Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình

Chương 34: Bí Ẩn Khác

Trước Sau
Nhưng thần sắc của mọi người như thường, cũng không có nổi lên lòng đồng tình.

Ở kiếp trước, Bạch Vụ trợ giúp cảnh sát phá án và bắt giam hung thủ, sẽ luôn nghe thấy người đời nói hung thủ đáng thương, đáng tha thứ.

Hắn cảm thấy không thể lý giải.

"Vì sao còn muốn đi xuống phía dưới?" Theo việc Lợi Á chết đi, Thương Tiểu Ất xác định tòa nhà này đã không có khí tức Ác Đọa.

"Vì là thăm dò cho nên chúng ta tự nhiên cần đi xem mỗi chỗ một chút!" Bạch Vụ vẫn còn một số nghi vấn chưa được giải đáp.

Ví dụ như Lợi Á vì sao muốn cố chấp ở trong phòng giam số 12?

Lại vì sao vẫn luôn không rời khỏi tòa nhà này?

Gã và cô bé đáng thương ở toà nhà thứ tư, có phải hay không đã đạt thành thỏa thuận gì?

Hoặc là...Ác Đọa không thể rời đi khu vực đặc biệt?

Trên đường đi đến tầng dưới chót, Bạch Vụ hỏi vấn đề này: "Đội trưởng, những con Ác Đọa này vì sao không lựa chọn rời khỏi tòa nhà này?"

"Không biết, cũng không có ai biết vấn đề này, ít nhất là ở trong tài liệu ngoài tháp có được trước mắt, không có đề cập đến việc Ác Đọa từ một khu vực nào đó di chuyển đi một khu vực khác với quy mô lớn. Chúng ta có thể tạm thời coi đó như một loại trói buộc."

Trói buộc sao?

Như thế có thể giải thích tại sao Lợi Á không rời đi, cho nên tràng cảnh là không thể bị phá hư...sinh vật ở bên trong tràng cảnh, cũng không có cách nào thay đổi tràng cảnh?

"Nhưng loại trói buộc này nếu như chưa có tìm được nguyên lý chống đỡ nó, liền không thể cho đó là luật thép, trong khi điều tra ngoài tháp, vẫn phải duy trì cảnh giác cao độ." Ngũ Cửu rất nghiêm túc khuyên bảo.

Bạch Vụ gật gật đầu, đồng ý với sự cẩn trọng của Ngũ Cửu. Vị đội trưởng này mặc dù ăn nói không thú vị, nhưng quả thực là một người rất có trách nhiệm.



...

Không có nhiều phòng giam ở tầng -18, giống như trong đấu trường La Mã sẽ có một chiếc lồng sắt rất khác biệt, dùng để giam cầm con mãnh thú mạnh nhất.

Toàn bộ tầng -18, đều là một chiếc lồng, Lợi Á chính là mãnh thú trong lồng.

Bố cục của tầng trệt rất đơn giản, là một khoảng trống lớn, trên vách tường đều là vết cắt do Lợi Á để lại.

Bạch Vụ nhìn vào những vết cắt này, phát hiện ra nó không tương ứng với những đường màu mà hắn nhìn thấy trong tòa nhà đầu tiên, tin chắc rằng Lợi Á hẳn vẫn luôn ở nơi này mấy trăm năm...chưa từng rời đi.

Hắn chợt nghĩ ra một vấn đề không quan trọng.

Trong suốt quãng đường, Bạch Vụ chỉ ở tòa nhà thứ nhất, gặp được khu vực vệ sinh, nhưng ở tòa nhà thứ hai thì một chỗ cũng không có.

Kết hợp với hình ảnh giải phẫu của Lâm Vô Nhu vừa rồi, hắn cho ra kết luận: Ác Đọa không cần bài tiết.

Thật tiếc rằng trong kiếp trước, không có một người nào có thể tiến hóa thành cơ thể tân tiến như vậy. Bằng không thì liền có thể giải quyết tiếc nuối các nữ thần trên màn ảnh cũng đi vệ sinh như người bình thường.

Dừng lại những suy nghĩ kỳ lạ trong đầu, ánh mắt của Bạch Vụ đảo qua khắp căn phòng.

Phần lớn các ghi chú đều không có giá trị, chẳng qua Bạch Vụ vẫn đã phát hiện ra một số manh mối.

Mặc dù không có phòng giam nào trong toàn bộ tầng trệt, nhưng ở vị trí tương ứng của phòng 12 trên mỗi tầng, ghi chú rốt cục cũng đã đề cập đến đồ vật mà Bạch Vụ cảm thấy hứng thú.

[ Một gã gia hỏa cố chấp, gã là môn đồ thứ 12, cho nên một mực thiên vị con số này.]

Đây lại là một bí ẩn khác.

"Gã" hẳn là ám chỉ Lợi Á. Môn đồ tương ứng với đạo sư, đạo sư hẳn là vị lão sư Lợi Á sùng bái cuồng nhiệt kia.

Cho nên thuộc hạ của vị lão sư kia, ít nhất là có mười hai con Ác Đọa biến dị cao? Liên tưởng đến việc Lợi Á bị đưa tới bệnh viện...Bạch Vụ mơ hồ cảm giác được vị lão sư này chỉ sợ cũng đang mưu đồ sự tình cực kỳ khủng khiếp gì đó.



Giống như là Sherlock Holmes gặp Moriarty.

Bạch Vụ có hứng thú nồng đậm đối với vị lão sư này, thậm chí còn lấn át cô bé đáng thương ở toà nhà thứ tư.

Sau khi thăm dò hoàn tất toàn bộ tòa nhà thứ hai, đoàn người bắt đầu quay trở lại đường cũ.

Trong quá trình này, tất cả mọi người đều im lặng, Bạch Vụ cũng âm thầm quan sát một lúc, tin chắc rằng bọn họ cũng không phát hiện ra điều gì bất thường.

"Dựa theo câu chuyện mà Lưu Mộ đã kể trước đây, nếu giá trị trình tự thiên phú nhỏ hơn 200, tốt hơn hết là đừng nói cho ai biết..."

Chủ nhân của trình tự thiên phú 75 sau khi bị đưa lên tầng sáu cũng không có tin tức gì, mà Thao Thiết thì xếp hạng 76...

Đặc biệt là trong cơ thể mình còn có trình tự thiên phú 24...

Mặc dù tin tức mà Phổ Lôi Nhãn cung cấp rất không đứng đắn, nhưng luôn có thể tìm ra manh mối để phá cục.

Nhất là vào thời điểm máy ảnh Ký Linh, lại có thể cung cấp cho mình thời gian chuẩn xác, đây không phải là suy luận có thể làm được.

Dựa vào đôi mắt này, hắn có thể cải thiện đáng kể tỷ lệ sống sót của mình bên ngoài tháp. Tương phản, một khi trình tự thiên phú bại lộ, tất nhiên cũng sẽ đưa tới không ít phiền toái.

...

...

Ở trước lối vào hành lang trên không toà nhà thứ ba, Thương Tiểu Ất đi lên phía trước nhất, rất nghiêm túc cảm ứng một phen, y nhíu mày nói: "Toàn bộ toà nhà thứ ba...dường như cũng không có Ác Đọa."

Ngũ Cửu không có vội vã hành động, y nhìn về hướng Bạch Vụ. Bạch Vụ nhìn qua lối vào toà nhà thứ ba, suy luận trước đó đã được xác minh.

[Trong số bốn tòa nhà của bệnh viện, chỉ có tòa nhà này là chỗ của người ở, chẳng qua người đều đã chết sạch, bọn họ để lại rất nhiều ghi chép không thú vị. Nhưng ta phải nhắc nhở ngươi, cô bé đáng thương đã bắt đầu chú ý ngươi, nàng để lại một ít câu đố nhỏ ở trong toà nhà thứ ba. Ngươi đã lấy được một trình tự thiên phú, có thể lựa chọn rời đi đúng thời điểm, như vậy tối thiểu sẽ không chết, lại hoặc là...ngươi dự định tiếp tục thâm nhập sâu hơn [Đừng chọn cái này]?]

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau