tờ này và giấu nó đi.

2036...

Hiện tại là năm 744 kỷ nguyên Tòa Tháp, đến cùng đã qua bao lâu?

Là loại quy tắc nào đó bảo hộ sao? Rất nhiều vật phẩm trên thế giới này, bao gồm tờ nhật ký này, trong thời gian bảy trăm năm, làm sao lại không bị hủy hoại...

"Tiểu tử, đã xong chưa. Tất cả mọi người đều chờ một mình ngươi." Lâm Vô Nhu thúc giục.

Bạch Vụ gật gật đầu, hắn đã đọc hết nhật ký, cũng không có mang đi, mà là gấp lại, thả vào trong túi của Ác Đọa quần áo bệnh nhân.

Đi vào thang máy, hắn trực tiếp ấn số 11.

"Tại sao lại muốn đi đến tầng 11?" Ngũ Cửu hỏi.

"Mức độ nguy hiểm của mấy tòa nhà đằng sau, có thể vượt quá dự đoán của các vị, tầng 11 còn có một con Ác Đọa mạnh hơn, có lẽ sẽ có thể giúp chúng ta tìm được một ít tin tức hữu dụng." Bạch Vụ nghiêm túc nói.

"Chỉ là khu vực màu trắng mà thôi, có lợi hại hơn nữa, còn có thể lợi hại đến đâu?" Lâm Vô Nhu cãi lại theo thói quen.

"Nếu như không tiến vào bệnh viện này, đích xác không có nguy hiểm, nhưng ta khuyên Lâm Muội Muội tốt nhất nên cẩn thận một chút."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau