Chương 55:
Chu Uý Kì lúc này mới nhìn đám đàn ông vây quanh: “Cút đi, anh ấy có chủ rồi.”
Chu Uý Kì vốn dĩ cao lớn, cộng thêm khí thế kinh người, ngồi ở đó thôi cũng hù doạ phần lớn người, nhưng cũng có mấy tên không có mắt muốn đích thân nếm thử một chút.
“Cậu nói có chủ thì có chủ sao, có hiểu thứ tự đến trước và sau không?” Một người đàn ông bất mãn hét lên, nói xong liền muốn đến kéo Cố Khuynh Châu.
Mắt Chu Uý Kì tối sầm lại, lúc đám người chưa kịp phản ứng, ly rượu trong tay đã nhanh chóng chính xác tàn nhẫn nện qua, choang một tiếng giòn vang, thuỷ tinh vỡ đầy đất, rượu cũng chảy đầy đầu, người kia bị nện đến trực tiếp hét chói tai bưng cái trán chảy đầy máu.
“Anh nói xem tôi nói có được tính không?” Chu Uý Kì thản nhiên nói.
Cảnh này doạ đến người bị đập, cũng doạ cho người vây xem ngây người, hôm nay nhân vật trên party này đều là người giàu sang phú quý, người bình thường vốn dĩ không dám đắc tội.
Nhưng Chu Uý Kì vừa rồi có thể nói là vô cùng điên cuồng, ngay cả người thấy qua mưa to gió lớn như Cố Khuynh Châu cũng sửng sốt, một Chu Uý Kì mười tám tuổi không có bất kì bối cảnh gì vừa mới vào xã hội, rốt cuộc dựa vào đâu mà có khí phách và năng lực như vậy?
Cố Khuynh Châu một lần nữa sinh ra nghi ngờ đối với thân phận của Chu Uý Kì.
Đến lúc người vây xem rời đi, ánh mắt Chu Uý Kì dừng ở trên người người trong lòng.
“Bộ này thật sự phù hợp với anh.” Chu Uý Kì cười nói, nói xong tay anh theo háng của Cố Khuynh Châu trượt xuống, cuối cùng dừng ở chuông nhỏ trên mắt cá chân anh ta, thật sự vô cùng mê người.
Cơ thể Cố Khuynh Châu không kiểm soát được run rẩy, nhưng anh ta biết hoàn cảnh của mình bây giờ, anh ta không thể chọn.
“Tại sao? Chúng ta đến đây như thế nào?” Cố Khuynh Châu rất tò mò, không phải bọn họ ở khách sạn sao, hơn nữa là tầng 88, Chu Uý Kì trốn khỏi thư ký như nào, hơn nữa còn mang theo một người hôn mê ra ngoài.
Một tay của Chu Uý Kì sờ vào nơi mở rộng trước ngực anh ta, bóp lấy đầu vú, còn một tay khác thì chơi đùa cái đuôi thỏ xù xù đằng sau mông anh ta, hơi dùng sức quấy rối.
“Hô a…đừng…” Cố Khuynh Châu lập tức run rẩy, cơ thể căng chặt, đến giọng cũng biến điệu rồi.
“Chậc, Cố tổng đã mẫn cảm như vậy rồi.” Chu Uý Kì vô cùng vừa lòng với thiết kế này, cho nên anh vừa chơi đùa vừa không keo kiệt chút nào nói cho Cố Khuynh Châu anh đưa anh ta ra khỏi khách sạn quang minh chính đại như nào.
Thật ra rất đơn giản, anh trực tiếp ôm Cố Khuynh Châu bị thao đến hôn mê ra khỏi phòng, thư ký bởi vì lo lắng mà luôn trông ở trước cửa vừa nhìn thấy dáng vẻ đó của tổng tài cũng hoảng sợ rồi.
Đặc biệt là từ trước tới nay Cố Khuynh Châu luôn ở phía trên, không thể ngờ rằng tổng tài lần này là bị thượng, hơn nữa còn mệt đến ngất đi, cộng thêm khác thường lúc nãy vào cửa nhìn thấy, và nơi luôn khiến cậu ta không hiểu đã có cách giải thích rồi.
Thư ký vô cùng chấn động cũng bị ảnh hưởng lực phán đoán và lực suy nghĩ, hơn nữa Chu Uý Kì vô cùng bình tĩnh.
Chu Uý Kì trực tiếp để cậu ta đưa anh đến trên xe Cố Khuynh Châu, tình trạng của Cố Khuynh Châu như vậy đương nhiên không thể bị người khác nhìn thấy, thư ký rất hiểu, cho nên một đường không ai nhìn thấy, mà sau khi lên xe của Cố Khuynh Châu, Chu Uý Kì tỏ rõ: “Cố tổng chắc chắn không muốn bị cấp dưới của anh ấy nhìn thấy dáng vẻ khác thường này nhỉ?”
Thư ký nháy mắt liền hiểu, bất kì cấp dưới nào, bao gồm cả người theo tổng tài năm, sáu năm như cậu ta, nếu như nhìn thấy dáng vẻ này của tổng tài còn có thể sống sao?
Cho nên cậu ta xuống xe, để Chu Uý Kì đưa Cố Khuynh Châu về nhà.
Do đó Chu Uý Kì quang minh chính đại ra khỏi khách sạn như vậy, còn thuận tiện lái xe của Cố Khuynh Châu đi, hai ngày sau, anh đưa Cố Khuynh Châu đến chiếc du thuyền này.
Nghe nói ở đây sắp mở party cuồng hoan, thịnh yến thân thể, hoạt động thú vị như vậy anh có thể không đến sao?
Còn về Cố Khuynh Châu, có thuốc bí mật được hệ thống Tiểu Đinh đặc chế, hậu huyệt sớm đã khỏi rồi, để anh ta ngủ hai ngày cũng không phải vấn đề.
Cố Khuynh Châu nghe xong trợn mắt há hốc mồm, lúc lâu sau cũng chưa lấy lại tinh thần, anh ta nghĩ có thể anh ta gặp được không chỉ là một tên biến thái điên cuồng tinh lực dồi dào đến đáng sợ, mà là một ma quỷ chân chính.
Chu Uý Kì vốn dĩ cao lớn, cộng thêm khí thế kinh người, ngồi ở đó thôi cũng hù doạ phần lớn người, nhưng cũng có mấy tên không có mắt muốn đích thân nếm thử một chút.
“Cậu nói có chủ thì có chủ sao, có hiểu thứ tự đến trước và sau không?” Một người đàn ông bất mãn hét lên, nói xong liền muốn đến kéo Cố Khuynh Châu.
Mắt Chu Uý Kì tối sầm lại, lúc đám người chưa kịp phản ứng, ly rượu trong tay đã nhanh chóng chính xác tàn nhẫn nện qua, choang một tiếng giòn vang, thuỷ tinh vỡ đầy đất, rượu cũng chảy đầy đầu, người kia bị nện đến trực tiếp hét chói tai bưng cái trán chảy đầy máu.
“Anh nói xem tôi nói có được tính không?” Chu Uý Kì thản nhiên nói.
Cảnh này doạ đến người bị đập, cũng doạ cho người vây xem ngây người, hôm nay nhân vật trên party này đều là người giàu sang phú quý, người bình thường vốn dĩ không dám đắc tội.
Nhưng Chu Uý Kì vừa rồi có thể nói là vô cùng điên cuồng, ngay cả người thấy qua mưa to gió lớn như Cố Khuynh Châu cũng sửng sốt, một Chu Uý Kì mười tám tuổi không có bất kì bối cảnh gì vừa mới vào xã hội, rốt cuộc dựa vào đâu mà có khí phách và năng lực như vậy?
Cố Khuynh Châu một lần nữa sinh ra nghi ngờ đối với thân phận của Chu Uý Kì.
Đến lúc người vây xem rời đi, ánh mắt Chu Uý Kì dừng ở trên người người trong lòng.
“Bộ này thật sự phù hợp với anh.” Chu Uý Kì cười nói, nói xong tay anh theo háng của Cố Khuynh Châu trượt xuống, cuối cùng dừng ở chuông nhỏ trên mắt cá chân anh ta, thật sự vô cùng mê người.
Cơ thể Cố Khuynh Châu không kiểm soát được run rẩy, nhưng anh ta biết hoàn cảnh của mình bây giờ, anh ta không thể chọn.
“Tại sao? Chúng ta đến đây như thế nào?” Cố Khuynh Châu rất tò mò, không phải bọn họ ở khách sạn sao, hơn nữa là tầng 88, Chu Uý Kì trốn khỏi thư ký như nào, hơn nữa còn mang theo một người hôn mê ra ngoài.
Một tay của Chu Uý Kì sờ vào nơi mở rộng trước ngực anh ta, bóp lấy đầu vú, còn một tay khác thì chơi đùa cái đuôi thỏ xù xù đằng sau mông anh ta, hơi dùng sức quấy rối.
“Hô a…đừng…” Cố Khuynh Châu lập tức run rẩy, cơ thể căng chặt, đến giọng cũng biến điệu rồi.
“Chậc, Cố tổng đã mẫn cảm như vậy rồi.” Chu Uý Kì vô cùng vừa lòng với thiết kế này, cho nên anh vừa chơi đùa vừa không keo kiệt chút nào nói cho Cố Khuynh Châu anh đưa anh ta ra khỏi khách sạn quang minh chính đại như nào.
Thật ra rất đơn giản, anh trực tiếp ôm Cố Khuynh Châu bị thao đến hôn mê ra khỏi phòng, thư ký bởi vì lo lắng mà luôn trông ở trước cửa vừa nhìn thấy dáng vẻ đó của tổng tài cũng hoảng sợ rồi.
Đặc biệt là từ trước tới nay Cố Khuynh Châu luôn ở phía trên, không thể ngờ rằng tổng tài lần này là bị thượng, hơn nữa còn mệt đến ngất đi, cộng thêm khác thường lúc nãy vào cửa nhìn thấy, và nơi luôn khiến cậu ta không hiểu đã có cách giải thích rồi.
Thư ký vô cùng chấn động cũng bị ảnh hưởng lực phán đoán và lực suy nghĩ, hơn nữa Chu Uý Kì vô cùng bình tĩnh.
Chu Uý Kì trực tiếp để cậu ta đưa anh đến trên xe Cố Khuynh Châu, tình trạng của Cố Khuynh Châu như vậy đương nhiên không thể bị người khác nhìn thấy, thư ký rất hiểu, cho nên một đường không ai nhìn thấy, mà sau khi lên xe của Cố Khuynh Châu, Chu Uý Kì tỏ rõ: “Cố tổng chắc chắn không muốn bị cấp dưới của anh ấy nhìn thấy dáng vẻ khác thường này nhỉ?”
Thư ký nháy mắt liền hiểu, bất kì cấp dưới nào, bao gồm cả người theo tổng tài năm, sáu năm như cậu ta, nếu như nhìn thấy dáng vẻ này của tổng tài còn có thể sống sao?
Cho nên cậu ta xuống xe, để Chu Uý Kì đưa Cố Khuynh Châu về nhà.
Do đó Chu Uý Kì quang minh chính đại ra khỏi khách sạn như vậy, còn thuận tiện lái xe của Cố Khuynh Châu đi, hai ngày sau, anh đưa Cố Khuynh Châu đến chiếc du thuyền này.
Nghe nói ở đây sắp mở party cuồng hoan, thịnh yến thân thể, hoạt động thú vị như vậy anh có thể không đến sao?
Còn về Cố Khuynh Châu, có thuốc bí mật được hệ thống Tiểu Đinh đặc chế, hậu huyệt sớm đã khỏi rồi, để anh ta ngủ hai ngày cũng không phải vấn đề.
Cố Khuynh Châu nghe xong trợn mắt há hốc mồm, lúc lâu sau cũng chưa lấy lại tinh thần, anh ta nghĩ có thể anh ta gặp được không chỉ là một tên biến thái điên cuồng tinh lực dồi dào đến đáng sợ, mà là một ma quỷ chân chính.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất