Thao Nát Những Bá Tổng Đó

Chương 57:

Trước Sau
Chu Uý Kì vừa cố ý khiêu khích miệng huyệt không tiến vào, một tay khác thì vén lên áo sơ mi trắng mở rộng trước ngực của Cố Khuynh Châu, lập tức sờ lên một bên đầu vú của anh ta, sau đó nhẹ nhàng khiêu khích, phối hợp với kích thích của cúc huyệt bên dưới. Cố Khuynh Châu từ trước đến nay không biết, hoá ra đàn ông bị chơi đầu vú cũng có thể mẫn cảm như vậy, có cảm giác như vậy.

“Hô ưm~”

Chu Uý Kì càng nói như vậy, Cố Khuynh Châu càng cắn chặt răng không để mình phát ra tiếng, nhưng nhịn không nổi, chính là không kiềm chế được.

Sau khi Chu Uý Kì rút cái đuôi ra, cảm giác trống rỗng ở hậu huyệt khiến Cố Khuynh Châu hơi hơi run rẩy, sau đó loại ý nghĩ đáng sợ muốn được lấp đầy nảy lên trong đầu anh ta, cho nên bất giác co rút mông, Chu Uý Kì không động.

“Khốn nạn, cậu rốt cuộc muốn thế nào!” Cố Khuynh Châu tức giận.

“Đâu có sủng vật nào không lễ phép với chủ nhân như vậy?” Chu Uý Kì lại cố ý không hài lòng.

“Cậu!” Cố Khuynh Châu thở gấp: “Cậu không lo bây giờ tôi liền giết cậu sao?”

Chu Uý Kì dửng dưng, thậm chí dáng vẻ rất mong chờ: “Anh có thể thử xem.”

Giao đấu vài lần đã đủ để chứng minh Cố Khuynh Châu vốn dĩ không phải đối thủ của anh, hơn nữa trong trường hợp này, nếu như không có tên khốn kiếp này ở bên cạnh anh ta thì thật sự khá phiền phức.

Cố Khuynh Châu cuối cùng cắn răng: “Cho tôi!”

Chu Uý Kì cười khẽ: “Cho anh cái gì?”

“Cậu…a~”

Trước khi anh ta hoàn toàn bị chọc tức, Chu Uý Kì cắm cái đuôi thỏ vào lần nữa, Cố Khuynh Châu lập tức mềm nhũn người.



Bởi vì hai chân tách ra, hai cánh mông cũng bị mở ra thật lớn, rãnh mông hoàn toàn lộ ra ngoài, bao gồm cả đường vải vừa mảnh vừa chặt bị kẹt ở rãnh mông.

Chu Uý Kì kéo nó sang một bên, kẹp ở trên cặp mông vểnh tạo ra một đường hằn, tự nhiên gợi lên dục vọng của Chu Uý Kì.

Chát một tiếng, Chu Uý Kì vỗ một cái trên mông của anh ta: “Nâng mông cao lên một chút.”

Cố Khuynh Châu hung hăng nhìn anh một cái, nhưng vẫn hơi nhấc hông lên trên.

Mông Cố Khuynh Châu nâng cao, hai tay Chu Uý Kì phủ ở bên trên, tay nắm cái đuôi bắt đầu tăng tốc, do đó tốc độ cắm rút lập tức nhanh hơn, loại cảm giác vách thịt bị căng ra mang đến từng đợt tê dại khiến Cố Khuynh Châu run rẩy, cho nên anh ta không thể không để trọng lượng nửa người trên đè ở trên vai Chu Uý Kì.

“Hô a a ha…chậm chút hô a…” Dường như là bò ở trên vai Chu Uý Kì, anh ta không phải không biết, lúc này xung quanh có mười mấy cặp mắt như lang như hổ đang nhìn chằm chằm anh ta, những ánh mắt đó chưa từng rời đi, giống như dính ở trên người anh ta, đặc biệt là lúc Chu Uý Kì trêu đùa anh ta, những ánh mắt đó càng nhìn chăm chú vào hậu huyệt.

Cố Khuynh Châu có thể chắc chắn, nếu như không có Chu Uý Kì ở bên cạnh, những người đó tuyệt đối không quan tâm tất cả nhào đến ăn sạch sẽ anh ta, cho nên anh ta chỉ có thể chịu đựng Chu Uý Kì.

Dù sao so với bị một đám người ghê tởm luân gian đến chết, còn không bằng bị một Chu Uý Kì thao chết, hơn nữa từ tình huống bây giờ có thể thấy Chu Uý Kì không có ý muốn chơi chết anh ta, mà không chết thì có hy vọng.

Lúc này, Cố Khuynh Châu đã quỳ ngồi trên đùi Chu Uý Kì, đầu gối tách ra quỳ ở trên sô pha, mắt cá chân thì gác ở mép sô pha, theo động tác mà phát ra âm thanh leng ka leng keng, nửa người trên của anh ta ở trong lòng Chu Uý Kì, đầu gối ở trên vai anh, cho nên đôi tai thỏ xù xù trên đầu vừa động liền giống như có một con thỏ khổng lồ nằm ở trong lòng anh.

Trên thực tế, Chu Uý Kì cũng hơi bất ngờ, một người đàn ông cao một mét tám mấy như Cố Khuynh Châu đeo thứ đồ chơi này lại không hề có cảm giác khó coi.

Một người khác bên cạnh bọn họ ở trên sô pha, trên người một người đàn ông cũng không đeo mặt nạ giống như Chu Uý Kì có một thiếu niên hoá trang tương tự, chẳng qua thiếu niên đeo là tai nhọn màu đỏ của hồ ly, đuôi cũng là một cái đuôi dài xù lông màu đỏ.

Thiếu niên cũng tách hai chân ra ngồi ở trên hông người đàn ông, một tay người đàn ông cầm ly rượu, một tay khác tuỳ ý chơi đùa cái đuôi của thiếu niên, anh ta không động, mà là thiếu niên cầm cái đuôi vểnh mông lên tự thao huyệt của mình, vừa biểu diễn còn vừa phát ra tiếng rên rỉ ngọt nị.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau