Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia

Chương 20

Trước Sau
Cảm đám giật thót người Hoàng Băng thì giữ mặt không biểu tình đáp lại thầy:

"Có chuyện gì thế thầy Tổng Phụ Trách"

Thầy Vũ thấy cả bọn đang học bài liền nghi ngờ hỏi:

"Các em sao lại tụ tập ở đây đông như vậy"

Hạ Kiêu liền lú đầu ra cười cười nói:

"Bọn em đang giúp nhau ôn thi ạ,sẵn tiện hỗ trợ cả em gái của Cố Thanh luôn"

Hạ Kiêu vừa nói vừa chỉ chỉ vào Ôn Dương đang cầm cây viết tập trung làm bài,Thầy Vũ liền nói:

"Vậy sao"

Hàn Tử Diên liền đến bên cạnh Hoàng Băng nhìn thầy hỏi:

" Có chuyện gì sao thầy"

Thầy Vũ nhớ ra liền nói:

"Lúc nãy thầy thấy có hai học sinh khối 10 và khối 11,leo tường chạy về hướng này,sau đó liền không thấy đâu,thầy định hỏi Hoàng Băng và Tử Diên lúc chiều kiểm tra ký túc xá có thấy thiếu người không"

Hoàng Băng liền mặt lạnh nghiêm túc đáp:

"Vẫn đủ ạ, không thiếu bạn nào hết mà thầy"

Thầy Vũ liền ngờ vực nói:

"Vậy sao"

Hoàng Băng và Hàn Tử Diên liền gật đầu chắc như đinh đống cột,Thầy Vũ thấy vậy liền yên tâm nói:

"Chắc có lẽ là bọn nhóc đó định ra ngoài thì bị thầy bắt được đây mà, được rồi vậy các em học bài tiếp đi, nhưng nhớ canh giờ ngủ sớm đấy"

Cả bọn liền đồng thanh:

"Vâng ạ, chúc thầy buổi tối tốt lành "

Thầy Vũ liền rời đi Hạ Kiêu thấy thầy đi liền nhanh chóng chạy tới đóng cửa, rồi dựa lưng vào cửa,cả đám liền thở phào nhẹ nhõm,Ôn Dương liền nói:

"Làm em h,..."

Chưa để Ôn Dương nói hết thì cánh cửa đột ngột mở ra,Hạ Kiêu đang dựa lưng ở cửa cũng bị cánh cửa đẩy văng ngã xổng xoài trên đất,cả đám liền thót tim, thầy Vũ liền xuất hiện trước cửa lần nữa, Hoàng Băng liền hỏi:



"Sao,sao vậy thầy"

Thầy Vũ liền cười hiền hậu nói:

"Không có gì "

Rồi nhìn qua Hạ Kiêu đang úp mặt trên đất, thầy liền hỏi:

"Hạ Kiêu bị làm sao vậy"

Lần này Ôn Dương liền nói:

"Anh ấy học mệt quá,nên đứng lên có hơi mệt liền trượt chân ngã ạ"

Thầy Vũ nghe vậy cũng nói:

"Các em học cũng vừa thôi đừng quá sức,cố quá là thành quá cố đấy"

Cả đám trừ Hạ Kiêu đang nằm trên đất đồng thanh:

"Vâng ạ"

Hoàng Băng ngó đầu ra nhìn khi xác nhận là thầy đi thật,mới yên tâm thở ra,Hạ Kiêu liền từ dưới sàn ngồi dậy xoa xoa mũi nói với giọng ai oán:

"Thầy Vũ đúng là đa nghi mà"

Hàn Tử Diên liền thản nhiên đáp:

"Chịu thôi,lần trước bị bắt mang nồi vào ký túc xá"

Mọi người lúc này liền thả lỏng người đồng loạt nghĩ " Mém xíu nữa là toan rồi ".Mọi người liền lôi trong túi ra xem,Hạ Kiêu liền mang mấy cây kem ra,Ôn Dương liền thắc mắc:

"Mua nhiều kem như vậy không có chỗ để sẽ tan hết đó"

Cố Thanh ở bên cạnh liền lên tiếng:

"Yên tâm phòng bọn họ lúc nào chả có tủ lạnh"

Ôn Dương liền ngớ người nghĩ " Nhà trường cấm mang đồ dùng điện vào trường mà".Hạ Kiêu bên này liền đẩy nhẹ cái bàn lúc nãy Hoàng Băng đặt sách vở của Ôn Dương,bên dưới cái bàn có một cái tay nắm,Hạ Kiêu liền kéo cái tay nắm cửa lên,Ôn Dương liền tò mò đi lại nhìn,cô liền giật mình cánh cửa giống như cánh cửa tầng hầm vậy, mở ra thì bên trong chứa rất nhiều thứ được xếp gọn gàng như nồi nấu lẩu,bếp điện từ,đũa muỗng,chén dĩa còn có cả tủ lạnh,và rất nhiều gia vị,cô liền cạn lời nghĩ " Bọn họ dọn cả nhà vào đây à."

Dẹp xong đồ cần thiết Cố Thanh để lại một mớ đồ ăn vặt sau đó kéo chiếc bàn về vị trí cũ,cả bọn liền ngồi vào cùng nhau ăn vặt và học bài, lúc này Hàn Diệt Phong mới lên tiếng:

"Anh Anh vậy bây giờ em nói cho bọn anh biết thân phận của em và Cố Thanh được rồi chứ"



Hàn Diệt Phong nói xong thì mọi người liền cứng đờ người, Hoàng Băng liền nói:

"Thân phận gì chứ,em ấy thì có thân phận gì được"

Hạ Kiêu liền lên tiếng nói:

"Tiểu Thanh thì có thân phận gì được, muốn biết thân phận thì chỉ có đồ nấm lùn kia thôi "

Ôn Dương liền cười nguy hiểm nói:

"Đồ dị hợm có tin em xiêng anh luôn không "

Hàn Tử Diên lúc này nghiêm túc chậm rãi lên tiếng:

"Tôi cũng khá tò mò về chuyện này, chúng ta đều biết thân thế của người bên cạnh chỉ riêng Cố Thanh là vẫn luôn không nói gì về bản thân hết"

Cố Thanh liền đen mặt hỏi Ôn Dương:

"Là cậu tiết lộ à"

Ôn Dương liền chột dạ chu mỏ nói:

"Chúng ta là bạn bè giấu như vậy cũng không tốt "

Cố Thanh uống một ít nước ngọt gân xanh gân đỏ nổi lên cố gắng nén cơn giận nói:

"Cậu không phải không biết,thân phận của chúng ta đều sẽ ảnh hưởng đến Hoàng Băng"

Hoàng Băng và ba người kia nghe vậy liền giật mình Hàn Tử Diên liền gấp gáp nói:

"Cái gì,hai người nói gì mà liên quan đến Băng Băng"

Ôn Dương liền lên tiếng chắc chắn nói:

"Vậy thì chúng ta càng phải nói"

Cố Thanh hít thật sâu một hơi,rồi mới thở dài, liền nhìn Ôn Dương,Ôn Dương hiểu ý liền từ chỗ Hàn Diệt Phong chạy tới chỗ của Cố Thanh,Cố Thanh mặt không biểu cảm nói:

"Vậy thì bắt đầu lại từ việc giới thiệu bản thân đi"

Hạ Kiêu liền ấp úng nói:

"Giới, giới thiệu gì chứ, chẳng phải hai người là Cố Thanh và Ôn Dương sao"

Hoàng Băng từ nãy đến giờ chỉ im lặng, Hoàng Băng thật sự muốn nghe điều họ nói có liên quan gì đến mình, vì Hoàng Băng cảm nhận được đây là một chuyện rất nghiêm trọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau