Chương 144: Phiên ngoại: Lâu rồi không làm (2) (H)
Tinh Húc lột hết quần áo nằm trên giường, Sử Hồng nghiêng đầu nhìn Tinh Húc một lúc tỏ vẻ khá hài lòng.
"Em đừng nhìn anh kiểu như thế. Anh thấy sợ đó."
"Chỉ là anh ngoan ngoãn hơn so với lần trước. Lần đó anh khá là kháng cự, còn không ngừng năn nỉ em đổi ý."
Tinh Húc quay mặt đi không biết nói gì. Lần đầu dĩ nhiên phải kháng cự rồi, nhưng dù là thế em ấy vẫn quyết tâm làm đấy thôi. Biết là thoát không được rồi còn kháng cự làm gì.
Sử Hồng trèo lên giường, nằm lên người Tinh Húc. Gương mặt cậu lúc này đỏ hồng, đôi tai nhỏ xinh kia còn đỏ hơn khiến Tinh Húc không nhịn được muốn cắn.
"Anh làm gì thế? Hôm nay em là người nằm trên đấy." Cậu lập tức đẩy anh ra.
"Xin lỗi nhưng em dễ thương quá anh không nhịn được."
Sử Hồng hơi nhăn mày. Trong tình huống này rồi anh ấy vẫn còn có tâm trạng trêu đùa cậu. Sử Hồng liền nhéo nhẹ điểm hồng trên ngực Tinh Húc khiến anh không nhịn được rên rỉ. Hai tay cậu bắt đầu vân vê, đùa nghịch hai điểm hồng kia, vừa hứng thú quan sát dáng vẻ rên rỉ vì kích thích của anh.
"Chúng ta đều có điểm chung nhỉ, đều kích thích bởi cái này. Hay là ai cũng vậy nhỉ?"
Tinh Húc không có tâm tư đâu mà trả lời. Hai điểm hồng của anh đang bị Sử Hồng đùa nghịch đến sưng đỏ lên. Em ấy rõ ràng đang muốn trả thù anh mấy lần anh đùa nghịch cái đó của em ấy, cách nghịch ngợm y chang, thậm chí còn chơi ác hơn. Anh bắt đầu cảm thấy sợ. Em ấy hình như học hơi nhanh quá.
Đùa nghịch hai nhũ hồng xong Sử Hồng bắt đầu hôn lên cơ thể Tinh Húc, hôn từ cổ đến xương quai xanh, đến cơ ngực rắn chắc rồi từ từ đi xuống bụng. Chỗ nào cũng cố tính cắn nhẹ để lại một dấu đỏ trên làn da săn chắc kia. Sử Hồng luôn nhớ những việc mà Tinh Húc đã làm cho mình. Cậu bắt chước y chang.
"Anh thấy kỹ thuật của em thế nào hả?" Sử Hồng vừa nói ngón tay lên đỉnh của tinh khí đang đứng thẳng của Tinh Húc. "Nhìn biểu hiện của cái này xem ra là khá tốt nhỉ?"
"Ưm… cũng được… ha ưm…" Thật ra chỉ cần em ấy chạm vào người đã đủ kích thích rồi, nói gì đến làm mấy hành động như này.
"Anh chẳng thành thật gì cả."
Sử Hồng lập tức nắm lấy tính khí của Tinh Húc vuốt lộng. Tinh Húc giật nảy kêu lên:
"Đợi đã! Em nhẹ chút ưm…"
Anh nhớ bình thường anh nắm cái đó của Sử Hồng cũng nhẹ nhàng lắm mà, không phải em ấy rất thích sao. Sao lực tay của em ấy khi dùng cho anh lại mạnh thế?
"À xin lỗi. Em lỡ tay."
Dù không muốn nhưng cậu cũng phải thừa nhận cái của Tinh Húc to hơn của cậu một chút, nên mới nãy lúc nắm cái đó không khống chế lực tay, lỡ nắm hơi mạnh chút. Nghĩ đến cái thứ to lớn này gần như ngày nào cũng đâm rút trong người mình, Sử Hồng không kìm được mặt lại đỏ bừng. Thứ kia của cậu không tự chủ mà đứng thẳng. Sử Hồng đem tinh khí của mình và của Tinh Húc cọ cọ vào nhau. Nó khiến cậu sảng khoái không kìm được rên rỉ.
Sử Hồng thích không lẽ Tinh Húc lại không. Anh nghe tiếng rên rỉ của cậu lại càng thấy kích thích hơn, muốn ngay lập tức đè cậu xuống mà thao lộng. Nhưng làm vậy Sử Hồng sẽ giận. Tinh Húc nắm lấy hai tinh khí kia, giúp Sử Hồng cọ xát hai cái thật mạnh mẽ. Hai tính khí nóng đến lợi hại, cọ xát vào nhau mang đến khoái cảm cao trào. Sử Hồng sướng đến kêu lên một tiếng. Cậu bắn ra trước rồi nằm gục xuống người Tinh Húc.
Cái của Tinh Húc còn chưa xuống nên vẫn còn rất căng cứng khó chịu. Phải như bình thường anh đã ngay lập tức đè cậu ra rồi chuẩn bị để đâm luôn rồi. Tinh Húc thở dài. Khó chịu quá đi.
"Để em giúp anh nhé!"
Sử Hồng lôi từ trong ngăn kéo một lọ gel rồi đổ ra tay. Cậu không nhớ lắm bình thường Tinh Húc đổ ra bao nhiêu nên chỉ đổ ra ướt một ngón tay của mình rồi đút vào lỗ huyệt kia của Tinh Húc.
"Ưm…" Tinh Húc khẽ kêu lên. Anh luôn cảm thấy rất xấu hổ khi mình lại phát ra tiếng rên rỉ như thế nhưng Sử Hồng dường như lại rất thích khi nghe anh kêu như thế.
"Anh cứ kêu mạnh dạn lên. Sẽ không ai vào đây biết được anh nằm dưới đâu."
"Em… ưm… đừng có chọc anh…"
"Em nói thật mà. Em rất thích nghe anh kêu nha. Rất dễ thương."
Tinh Húc cắn môi. Em ấy càng nói thế anh càng không thể kêu. Mất mặt lắm.
Sử Hồng liền đâm thêm một ngón tay vào khiến Tinh Húc không kìm được một tiếng rồi lại ngậm chặt miệng. Sử Hồng rất không hài lòng. Cậu muốn làm cho anh ấy không kìm được mà rên rỉ không ngừng giống như cách anh đã làm cho cậu. Lần trước cậu làm không được. Cậu đã cố gắng học hỏi rất nhiều. Lần này không thể thất bại nữa. Cậu nhớ Tinh Húc mỗi lần đâm ngón tay vào hình như có chạm vào một điểm nào đó. Mỗi lần anh chạm vào đều khiến cậu sung sướng đến không kìm được. Cậu nhất định phải tìm ra nó.
Vậy là Sử Hồng đút thêm ngón thứ ba, cố gắng ngoáy sâu vào bên trong tìm điểm gì đó đặc biệt. Gel Sử Hồng đỏ không nhiều nên hơi khô. Nó khiến Tinh Húc cảm thấy đau. Anh rất nhanh nhìn ra vấn đề nằm ở đâu. Anh chỉ không hiểu Sử Hồng đang cố làm gì trong người mình.
"Em… ưm… đổ thêm gel đi…ưm.."
"À, vâng."
Sử Hồng rút tay ra đổ gel vào đầy lỗ huyệt rồi lại đâm ngón tay vào. Lúc nào cũng làm rất đột ngột khiến Tinh Húc bị rút ra rồi lại đâm vào kích thích đến khó cưỡng lại, rên rỉ một hồi. Sử Hồng thấy có biến liền hứng thú dùng ngón tay đâm ra đâm vào trong huyệt động nhỏ kia.
"A Hồng, em… em đừng nghịch nữa ..ưm…"
"Anh đừng lo. Em sẽ nhanh chóng thôi."
Tính khí của cậu đã vì vẻ mặt kích tình của anh mà hứng lên rồi. Cậu cũng thấy khó chịu nên phải nhanh chóng thôi. Ba ngón tay ra vào thông thuận, nghĩ chuẩn bị như vậy đã đủ, cậu liền rút tay ra. Sau đó kề vật đứng thẳng của bản thân vào lỗ huyệt.
Tinh Húc nhắm chặt mắt không dám nhìn. Anh không ngờ mình lại phải trải qua chuyện này thêm một lần nữa. Sử Hồng từ dạo làm được một lần cứ nhân cơ hội muốn bắt lỗi anh rồi bắt anh phải cho em ấy đè. Cứ thế này không tốt chút nào. Nếu để em ấy nghiện cảm giác này rồi cứ vậy mà đòi đè anh suốt thì nguy.
Giữa lúc Tinh Húc còn đang nghĩ cách làm sao đối phó chuyện sau này thì Sử Hồng đã đâm thẳng thứ kia vào người anh rồi.
"Woa em… chậm chút ..a .."
"Lần này rút kinh nghiệm so với lần trước… thông thuận hơn rồi… Quá kích thích.."
Nguy! Sử Hồng mà thích kiểu này thì nguy rồi!
"Nhanh… nhanh quá rồi. Anh không… anh ưm … không được…"
"Cái của em còn chẳng to bằng của anh. Em còn chịu được có gì mà anh không thể chịu được?"
"..." Anh không muốn mình bị đè thế này nữa có được không?
Sử Hồng đột nhiên dừng lại hỏi anh:
"Anh thấy kỹ thuật em không tốt sao? Em làm anh không thấy sướng sao?"
"À, không phải. Anh thích chứ. Anh cảm thấy rất sướng." Nhưng vẫn không sướng bằng nếu anh nằm trên.
Sử Hồng liền gác một chân của Tinh Húc lên vai, luận động mạnh hơn và nhanh hơn. Tinh Húc kêu ầm lên.
"A a… không phải bảo em a… chậm lại kia mà… a ưm… nhanh… nhanh quá rồi…"
"Em chỉ bắt chước cách anh làm với em thôi."
Cái này gọi là bị nghiệp quật à?
"Nhưng thế này đúng là sướng quá đi! Biết vậy em đã phạt anh thêm mấy ngày."
"Ây không được. Anh là chồng em A… ưm… anh không thể nằm dưới suốt được… ưm …"
"Không phải anh cũng rất thích sao? Chúng ta ai nằm trên mà chẳng được."
"Anh thích nằm trên hơn ưm… "
"Không được. Mỗi lần nằm trên anh đều khiến em không thể xuống được giường. Anh cũng phải hưởng thụ cảm giác đó mới công bằng chứ."
Sử Hồng vẫn giữ nguyên tốc độ đâm vào rút ra liên tục. Nhưng có vẻ sức cậu không bằng Tinh Húc hơn nữa có lẽ cũng vì muốn nhanh chóng thể hiện bản thân có kỹ thuật tốt nên hơi quá sức. Sau khi bắn xong thì cậu cũng xụi lơ trên người Tinh Húc. Trong một lúc chưa thể đứng dậy ngay được.
Hôm nay cậu khá mệt nên chỉ định làm thêm lần nữa. Nhưng còn chưa kịp ngồi dậy chuẩn bị cho lần hai thì bản thân đột ngột bị đè xuống giường, hai tay bị trói chặt. Tinh Húc thở hổn hển ngồi đè lên người cậu.
"Anh …"
"Kỹ thuật của em không tốt bằng anh. Để anh dạy cho."
Tinh Húc đổ gel đầy tay rồi nhanh chóng đâm ngón tay vào huyệt động nhỏ của Sử Hồng.
"A ưm… anh… ah…" Không phải anh ấy vừa bị mình đè à? Sao còn sức để đè lại vậy?
"Anh sẽ cho em biết thế nào là sự khác biệt giữa anh và em."
Tinh Húc đút thêm một ngón tay, nhanh chóng chạm được vào điểm gờ nằm sâu bên trong huyệt nhỏ. Sử Hồng bị kích thích đến cong người, kêu lên thất thanh. Đây chính là điểm mà cậu luôn cố gắng tìm từ nãy giờ trong cơ thể anh mà tìm không ra. Lần sau cậu nhất định phải tìm được.
Tinh Húc nhanh chóng đâm đến ngón tay thứ tư vào trong huyệt động. Nới lỏng một lúc rồi đâm tính khí đang trướng đến phát đau vào bên trong. Sử Hồng kêu ầm lên:
"Anh ăn gian a a… Anh đã nói hôm nay nhường em nằm trên a ưm…"
"Anh đã nhường em rồi thôi. Anh cũng không nói là em có thể làm hai lần."
"Anh ăn gian! Em không chịu đâu a...a ưm …"
"Thích lắm đúng không? Em có phải nằm dưới thích hơn nằm trên không?"
"Ưm… anh chậm chút… a a… chậm…"
"Chậm làm sao được? Em thích như thế mà. Phải chậm mới vui. Để xem ngày mai ai mới là người không xuống được giường."
"Anh… khốn nạn… ưm… a a…"
* Biết ai không xuống nổi giường rồi đó.
Truyện mới của Serect nằm chung hệ liệt với bộ "Xuyên làm NPC phản diện" hay gọi nó là phần sau cũng được. Câu chuyện này kể về mối tình trớ trêu và cũng lắm truân chuyên của con trai Châu Văn Phương là Châu Tử Hằng. Nếu mí bạn đã đọc và nhớ đến bộ 3 người Văn Phương - Cảnh Thần - Thiên Vũ chắc vẫn nhớ đến con trai 8 tuổi của Văn Phương nhỉ. Đây là câu chuyện của Tử Hằng vào năm 18 tuổi, sau khi lên ngôi hai năm.
Còn nhân vật thụ chính là vị nguyên chủ Sử Hồng bị thái tử Tinh Húc hạ độc giết trong Đại lý tự. Bạn ấy xuyên đến thế giới của "Xuyên làm NPC phản diện", nhưng không phải là một người bình thường. Nguyên chủ vốn tên là Phương Hồng Thanh, một tên ăn mày bị điên, còn là song tính.
Cho nên thể loại truyện tiếp theo mà Secert viết là xuyên không, cổ trang, sinh tử văn. Tên truyện là: Tôi sinh con cho hoàng đế.
Có ai hứng thú muốn đọc không nè?
"Em đừng nhìn anh kiểu như thế. Anh thấy sợ đó."
"Chỉ là anh ngoan ngoãn hơn so với lần trước. Lần đó anh khá là kháng cự, còn không ngừng năn nỉ em đổi ý."
Tinh Húc quay mặt đi không biết nói gì. Lần đầu dĩ nhiên phải kháng cự rồi, nhưng dù là thế em ấy vẫn quyết tâm làm đấy thôi. Biết là thoát không được rồi còn kháng cự làm gì.
Sử Hồng trèo lên giường, nằm lên người Tinh Húc. Gương mặt cậu lúc này đỏ hồng, đôi tai nhỏ xinh kia còn đỏ hơn khiến Tinh Húc không nhịn được muốn cắn.
"Anh làm gì thế? Hôm nay em là người nằm trên đấy." Cậu lập tức đẩy anh ra.
"Xin lỗi nhưng em dễ thương quá anh không nhịn được."
Sử Hồng hơi nhăn mày. Trong tình huống này rồi anh ấy vẫn còn có tâm trạng trêu đùa cậu. Sử Hồng liền nhéo nhẹ điểm hồng trên ngực Tinh Húc khiến anh không nhịn được rên rỉ. Hai tay cậu bắt đầu vân vê, đùa nghịch hai điểm hồng kia, vừa hứng thú quan sát dáng vẻ rên rỉ vì kích thích của anh.
"Chúng ta đều có điểm chung nhỉ, đều kích thích bởi cái này. Hay là ai cũng vậy nhỉ?"
Tinh Húc không có tâm tư đâu mà trả lời. Hai điểm hồng của anh đang bị Sử Hồng đùa nghịch đến sưng đỏ lên. Em ấy rõ ràng đang muốn trả thù anh mấy lần anh đùa nghịch cái đó của em ấy, cách nghịch ngợm y chang, thậm chí còn chơi ác hơn. Anh bắt đầu cảm thấy sợ. Em ấy hình như học hơi nhanh quá.
Đùa nghịch hai nhũ hồng xong Sử Hồng bắt đầu hôn lên cơ thể Tinh Húc, hôn từ cổ đến xương quai xanh, đến cơ ngực rắn chắc rồi từ từ đi xuống bụng. Chỗ nào cũng cố tính cắn nhẹ để lại một dấu đỏ trên làn da săn chắc kia. Sử Hồng luôn nhớ những việc mà Tinh Húc đã làm cho mình. Cậu bắt chước y chang.
"Anh thấy kỹ thuật của em thế nào hả?" Sử Hồng vừa nói ngón tay lên đỉnh của tinh khí đang đứng thẳng của Tinh Húc. "Nhìn biểu hiện của cái này xem ra là khá tốt nhỉ?"
"Ưm… cũng được… ha ưm…" Thật ra chỉ cần em ấy chạm vào người đã đủ kích thích rồi, nói gì đến làm mấy hành động như này.
"Anh chẳng thành thật gì cả."
Sử Hồng lập tức nắm lấy tính khí của Tinh Húc vuốt lộng. Tinh Húc giật nảy kêu lên:
"Đợi đã! Em nhẹ chút ưm…"
Anh nhớ bình thường anh nắm cái đó của Sử Hồng cũng nhẹ nhàng lắm mà, không phải em ấy rất thích sao. Sao lực tay của em ấy khi dùng cho anh lại mạnh thế?
"À xin lỗi. Em lỡ tay."
Dù không muốn nhưng cậu cũng phải thừa nhận cái của Tinh Húc to hơn của cậu một chút, nên mới nãy lúc nắm cái đó không khống chế lực tay, lỡ nắm hơi mạnh chút. Nghĩ đến cái thứ to lớn này gần như ngày nào cũng đâm rút trong người mình, Sử Hồng không kìm được mặt lại đỏ bừng. Thứ kia của cậu không tự chủ mà đứng thẳng. Sử Hồng đem tinh khí của mình và của Tinh Húc cọ cọ vào nhau. Nó khiến cậu sảng khoái không kìm được rên rỉ.
Sử Hồng thích không lẽ Tinh Húc lại không. Anh nghe tiếng rên rỉ của cậu lại càng thấy kích thích hơn, muốn ngay lập tức đè cậu xuống mà thao lộng. Nhưng làm vậy Sử Hồng sẽ giận. Tinh Húc nắm lấy hai tinh khí kia, giúp Sử Hồng cọ xát hai cái thật mạnh mẽ. Hai tính khí nóng đến lợi hại, cọ xát vào nhau mang đến khoái cảm cao trào. Sử Hồng sướng đến kêu lên một tiếng. Cậu bắn ra trước rồi nằm gục xuống người Tinh Húc.
Cái của Tinh Húc còn chưa xuống nên vẫn còn rất căng cứng khó chịu. Phải như bình thường anh đã ngay lập tức đè cậu ra rồi chuẩn bị để đâm luôn rồi. Tinh Húc thở dài. Khó chịu quá đi.
"Để em giúp anh nhé!"
Sử Hồng lôi từ trong ngăn kéo một lọ gel rồi đổ ra tay. Cậu không nhớ lắm bình thường Tinh Húc đổ ra bao nhiêu nên chỉ đổ ra ướt một ngón tay của mình rồi đút vào lỗ huyệt kia của Tinh Húc.
"Ưm…" Tinh Húc khẽ kêu lên. Anh luôn cảm thấy rất xấu hổ khi mình lại phát ra tiếng rên rỉ như thế nhưng Sử Hồng dường như lại rất thích khi nghe anh kêu như thế.
"Anh cứ kêu mạnh dạn lên. Sẽ không ai vào đây biết được anh nằm dưới đâu."
"Em… ưm… đừng có chọc anh…"
"Em nói thật mà. Em rất thích nghe anh kêu nha. Rất dễ thương."
Tinh Húc cắn môi. Em ấy càng nói thế anh càng không thể kêu. Mất mặt lắm.
Sử Hồng liền đâm thêm một ngón tay vào khiến Tinh Húc không kìm được một tiếng rồi lại ngậm chặt miệng. Sử Hồng rất không hài lòng. Cậu muốn làm cho anh ấy không kìm được mà rên rỉ không ngừng giống như cách anh đã làm cho cậu. Lần trước cậu làm không được. Cậu đã cố gắng học hỏi rất nhiều. Lần này không thể thất bại nữa. Cậu nhớ Tinh Húc mỗi lần đâm ngón tay vào hình như có chạm vào một điểm nào đó. Mỗi lần anh chạm vào đều khiến cậu sung sướng đến không kìm được. Cậu nhất định phải tìm ra nó.
Vậy là Sử Hồng đút thêm ngón thứ ba, cố gắng ngoáy sâu vào bên trong tìm điểm gì đó đặc biệt. Gel Sử Hồng đỏ không nhiều nên hơi khô. Nó khiến Tinh Húc cảm thấy đau. Anh rất nhanh nhìn ra vấn đề nằm ở đâu. Anh chỉ không hiểu Sử Hồng đang cố làm gì trong người mình.
"Em… ưm… đổ thêm gel đi…ưm.."
"À, vâng."
Sử Hồng rút tay ra đổ gel vào đầy lỗ huyệt rồi lại đâm ngón tay vào. Lúc nào cũng làm rất đột ngột khiến Tinh Húc bị rút ra rồi lại đâm vào kích thích đến khó cưỡng lại, rên rỉ một hồi. Sử Hồng thấy có biến liền hứng thú dùng ngón tay đâm ra đâm vào trong huyệt động nhỏ kia.
"A Hồng, em… em đừng nghịch nữa ..ưm…"
"Anh đừng lo. Em sẽ nhanh chóng thôi."
Tính khí của cậu đã vì vẻ mặt kích tình của anh mà hứng lên rồi. Cậu cũng thấy khó chịu nên phải nhanh chóng thôi. Ba ngón tay ra vào thông thuận, nghĩ chuẩn bị như vậy đã đủ, cậu liền rút tay ra. Sau đó kề vật đứng thẳng của bản thân vào lỗ huyệt.
Tinh Húc nhắm chặt mắt không dám nhìn. Anh không ngờ mình lại phải trải qua chuyện này thêm một lần nữa. Sử Hồng từ dạo làm được một lần cứ nhân cơ hội muốn bắt lỗi anh rồi bắt anh phải cho em ấy đè. Cứ thế này không tốt chút nào. Nếu để em ấy nghiện cảm giác này rồi cứ vậy mà đòi đè anh suốt thì nguy.
Giữa lúc Tinh Húc còn đang nghĩ cách làm sao đối phó chuyện sau này thì Sử Hồng đã đâm thẳng thứ kia vào người anh rồi.
"Woa em… chậm chút ..a .."
"Lần này rút kinh nghiệm so với lần trước… thông thuận hơn rồi… Quá kích thích.."
Nguy! Sử Hồng mà thích kiểu này thì nguy rồi!
"Nhanh… nhanh quá rồi. Anh không… anh ưm … không được…"
"Cái của em còn chẳng to bằng của anh. Em còn chịu được có gì mà anh không thể chịu được?"
"..." Anh không muốn mình bị đè thế này nữa có được không?
Sử Hồng đột nhiên dừng lại hỏi anh:
"Anh thấy kỹ thuật em không tốt sao? Em làm anh không thấy sướng sao?"
"À, không phải. Anh thích chứ. Anh cảm thấy rất sướng." Nhưng vẫn không sướng bằng nếu anh nằm trên.
Sử Hồng liền gác một chân của Tinh Húc lên vai, luận động mạnh hơn và nhanh hơn. Tinh Húc kêu ầm lên.
"A a… không phải bảo em a… chậm lại kia mà… a ưm… nhanh… nhanh quá rồi…"
"Em chỉ bắt chước cách anh làm với em thôi."
Cái này gọi là bị nghiệp quật à?
"Nhưng thế này đúng là sướng quá đi! Biết vậy em đã phạt anh thêm mấy ngày."
"Ây không được. Anh là chồng em A… ưm… anh không thể nằm dưới suốt được… ưm …"
"Không phải anh cũng rất thích sao? Chúng ta ai nằm trên mà chẳng được."
"Anh thích nằm trên hơn ưm… "
"Không được. Mỗi lần nằm trên anh đều khiến em không thể xuống được giường. Anh cũng phải hưởng thụ cảm giác đó mới công bằng chứ."
Sử Hồng vẫn giữ nguyên tốc độ đâm vào rút ra liên tục. Nhưng có vẻ sức cậu không bằng Tinh Húc hơn nữa có lẽ cũng vì muốn nhanh chóng thể hiện bản thân có kỹ thuật tốt nên hơi quá sức. Sau khi bắn xong thì cậu cũng xụi lơ trên người Tinh Húc. Trong một lúc chưa thể đứng dậy ngay được.
Hôm nay cậu khá mệt nên chỉ định làm thêm lần nữa. Nhưng còn chưa kịp ngồi dậy chuẩn bị cho lần hai thì bản thân đột ngột bị đè xuống giường, hai tay bị trói chặt. Tinh Húc thở hổn hển ngồi đè lên người cậu.
"Anh …"
"Kỹ thuật của em không tốt bằng anh. Để anh dạy cho."
Tinh Húc đổ gel đầy tay rồi nhanh chóng đâm ngón tay vào huyệt động nhỏ của Sử Hồng.
"A ưm… anh… ah…" Không phải anh ấy vừa bị mình đè à? Sao còn sức để đè lại vậy?
"Anh sẽ cho em biết thế nào là sự khác biệt giữa anh và em."
Tinh Húc đút thêm một ngón tay, nhanh chóng chạm được vào điểm gờ nằm sâu bên trong huyệt nhỏ. Sử Hồng bị kích thích đến cong người, kêu lên thất thanh. Đây chính là điểm mà cậu luôn cố gắng tìm từ nãy giờ trong cơ thể anh mà tìm không ra. Lần sau cậu nhất định phải tìm được.
Tinh Húc nhanh chóng đâm đến ngón tay thứ tư vào trong huyệt động. Nới lỏng một lúc rồi đâm tính khí đang trướng đến phát đau vào bên trong. Sử Hồng kêu ầm lên:
"Anh ăn gian a a… Anh đã nói hôm nay nhường em nằm trên a ưm…"
"Anh đã nhường em rồi thôi. Anh cũng không nói là em có thể làm hai lần."
"Anh ăn gian! Em không chịu đâu a...a ưm …"
"Thích lắm đúng không? Em có phải nằm dưới thích hơn nằm trên không?"
"Ưm… anh chậm chút… a a… chậm…"
"Chậm làm sao được? Em thích như thế mà. Phải chậm mới vui. Để xem ngày mai ai mới là người không xuống được giường."
"Anh… khốn nạn… ưm… a a…"
* Biết ai không xuống nổi giường rồi đó.
Truyện mới của Serect nằm chung hệ liệt với bộ "Xuyên làm NPC phản diện" hay gọi nó là phần sau cũng được. Câu chuyện này kể về mối tình trớ trêu và cũng lắm truân chuyên của con trai Châu Văn Phương là Châu Tử Hằng. Nếu mí bạn đã đọc và nhớ đến bộ 3 người Văn Phương - Cảnh Thần - Thiên Vũ chắc vẫn nhớ đến con trai 8 tuổi của Văn Phương nhỉ. Đây là câu chuyện của Tử Hằng vào năm 18 tuổi, sau khi lên ngôi hai năm.
Còn nhân vật thụ chính là vị nguyên chủ Sử Hồng bị thái tử Tinh Húc hạ độc giết trong Đại lý tự. Bạn ấy xuyên đến thế giới của "Xuyên làm NPC phản diện", nhưng không phải là một người bình thường. Nguyên chủ vốn tên là Phương Hồng Thanh, một tên ăn mày bị điên, còn là song tính.
Cho nên thể loại truyện tiếp theo mà Secert viết là xuyên không, cổ trang, sinh tử văn. Tên truyện là: Tôi sinh con cho hoàng đế.
Có ai hứng thú muốn đọc không nè?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất