Thao Nát Những Bá Tổng Đó

Chương 24:

Trước Sau
Tại sao không muốn tên đàn ông khốn kiếp này chết? Đừng nói Lãnh Tiêu lòng tràn đầy hoang mang, chính bản thân Lãnh Tịch cũng không hiểu tại sao mình lại kích động như vậy, nhưng lúc này nhìn anh hai chĩa súng về Chu Uý Kì, trong đầu cậu chỉ có một suy nghĩ, không muốn để Chu Uý Kì chết.

Do đó Lãnh Tịch hàm hồ giải thích: “Bởi vì…vì em muốn chính tay giết chết anh ta, anh hai không thể ra tay.”

Lãnh Tiêu nhíu mày một cái, lý do anh có thể chấp nhận: “Được.”

Lãnh Tiêu đột nhiên trần truồng đi từ trên giường xuống, lúc này Lãnh Tịch mới nhận ra có chỗ nào đó không hợp lý. Chỉ thấy anh hai ngày thường ôn tồn lễ độ lúc này cả người trần truồng, tứ chi thon dài, đường cong bắp thịt rõ ràng, trên người thậm chí còn có không ít vết sẹo, nhìn vừa mê người vừa nguy hiểm, quan trọng là trên người anh ta rải rác dấu vết khiến người nghĩ bậy, hơn nữa trong phòng dày đặc một hương vị quen thuộc, đó là hương vị tình dục…

“Anh hai?” Lãnh Tịch không dám tin mở to mắt nhìn Lãnh Tiêu.

Lãnh Tiêu mặt không đổi sắc xuống giường, nhặt từ trên đất một cái áo dài tắm choàng ở trên người, sau đó đi đến chỗ hai người bọn họ.

“Anh hai, các người?” Dấu vết trên người anh hai còn có mùi vị trong phòng cậu đã quá quen thuộc rồi, hơn nữa vừa nãy lúc cậu xông vào Chu Uý Kì cũng đang mặc quần áo, sơ mi trắng bây giờ mở rộng còn lộ ra lồng ngực, không cần nghĩ Lãnh Tịch cũng biết là tình hình gì.

Công kích cực lớn khiến Lãnh Tịch hơi choáng đầu, đôi mắt không tự giác trừng lớn lên, nhưng hai đương sự vẫn như không có chuyện gì.

Lãnh Tiêu trực tiếp đưa súng cho Lãnh Tịch: “Bây giờ lập tức giết cậu ta.”

Lãnh Tịch còn đang đắm chìm vào sự thật trước mắt, không duỗi tay nhận lấy súng, chỉ không dám tin nhìn Lãnh Tiêu, lúc này Chu Uý Kì vẫn luôn đứng đằng sau cậu hơi sát lên phía trước ở bên tai cậu giải thích: “Bởi vì anh hai cậu muốn đồng cảm nỗi đau đớn của cậu lúc bị tôi cường bạo, cho nên…”

“Cái gì?” Lãnh Tịch trợn mắt há mồm, nhất thời lại không nói ra được gì.

Nói thật lúc nãy cậu thật sự vừa phẫn nộ vừa hoảng sợ, anh hai lại xảy ra quan hệ với Chu Uý Kì? Không thể tha thứ, nhưng Chu Uý Kì vừa giải thích như vậy, dựa vào sự yêu chiều đến vặn vẹo của anh hai dành cho mình, anh ta thật sự làm ra được loại chuyện người bình thường không thể hiểu này.



Lãnh Tịch phẫn nộ cũng không đúng, kinh ngạc cũng không đúng, nhất thời vẫn không biết nên chỉ trích bọn họ như thế nào, nhưng Lãnh Tiêu ánh mắt kiên định, lúc này ánh mắt của anh ta khoá ở trên người Chu Uý Kì, súng trong tay cũng đưa đến trước mặt Lãnh Tịch, ý tứ rất rõ ràng.

Lãnh Tịch chỉ có thể vứt bỏ cái khác, cậu biết anh hai mình đáng sợ bao nhiêu, cũng biết anh yêu chiều cậu bao nhiêu, cho nên cậu hít sâu một hơi nói: “Anh hai, em vẫn không muốn giết anh ta.”

“Tại sao?” Lãnh Tiêu nhíu mày lần nữa.

“Em muốn tra tấn anh ta trước, báo thù anh ta, để anh ta sống không bằng chết em mới vui vẻ.” Lãnh Tịch hung hăng nói, Chu Uý Kì ở đằng sau vô tội nhìn đỉnh đầu cậu.

Lãnh Tiêu nhíu mày một chút mới thả lỏng ra, sủng nịch nói: “Được, em muốn thế nào thì thế ấy đi.”

Không ngờ Lãnh Tịch lập tức bổ sung: “Nhưng trước khi em giết anh ta, anh hai tuyệt đối không thể động vào anh ta.”

Lãnh Tiêu dừng lại, liếc Chu Uý Kì một cái, sau đó vẫn gật đầu đồng ý: “Được.”

Sau khi đạt được lời hứa hẹn, Lãnh Tịch quay người nắm áo sơ mi vẫn chưa cài cúc của Chu Uý Kì kéo ra bên ngoài: “Khốn kiếp, anh đi theo tôi!”

Chu Uý Kì bị ép theo tiểu thiếu gia ra khỏi phòng đại thiếu gia, nhưng khoé miệng lại mang theo ý cười, trong phòng lập tức chỉ còn lại ông chủ hắc đạo hơi cau mày.

Chỉ thấy anh ta nhíu mày càng ngày càng chặt, nhưng không phải vì chuyện của em trai, mà là giờ phút này, hoặc là từ lúc anh ta xuống giường mặc quần áo đi đến đây, hậu huyệt chỗ xấu hổ kia không khống chế được chảy ra thứ gì, loại mất khống chế đó, cảm giác xấu hổ khiến anh ta rất bực mình, nhưng nó lại không kiểm soát được gợi lên hình ảnh nào đó, trải qua kích thích của những hình ảnh kia, dịch thể chảy ra ngoài hậu huyệt giống như có độ ấm, có ma lực, mang theo từng đợt khoái cảm tê dại, tình dục cũng theo đó mà đến…

“Đáng chết!” Lãnh Tiêu khẽ chửi một tiếng, lập tức đi đến phòng tắm.

Lại nói đến Lãnh Tịch, cậu không ngờ rằng lần thứ hai gặp phải Chu Uý Kì lại bị anh cường thượng lần nữa, mà còn là bệnh viện, còn bị thao đến mềm chân xin tha, nhưng không thể không nói, trong quá trình này cậu trải nghiệm được khoái cảm và say đắm trước nay chưa từng có, phải, cậu không thể phủ nhận trong đáy lòng cậu say đắm tình dục như vậy, thậm chí không hay không biết say đắm tên khốn kiếp đáng chết kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau