Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia

Chương 146

Trước Sau
Húc Minh Yên ngồi trên ghế xoay qua xoay lại hơi nghiên đầu cười tươi nói:

“Ai ya,hung dữ quá đi người ta sợ đó nha”

Hoàng Băng và Ôn Dương nắm chặt quyền tay gương mặt của cả hai hiện rõ sự tức giận, Húc Minh Yên lấy tay chống cằm tỏ ra quyến rũ nói:

“Đợi mọi người lâu lắm rồi đó”

Hàn Tử Diên đen mặt gằn giọng:

“Bọn ta có gì để nói với ngươi sao”

Húc Minh Yên nghiên mặt tỏ ra đáng thương nói:

“Chỉ muốn quan tâm một chút thôi,mọi người ở lại chơi cùng ta thôi nha”

Hoàng Băng tức giận hỏi:

“Húc Minh Yên,cái chết của anh Tư Âm có liên quan đến ngươi có đúng không “

Húc Minh Yên nghe vậy im lặng một lúc rồi cười nguy hiểm nói:

“Cho mọi người biết cũng chẳng sao,đúng là có liên quan đến ta,mấy nhóc biết đó Hoài Nam Tư Âm đã điều tra Diễn Ca và ta, thậm chí Tu La hội cũng bị hắn điều tra tới nhưng thật không may cho hắn lại bị ta nắm điểm yếu trong tay,…Thú vị mà đúng không”

Hàn Tử Diên gắt gỏng:

“Những việc làm của các ngươi xứng đâng bị chôn muôn kiếp,các ngươi ép chết những người khác đều không cảm thấy bản thân là người quá đáng hay sao hả!!!”

Húc Minh Yên im lặng mí mắt có hơi cụp xuống rồi lên tiếng:



“Ta chỉ đơn giản nói với hắn, nếu hắn dám tiết lộ bất kỳ bí mật gì mạng của Hoài Nam Vĩnh Xuyên cũng sẽ không còn,hắn ta là chọn lựa của bản thân hắn liên quan gì đến ta đâu”

Hoàng Băng liền nói:

“Nếu ngươi không uy hiếp thì anh ấy sẽ không tự sát,rốt cuộc đã có bao nhiêu mạng người đã chết dưới tay các ngươi rồi chứ,bọn họ đều là người vô tội”

Húc Minh Yên đứng khỏi ghế đi đến bên cửa sổ nhìn xuống nói:

“Thế giới mà chúng ta đang đứng vốn dĩ tồn tại cá lớn nuốt cá bé,nếu người không có năng lực thì không thể sống nổi, Hoàng Nhị Tiểu Thư quá hiền lành cho một nơi đầy rẫy những sự chết chóc này”

Hoàng Băng nghe hắn nói mà khựng lại, Húc Minh Yên nhìn qua cửa sổ nhìn ra bên ngoài nói:

“Các người đều sinh ra trong thế giới ngầm đều phải hiểu rõ quy luật một khi đã để người khác nắm được điểm yếu mà không phát hiện đồng nghĩa với việc chết”

Ôn Dương tức giận xuất hiện ngay đằng sau Húc Minh Yên vung đấm về phía hắn thì bị hắn ta né được,hắn ta đá chân về phía Ôn Dương cô thuận người nhảy lùi về sau rồi rút thanh dao ra lao đến đấu với hắn ta,cô vung dao về phía hắn ta tức giận nói:

“Đó không phải là lý do vì bảo vệ bản thân ngươi mà ngươi có quyền lấy mạng người khác, những người sinh ra đều có quyền lựa chọn của bản thân không có ai quyết định họ sống hay chết đâu!!!”

Húc Minh Yên cầm một thanh sắt đỡ lại thanh dao cười tươi nói:

“Suy nghĩ quá đơn thuần ngươi sẽ chết không có đường thoát”

Hắn ta vung mạnh thanh sắt Ôn Dương đỡ lại rồi nhảy lùi về phía xa, Húc Minh Yên xoay thanh sắt một vòng rồi nhìn bọn họ nói:

“Cho dù có nói gì đi nữa thì cũng đã định rồi,các ngươi cứ ở lại đây cho đến khi cuộc họp kết thúc đi,nếu người kế thừa không có mặt đồng nghĩa với việc đang sỉ nhục các lãnh đạo dùng các ngươi để uy hiếp xác nhập Bang Phái thì được rồi”

Hàn Diệt Phong từ nãy đến giờ vẫn im lặng muốn động thủ thì được Ôn Dương ngăn lại, Hoàng Băng liền lên tiếng:



“Húc Minh Yên, những việc mà ngươi làm, ngươi có từng nghĩ đến kết cục của mình một khi thất bại chưa”

Húc Minh Yên nghe câu hỏi của Hoàng Băng thì khựng người sau đó là nhún vai thản nhiên đáp:

“Đương nhiên là rồi cùng lắm thì phơi thây thôi”

Hoàng Băng liền nói tiếp:

“Vậy thì người bên cạnh ngươi sẽ thế nào, ngươi đã từng nghĩ tới kết quả chưa “

Húc Minh Yên bị câu hỏi của Hoàng Băng làm cho đứng hình, Hoàng Băng lấy điện thoại ra nhấn gì đó trên bàn phím vừa nhấn vừa nói:

“Ngươi có lẽ không nghĩ đến kết cục của những người bên cạnh mình, nụ nhưng bọn ta thì có bọn ta làm việc sẽ luôn nghĩ cho nhau “

Húc Minh Yên lúc này cười cợt nghĩ tới bóng lưng của Tống Diễn Ca rồi nói:

“Ta đương nhiên sẽ luôn tìm con đường tốt nhất để người bên cạnh không nhận bất cứ kết quả xấu nào rồi, hơn nữa anh ấy cũng cần được ta bảo vệ,…”

Húc Minh Yên khi nghĩ đến Tống Diễn Ca trong lòng có chút dao động, Hoàng Băng lúc này có chút khinh bỉ đưa màn hình điện thoại ra nói:

“Ta rất khâm phục Tống An Ca vì ông ta làm việc rất cẩn thận nhưng mà không may cho ông ta tài liệu đều bị anh Tư Âm lấy đi hết rồi”

Húc Minh Yên nhìn màn hình điện thoại của Hoàng Băng hai mắt trợn trừng kinh ngạc, Hoàng Băng nói tiếp:

“Đây là con đường an toàn cho ngươi và người bên cạnh ngươi sao, những dữ liệu này không thể xem là giả vì có dấu mộc của Tống Diễn Ca và Tống An Ca”

Húc Minh Yên sững sờ không biết phải nói gì,Hàn Diệt Phong và Hàn Tử Diên chỉ im lặng,Ôn Dương lên tiếng:

“Các người chỉ là quân cờ trong tay Tống An Ca mà thôi”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau