Thanh Lãnh Tiên Tôn Chạy Trốn Ký

Chương 10: Cưỡng gian phá thân

Trước Sau
Tác giả: Cửu Thiên

Edit: Sắc Tức Thị Không

Beta: Zhen

WordPress của nhà mình nè nếu có thời gian mọi người ghé qua xem thử nhé: sactucthikhongvazhen.wordpress.com

“Tiên quân nơi đó ngứa?” Thấy người dưới thân đã lâm vào tình dục, Ma Tôn tùy ý vỗ về gương mặt trắng nõn của mỹ nhân, khẽ cười hỏi.

” Ưm ~ phía dưới… Hưm… ngứa quá… Lạ quá… Ư ~ ngươi cho ta ăn cái gì… A ~ thật khó chịu…” Vân Thanh Lam chưa bao giờ trải qua tình dục, lúc này lại sắp bị cảm giác xa lạ này tra tấn điên rồi, đầu v* cứng như đá, thật muốn được người khác ngậm trong miệng liếm láp, cho dù bị cắn đau cũng có thể, nam căn cũng phấn chấn mà dựng lên, muốn được chạm vào, phía dưới dâm huyệt càng ngứa đến khó chịu, y muốn có cái gì đó đi vào, cắm vào y mới được.

Lúc này Ma Tôn loại bỏ sương đen giam cầm mỹ nhân, ung dung nhìn bộ dạng mỹ nhân khó chịu rơi nước mắt câu nhân, đôi mắt màu tím đen vẫn tràn đầy vui sướng, cười đáp: “Đương nhiên là đồ vật có thể làm tiên quân cao hứng.”

“Hạ lưu… Đê tiện… ư… ngứa… Ngứa quá… ~” sau khi được tự do y vốn nên đẩy kẻ đang đè lên người mình ra, nhưng giờ phút này y lại bị dục vọng khống chế, cả người nhũn ra, chỉ có thể không có sức lực mà mắng, nhưng mà chỉ có y cảm thấy chính mình đang mắng người, nhưng người khác lại không nghĩ vậy.

“Thế này liền hạ lưu? Ta đây còn có thể hạ lưu hơn nữa” Ma Tôn lười biếng mà nói, thưởng thức mỹ nhân đang trầm mê dục vọng, dứt lời liền đem ngón tay cắm vào tiểu huyệt đã ướt đến rối tinh rối mù.

Nhưng mà lần này ngón tay của Ma Tôn cắm đến mười phần dễ dàng, bởi vì cửa huyệt phấn nộn này không hề kháng cự dị vật xâm nhập, ngược lại còn co rút lại, hàm chứa ngón tay Ma Tôn nuốt lấy, giống như làm như vậy có thể ngăn cơn cơ khát.

Khác với Ma Tôn nhàn nhã, Vân Thanh Lam giờ phút này khó chịu đến không nhịn được, y cảm giác thân thể đều không phải của bản thân, mỗi một tấc da thịt đều kêu gào suy nghĩ muốn người vuốt ve, nhưng y luôn thanh lãnh cấm dục, đến tự tiết đều chưa từng có, cho dù khó nhịn như thế, đôi tay tinh tế trắng nõn gắt gao túm chặt khăn trải dưới thân, khẩn trương mày đẹp nhăn lại, y vẫn như cũ nức nở chịu đựng cảm giác kịch liệt xa lạ kia.

” Ưm ~ lấy, lấy ra đi… Hức… Khốn khiếp… Cư nhiên cho ta ăn thứ đồ này…. Ưm ngươi ~ vô, vô sỉ…” Nhận ra tiểu huyệt phía dưới lại bị căng ra, mỹ nhân vừa xấu hổ vừa giận dữ mắng, nhưng lại có chút cảm giác thoả mãn, tựa hồ không ngứa như vậy nữa, thậm chí còn muốn… cắm sâu hơn một chút.

Bị người như thế tiết lộng, đôi mắt mỹ nhân thanh lệ oánh nhuận mang theo nước mắt, hàng mi thanh tú cũng ướt đẫm, thoạt nhìn vừa ủy khuất lại đáng thương, khuôn mặt vốn dĩ thanh lãnh không nhiễm bụi trần lúc này lại nhiễm từng rạng mây hồng khác lạ, đuôi mắt cũng yêu mị diễm sắc.

Không chỉ như thế, thân thể trơn bóng cũng nổi màu hồng phấn mê người, bất an vặn vẹo, hai viên đầu v* bị người hút sưng run rẩy trên bờ ngực trắng nõn, đỉnh nam căn tú khí cũng chảy ra chất lỏng trong suốt, mà đặc biệt là hoa huy*t kia càng thêm khó nhịn, lúc này lại không ngừng chảy nước, khó khăn nuốt cả bốn ngón tay nam nhân, tay hắn tạo ra tiếng “Phụt” vang dội, d*m thủy văng khắp nơi…



” Ưm a ~ đừng, đừng cắm… Ta… Không được…” Mỹ nhân khóc nức nở kháng cự nói, nhưng y ngoài miệng cự tuyệt như thế, thân thể lại không nghe lời, miệng huyệt hồng nộn đem ngón tay nam nhân kẹp đến càng gấp, giống như không muốn nó rời đi.

Nhưng Ma Tôn không để ý nhiều như vậy, hắn đem tiểu huyệt nho nhỏ kia khuếch trương đến không sai biệt lắm, liền gấp không chịu nổi cởi bỏ y phục của mình, đem cự vật cương đến phát đau phóng ra, còn dùng quy đầu lớn như quả trứng cọ xát ở tiểu huyệt lầy lội kia.

Cảm giác được xúc cảm khác hẳn với ngón tay, y nghi hoặc muốn nhìn xem, lại thấy một cây dương v*t thô dài tím đen đang để trên tiểu huyệt bản thân, thứ đồ kia bạo gân xanh, xấu xí đáng sợ, thô to như cánh tay tiểu hài, hơn nữa dài như vậy, thoạt nhìn sẽ đem người thọc xuyên, nghĩ đến thứ này sẽ tiến vào thân thể của mình, mỹ nhân sợ tới mức co rụt lại, đuôi mắt phiếm hồng lại rơi nước mắt.

“Tiên quân đừng sợ, sẽ không tổn thương đến người, người sẽ thích nó” Ma Tôn thấy mỹ nhân thanh lãnh đang lăng lăng nhìn chằm chằm hạ thân chính mình, đôi mắt đựng đầy sợ hãi, mảnh lông mi dài cũng run rẩy, trông thật đáng thương yếu ớt, cả người mang cảm giác mỹ nhân yếu đuối mềm mại.

Thấy y bị dương v*t chính mình dọa khóc, Ma Tôn trong lòng có chút đắc ý, lại có chút bất đắc dĩ, tiếp tục ôn nhu dỗ dành: “Tiên quân không phải ngứa sao, dùng cái này cắm vào liền sẽ không ngứa, ngoan, ta sẽ làm ngươi thoải mái”

Nhưng Ma Tôn ngoài miệng là ngữ khí ôn nhu, động tác trên tay lại không lưu tình chút nào, hắn bóp eo mỹ nhân, một tay đem người kéo trở về, nhẹ nâng lên mông mỹ nhân, làm cho y nhìn rõ ràng hơn quy đầu cực đại đang đỉnh ép cửa huyệt, hình ảnh dâm mĩ.

” Cút, cút mau… Không được… không được vào… Quá lớn… Tên khốn… Huhu… Ta rốt cuộc nơi nào đụng đến ngươi… Ngươi lại như vậy đối với ta…” Mỹ nhân bị dọa đến không chịu được, thanh thanh lãnh lãnh mang theo nức nở, ủy khuất mà mắng, y muốn né tránh đồ vật đáng sợ kia, nhưng lại bị người bóp mông, căn bản trốn không được.

“Tiên quân đừng khóc, hiện tại còn chưa đến lúc đâu, chờ tí nữa liền có thể để ngươi khóc” Ma Tôn cười khẽ sủng nịch nói, rốt cuộc được người oán giận ‘ quá lớn ‘, chỉ cần là nam nhân đều sẽ nhịn không được cao hứng.

“Súc sinh… Ngươi không… A a a ~” mỹ nhân đang muốn phản bác, lại bị cơn đau từ hạ thân đánh gãy, đôi tay tinh tế trắng nõn đều nhanh chóng nắm chặt khăn trải giường, nắm đến đốt ngón tay đều trắng bệch, cả người đều run rẩy.

Nguyên lai, liền ở mỹ nhân mở miệng khi, Ma Tôn đột nhiên liền đem chính mình dương v*t cắm vào huyệt xử nữ nhỏ hẹp kia, nhưng mới cắm vào một nửa, mỹ nhân liền đau đến sắc mặt trắng bệch cả người run rẩy, Ma Tôn đành dừng lại, chịu đựng dục vọng, chờ mỹ nhân thích ứng.

Huyệt bị người mạnh mẽ cắm vào, mỹ nhân đau đến ứa ra mồ hôi lạnh, cảm giác thân thể đều bị chém thành hai nửa, khuất nhục dị thường, không ngờ lại bị cái ma đầu phá xử, trong lòng cảm xúc ngũ vị tạp trần, nhưng giờ phút này y xác thật đau chịu không nổi, chỉ có thể run rẩy thanh âm khẩn cầu: “Ngươi, ngươi đi ra ngoài… Hưm… Đau… Không thể như vậy… Cầu ngươi… Đừng cắm… Ta chịu không nổi…”

Mà Ma Tôn cảm thụ được kia bên trong thịt huyệt khẩn trương bao lấy, sảng khoái cực kỳ, hơn nữa mỹ nhân dưới thân đau đến run rẩy mông, khiến hắn sung sướng, cũng làm dục vọng hắn càng thêm phấn chấn.

Cuối cùng, Ma Tôn nhịn không được, mặc kệ mỹ nhân đang khóc lóc cầu xin, động eo chậm rãi tiến vào, cho đến khi cực đại quy đầu kia đỉnh tới màng xử nữ của y.



Tựa hồ muốn trêu đùa Vân Thanh Lam, Ma Tôn đỉnh ở nơi đó liền bất động, giọng nói gợi cảm trầm thấp đầy ý cười, nhẹ giọng hỏi: “Tiên quân, đây là cái gì, ta đỉnh đến nơi nào của người rồi, nói cho ta”

Mỹ nhân như thế nào có thể mở miệng trả lời, hơn nữa đối phương là biết rõ còn cố hỏi, đỏ mắt thanh âm run rẩy trách mắng: “Đi ra ngoài…” . ngôn tình hay

Thấy mỹ nhân không trả lời, Ma Tôn đem dương v*t rút ra một ít, sau đó lại đỉnh đi vào, vẫn là đỉnh đến tầng màng kia, lại lần nữa mở miệng nói: “Nói cho ta biết tiên quân, đây là cái gì”

Vấn đề đáng hổ thẹn như thế, mỹ nhân làm sao sẽ trả lời, chỉ có thể rơi nước mắt khẩn cầu: “Đừng, đừng hỏi… Xin ngươi đi ra ngoài…”

Không có được câu trả lời mình mong muốn, Ma Tôn có chút không vui, câu môi cười nguy hiểm, lại đem dương v*t rút ra một ít, sau đó liền bắt đầu từ từ thọc vào rút ra, một bên đâm một bên hỏi:”Đây là cái gì?”

Cuối cùng, huyệt bị cắm như thế, mỹ nhân chịu không nổi khóc lớn lên, khóc lóc rên rỉ cầu xin nói: “Ngươi… a ~ đừng cắm… Hu hu hu… Đau… Ngươi đi ra ngoài a…”

Nhìn dưới thân khóc đến lê hoa đái vũ*, Ma Tôn dừng động tác, trầm giọng nói: “Nói cho ta đây là cái gì, nói đúng ta liền đi ra ngoài”

Lê hoa đái vũ: 梨花带雨 giống như hoa lê bị dính hạt mưa. Vốn để miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương Quý Phi, sau này liền dùng miêu tả sự kiều diễm của mỹ nhân, dáng vẻ xinh đẹp làm người thương tiếc.

Vân Thanh Lam bị buộc đến không có cách nào, chỉ muốn nhanh chóng làm cự vật thô dài xấu xí kia từ thân thể chính mình đi ra ngoài, đành phải gạt bỏ lòng tự trọng cùng cảm giác khuất nhục mãnh liệt, môi đỏ khẽ nhếch, thở hổn hển đáp: ” Ưm ~ là, là màng trinh của ta…”, Dứt lời mỹ nhân lại xấu hổ đến đỏ mặt rũ mắt.

Nghe được câu trả lời vừa ý, Ma Tôn môi mỏng nhẹ dương, khom lưng nằm ở trên người mỹ nhân, đem người ôm vào trong ngực, như nhĩ tấn tư ma, ở mỹ nhân bên tai nhẹ giọng nói: “Tiên quân, ta đem màng trinh của ngươi thọc hư được không, như vậy tiên quân chính là của ta…”

Nhĩ tấn tư ma: là thành ngữ tiếng Trung, miêu tả cảnh tượng nam nữ yêu nhau thắm thiết, luôn đi cùng nhau.

“Đừng, đừng… Ngươi đã đáp ứng ta đi ra ngoài mà…” Mỹ nhân giơ tay khoát trên vai Ma Tôn, tựa hồ muốn đẩy ra, nhưng y cả người vô lực, thoạt nhìn càng giống đang chủ động bám vào vai hắn.

“Lời của ma nói người cũng tin, tiên quân, người thật ngây thơ, hơn nữa, người đã đáp ứng qua phải gả cho ta, cho nên, cái màng này, vẫn là để ta đâm vào vậy.”

Ma Tôn ở bên tai mỹ nhân cười nhẹ nói, dứt lời liền ôm chặt lấy người trong ngực, sau đó hung hăng đĩnh eo, thô bạo mà thọc hư tầng màng kia, trực tiếp thao vào sâu trong thân thể mỹ nhân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau