Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia
Chương 14: Thi đấu
Trận đấu của Hoàng Băng kết thúc chỉ trong chớp nhoáng,Ôn Dương không ngờ tới là Hoàng Băng thân thủ lại tốt như vậy, Hoàng Băng đi xuống sân khấu,Ôn Dương liền nói:
"Chị lợi hại quá đi"
Hoàng Băng liền vui vẻ nói:
"Đương nhiên là lợi hại chứ"
Hoàng Băng ngồi xuống lấy tay xoa đầu Ôn Dương, lúc này Hàn Diệt Phong ngồi bên cạnh dùng một cái bao tay màu đen đeo lên,Ôn Dương thắc mắc hỏi:
" Anh đeo bao tay làm gì thế ạ"
Hàn Diệt Phong nghe Ôn Dương hỏi chỉ nhìn cô thích thú rồi chậm rãi nói:
"Tránh bị bẩn"
Hạ Kiêu liền mắc cá chết nói:
"Cái bệnh sạch sẽ của cậu càng lúc càng nặng rồi đấy"
Hàn Diệt Phong không nói gì chỉ đứng lên xoa đầu Ôn Dương rồi lên sân khấu,cả kháng phòng đều ồn ào tự hỏi Hàn Diệt Phong và Ôn Dương có quan hệ gì sao người mắc bệnh sạch sẽ nghiêm trọng như Hàn Diệt Phong lại xoa đầu cô.Ai ai cũng ghen tị,dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn Ôn Dương sau đó họ không tập trung vào Ôn Dương nữa vì trận đấu của Hàn Diệt Phong đã bắt đầu,Ôn Dương vừa quan sát trận đấu vừa lấy tay sờ lên đầu mình phồng má nghĩ " Sao ai cũng thích xoa đầu mình hết vậy,sau này sẽ thành nấm lùn luôn cho coi".
Ôn Dương thấy Hàn Diệt Phong trận đấu vừa bắt đầu người của lớp cô đã bị Hàn Diệt Phong hạ đo ván,cô bất lực giật giật khóe miệng miệng nghĩ
" Nếu là mình, mình sẽ không bị hạ dễ dàng như vậy đâu".
Hàn Diệt Phong đi xuống ngồi cạnh cô rồi nói:
"Thế nào"
Cô liền tự tin nói:
"Nếu là em, em sẽ không để bị hạ đo ván vậy đâu"
Hàn Diệt Phong nhìn cô rồi phì cười,cô nhìn thấy hắn cười thì xù lông, tức giận nói lớn nhưng cũng may là âm thanh chỉ vừa đủ để hàng ghế trên nghe:
"Anh cười cái gì chứ,em mà đấu với anh nhất định em sẽ hạ đo ván anh đó"
Nhóm của Hoàng Băng nhìn cô, rồi cứng đờ nhìn Hàn Diệt Phong đang cười thì,Hạ Kiêu Hoàng Băng,và Hàn Tử Diên đồng loạt giật cả mình nghĩ nhìn Hàn Diệt Phong" Thằng này nó biết cười từ bao giờ thế".
Hàn Diệt Phong thấy cô xù lông lên nhìn rất đáng yêu,hắn không cười nữa quay lại biểu cảm như bình thường, nói:
"Anh sẽ không đấu với con mèo con nhà em đâu"
Ôn Dương liền tức giận hắc tuyến nổi đầy mặt nói:
"Em không phải mèo,em có tên "
Hàn Diệt Phong không quan tâm chỉ nhìn chỗ khác,cô đang cố nhịn xuống cái cảm giác muốn đánh chết người cực kỳ, lúc này Hoàng Băng liền chọt chọt vào vai cô chỉ lên sân khấu,cô cũng nhìn theo thì đông cứng, người trên sân khấu là Hoa Kiều cô ta đi ra với tâm thế rất vui vẻ còn vẫy vẫy tay chào mọi người ở dưới khán phòng nữa,ai cũng nhốn nháo lên nhất là mấy ông con trai.
Hoàng Băng và Ôn Dương không hẹ mà nhìn nhau nghĩ " Được không vậy". Ôn Dương liền đổ mồ hôi hột cười cười hỏi:
"Chị Băng ơi,đối thủ của cậu ấy là ai vậy, sức mạnh ra sao chị"
Hoàng Băng liền thở dài bất lực nói:
"Đối thủ đây nè,sức mạnh ngang ngửa Diệt Phong"
Hoàng Băng vừa nói tay vừa chỉ qua Hàn Tử Diên đang chuẩn bị đi lên sân khấu,Ôn Dương nghe xong mà muốn hoá đá luôn trong đầu nghĩ " Rồi nhắm bà Hoa Kiều này có đánh được không thế,nếu ngang với Diệt Phong thì phải nói là rất mạnh,Hoa Kiều còn tự tin cái gì chứ"
Cô liền đứng lên ghế quay đầu xuống băng ghế sau nhìn thấy cô bạn lớp phó liền hỏi:
"Lớp phó ơi, lớp trưởng có làm được không vậy"
Lớp phó liền thở dài,đẩy gọng kính nói:
"Nếu là mấy người khác thì tớ không biết, nhưng Hàn Tử Diên thì dẹp luôn cũng được"
Cô nghe xong thì biết trận này Hoa Kiều thua chắc, liền ngồi xuống lại ghế nhìn lên sân khấu cả khán phòng lúc này im thin thít không một tiếng động Hàn Tử Diên là một nam thần lượt fan hâm mộ không kém gì Hàn Diệt Phong, nhưng trong tình huống này thì không ai biết phải nói gì, lúc này Hoa Kiều lên tiếng nói ở dưới sân khấu ai cũng nghe được hết:
" Mong anh,anh chỉ giáo em thêm ạ "
Hàn Tử Diên chỉ dùng ánh mắt phiền phức nhìn Hoa Kiều,trận đấu bắt đầu phải nói Hàn Tử Diên cực kỳ không nương tay với con gái thẳng chân đạp Hoa Kiều một phát thật mạnh vào bụng,khiến Hoa Kiều lăng vài vòng rồi, khóc lên khóc xuống trên sân khấu vì xấu hổ,Hàn Tử Diên không quan tâm đi xuống sân khấu lột bỏ bao tay ném vào thùng rác.
Ôn Dương và Hoàng Băng nhìn thấy một màng này thì mí mắt giật giật,Hàn Tử Diên ngồi xuống ghế Hoàng Băng liền nói nhỏ:
"Nè cậu không biết thương hoa tiếc ngọc sao, ích nhất đừng dùng lực mạnh như vậy chứ"
Hàn Tử Diên chỉ chậm rãi đáp:
" Ngoài cậu ra thì tôi sẽ không nương tay với ai hết"
Hoàng Băng ngh Hàn Tử Diên nói mà hai má nóng bừng quay mặt chỗ khác,thấy phản ứng của Hoàng Băng Hàn Tử Diên liền cười thoả mãn.Hoàng Băng muốn che bớt sự ngại ngùng nên nói:
"Anh Anh trận tiếp theo là em đấu với Thiên Bích Cẩm đấy"
Ôn Dương liền gật đầu vô tư nói:
"Em biết mà"
Hoàng Băng liền nữa con mắt hỏi:
"Rồi em có biết cô ta là ai không "
Ôn Dương nghĩ nghĩ một lúc liền cười nói:
"Là ai vậy ạ"
Hoàng Băng liền lấy tay đỡ trán nghĩ " Biết ngay là con bé một chút cũng không nhớ Thiên Bích Cẩm là ai mà,cái bệnh này của con bé làm sao mà bị hay vậy"
"Chị lợi hại quá đi"
Hoàng Băng liền vui vẻ nói:
"Đương nhiên là lợi hại chứ"
Hoàng Băng ngồi xuống lấy tay xoa đầu Ôn Dương, lúc này Hàn Diệt Phong ngồi bên cạnh dùng một cái bao tay màu đen đeo lên,Ôn Dương thắc mắc hỏi:
" Anh đeo bao tay làm gì thế ạ"
Hàn Diệt Phong nghe Ôn Dương hỏi chỉ nhìn cô thích thú rồi chậm rãi nói:
"Tránh bị bẩn"
Hạ Kiêu liền mắc cá chết nói:
"Cái bệnh sạch sẽ của cậu càng lúc càng nặng rồi đấy"
Hàn Diệt Phong không nói gì chỉ đứng lên xoa đầu Ôn Dương rồi lên sân khấu,cả kháng phòng đều ồn ào tự hỏi Hàn Diệt Phong và Ôn Dương có quan hệ gì sao người mắc bệnh sạch sẽ nghiêm trọng như Hàn Diệt Phong lại xoa đầu cô.Ai ai cũng ghen tị,dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn Ôn Dương sau đó họ không tập trung vào Ôn Dương nữa vì trận đấu của Hàn Diệt Phong đã bắt đầu,Ôn Dương vừa quan sát trận đấu vừa lấy tay sờ lên đầu mình phồng má nghĩ " Sao ai cũng thích xoa đầu mình hết vậy,sau này sẽ thành nấm lùn luôn cho coi".
Ôn Dương thấy Hàn Diệt Phong trận đấu vừa bắt đầu người của lớp cô đã bị Hàn Diệt Phong hạ đo ván,cô bất lực giật giật khóe miệng miệng nghĩ
" Nếu là mình, mình sẽ không bị hạ dễ dàng như vậy đâu".
Hàn Diệt Phong đi xuống ngồi cạnh cô rồi nói:
"Thế nào"
Cô liền tự tin nói:
"Nếu là em, em sẽ không để bị hạ đo ván vậy đâu"
Hàn Diệt Phong nhìn cô rồi phì cười,cô nhìn thấy hắn cười thì xù lông, tức giận nói lớn nhưng cũng may là âm thanh chỉ vừa đủ để hàng ghế trên nghe:
"Anh cười cái gì chứ,em mà đấu với anh nhất định em sẽ hạ đo ván anh đó"
Nhóm của Hoàng Băng nhìn cô, rồi cứng đờ nhìn Hàn Diệt Phong đang cười thì,Hạ Kiêu Hoàng Băng,và Hàn Tử Diên đồng loạt giật cả mình nghĩ nhìn Hàn Diệt Phong" Thằng này nó biết cười từ bao giờ thế".
Hàn Diệt Phong thấy cô xù lông lên nhìn rất đáng yêu,hắn không cười nữa quay lại biểu cảm như bình thường, nói:
"Anh sẽ không đấu với con mèo con nhà em đâu"
Ôn Dương liền tức giận hắc tuyến nổi đầy mặt nói:
"Em không phải mèo,em có tên "
Hàn Diệt Phong không quan tâm chỉ nhìn chỗ khác,cô đang cố nhịn xuống cái cảm giác muốn đánh chết người cực kỳ, lúc này Hoàng Băng liền chọt chọt vào vai cô chỉ lên sân khấu,cô cũng nhìn theo thì đông cứng, người trên sân khấu là Hoa Kiều cô ta đi ra với tâm thế rất vui vẻ còn vẫy vẫy tay chào mọi người ở dưới khán phòng nữa,ai cũng nhốn nháo lên nhất là mấy ông con trai.
Hoàng Băng và Ôn Dương không hẹ mà nhìn nhau nghĩ " Được không vậy". Ôn Dương liền đổ mồ hôi hột cười cười hỏi:
"Chị Băng ơi,đối thủ của cậu ấy là ai vậy, sức mạnh ra sao chị"
Hoàng Băng liền thở dài bất lực nói:
"Đối thủ đây nè,sức mạnh ngang ngửa Diệt Phong"
Hoàng Băng vừa nói tay vừa chỉ qua Hàn Tử Diên đang chuẩn bị đi lên sân khấu,Ôn Dương nghe xong mà muốn hoá đá luôn trong đầu nghĩ " Rồi nhắm bà Hoa Kiều này có đánh được không thế,nếu ngang với Diệt Phong thì phải nói là rất mạnh,Hoa Kiều còn tự tin cái gì chứ"
Cô liền đứng lên ghế quay đầu xuống băng ghế sau nhìn thấy cô bạn lớp phó liền hỏi:
"Lớp phó ơi, lớp trưởng có làm được không vậy"
Lớp phó liền thở dài,đẩy gọng kính nói:
"Nếu là mấy người khác thì tớ không biết, nhưng Hàn Tử Diên thì dẹp luôn cũng được"
Cô nghe xong thì biết trận này Hoa Kiều thua chắc, liền ngồi xuống lại ghế nhìn lên sân khấu cả khán phòng lúc này im thin thít không một tiếng động Hàn Tử Diên là một nam thần lượt fan hâm mộ không kém gì Hàn Diệt Phong, nhưng trong tình huống này thì không ai biết phải nói gì, lúc này Hoa Kiều lên tiếng nói ở dưới sân khấu ai cũng nghe được hết:
" Mong anh,anh chỉ giáo em thêm ạ "
Hàn Tử Diên chỉ dùng ánh mắt phiền phức nhìn Hoa Kiều,trận đấu bắt đầu phải nói Hàn Tử Diên cực kỳ không nương tay với con gái thẳng chân đạp Hoa Kiều một phát thật mạnh vào bụng,khiến Hoa Kiều lăng vài vòng rồi, khóc lên khóc xuống trên sân khấu vì xấu hổ,Hàn Tử Diên không quan tâm đi xuống sân khấu lột bỏ bao tay ném vào thùng rác.
Ôn Dương và Hoàng Băng nhìn thấy một màng này thì mí mắt giật giật,Hàn Tử Diên ngồi xuống ghế Hoàng Băng liền nói nhỏ:
"Nè cậu không biết thương hoa tiếc ngọc sao, ích nhất đừng dùng lực mạnh như vậy chứ"
Hàn Tử Diên chỉ chậm rãi đáp:
" Ngoài cậu ra thì tôi sẽ không nương tay với ai hết"
Hoàng Băng ngh Hàn Tử Diên nói mà hai má nóng bừng quay mặt chỗ khác,thấy phản ứng của Hoàng Băng Hàn Tử Diên liền cười thoả mãn.Hoàng Băng muốn che bớt sự ngại ngùng nên nói:
"Anh Anh trận tiếp theo là em đấu với Thiên Bích Cẩm đấy"
Ôn Dương liền gật đầu vô tư nói:
"Em biết mà"
Hoàng Băng liền nữa con mắt hỏi:
"Rồi em có biết cô ta là ai không "
Ôn Dương nghĩ nghĩ một lúc liền cười nói:
"Là ai vậy ạ"
Hoàng Băng liền lấy tay đỡ trán nghĩ " Biết ngay là con bé một chút cũng không nhớ Thiên Bích Cẩm là ai mà,cái bệnh này của con bé làm sao mà bị hay vậy"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất