Chương 8: Bữa Ăn Dinh Dưỡng
Trong căn phòng sáng sủa, Bạch Vụ đang ăn đồ ăn.
Các lựa chọn thực phẩm trên thế giới này đơn giản đến mức hầu như không có sự lựa chọn nào.
Trong tháp không có đủ đất để trồng trọt, thức ăn mà mọi người ăn được gọi là bữa ăn dinh dưỡng.
Ghi chú về bữa ăn dinh dưỡng là như thế này:
[Ngày thứ này được sinh ra là ngày đen tối nhất trong lịch sử nấu ăn]
Đây là chiết xuất từ một trong những loại thực vật tên là Lam Tuyến Thảo phổ biến nhất bên ngoài tháp, có thể bổ sung đầy đủ các loại chất dinh dưỡng cần thiết cho cơ thể con người.
Rất khó ăn.
Nhưng trải qua hơn 700 năm, mọi người đã dần thích nghi với nó.
Hầu hết những người ở tầng dưới chót, để tồn tại, cũng sẽ đi đến khu vực màu trắng để thu thập loại thực vật này, hoặc khai thác khoáng thạch cần thiết cho Tòa Tháp phát điện.
Đứng một bên nhìn Bạch Vụ ăn đồ ăn, còn có Tiết Từ cùng với Vân Thư.
Hai người đều là thành viên trong tổ thẩm vấn, một nam một nữ, nữ giỏi về uy hiếp, nam giỏi về lợi dụ.
Ghi chú về hai người cũng rất thú vị:
[ Nữ không thích nam nhân bên cạnh, nàng thích huynh đệ của nam nhân này.]
[ Nam thích nữ nhân này, nhưng y không biết, huynh đệ của y thích y.]
Bạch Vụ nhận thấy, trong nội dung ghi chú, sẽ cung cấp một ít bí mật mà người khác không để ý, nhưng về phần là bí mật gì, thì hoàn toàn là chuyện may rủi.
Tổ thấm vấn cũng không chỉ phụ trách thẩm vấn, ngày bình thường cũng tiếp nhận một ít vụ án điều tra của tầng dưới chót và tầng hai.
Hiện giờ hai người này, dĩ nhiên đã là fan của Bạch Vụ.
Từ quá trình thẩm vấn vừa rồi, Bạch Vụ đã hiểu đại khái về lịch sử, nhân văn, phong tục của cái thế giới này, cùng với một ít sự tình ngoài tháp trong tháp.
Đại đa số nội dung cũng không có khiến cho Bạch Vụ cảm thấy mới lạ cho lắm.
Khi hắn còn nhỏ, cha hắn luôn khuyên hắn phải có đủ trí tưởng tượng hoang đường đối với tương lai.
Đây cũng là một trong số ít những lần cha hắn...giống như là một người cha.
Vì vậy kiếp trước Bạch Vụ đã chơi rất nhiều game có thiết lập thú vị, cho nên lần này cũng chỉ là thân rơi vào kỳ cảnh mà thôi.
So với độ chân thật, hắn càng yêu lối chơi hơn.
Chẳng qua cũng có những chỗ mà Bạch Vụ cho là thú vị.
"Cho nên ngươi cho rằng, thế giới này là cổ vũ chúng ta ra ngoài tháp? Thế nhưng tỉ lệ sống sót ra ngoài tháp là rất thấp...mọi người thà đợi ở bên trong tháp." Vân Thư nói.
"Mọi người sẽ chết đói nếu họ không ra khỏi tháp, phải không? Hơn nữa chuỗi sức mạnh, Ký Linh, còn có trình tự thiên phú, đều là năng lực chỉ có thể có được khi ra khỏi tháp." Bạch Vụ chậm rãi nói.
"Chúng ta coi bên trong và bên ngoài tòa tháp là hai mặt của bàn cờ, nhân loại là quân cờ, mặc dù đi lên phía trước, sẽ có khả năng bị đối phương ăn tươi, người đánh cờ cũng biết điểm này, nhưng ý nguyện của người đánh cờ, cùng với quy tắc bàn cờ, đều là khuyến khích quân cờ đi lên phía trước."
"Mà thời gian đợi ở ngoài tháp càng lâu, chuỗi sức mạnh sẽ càng cường đại, trình tự thiên phú một khi thức tỉnh, cũng càng tiến về phía trước. Vật phẩm Ký Linh cũng như vậy, thời gian càng lâu, hiệu lực càng mạnh. Tất cả những điều này cho thấy luật chơi đang khuyến khích mọi người đi ra khỏi tháp."
Tiết Từ cùng với Vân Thư cảm thấy rất có đạo lý.
Chẳng qua hai người liếc nhau một cái, lại lắc đầu. Bọn họ vẫn là không dám ra ngoài tháp, bởi vậy mới tiến vào tổ thẩm vấn.
Bạch Vụ cũng không để ý thái độ của hai người, hắn đã bắt đầu chờ mong lần ra ngoài tháp tiếp theo.
Ra ngoài tháp có rất nhiều chỗ tốt, ví dụ như đạt được chuỗi sức mạnh.
Loại lực lượng này có thể đề thăng năng lực tác chiến cơ sở: lực lượng, thể năng, tốc độ trên phạm vi lớn….
Đề thăng đẳng cấp chuỗi sức mạnh, không phải là dựa vào khắc khổ rèn luyện, mà là ra ngoài tháp.
Thời gian đợi ở ngoài tháp càng lâu, chuỗi sức mạnh sẽ càng tăng cao. Tóm lại...ở ngoài tháp trường kỳ, liền có thể trở nên mạnh mẽ hơn.
Tính đến nay, chiến sĩ mạnh nhất trong quân đoàn điều tra - Ngũ Cửu, đã sống sót ở khu vực màu xanh lam một mình trong hai mươi bốn ngày.
Chuỗi sức mạnh đạt đến cấp tám kinh khủng, là một trong số rất ít tồn tại có thể chính diện chống lại Ác Đọa nhiễu sóng cao.
Cho dù là quân đoàn bảo vệ tự cho mình rất cao, cũng đã vươn cành ô liu vài lần, hi vọng Ngũ Cửu có thể gia nhập quân đoàn bảo vệ.
Bạch Vụ cũng đã thức tỉnh chuỗi sức mạnh, cấp một ba đoạn. Đây cũng là lý do tại sao hắn có thể dễ dàng kéo đứt còng tay, hơn nữa còn có thể nghe được thanh âm của Ác Đọa từ một khoảng cách rất xa.
Đáng nhắc tới chính là, sự tăng trưởng của chuỗi sức mạnh, chủ yếu phụ thuộc vào thời gian sống sót liên tục bên ngoài tháp.
Nói một cách đơn giản, sống sót trong ba giờ đồng hồ bên ngoài tháp liên tục, biên độ đề thăng chắc chắn cao hơn ra ngoài tháp ba lần và mỗi lần ở lại một giờ. Mà càng ở khu vực nguy hiểm, biên độ đề thăng cũng sẽ càng cao.
Bạch Vụ vẫn đang nhai thức ăn một cách nghiêm túc, hắn ghét những thứ không ngon, nhưng hắn càng ghét sự suy yếu.
Lưu Mộ đi đến.
"Ấy! Lưu Đội...sao ngài lại tới đây?"
Vân Thư Tiết Từ lập tức đứng lên. Bạch Vụ cúi đầu, vẫn cắm cúi ăn.
"Các ngươi lui ra ngoài đi, ta có mấy lời muốn nói với vị tiểu huynh đệ này."
"À, chuyện này…được rồi."
Tiết Từ cùng với Vân Thư rời đi, Lưu Mộ đĩnh đạc ngồi ở trên ghế, nhìn kỹ Bạch Vụ.
Bạch Vụ chậm rãi nhai nuốt món ăn chỉ ngon hơn cá trích đóng hộp một chút này - một bữa ăn dinh dưỡng có mùi vị đại khái như là như sầu riêng luộc, ngoài cảm giác không ngon miệng, cũng không hề cảm thấy ngán.
Hắn giống như một vật cách điện những tâm tình tiêu cực.
Các lựa chọn thực phẩm trên thế giới này đơn giản đến mức hầu như không có sự lựa chọn nào.
Trong tháp không có đủ đất để trồng trọt, thức ăn mà mọi người ăn được gọi là bữa ăn dinh dưỡng.
Ghi chú về bữa ăn dinh dưỡng là như thế này:
[Ngày thứ này được sinh ra là ngày đen tối nhất trong lịch sử nấu ăn]
Đây là chiết xuất từ một trong những loại thực vật tên là Lam Tuyến Thảo phổ biến nhất bên ngoài tháp, có thể bổ sung đầy đủ các loại chất dinh dưỡng cần thiết cho cơ thể con người.
Rất khó ăn.
Nhưng trải qua hơn 700 năm, mọi người đã dần thích nghi với nó.
Hầu hết những người ở tầng dưới chót, để tồn tại, cũng sẽ đi đến khu vực màu trắng để thu thập loại thực vật này, hoặc khai thác khoáng thạch cần thiết cho Tòa Tháp phát điện.
Đứng một bên nhìn Bạch Vụ ăn đồ ăn, còn có Tiết Từ cùng với Vân Thư.
Hai người đều là thành viên trong tổ thẩm vấn, một nam một nữ, nữ giỏi về uy hiếp, nam giỏi về lợi dụ.
Ghi chú về hai người cũng rất thú vị:
[ Nữ không thích nam nhân bên cạnh, nàng thích huynh đệ của nam nhân này.]
[ Nam thích nữ nhân này, nhưng y không biết, huynh đệ của y thích y.]
Bạch Vụ nhận thấy, trong nội dung ghi chú, sẽ cung cấp một ít bí mật mà người khác không để ý, nhưng về phần là bí mật gì, thì hoàn toàn là chuyện may rủi.
Tổ thấm vấn cũng không chỉ phụ trách thẩm vấn, ngày bình thường cũng tiếp nhận một ít vụ án điều tra của tầng dưới chót và tầng hai.
Hiện giờ hai người này, dĩ nhiên đã là fan của Bạch Vụ.
Từ quá trình thẩm vấn vừa rồi, Bạch Vụ đã hiểu đại khái về lịch sử, nhân văn, phong tục của cái thế giới này, cùng với một ít sự tình ngoài tháp trong tháp.
Đại đa số nội dung cũng không có khiến cho Bạch Vụ cảm thấy mới lạ cho lắm.
Khi hắn còn nhỏ, cha hắn luôn khuyên hắn phải có đủ trí tưởng tượng hoang đường đối với tương lai.
Đây cũng là một trong số ít những lần cha hắn...giống như là một người cha.
Vì vậy kiếp trước Bạch Vụ đã chơi rất nhiều game có thiết lập thú vị, cho nên lần này cũng chỉ là thân rơi vào kỳ cảnh mà thôi.
So với độ chân thật, hắn càng yêu lối chơi hơn.
Chẳng qua cũng có những chỗ mà Bạch Vụ cho là thú vị.
"Cho nên ngươi cho rằng, thế giới này là cổ vũ chúng ta ra ngoài tháp? Thế nhưng tỉ lệ sống sót ra ngoài tháp là rất thấp...mọi người thà đợi ở bên trong tháp." Vân Thư nói.
"Mọi người sẽ chết đói nếu họ không ra khỏi tháp, phải không? Hơn nữa chuỗi sức mạnh, Ký Linh, còn có trình tự thiên phú, đều là năng lực chỉ có thể có được khi ra khỏi tháp." Bạch Vụ chậm rãi nói.
"Chúng ta coi bên trong và bên ngoài tòa tháp là hai mặt của bàn cờ, nhân loại là quân cờ, mặc dù đi lên phía trước, sẽ có khả năng bị đối phương ăn tươi, người đánh cờ cũng biết điểm này, nhưng ý nguyện của người đánh cờ, cùng với quy tắc bàn cờ, đều là khuyến khích quân cờ đi lên phía trước."
"Mà thời gian đợi ở ngoài tháp càng lâu, chuỗi sức mạnh sẽ càng cường đại, trình tự thiên phú một khi thức tỉnh, cũng càng tiến về phía trước. Vật phẩm Ký Linh cũng như vậy, thời gian càng lâu, hiệu lực càng mạnh. Tất cả những điều này cho thấy luật chơi đang khuyến khích mọi người đi ra khỏi tháp."
Tiết Từ cùng với Vân Thư cảm thấy rất có đạo lý.
Chẳng qua hai người liếc nhau một cái, lại lắc đầu. Bọn họ vẫn là không dám ra ngoài tháp, bởi vậy mới tiến vào tổ thẩm vấn.
Bạch Vụ cũng không để ý thái độ của hai người, hắn đã bắt đầu chờ mong lần ra ngoài tháp tiếp theo.
Ra ngoài tháp có rất nhiều chỗ tốt, ví dụ như đạt được chuỗi sức mạnh.
Loại lực lượng này có thể đề thăng năng lực tác chiến cơ sở: lực lượng, thể năng, tốc độ trên phạm vi lớn….
Đề thăng đẳng cấp chuỗi sức mạnh, không phải là dựa vào khắc khổ rèn luyện, mà là ra ngoài tháp.
Thời gian đợi ở ngoài tháp càng lâu, chuỗi sức mạnh sẽ càng tăng cao. Tóm lại...ở ngoài tháp trường kỳ, liền có thể trở nên mạnh mẽ hơn.
Tính đến nay, chiến sĩ mạnh nhất trong quân đoàn điều tra - Ngũ Cửu, đã sống sót ở khu vực màu xanh lam một mình trong hai mươi bốn ngày.
Chuỗi sức mạnh đạt đến cấp tám kinh khủng, là một trong số rất ít tồn tại có thể chính diện chống lại Ác Đọa nhiễu sóng cao.
Cho dù là quân đoàn bảo vệ tự cho mình rất cao, cũng đã vươn cành ô liu vài lần, hi vọng Ngũ Cửu có thể gia nhập quân đoàn bảo vệ.
Bạch Vụ cũng đã thức tỉnh chuỗi sức mạnh, cấp một ba đoạn. Đây cũng là lý do tại sao hắn có thể dễ dàng kéo đứt còng tay, hơn nữa còn có thể nghe được thanh âm của Ác Đọa từ một khoảng cách rất xa.
Đáng nhắc tới chính là, sự tăng trưởng của chuỗi sức mạnh, chủ yếu phụ thuộc vào thời gian sống sót liên tục bên ngoài tháp.
Nói một cách đơn giản, sống sót trong ba giờ đồng hồ bên ngoài tháp liên tục, biên độ đề thăng chắc chắn cao hơn ra ngoài tháp ba lần và mỗi lần ở lại một giờ. Mà càng ở khu vực nguy hiểm, biên độ đề thăng cũng sẽ càng cao.
Bạch Vụ vẫn đang nhai thức ăn một cách nghiêm túc, hắn ghét những thứ không ngon, nhưng hắn càng ghét sự suy yếu.
Lưu Mộ đi đến.
"Ấy! Lưu Đội...sao ngài lại tới đây?"
Vân Thư Tiết Từ lập tức đứng lên. Bạch Vụ cúi đầu, vẫn cắm cúi ăn.
"Các ngươi lui ra ngoài đi, ta có mấy lời muốn nói với vị tiểu huynh đệ này."
"À, chuyện này…được rồi."
Tiết Từ cùng với Vân Thư rời đi, Lưu Mộ đĩnh đạc ngồi ở trên ghế, nhìn kỹ Bạch Vụ.
Bạch Vụ chậm rãi nhai nuốt món ăn chỉ ngon hơn cá trích đóng hộp một chút này - một bữa ăn dinh dưỡng có mùi vị đại khái như là như sầu riêng luộc, ngoài cảm giác không ngon miệng, cũng không hề cảm thấy ngán.
Hắn giống như một vật cách điện những tâm tình tiêu cực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất