Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình

Chương 5: Giết Ngược

Trước Sau
Đây là năng lực do nhân loại tiến hoá sản sinh ra? Nhưng vì sao lại là một dãy số?

Hiện tại ta còn chưa rõ khái niệm này, nhưng chỗ mấu chốt trong số các thông tin này, là người này cẩn thận đa nghi, những ghi chú này có vẻ không thể phân tích mọi thứ một cách toàn diện, nhưng vẫn có thể cung cấp một số thông tin hữu ích.

Bạch Vụ rất nhanh liền biết mình nên làm như thế nào.

Mặc dù không nắm giữ khả năng đồng cảm cùng với một số cảm xúc, nhưng Bạch Vụ cũng đã từng thử...kết bạn với người khác.

Vì thế, hắn đã từng tham gia đài radio lúc nửa đêm, kể rất nhiều câu chuyện bực bội.

Đương nhiên, những điều này không có giúp cho Bạch Vụ kết bạn được.

Bởi vì sau khi trải qua chuyện này, hắn có thể đâm vào trái tim của một người một cách chính xác hơn. Khả năng làm cho người ta uất ức và tức giận tăng lên không ít.

"Từ tiếng vọng mà nói, ta và đối phương cách hàng chục mét, nhưng đường ống uốn lượn, đối phương không có biện pháp trực tiếp tới gần ta."

Thế là hắn bắt đầu chọc tức:

"Anh bạn, ngươi nên trở về trong bụng mẹ tập đi đứng lại đi, loại tốc độ lề mà lề mề này quả thật giống như là chuột béo ngu xuẩn nuôi trong nhà, không, so với chuột còn muốn tệ hơn."

Cái gọi là chọc tức, nhất định phải có một cái điều kiện tiên quyết, ngôn ngữ tương thông. Trong nội tâm Bạch Vụ cũng không có yên lòng.

Tiếng bước chân dừng lại ước chừng một giây, liền lập tức trở nên tương đối dồn dập.

"Ngươi sẽ không thực sự cho rằng một tiểu ăn mày tầng dưới chót, có thể sống lâu như vậy ở loại địa phương này chứ? Ngươi cũng sẽ không thật sự cho rằng, đây chỉ là một lần nhiệm vụ đánh giết đơn giản? Không thể nào, không thể nào?"

Lần này bước chân ngừng trọn vẹn năm giây, sau đó tốc độ trở nên chậm lại.



Sau hai lần xác nhận đơn giản, Bạch Vụ nở nụ cười quỷ dị.

Nhục mạ, đối phương tăng nhanh bước chân, thực ra không phải là bị chọc giận, mà là có ý định nhanh chóng khóa chặt chính mình thông qua giọng nói.

Mà sau khi bị giễu cợt, liền rõ ràng là bởi vì suy nghĩ mà dừng lại, bởi vì trời sinh tính cẩn thận, trong tiềm thức sẽ tin một phần lời nói của đối phương, cho nên giảm lại tốc độ, điều này có nghĩa là ngôn ngữ của thế giới này tương thông với kiếp trước!

"Ngươi cũng tham dự cá cược? Có phải hay không? Hiện trường cá độ hiện tại nhất định là rất ồn ào, người muốn ta chết khẳng định cũng đặc biệt nhiều, cho nên ông chủ của ngươi phái ngươi tới giải quyết ta. Thế nhưng —— "

Bạch Vụ kéo dài âm cuối, tiếp tục nói:

"Làm thế nào ngươi có thể chắc chắn rằng đây không phải là một phần của kế hoạch? Một kẻ ăn mày tầng dưới chót, lẽ ra đã sớm chết ở ngoài tháp, nhưng hắn không những không chết, trái lại còn giễu cợt tất cả mọi người, đây không phải là để tạo hiệu ứng cho tiết mục? Hết thảy chẳng qua là nhiệm vụ của ông chủ mà thôi!"

"Mà lúc này đây, ông chủ của ngươi an bài kẻ đáng thương như ngươi tới giết ta, mọi người cũng đều mong chờ ngươi có thể xé xác ta. Nhưng vào thời điểm ta xem kịch bản, lại buồn cười, bởi vì ngươi sẽ không xé xác ta, mà ngươi sẽ ở lại đây vĩnh viễn."

"Mà ta thì sao, sẽ giẫm lên thi thể của ngươi, tiếp tục giễu cợt những quý tộc kia! Đến lúc đó, nhà cái sẽ mở ra một cuộc cá độ mới, nhóm khách cá cược sẽ trở nên càng thêm điên cuồng."

Lời nói táo bạo này, là Bạch Vụ thông qua tin tức vụn vặt bên trong ghi chú lúc trước, trải qua chỉnh lý hồ sơ hợp lại mà thành, bộ phận đằng sau tự nhiên là bịa ra, nhưng vẫn có tính khả thi nhất định.

Chân tướng đòi hỏi những giả định táo bạo và tang chứng vật chứng. Chỉ là thời gian cấp bách, không cho phép đi tìm tang chứng vật chứng, cho nên Bạch Vụ cũng liền đánh cược một lần.

Tiếng bước chân dừng lại. Đối phương hiển nhiên đã bị lời nói của Bạch Vụ làm cho kinh sợ. Người cẩn thận đa nghi, sẽ luôn suy nghĩ theo hướng cục diện xấu nhất.

Cục diện xấu nhất đương nhiên sẽ khiến cho người sợ hãi.

Hoảng sợ...cho dù là một chút hoảng sợ, ở trong khu vực màu xanh, cũng là trí mạng.



Bạch Vụ nhìn về phía sau.

Ghi chú thay đổi!

Ác Đọa rút ngắn cự ly cùng với mình, hiển nhiên là đã ngửi thấy tâm tình tiêu cực!

Vào lúc này Bạch Vụ liền cười to: "Kịch bản này có phải rất thú vị không? Tiếp theo mời nhắm mắt lại, vểnh tai, cẩn thận nghe thanh âm trong không khí, có nghe được tiếng bước chân của nó không? Đoán xem ta đã chuẩn bị thứ gì cho ngươi?"

Tâm tình sợ hãi thu hút Ác Đọa tới gần. Cự ly so với Ác Đọa càng lúc càng ngắn, hơn nữa tốc độ của Ác Đọa càng lúc càng nhanh.

Bởi vì sau khi nghe Bạch Vụ nói, sát thủ đến đây đánh giết Bạch Vụ, cũng cảm ứng được khí tức Ác Đọa kinh khủng.

Một khi sợ hãi bắt đầu, sẽ rất khó cưỡng chế dừng lại, nhất là khi nguy hiểm tới gần.

Bạch Vụ đứng yên lặng và kiên nhẫn chờ đợi.

Hắn không có cố gắng nhìn hình dạng của Ác Đọa là như thế nào. Nhưng hắn hi vọng dáng dấp của Ác Đọa đáng yêu một chút.

Không bao lâu, hắn nghe thấy âm thanh của thây ma cắn nuốt máu thịt và tiếng la hét của con người trong bộ phim ngày tận thế.

Mười lăm phút sau, ánh mắt tập trung vào phản hồi lấy được, Ác Đọa đã ăn uống no đủ, trở lại vị trí lúc trước.

Bạch Vụ không nhanh không chậm, lần theo mùi máu tươi, tìm được một cỗ thi thể.

Bụng bị mở ra, nội tạng bị ăn gần hết, quần áo rách bươm, bê bết máu, nhưng đồ vật trong người vẫn còn đó.

Lục lọi một phen, Bạch Vụ tìm thấy một chiếc đĩa bằng sắt đen cỡ lòng bàn tay.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau