Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia

Chương 5: Chuyện càng lúc càng thú vị

Trước Sau
Ôn Dương nói một cách lễ phép cứ tưởng người kia sẽ bỏ qua, nhưng tên cao to đó lại dở thói côn đồ nắm lấy cổ áo của Ôn Dương mà hăm dọa:

"Con mắt mù kia, đi đường mắc để dưới chân hay sao mà đụng phải anh mày hả!!"

Ôn Dương hai mắt tròn xoe,ngu ngơ nghiêng đầu nhìn tên cao to trước mắt, thì giọng của một cô gái vang lên chỉ thẳng vào Ôn Dương mà lớn tiếng:

"Chính là nó, là con nhóc này đã bắt nạt Cẩm tỷ,...Hổ ca anh mau dạy cho nó một bài học đi"

Ôn Dương lần này nhìn tới cô gái đó ngu ngơ đợt hai cười cười hỏi:

"Chị là ai thế ạ"

Đột nhiên bàn tay của tên Thiên Hổ lúc nãy đang nắm chặt cổ áo của Ôn Dương đột ngột siết mạnh lực tay tay còn lại dơ quyền lên cao nhắm thẳng vào mặt Ôn Dương mà muốn đấm,Ôn Dương theo phản xạ liền gạt mạnh cánh tay đang nắm cổ áo của mình và bật ra xa.

Thiên Hổ liền cười nửa miệng nói:

"Được đấy nhóc con, dám bắt nạt em gái tao,lên"

Thiên Hổ ra lệnh cho đám đàng em tầm bảy nam sinh đã tiến lên bao vây quanh Ôn Dương,Ôn Dương lúc này chỉ đứng yên một chỗ nghiêng đầu nghĩ " Mà em gái anh ta là ai nhỉ",Ôn Dương khôn khéo quan sát xung quanh, liền nhếch mép cười nghĩ "Không có camera,vậy thì đơn giản hơn rồi"

Đám nam sinh liền xông vào muốn đánh hội đồng cô, nhưng chỉ tầm 5 phút sau một đám con trai cao hơn Ôn Dương cả cánh tay và to gấp mấy lần cô, đều nằm xổng xoài trên đất, mặt mài bầm tím, có người còn rơi cả răng và chảy máu mũi.Thiên Hổ thấy cảnh tượng này liền tái mặt, chỉ thẳng vào Ôn Dương mà mắng nhiết:

"Con oắt này mày dám"

Ôn Dương liền đáp lại, với gương mặt vô tội:



"Là các người muốn đánh tôi trước,tôi chỉ tự vệ thôi"

Thiên Hổ bị nói cho nính họng không cãi được, tức sì cả khói đầu,Ôn Dương liền nói một câu khiến Thiên Hổ đứng hình:

"Nhưng tiện thể cho hỏi các người là ai vậy"

Thiên Hổ tức muốn hộc cả máu quát lớn, chỉ vào mặt Ôn Dương:

"Tao là Thiên Hổ,là anh trai của Bích Cẩm người mày đã bắt nạt sáng nay,mày còn dám hỏi ngược lại tao là ai hả!!!"

Ôn Dương nghệt mặt ra không hiểu chuyện gì, nói:

"Là ai mới được,thôi kệ,túm cái váy lại là tôi không muốn đánh nhau"

Ôn Dương cố nhớ nhưng không nhớ ra là ai, liền kéo vali rời đi, nhưng Thiên Hổ tức giận lao đến từ phía sau muốn đánh lén,Ôn Dương liền xoay người giơ cao chân đạp mạnh vào sương sườn của Thiên Hổ có thể nghe được tiếng của sự đổ vỡ, Thiên bị đạp bay ra xa lăn vài vòng trên đất quằn quại mà dãy dụa.Ôn Dương nghe có tiếng bước chân từ xa liền kéo vali chuồn đi mất.

Mà bên một góc khuất sau bức tường Hàn Diệt Phong đang nhìn cô chạy đi,mà cất giọng nói chất chứa bao nhiêu sự dịu dàng nói:

"Mèo con đúng là nghịch ngợm"

Rồi Hàn Diệt Phong quay lưng bỏ đi, những người vừa tới là người của hội học sinh khi thấy đám Thiên thổ người bằng mặt người gãy răng nằm quằn quại hết trên đất thì họ ngạc nhiên một trong những nhánh bắt nạt có tiếng, vậy mà bây giờ bị đánh cho tơi tả.Bọn họ lập tức đưa đám Thiên Hổ đến phòng y tế.

Sáng ngày hôm sau, tin đồn đám bắt nạt của Thiên Hổ anh trai của Hoa khôi bị đánh cho bầm dập không ra dạng người liền là tin đồn sôi nổi nhất của cả trường, Ôn Dương vừa vào lớp đã thấy mọi người tính tự nói chuyện liền đi lại hóng hớt:

"Chuyện gì thế mấy cậu"

Bạn nữ đeo kính liền nói:



"Ôn Dương cậu nghe tin gì chưa đám người của Thiên Hổ là đám bắt nạt có tiếng bây giờ bị đánh cho bầm dập rồi"

Ôn Dương liền tròn xoe mắt nghĩ " Hơ hơ mình là người gây ra chuyện này đây mặc dù bây giờ không nhớ gương mặt của họ ra sao nữa"

Ôn Dương thấy không khí trong lớp có hơi kỳ lại liền thắc mắc hỏi:

" Nhưng mà các cậu lại sợ gì chứ có người thay các cậu trừng phạt họ thì không phải quá tốt là sao"

Bạn nữ đeo kính đó liền đáp:

" Là do cậu không biết, nhóm bắt nạt chia ra rất nhiều nhánh nhỏ chống lưng cho họ chính là ba nhánh lớn gồm Hàn Diệt Phong, Hàn Tử Diên, và Hạ Kiêu "

Một bạn nam khác liền đổ mồ hôi e dè tiếp lời:

" Trước đây cũng có người đã thể hiện đứng lên chống lại một nhóm bắt nạt của một nhóm nhỏ ban đầu chúng tôi rất vui và còn rất hâm mộ cậu ta, nhưng rồi chị này truyền đến tay của ba nhóm lớn cậu ta bị đày đến lúc phải xin thầy cô chuyển trường "

Ôn Dương gật gật đầu, liền cười nhếch miệng nghĩ "Chuyện càng lúc càng thú vị rồi đây "

Khi Ôn Dương đang ngồi nghĩ nghĩ gì đó đột nhiên loa trường liền phát lên

• Mời em Ôn Dương đến phòng hiệu trưởng.

Xin nhắc lại lần nữa,mời em Ôn Dương đến phòng hiệu trưởng •

Cả lớp nghe vậy liền quay lại nhìn Ôn Dương với ánh mắt kỳ lạ,không hẹ đều có cùng suy nghĩ " Vừa vào học ngày thứ hai đã bị mời đến phòng hiệu trưởng,phục thật".Ôn Dương nghe gọi mình thì cũng ngoan ngoãn đứng lên đi đến phòng hiệu trưởng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau