Tháng Ngày Nằm Vùng Ma Giáo

Chương 3

Trước Sau
Chào mọi người, ta là hắc đạo thiếu phu nhân ăn lẩu cay không cần trả tiền của mọi người đây, hôm nay nhiệm vụ của ta là dạy phu quân đánh Kim Cương Quyền.

Vốn dĩ lúc đầu ta đồng ý với hắn đúng là rất tùy tiện, nhưng tới thời khắc thực hiện ta đột nhiên phát hiện chuyện này hình như không được đúng lắm.

Ta là một thiếu hiệp chính đạo, làm sao có thể dạy Ma giáo giáo chủ võ công?

Vì thế ta chạy đi tìm sư tỷ, sư tỷ nói: "Sao ngươi ngốc thế hả, ngươi nhân lúc hắn buông lỏng cảnh giác lộ ra sơ hở thì nện một quyền trên đỉnh đầu đánh chết hắn, sau đó đổ thừa cho ta, lại lén thả ta đi, sau khi ngươi tiếp nhận Ma giáo thì cho bọn họ giải tán ngay tại chỗ, còn cần tìm Long Tiêu Bảo Kiếm cái quái gì nữa."

Ta buột miệng: "Người trong nghề."

Sư tỷ vỗ vỗ bả vai cổ vũ ta, ta phải xây dựng tâm lý cả buổi cho chính mình mới chạy về tìm Ma giáo giáo chủ.

Ma giáo giáo chủ một bộ dáng vẻ không ngại học hỏi kẻ dưới, hỏi ta bây giờ có rảnh hay không, có thể bắt đầu được chưa, có cần hắn làm chuẩn bị gì không.

Ma giáo giáo chủ thế mà nghiêm túc suy tư trong chốc lát, sau đó gật gật đầu.

Đậu, một chút khiêu chiến cũng không có luôn.

Ngay vào lúc ta chuẩn bị động thủ, đột nhiên có người tới gõ cửa, ta đành phải thu hồi nắm tay trở về.

Tới gõ cửa là một vị soái ca, soái ca này ta có biết, nghe nói là huynh đệ tốt của Ma giáo giáo chủ, quan hệ đặc biệt thân thiết.

Chúng ta kết hôn ngày đó hắn còn chạy tới làm phù rể.

Người này vừa đến là tìm Ma giáo giáo chủ lẩm bẩm rì rầm, không biết đang nói cái gì, ta cũng không tiện tới gần nghe trộm.



Không nghĩ tới một lát sau ta lại bị Ma giáo giáo chủ nhốt vào trong một căn phòng tối mới, hắn kêu ta viết sáu vạn chữ kiểm điểm sau đó đóng cửa ăn năn nửa tháng.

Ta thật là lửa giận dâng cao, ta nói: "Ngươi có bệnh à! Ngươi động một chút là muốn giam cầm ta, ngươi có ý gì hả?"

Ma giáo giáo chủ nói, ngày hôm qua ta chạy tới quán lẩu cay heo sữa gây sự, cao tầng Ma giáo rất có ý kiến, đại cổ đông lẩu cay heo sữa là vị hôn thê của soái ca kia, nói cách khác ta khiến cho vị hôn thê của soái ca rất mất mặt, cho nên ta cần thiết phải bị nhốt lại viết kiểm điểm.

Ta tức giận nện tường bình bình, nói: "Ngươi không được đi, ý của ngươi là gì? Cho nên ngươi giữa huynh đệ và vợ nhà thì chọn huynh đệ có đúng không? Ngươi thật sự đối xử với ta như vậy sao?"

Ma giáo giáo chủ nói: "Đúng vậy."

Sau đó hắn đi mất.

Ta giận đến trong đầu ong ong.

Ta cảm thấy rất khó chịu, bởi vì ta đã hoàn toàn nhập vào cái thân phận thiếu phu nhân hắc đạo này rồi, coi như ta không thích hắn, ta cũng cảm thấy lọt vào đãi ngộ như vậy thật quá không công bằng, a hu hu.

Hơn nữa căn phòng tối mới này cực kỳ rắn chắc, cho dù ta có nện như thế nào tường cũng không sụp đổ, nện nửa ngày tay của ta cũng sắp tàn phế.

Qua một lát, có người tới đưa cơm cho ta, ta vội vã ôm đầu gối giả khóc, ta nói: "Ngươi mau kêu giáo chủ tới đây, ngươi nói với hắn nếu không tới ta sẽ ly hôn."

Sau đó Ma giáo giáo chủ tới, hắn hỏi ta: "Ngươi lại đang lăn lộn cái gì."

Ta nói: "Ngươi không thể đối xử với ta như vậy, sau này ta không ăn lẩu cay không phải là được rồi sao, mau thả ta đi ra ngoài."

Ma giáo giáo chủ nói không được, hắn đã đồng ý với huynh đệ tốt rồi, huynh đệ tốt của hắn cũng đã đồng ý với vị hôn thê của hắn ta rồi.

Ta nói: "Vậy còn ta đâu?"



Hắn hỏi: "Ngươi thì làm sao?"

Ta nói: "Ta đây cũng là phu nhân của ngươi, ngươi không quan tâm cảm nhận của ta một chút nào sao?"

Ma giáo giáo chủ nói: "Ta đã sớm nói rồi, ta sẽ không thích ngươi."

Đậu, cẩu nam nhân.

Sau khi hắn đi rồi ta lại nện tường một hồi, tiếp đó ta vừa ngẩng đầu, phát hiện trên đỉnh đầu có cái cửa sổ rất nhỏ.

Ta nhảy nhót hoạt động gân cốt một chút, dùng Súc Cốt Công bò từ cửa sổ nhỏ đi ra ngoài.

Ta muốn chạy đi tìm sư tỷ, có điều ta lại cảm thấy nữ nhân này sẽ không cho ta kiến nghị hay ho gì, vì thế ta tìm nửa ngày, rốt cuộc tìm được Ma giáo giáo chủ.

Ta phát hiện hắn đang cùng huynh đệ tốt và vị hôn thê của huynh đệ tốt cùng nhau uống rượu.

Lúc ta nhìn thấy vị hôn thê kia thì kinh ngạc không thôi, ê này! Đây không phải là sư muội của ta sao?

Ngươi không phải năm đó bởi vì nháo chia tay với đại sư huynh phái Hằng Sơn sau đó để lại di thư nhảy vực tự sát sao? Tại sao lại chạy tới Ma giáo tìm đàn ông, chuyện gì xảy ra với ngươi thế hả!

Thấy ta, ba người bọn họ đều sửng sốt, sư muội ta rõ ràng rất hoảng, nhưng hai tên nam nhân kia đều xem cơn hoảng của nàng trở thành bất mãn.

Vì thế Ma giáo giáo chủ kêu ta trở về, tâm tư ta không ở trên người hắn, chỉ có thể miễn cưỡng phân ra tâm tư cãi nhau với hắn, nhao nhao một hồi lại muốn động tay chân. Ta vốn không tính đánh nhau với hắn, không nghĩ tới cẩu nam nhân này đánh đòn phủ đầu, đánh ta một chưởng.

Ta lúc ấy lập tức quỳ rạp trên mặt đất, hộc máu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau