Chương 19
Chương 18: Dùng thân thể để đổi lấy một ngụm nước, biến thành chó cái dâm đãng bị bọn cướp cưỡng hiếp, sau khi đại đương gia trở về thì được mang đi
editor: Máy Chủ
Nhị đương gia cùng tâm phúc nói chuyện, cảnh hiếp dâm tập thể vẫn đang tiếp tục, tiếng rên rỉ khàn khàn của Vụ Linh vang lên từng hồi. Y không nhớ mình đã bị bao nhiêu người địt, cũng không biết lồn nhỏ đã ăn bao nhiêu cặc, chỉ biết rằng lỗ lồn chứa quá nhiều tinh dịch làm bụng y phình to.
Mị dược mà toán cướp Bạch Sa sử dụng đương nhiên không phải là thứ gì thượng phẩm, tác dụng của thuốc cũng dần qua đi, nỗi đau thể xác và sự sỉ nhục tinh thần cũng dần hiện ra trong đầu.
“A…” Vụ Linh đau đớn rên rỉ, lỗ lồn tê dại ăn xong một con cặc bự, tinh dịch hòa cùng nước lồn bị con cặc địt đến phát ra tiếng ‘phụt phụt’ vang dội, khắp người y dính đầy tinh dịch, mặt mũi bị tinh dịch phun kín không thể nhìn thấy rõ, thế nên y liền nhắm mắt lại, tóc tai cũng ướt đẫm tinh dịch. Con cặc nhỏ của y đã bắn mấy lần, giờ thì nó mềm nhũn ra, không còn gì để bắn. Vụ Linh bây giờ trông vừa dâm đãng lại vừa chật vật không chịu nổi.
Cuộc vui kéo dài từ chiều đến khuya, hầu như ai cũng địt Vụ Linh hai ba lần, lỗ lồn của y sưng tấy, đám cướp này chịch y cho đã rồi bỏ đi ngay lập tức, không có ai rửa sạch cho y. Vụ Linh đã vô cùng kiệt sức, y không còn sức để quan tâm xem cơ thể mình có bẩn hay không. Mặc dù sợ bọn họ giết mình, nhưng y đã không chống đỡ nổi nữa cứ thế chìm vào giấc ngủ sâu mà vẫn bị trói vào ván gỗ.
Vụ Linh bị đánh thức bởi cơn khát vì bị trói trong mật thất, y không biết bây giờ là mấy giờ, cũng không thể biết mình đã ngủ bao lâu, chỉ cảm thấy cổ họng rất khát. Từ khi bị bắt cóc, y không hề uống một ngụm nước nào, lại bị hiếp dâm tập thể cả một buổi chiều đến tối khuya, cổ họng y bị rót đầy tinh dịch, giờ nó khô cứng lại khiến người khó chịu. Cũng may cái lồn của hoàng tộc có thể hấp thu tinh dịch, y hiện tại vẫn có chút sức lực, nhưng lại không thể tránh thoát khỏi dây thừng.
Vụ Linh từ nhỏ đã ở trong cung, chưa từng có người nào dám đối với y tàn nhẫn như vậy, cho dù là trước kia làm tình luân phiên với các đại thần cũng chỉ là tình thú, đâu giống như vừa rồi, Vụ Linh cảm thấy mình hoàn toàn không phải hoàng đế, y giống như một nô lệ tình dục dâm đãng đê tiện nhất, bị bọn họ tuỳ ý sử dụng.
Nơi bị quất roi vẫn còn nóng rát và đau đớn, lồn non thì sưng tấy, cọ xát một chút cũng khiến y đổ mồ hôi. Nhưng nếu có thể nghỉ ngơi thêm vài tiếng nữa thì sẽ bớt sưng tấy, vì hoàng thất có khả năng hồi phục rất mạnh. Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên Vụ Linh cảm thấy bi ai đối với cơ thể của mình.
Vụ Linh càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi và uỷ khuất, nước mắt y không kìm được mà rơi xuống. Y thực sự hy vọng rằng Hạ Quân sẽ xuất hiện bên cạnh y ngay lập tức sau đó cứu y ra khỏi nơi này.
Cánh cửa mật thất đột nhiên vang lên tiếng cọt kẹt, trong lòng Vụ Linh cả kinh, y quay đầu nhìn về phía cửa.
Một người đàn ông để râu quai nón bưng bát nước vào, thấy Vụ Linh đã tỉnh, liền bước tới nói: “Ôi, ngươi tỉnh rồi à, ngươi bị địt lâu như vậy chắc cũng chưa ăn gì nhỉ. Ngươi khát chưa? Có muốn uống nước không?”
Bát nước trên tay gã nhìn trong veo sạch sẽ, trong mắt Vụ Linh lộ ra khát vọng, không kìm được nuốt xuống nước miếng, cổ họng khô khốc khiến y đau đớn. Nhưng y không nói gì, y không biết người đàn ông này lại đưa ra cái chủ ý gì.
“Biết là ngươi muốn uống… Chúng ta thỏa thuận thế này đi… Vừa rồi có quá nhiều người, lão tử còn chưa đụ ngươi đủ, bát nước này cho ngươi uống, ngươi chỉ cần cầu xin lão tử đụ ngươi một cái.”
Vụ Linh cắn chặt răng, nhất thời có chút do dự.
“Thử nghĩ mà xem, ta có thể trực tiếp đụ chết ngươi, tại sao lại phải cho ngươi uống nước? Ta là người tốt… chỉ cần con chó cái dâm đãng ngươi cầu xin chủ nhân ta đụ ngươi, bát nước này cho ngươi uống. Ngươi cũng biết ở sa mạc này không có nước sẽ sống không nổi nhỉ?” Gã cười cười đổ bớt nước trong bát đi.
Vụ Linh biết gã không phải cái thứ gì tốt đẹp, gã đem nước tới chủ yếu là để làm nhục mình, nhưng lời nói của gã cũng cảnh tỉnh Vụ Linh, hiện tại đối với y ưu tiên hàng đầu chính là sống sót ở trong băng đạo tặc này, cho dù y có phải nịnh bợ, giả vờ như mình đã thực sự biến thành một con chó cái phục vụ tình dục cho bọn họ cũng được, thì ít nhất y cũng phải sống sót… Bằng không, cho dù Hạ Quân có tìm được nơi này thì cũng chỉ có thể mang về cái xác của y thôi.
“Không… đừng mà…” Vụ Linh phát ra thanh âm yếu ớt khàn khàn, ngăn cản gã tiếp tục đổ nước đi.
“Hửm? Vậy ngươi chắc là biết phải làm gì rồi nhỉ?”
Vụ Linh ngập ngừng, gương mặt đỏ bừng mở miệng nói: “… Chủ nhân… xin ngài địt… địt con chó cái dâm đãng…”
“Địt chỗ nào của chó cái dâm đãng, hửm?”
“Ô… Địt chó cái dâm đãng… lỗ lồn… lồn dâm của có cái muốn được ăn con cặc bự… Chủ nhân… làm ơn… chó cái muốn được uống nước…” Vụ Linh nói gần như muốn khóc ra.
“Được rồi, miễn cưỡng địt ngươi vậy.” Người đàn ông mỉm cười, đặt cái bát bên cạnh đầu của Vụ Linh, tiến đến phía dưới lỗ lồn của Vụ Linh vạch hai môi lồn ra xem xét, sau đó đưa tay vào móc ngoáy một ít tinh dịch ra, nói: “Cái lồn dâm này của ngươi đã ăn bao nhiêu tinh dịch đàn ông rồi? Chắc là bị mấy con cặc lớn của địt lỏng rồi đi? Lão tử đéo thèm, lỗ đít của ngươi chưa thằng nào địt qua, lão tử muốn địt lỗ đít của ngươi.” Gã nói rồi cởi trói cho đôi chân của Vụ Linh, vác hai chân thon dài trắng nõn đầy vệt đỏ do dây thừng siết chặt lên vai gã, để lỗ đít bại lộ trong tầm mắt.
Vụ Linh không có tâm trạng quan tâm đến gã, khó khăn ngẩng đầu lên, dùng lưỡi liếm sạch nước ngọt trong bát như một con chó. Lần đầu tiên y cảm thấy nước uống ngon như vậy.
Gã đàn ông vội vàng lấy con cặc ra, nhổ lên đầu cặc hai ngụm nước miếng, rồi nhắm ngay lỗ đít tinh xảo hồng nộn của Vụ Linh địt vào.
“A a…!” Lỗ đít đột nhiên bị địt vào, đau đến nỗi suýt chút nữa Vụ Linh bị sặc, y bắt đầu vội vàng, y biết người này một khi đã bắt đầu địt y chắc chắn nước sẽ bị văng ra ngoài, nên y cố gắng uống càng nhiều nước càng tốt.
“Hahahahaha, nhìn người uống nước vội vàng như vậy, trông thật giống con chó chúng ta nuôi.” Người đàn ông chế nhạo, sau đó thẳng lưng dùng sức nắc eo.
“A a… A… Ưm… A a… A…” Gã địt vào rồi rút ra cực kì thô bạo, bàn gỗ kế bên cũng kẽo kẹt vang lên, bầu vú cùng với con cặc nhỏ của Vụ Linh bị địt đến nảy lên nảy xuống, mặc kệ phía trước bị địt bao nhiêu lần, các điểm mẫn cảm chỉ cần bị kích thích, thân thể liền nhanh chóng sinh phản ứng. Lỗ đít chậm rãi phân bố dâm thuỷ, tưới lên con cặc cùng với thành ruột làm chất bôi trơn, giảm bớt sự đau đớn của Vụ Linh. Nhưng Vụ Linh biết rằng cơ thể y vào lúc này không đứng cùng một phía với y, nó làm giảm bớt cơn đau của y bây giờ, chỉ để đắm mình trong dục vọng sắp đến.
Quả nhiên như Vụ Linh đoán trước, động tác đưa đẩy mạnh bạo kéo theo cả cái bàn cùng y lay động, nước trong bát cũng bị chấn động mà văng ra ngoài, cuối cùng cái bát cũng rơi vỡ tan tành. May mắn thay, trước đó Vụ Linh đã uống gần hết, cổ họng không còn đau nữa.
“Chó cái này, uống nước xong rồi chắc là có sức để chủ nhân địt lỗ đít nhỏ dâm đãng này rồi chứ? Còn không mau kẹp chặt một chút, làm chủ nhân ta sảng khoái!” Nam nhân dùng sức nhéo núm vú của Vụ Linh, nhéo đến bầu vú đều sưng đỏ. Vụ Linh chỉ có thể nghiến chặt răng, miễn cưỡng kẹp chặt lỗ đít của mình nói: “Ưm a… Đĩ chó cái kẹp chặt lỗ đít… A a… Chủ nhân… Không biết… A… Không biết chủ nhân địt có sướng không… A a…”
“Không tồi, gọi giường rất êm tai, gọi thêm mấy lần nữa để lão tử nghe lại. Nếu nghe thoải mái lão tử có khi sẽ bí mật thả ngươi ra ngoài.” Con cặc của nam nhân bị vách ruột gắt gao quấn chặt, bên trong mị thịt còn mút liếm, con cặc ra ra vào vào, rất không thoải mái.
Vụ Linh nghe gã nói như vậy, đột nhiên dấy lên hy vọng, y tưởng tượng đó là Hạ Quân hoặc Chương Ánh Tuyết đang địt lỗ đít của mình, bắt đầu ra sức gọi giường: “Ưm a… Con cặc bự của chủ nhân… A a… địt, a, địt lỗ đít của chó cái dâm đãng thật sướng… A a a… Ưm… quá to… A a…”
Lỗ đít của Vụ Linh vừa nóng vừa khít, thỉnh thoảng lại có dâm thủy tưới lên trên đầu cặc, con cặc ở bên trong đâm chọc phát ra âm thanh “phụt, phụt” dâm mĩ, người đàn ông râu quai nón sướng đến đỏ mặt tía tai, thô bạo dùng một tay tát qua lại cặp vú Vụ Linh, chửi rủa: “Đồ đê tiện! Đĩ khốn khiếp! Con cặc to ăn ngon không! Lão tử địt ngươi đến kêu cha gọi mẹ, trở thành thứ giẻ rách không thể rời xa con cặc đàn ông! Lỗ đít dâm mút thật chặt, một lúc nữa địt cho ngươi lỏng lẻo, để sau này bốn năm con cặc vẫn đút vào!”
“Ô… a a a… từ từ… Ưm… Chậm lại… A a… Chó cái chịu không nổi… A a… Chủ nhân nhanh quá… Ưm… a ô… ” Vụ Linh khóc lên. Động tác của gã như đóng cọc, vừa nhanh vừa mãnh liệt, điểm mẫn cảm bị địt đều sưng lên, nhưng càng địt càng sưng tấy, càng mẫn cảm. Vụ Linh lập tức không chịu nổi, khóc lóc cầu xin tha.
Đạo tặc có thể lực tốt, cố tình ôm eo Vụ Linh khiến y đâm mạnh vào người, thậm chí còn ép một phần tinh hoàn của gã vào.
“Lỗ đít dâm này của ngươi thật tham lam, còn muốn ăn trứng của lão tử?” Nam nhân nhướng mày cười nói. Bọn họ lớn lên trong nghèo khó, đương nhiên rất coi thường những quý tộc như Vụ Linh. Bây giờ Vụ Linh rơi vào tay bọn họ, tất nhiên phải chế nhạo, trào phúng y cho đã.
Vụ Linh bị địt đến bủn rủn không chịu nổi, cặp đùi cũng run lên bần bật, tiếng gọi giường từ lâu đã không phải diễn kịch nữa, y thực sự là bị địt đến chịu không nổi.
“Ưm a a… Chủ nhân… Ha a… Địt hỏng lỗ đít của chó cái rồi… A a… Chó cái quá nứng… A a a… A, a, a, a, a… Chủ nhân… A a a… Không được… A… Chậm một chút… Ô ô…” Lỗ đít bị cưỡng hiếp thô bạo, khoái cảm từng đợt từng đợt đánh úp. Cơ thể của Vụ Linh đang rung lên như thể bị chích điện.
“Ngươi là chó cái ti tiện của lão tử, không phải hoàng tộc, biết chưa? Nhìn dáng vẻ dâm đãng của ngươi, vừa có lồn của đàn bà vừa có cặc của đàn ông, đúng là đồ biến thái! Ngươi chỉ đáng bị đụ, tốt nhất là đụ hỏng cái lỗ đít dâm đãng này! Vừa dâm đãng vừa bẩn thỉu! Bị ai đó đụ một chút liền cảm thấy sung sướng đến ‘không muốn, không muốn’. Nhìn là biết đã ăn không ít tinh dịch đàn ông! Ngươi chính là con đĩ dâm đãng không thể sống thiếu cặc đàn ông!” Gã vừa mắng vừa hung hăng đâm chọc lỗ đít Vụ Linh, đầu cặc to lớn khai phá vách ruột, khi rút ra thì kéo theo mị thịt đỏ tươi, giống như là bị địt chín.
Vụ Linh không thích nghe những lời như vậy, nhưng không biết tại sao, càng nghe, cơ thể y càng nứng lên. Y hét chói tai, như thể đang phát tiết, tiếng rên rỉ của y bị động tác đâm chọc làm đứt quãng.
“Ha a… A a a…! Muốn chết… A a… Phải bị địt đến chết… Ô… Cặc bự muốn địt chết chó cái… A a a… Ta là chó cái vừa dâm đãng vừa dơ bẩn… Ô… Thích cặc bự của chủ nhân… A a… Chó cái ăn thật nhiều con cặc… A a… Tinh dịch cũng nuốt vào rất nhiều… Ưm a… Cho nên không hề đói bụng… A a a…! Tinh dịch ăn thật ngon… A a… Ư ư… Chủ nhân… A… Chó cái không thể sống thiếu con cặc… A a…”
Thành ruột bị địt đến tê dại vô cùng, lồn nhỏ cũng không nhịn được mấp máy theo nhịp nắc, tinh dịch bên trong liền chảy ra, dính đầy bên ngoài mép lồn, trông đẹp đẽ dị thường.
Nam nhân liếc y một cái nói: “Thật là dâm đãng, lỗ đít còn chưa được ăn tinh dịch đúng không?! Lão tử đút ngươi ăn no!”
Gã hung hăng địt mạnh lỗ đít, Vụ Linh rốt cuộc không chịu được nữa, ruột mất tự chủ mà kẹp chặt thả lỏng, nam nhân nhất thời bất cẩn, tinh dịch bị vách ruột ép bắn ra.
“Mẹ nó con đĩ chết tiệt! Muốn uống tinh dịch đến vậy sao!” Gã đàn ông tức giận tuốt tuốt con cặc của mình, chờ nó cứng lại, rồi không thương tiếc địt vào lỗ đít vẫn đang mở rộng như một cái hố đen.
“A a a a…! Chủ nhân… A a…” Vụ Linh khóc thét, thịt ruột kiều nộn bị con cặc một lần nữa tiến công, vẫn còn đang trong cơn cao trào khiến Vụ Linh hoàn toàn không chịu nổi, phát ra tiếng la hét.
Nam nhân cuối cùng địt lỗ đít y ba lần, bắn đến lỗ đít dính đầy tinh dịch, mới mãn nguyện mặc quần vào chuẩn bị chạy lấy người.
Vụ Linh vội vàng ngăn gã lại: “Ngươi… ngươi nói nếu ta rên dễ nghe sẽ thả ta ra mà?!”
“Chó chính là chó, làm sao có thể thông minh được? Ta nói vậy mà ngươi cũng tin? Ta vẫn còn các huynh đệ chưa địt ngươi đâu, bọn họ cũng muốn sảng khoái!” Người đàn ông cười ha ha, dùng ngón trỏ tay phải chọc xuyên qua vòng tròn của ngón trỏ cùng ngón cái tay trái, nhìn về phía Vụ Linh, đâm thọc vài cái mới sảng khoái rời đi. ()
Vụ Linh rơi từ trời cao hy vọng xuống đáy vực của tuyệt vọng, nước mắt lặng lẽ chảy ra. Trong đầu toàn những lời mắng chửi của gã đàn ông, y thực sự là một con đĩ không thể sống thiếu con cặc của đàn ông sao? Mỗi ngày bị đàn ông chịch, Hạ Quân với Chương Ánh Tuyết sẽ nghĩ thế nào về y đây? Có phải cũng giống như thế này, ngoài mặt thì tỏ ra thân mật, nhưng trong lòng lại cảm thấy y là một con chó cái dâm đãng thấp kém suốt ngày chỉ muốn cặc đàn ông?
Y không dám nghĩ tiếp nữa, y sợ Hạ Quân với Chương Ánh Tuyết cũng nghĩ như vậy.
Đây là một cơn ác mộng, đây là một cơn ác mộng, đây là một cơn ác mộng, đây là một cơn ác mộng, đây là một cơn ác mộng… Vụ Linh cả người run lên, ép bản thân đừng suy nghĩ nữa, cuối cùng nhắm mắt lại chuẩn bị thiếp đi. Y đã quá mệt mỏi, thể lực suy kiệt nghiêm trọng, cả lỗ lồn và lỗ đít đều sưng tấy, may mắn là tất cả bọn họ đều mặc định y là đàn ông, còn lỗ lồn chỉ là một cơ quan phụ, không hề nghĩ y có đến hai cơ quan hoàn chỉnh, cho nên không ai địt vào tử cung của y hết. Có lẽ đó là giới hạn cuối cùng của y. Chỉ cần không có ai địt vào tử cung của y, y có thể tự an ủi chính mình, bản thân còn có nơi sạch sẽ là vẫn chưa bị người làm bẩn.
Vụ Linh lần này ngủ rất say, thậm chí còn mơ thấy Hạ Quân đến cứu mình. Vụ Linh nhìn gương mặt cương nghị của Hạ Quân, không khỏi lộ ra vẻ dịu dàng.
“Đại đương gia, ngài xem…” Đột nhiên có người nói. Giọng nói này kéo Vụ Linh đang mơ mơ màng màng trở về thực tại. Y nhìn người trước mặt, làm gì có Hạ Quân, rõ ràng là một khuôn mặt mà y không quen biết. Nhưng màu tóc kỳ quái màu đen pha lẫn bạc của gã rất bắt mắt.
Người nọ thấy y tỉnh lại, liền quay lưng về phía y, không biết suy nghĩ cái gì, chán ghét nói: “Các ngươi chịch y đến bẩn thỉu như vậy, còn muốn kéo ta xuống nước.”
“Ấy ấy đại đương gia, nào có kéo ngài xuống nước… Ngài xem người lưỡng tính thật sự hiếm thấy, đây không phải là để cho ngài tự mình hưởng thụ sao!” Một người khác cười nói.
“Hừ… các ngươi đụng đâu cũng gây phiền phức, nhưng mà Tạp Thuỵ ta nếu sợ phiền phức thì hôm nay đã không đứng ở chỗ này.” Gã quay đầu nhìn Vụ Linh một cái lạnh lùng, nói: “Mang đến phòng ta. Ta không thích chia sẻ nô lệ tình dục với những người khác. Trước đây bị các ngươi chịch liền bỏ qua, sau này là của một mình ta, biết chưa?”
“Vâng, vâng! Ngài là thủ lĩnh, ngài định đoạt.” Người nọ cười nịnh nọt, cùng những người khác cởi dây thừng trên tay Vụ Linh ra rồi bế y đến phòng của Tạp Thuỵ.
Vụ Linh không biết gã tính toán cái gì, nhưng gã nói sẽ không để người khác chịch mình. Như vậy cũng rất tốt rồi, mỗi lần bị cưỡng hiếp tập thể, y ngay cả sức lực tránh né cũng không có. Nếu y bị cái người gọi là đại đương gia này cưỡng hiếp, có lẽ y vẫn còn cơ hội.
editor: Máy Chủ
Nhị đương gia cùng tâm phúc nói chuyện, cảnh hiếp dâm tập thể vẫn đang tiếp tục, tiếng rên rỉ khàn khàn của Vụ Linh vang lên từng hồi. Y không nhớ mình đã bị bao nhiêu người địt, cũng không biết lồn nhỏ đã ăn bao nhiêu cặc, chỉ biết rằng lỗ lồn chứa quá nhiều tinh dịch làm bụng y phình to.
Mị dược mà toán cướp Bạch Sa sử dụng đương nhiên không phải là thứ gì thượng phẩm, tác dụng của thuốc cũng dần qua đi, nỗi đau thể xác và sự sỉ nhục tinh thần cũng dần hiện ra trong đầu.
“A…” Vụ Linh đau đớn rên rỉ, lỗ lồn tê dại ăn xong một con cặc bự, tinh dịch hòa cùng nước lồn bị con cặc địt đến phát ra tiếng ‘phụt phụt’ vang dội, khắp người y dính đầy tinh dịch, mặt mũi bị tinh dịch phun kín không thể nhìn thấy rõ, thế nên y liền nhắm mắt lại, tóc tai cũng ướt đẫm tinh dịch. Con cặc nhỏ của y đã bắn mấy lần, giờ thì nó mềm nhũn ra, không còn gì để bắn. Vụ Linh bây giờ trông vừa dâm đãng lại vừa chật vật không chịu nổi.
Cuộc vui kéo dài từ chiều đến khuya, hầu như ai cũng địt Vụ Linh hai ba lần, lỗ lồn của y sưng tấy, đám cướp này chịch y cho đã rồi bỏ đi ngay lập tức, không có ai rửa sạch cho y. Vụ Linh đã vô cùng kiệt sức, y không còn sức để quan tâm xem cơ thể mình có bẩn hay không. Mặc dù sợ bọn họ giết mình, nhưng y đã không chống đỡ nổi nữa cứ thế chìm vào giấc ngủ sâu mà vẫn bị trói vào ván gỗ.
Vụ Linh bị đánh thức bởi cơn khát vì bị trói trong mật thất, y không biết bây giờ là mấy giờ, cũng không thể biết mình đã ngủ bao lâu, chỉ cảm thấy cổ họng rất khát. Từ khi bị bắt cóc, y không hề uống một ngụm nước nào, lại bị hiếp dâm tập thể cả một buổi chiều đến tối khuya, cổ họng y bị rót đầy tinh dịch, giờ nó khô cứng lại khiến người khó chịu. Cũng may cái lồn của hoàng tộc có thể hấp thu tinh dịch, y hiện tại vẫn có chút sức lực, nhưng lại không thể tránh thoát khỏi dây thừng.
Vụ Linh từ nhỏ đã ở trong cung, chưa từng có người nào dám đối với y tàn nhẫn như vậy, cho dù là trước kia làm tình luân phiên với các đại thần cũng chỉ là tình thú, đâu giống như vừa rồi, Vụ Linh cảm thấy mình hoàn toàn không phải hoàng đế, y giống như một nô lệ tình dục dâm đãng đê tiện nhất, bị bọn họ tuỳ ý sử dụng.
Nơi bị quất roi vẫn còn nóng rát và đau đớn, lồn non thì sưng tấy, cọ xát một chút cũng khiến y đổ mồ hôi. Nhưng nếu có thể nghỉ ngơi thêm vài tiếng nữa thì sẽ bớt sưng tấy, vì hoàng thất có khả năng hồi phục rất mạnh. Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên Vụ Linh cảm thấy bi ai đối với cơ thể của mình.
Vụ Linh càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi và uỷ khuất, nước mắt y không kìm được mà rơi xuống. Y thực sự hy vọng rằng Hạ Quân sẽ xuất hiện bên cạnh y ngay lập tức sau đó cứu y ra khỏi nơi này.
Cánh cửa mật thất đột nhiên vang lên tiếng cọt kẹt, trong lòng Vụ Linh cả kinh, y quay đầu nhìn về phía cửa.
Một người đàn ông để râu quai nón bưng bát nước vào, thấy Vụ Linh đã tỉnh, liền bước tới nói: “Ôi, ngươi tỉnh rồi à, ngươi bị địt lâu như vậy chắc cũng chưa ăn gì nhỉ. Ngươi khát chưa? Có muốn uống nước không?”
Bát nước trên tay gã nhìn trong veo sạch sẽ, trong mắt Vụ Linh lộ ra khát vọng, không kìm được nuốt xuống nước miếng, cổ họng khô khốc khiến y đau đớn. Nhưng y không nói gì, y không biết người đàn ông này lại đưa ra cái chủ ý gì.
“Biết là ngươi muốn uống… Chúng ta thỏa thuận thế này đi… Vừa rồi có quá nhiều người, lão tử còn chưa đụ ngươi đủ, bát nước này cho ngươi uống, ngươi chỉ cần cầu xin lão tử đụ ngươi một cái.”
Vụ Linh cắn chặt răng, nhất thời có chút do dự.
“Thử nghĩ mà xem, ta có thể trực tiếp đụ chết ngươi, tại sao lại phải cho ngươi uống nước? Ta là người tốt… chỉ cần con chó cái dâm đãng ngươi cầu xin chủ nhân ta đụ ngươi, bát nước này cho ngươi uống. Ngươi cũng biết ở sa mạc này không có nước sẽ sống không nổi nhỉ?” Gã cười cười đổ bớt nước trong bát đi.
Vụ Linh biết gã không phải cái thứ gì tốt đẹp, gã đem nước tới chủ yếu là để làm nhục mình, nhưng lời nói của gã cũng cảnh tỉnh Vụ Linh, hiện tại đối với y ưu tiên hàng đầu chính là sống sót ở trong băng đạo tặc này, cho dù y có phải nịnh bợ, giả vờ như mình đã thực sự biến thành một con chó cái phục vụ tình dục cho bọn họ cũng được, thì ít nhất y cũng phải sống sót… Bằng không, cho dù Hạ Quân có tìm được nơi này thì cũng chỉ có thể mang về cái xác của y thôi.
“Không… đừng mà…” Vụ Linh phát ra thanh âm yếu ớt khàn khàn, ngăn cản gã tiếp tục đổ nước đi.
“Hửm? Vậy ngươi chắc là biết phải làm gì rồi nhỉ?”
Vụ Linh ngập ngừng, gương mặt đỏ bừng mở miệng nói: “… Chủ nhân… xin ngài địt… địt con chó cái dâm đãng…”
“Địt chỗ nào của chó cái dâm đãng, hửm?”
“Ô… Địt chó cái dâm đãng… lỗ lồn… lồn dâm của có cái muốn được ăn con cặc bự… Chủ nhân… làm ơn… chó cái muốn được uống nước…” Vụ Linh nói gần như muốn khóc ra.
“Được rồi, miễn cưỡng địt ngươi vậy.” Người đàn ông mỉm cười, đặt cái bát bên cạnh đầu của Vụ Linh, tiến đến phía dưới lỗ lồn của Vụ Linh vạch hai môi lồn ra xem xét, sau đó đưa tay vào móc ngoáy một ít tinh dịch ra, nói: “Cái lồn dâm này của ngươi đã ăn bao nhiêu tinh dịch đàn ông rồi? Chắc là bị mấy con cặc lớn của địt lỏng rồi đi? Lão tử đéo thèm, lỗ đít của ngươi chưa thằng nào địt qua, lão tử muốn địt lỗ đít của ngươi.” Gã nói rồi cởi trói cho đôi chân của Vụ Linh, vác hai chân thon dài trắng nõn đầy vệt đỏ do dây thừng siết chặt lên vai gã, để lỗ đít bại lộ trong tầm mắt.
Vụ Linh không có tâm trạng quan tâm đến gã, khó khăn ngẩng đầu lên, dùng lưỡi liếm sạch nước ngọt trong bát như một con chó. Lần đầu tiên y cảm thấy nước uống ngon như vậy.
Gã đàn ông vội vàng lấy con cặc ra, nhổ lên đầu cặc hai ngụm nước miếng, rồi nhắm ngay lỗ đít tinh xảo hồng nộn của Vụ Linh địt vào.
“A a…!” Lỗ đít đột nhiên bị địt vào, đau đến nỗi suýt chút nữa Vụ Linh bị sặc, y bắt đầu vội vàng, y biết người này một khi đã bắt đầu địt y chắc chắn nước sẽ bị văng ra ngoài, nên y cố gắng uống càng nhiều nước càng tốt.
“Hahahahaha, nhìn người uống nước vội vàng như vậy, trông thật giống con chó chúng ta nuôi.” Người đàn ông chế nhạo, sau đó thẳng lưng dùng sức nắc eo.
“A a… A… Ưm… A a… A…” Gã địt vào rồi rút ra cực kì thô bạo, bàn gỗ kế bên cũng kẽo kẹt vang lên, bầu vú cùng với con cặc nhỏ của Vụ Linh bị địt đến nảy lên nảy xuống, mặc kệ phía trước bị địt bao nhiêu lần, các điểm mẫn cảm chỉ cần bị kích thích, thân thể liền nhanh chóng sinh phản ứng. Lỗ đít chậm rãi phân bố dâm thuỷ, tưới lên con cặc cùng với thành ruột làm chất bôi trơn, giảm bớt sự đau đớn của Vụ Linh. Nhưng Vụ Linh biết rằng cơ thể y vào lúc này không đứng cùng một phía với y, nó làm giảm bớt cơn đau của y bây giờ, chỉ để đắm mình trong dục vọng sắp đến.
Quả nhiên như Vụ Linh đoán trước, động tác đưa đẩy mạnh bạo kéo theo cả cái bàn cùng y lay động, nước trong bát cũng bị chấn động mà văng ra ngoài, cuối cùng cái bát cũng rơi vỡ tan tành. May mắn thay, trước đó Vụ Linh đã uống gần hết, cổ họng không còn đau nữa.
“Chó cái này, uống nước xong rồi chắc là có sức để chủ nhân địt lỗ đít nhỏ dâm đãng này rồi chứ? Còn không mau kẹp chặt một chút, làm chủ nhân ta sảng khoái!” Nam nhân dùng sức nhéo núm vú của Vụ Linh, nhéo đến bầu vú đều sưng đỏ. Vụ Linh chỉ có thể nghiến chặt răng, miễn cưỡng kẹp chặt lỗ đít của mình nói: “Ưm a… Đĩ chó cái kẹp chặt lỗ đít… A a… Chủ nhân… Không biết… A… Không biết chủ nhân địt có sướng không… A a…”
“Không tồi, gọi giường rất êm tai, gọi thêm mấy lần nữa để lão tử nghe lại. Nếu nghe thoải mái lão tử có khi sẽ bí mật thả ngươi ra ngoài.” Con cặc của nam nhân bị vách ruột gắt gao quấn chặt, bên trong mị thịt còn mút liếm, con cặc ra ra vào vào, rất không thoải mái.
Vụ Linh nghe gã nói như vậy, đột nhiên dấy lên hy vọng, y tưởng tượng đó là Hạ Quân hoặc Chương Ánh Tuyết đang địt lỗ đít của mình, bắt đầu ra sức gọi giường: “Ưm a… Con cặc bự của chủ nhân… A a… địt, a, địt lỗ đít của chó cái dâm đãng thật sướng… A a a… Ưm… quá to… A a…”
Lỗ đít của Vụ Linh vừa nóng vừa khít, thỉnh thoảng lại có dâm thủy tưới lên trên đầu cặc, con cặc ở bên trong đâm chọc phát ra âm thanh “phụt, phụt” dâm mĩ, người đàn ông râu quai nón sướng đến đỏ mặt tía tai, thô bạo dùng một tay tát qua lại cặp vú Vụ Linh, chửi rủa: “Đồ đê tiện! Đĩ khốn khiếp! Con cặc to ăn ngon không! Lão tử địt ngươi đến kêu cha gọi mẹ, trở thành thứ giẻ rách không thể rời xa con cặc đàn ông! Lỗ đít dâm mút thật chặt, một lúc nữa địt cho ngươi lỏng lẻo, để sau này bốn năm con cặc vẫn đút vào!”
“Ô… a a a… từ từ… Ưm… Chậm lại… A a… Chó cái chịu không nổi… A a… Chủ nhân nhanh quá… Ưm… a ô… ” Vụ Linh khóc lên. Động tác của gã như đóng cọc, vừa nhanh vừa mãnh liệt, điểm mẫn cảm bị địt đều sưng lên, nhưng càng địt càng sưng tấy, càng mẫn cảm. Vụ Linh lập tức không chịu nổi, khóc lóc cầu xin tha.
Đạo tặc có thể lực tốt, cố tình ôm eo Vụ Linh khiến y đâm mạnh vào người, thậm chí còn ép một phần tinh hoàn của gã vào.
“Lỗ đít dâm này của ngươi thật tham lam, còn muốn ăn trứng của lão tử?” Nam nhân nhướng mày cười nói. Bọn họ lớn lên trong nghèo khó, đương nhiên rất coi thường những quý tộc như Vụ Linh. Bây giờ Vụ Linh rơi vào tay bọn họ, tất nhiên phải chế nhạo, trào phúng y cho đã.
Vụ Linh bị địt đến bủn rủn không chịu nổi, cặp đùi cũng run lên bần bật, tiếng gọi giường từ lâu đã không phải diễn kịch nữa, y thực sự là bị địt đến chịu không nổi.
“Ưm a a… Chủ nhân… Ha a… Địt hỏng lỗ đít của chó cái rồi… A a… Chó cái quá nứng… A a a… A, a, a, a, a… Chủ nhân… A a a… Không được… A… Chậm một chút… Ô ô…” Lỗ đít bị cưỡng hiếp thô bạo, khoái cảm từng đợt từng đợt đánh úp. Cơ thể của Vụ Linh đang rung lên như thể bị chích điện.
“Ngươi là chó cái ti tiện của lão tử, không phải hoàng tộc, biết chưa? Nhìn dáng vẻ dâm đãng của ngươi, vừa có lồn của đàn bà vừa có cặc của đàn ông, đúng là đồ biến thái! Ngươi chỉ đáng bị đụ, tốt nhất là đụ hỏng cái lỗ đít dâm đãng này! Vừa dâm đãng vừa bẩn thỉu! Bị ai đó đụ một chút liền cảm thấy sung sướng đến ‘không muốn, không muốn’. Nhìn là biết đã ăn không ít tinh dịch đàn ông! Ngươi chính là con đĩ dâm đãng không thể sống thiếu cặc đàn ông!” Gã vừa mắng vừa hung hăng đâm chọc lỗ đít Vụ Linh, đầu cặc to lớn khai phá vách ruột, khi rút ra thì kéo theo mị thịt đỏ tươi, giống như là bị địt chín.
Vụ Linh không thích nghe những lời như vậy, nhưng không biết tại sao, càng nghe, cơ thể y càng nứng lên. Y hét chói tai, như thể đang phát tiết, tiếng rên rỉ của y bị động tác đâm chọc làm đứt quãng.
“Ha a… A a a…! Muốn chết… A a… Phải bị địt đến chết… Ô… Cặc bự muốn địt chết chó cái… A a a… Ta là chó cái vừa dâm đãng vừa dơ bẩn… Ô… Thích cặc bự của chủ nhân… A a… Chó cái ăn thật nhiều con cặc… A a… Tinh dịch cũng nuốt vào rất nhiều… Ưm a… Cho nên không hề đói bụng… A a a…! Tinh dịch ăn thật ngon… A a… Ư ư… Chủ nhân… A… Chó cái không thể sống thiếu con cặc… A a…”
Thành ruột bị địt đến tê dại vô cùng, lồn nhỏ cũng không nhịn được mấp máy theo nhịp nắc, tinh dịch bên trong liền chảy ra, dính đầy bên ngoài mép lồn, trông đẹp đẽ dị thường.
Nam nhân liếc y một cái nói: “Thật là dâm đãng, lỗ đít còn chưa được ăn tinh dịch đúng không?! Lão tử đút ngươi ăn no!”
Gã hung hăng địt mạnh lỗ đít, Vụ Linh rốt cuộc không chịu được nữa, ruột mất tự chủ mà kẹp chặt thả lỏng, nam nhân nhất thời bất cẩn, tinh dịch bị vách ruột ép bắn ra.
“Mẹ nó con đĩ chết tiệt! Muốn uống tinh dịch đến vậy sao!” Gã đàn ông tức giận tuốt tuốt con cặc của mình, chờ nó cứng lại, rồi không thương tiếc địt vào lỗ đít vẫn đang mở rộng như một cái hố đen.
“A a a a…! Chủ nhân… A a…” Vụ Linh khóc thét, thịt ruột kiều nộn bị con cặc một lần nữa tiến công, vẫn còn đang trong cơn cao trào khiến Vụ Linh hoàn toàn không chịu nổi, phát ra tiếng la hét.
Nam nhân cuối cùng địt lỗ đít y ba lần, bắn đến lỗ đít dính đầy tinh dịch, mới mãn nguyện mặc quần vào chuẩn bị chạy lấy người.
Vụ Linh vội vàng ngăn gã lại: “Ngươi… ngươi nói nếu ta rên dễ nghe sẽ thả ta ra mà?!”
“Chó chính là chó, làm sao có thể thông minh được? Ta nói vậy mà ngươi cũng tin? Ta vẫn còn các huynh đệ chưa địt ngươi đâu, bọn họ cũng muốn sảng khoái!” Người đàn ông cười ha ha, dùng ngón trỏ tay phải chọc xuyên qua vòng tròn của ngón trỏ cùng ngón cái tay trái, nhìn về phía Vụ Linh, đâm thọc vài cái mới sảng khoái rời đi. ()
Vụ Linh rơi từ trời cao hy vọng xuống đáy vực của tuyệt vọng, nước mắt lặng lẽ chảy ra. Trong đầu toàn những lời mắng chửi của gã đàn ông, y thực sự là một con đĩ không thể sống thiếu con cặc của đàn ông sao? Mỗi ngày bị đàn ông chịch, Hạ Quân với Chương Ánh Tuyết sẽ nghĩ thế nào về y đây? Có phải cũng giống như thế này, ngoài mặt thì tỏ ra thân mật, nhưng trong lòng lại cảm thấy y là một con chó cái dâm đãng thấp kém suốt ngày chỉ muốn cặc đàn ông?
Y không dám nghĩ tiếp nữa, y sợ Hạ Quân với Chương Ánh Tuyết cũng nghĩ như vậy.
Đây là một cơn ác mộng, đây là một cơn ác mộng, đây là một cơn ác mộng, đây là một cơn ác mộng, đây là một cơn ác mộng… Vụ Linh cả người run lên, ép bản thân đừng suy nghĩ nữa, cuối cùng nhắm mắt lại chuẩn bị thiếp đi. Y đã quá mệt mỏi, thể lực suy kiệt nghiêm trọng, cả lỗ lồn và lỗ đít đều sưng tấy, may mắn là tất cả bọn họ đều mặc định y là đàn ông, còn lỗ lồn chỉ là một cơ quan phụ, không hề nghĩ y có đến hai cơ quan hoàn chỉnh, cho nên không ai địt vào tử cung của y hết. Có lẽ đó là giới hạn cuối cùng của y. Chỉ cần không có ai địt vào tử cung của y, y có thể tự an ủi chính mình, bản thân còn có nơi sạch sẽ là vẫn chưa bị người làm bẩn.
Vụ Linh lần này ngủ rất say, thậm chí còn mơ thấy Hạ Quân đến cứu mình. Vụ Linh nhìn gương mặt cương nghị của Hạ Quân, không khỏi lộ ra vẻ dịu dàng.
“Đại đương gia, ngài xem…” Đột nhiên có người nói. Giọng nói này kéo Vụ Linh đang mơ mơ màng màng trở về thực tại. Y nhìn người trước mặt, làm gì có Hạ Quân, rõ ràng là một khuôn mặt mà y không quen biết. Nhưng màu tóc kỳ quái màu đen pha lẫn bạc của gã rất bắt mắt.
Người nọ thấy y tỉnh lại, liền quay lưng về phía y, không biết suy nghĩ cái gì, chán ghét nói: “Các ngươi chịch y đến bẩn thỉu như vậy, còn muốn kéo ta xuống nước.”
“Ấy ấy đại đương gia, nào có kéo ngài xuống nước… Ngài xem người lưỡng tính thật sự hiếm thấy, đây không phải là để cho ngài tự mình hưởng thụ sao!” Một người khác cười nói.
“Hừ… các ngươi đụng đâu cũng gây phiền phức, nhưng mà Tạp Thuỵ ta nếu sợ phiền phức thì hôm nay đã không đứng ở chỗ này.” Gã quay đầu nhìn Vụ Linh một cái lạnh lùng, nói: “Mang đến phòng ta. Ta không thích chia sẻ nô lệ tình dục với những người khác. Trước đây bị các ngươi chịch liền bỏ qua, sau này là của một mình ta, biết chưa?”
“Vâng, vâng! Ngài là thủ lĩnh, ngài định đoạt.” Người nọ cười nịnh nọt, cùng những người khác cởi dây thừng trên tay Vụ Linh ra rồi bế y đến phòng của Tạp Thuỵ.
Vụ Linh không biết gã tính toán cái gì, nhưng gã nói sẽ không để người khác chịch mình. Như vậy cũng rất tốt rồi, mỗi lần bị cưỡng hiếp tập thể, y ngay cả sức lực tránh né cũng không có. Nếu y bị cái người gọi là đại đương gia này cưỡng hiếp, có lẽ y vẫn còn cơ hội.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất