Chương 22: Một Dương Hỏa khác 1
Tiếng nhóp nhép không ngừng vang lên bên dưới hạ bộ, Vani nằm dưới thân hắn, trong bộ dạng bị xích tay còng chân trong một thời gian dài, chân và lưng sớm đã bị sức nặng phía trên đè đến mỏi nhừ. Trong cơn đau đớn xen lẫn thống khoái, cậu rên rỉ một câu:
"Ahhh... Đỉnh vào sâu quá... Cúc huyệt của em... nát mất... Không muốn... Ư... Nam căn của anh to quá... Xin anh... nhẹ chút... Hỏa Ca..."
Dương Hỏa cười khẽ, trong tiếng bạch bạch đầy mê lực, hắn vừa hì hục thở gấp, vừa cất giọng đùa bỡn:
"Hôm qua thao em trong cơn say, em không nói thế...."
Vani đỏ chín mặt, bên dưới ra vào không ngừng, đến bây giờ cậu vẫn không ngờ cái huyệt đó có thể ngốn được nam căn to lớn của ai đó, vừa cúi xuống nhìn hạ bộ, đã thấy nó trơn ướt hẳn một mảng. Cậu cất giọng khản đặc, mất tập trung hỏi lại:
"Sao cơ...?"
Dương Hỏa vẫn đều đều như cái máy dập khuôn, nện từng cú vừa sâu vừa mạnh như đóng dấu chủ quyền, khảng khái bảo:
"Hôm qua em còn bảo anh đừng dừng lại..."
Vani vùi đầu vào dra giường, hận bản thân hôm qua không biết đã nói bao nhiêu lời mất mặt, chẳng dám nhớ lại, chỉ vụng về phủ nhận:
"Em không có..."
"Sau này..." Một cử động dập vào sâu lún cán rồi dần dần kéo ra.
"Có dám..." Lại một cú thúc thẳng vào tận cùng.
"Phối âm..." Thêm một cú nữa.
"Loại kịch truyền thanh đó không?" Cú cuối cùng dứt điểm của câu hỏi khiến cậu thốn tận óc.
Hai bên mông của Vani đã bị dập tới đỏ lựng lên, cúc huyệt trào dịch nhờn sớm đã rỉ sang hai bên đùi, mon men túa xuống dra giường. Hai đầu gối cậu tì trên giường dần dần cũng không còn sức lực, run run muốn quỵ tới nơi. Cậu mơ hồ nhận ra Dương Hỏa là kẻ không dễ động vào, mỗi lần động vào quả thật giống như đang đùa với lửa, chỉ một chút bất cẩn thôi là sẽ bị bỏng tay, cả người đều là thương tích. 4
Vani cố điều chỉnh nhịp thở, móp méo nặn ra câu trả lời trong những tiếng rên rỉ vô thức:
"Không... Không dám nữa..."
Dương Hỏa dứt khoát đem nam căn rút ra, hướng lên gương mặt đang đê mê của cậu, vuốt ve côn thịt nóng bỏng trong tay, ra lệnh:
"Đưa mặt đến gần đây, Tiểu dâm đãng... Nhắm mắt lại! "
Vani vừa mơ màng làm theo lời hắn, ngay lập tức một dòng bạch dịch ấm nóng phủ lên da mặt cậu, mùi tanh tanh phản phất nơi đầu mũi. 3
"Ahhh..."
Vani đưa tay quẹt nhẹ hai bên má, chưa kịp phản ứng gì thì hắn nhanh chóng đưa côn thịt còn đang cứng tới ngang tầm miệng:
"Làm sạch nó!"
Vani míu môi lại đem nam căn ngậm vào, dùng lưỡi dùng môi tiếp tục mút đều đều không nghỉ. Dương Hỏa quỳ một chân trên giường, khoan khoái từ trên cao nhìn xuống, ngắm thật kỹ gương mặt phủ đầy dịch của cậu, đôi môi nhỏ đang ra sức ngậm vào kéo ra. Hạ bộ hắn truyền đến một cảm giác thỏa mãn chưa từng có. Hơn mười phút sau, chính Vani cũng cảm thấy khuôn miệng mình tê rần, hắn mới chịu thỏa mãn rút nó ra, từ tốn nói:
"Anh tạm thời không chơi đùa với em nữa. Tiểu dâm đãng, em nói xem... Anh dùng côn thịt giả thao lộng cái huyệt này của em... có phải đỡ tốn sức hơn không?"
Vani vừa nghe cuộc giao hoan còn có khả năng tiếp diễn đến vô chừng, vội vã xin tha:
"Không muốn a... Hỏa Ca... xin anh đấy... em đã bắn ra hai lần rồi... Em không còn sức nữa..."
"Thế không cần bắn nữa, chỉ cần tập trung lộng huyệt là được..."
Hắn rời khỏi cậu một lúc lâu. Khi quay về, trên tay hắn đã bưng một cái khay khá nặng, trên đó có một chiếc máy khoan cầm tay và ba loại nam căn giả: Một chiếc bằng nhựa dẻo, dài tầm 9 cm, đường kính chưa tới 4cm. Cái thứ 2 được đặc chế bằng kim loại, dài hơn cái thứ nhất tầm 2cm, thân trơn tuột. Cái còn lại thì là loại nhựa tổng hợp, tuy dài cùng size nhưng trên thân đính nhiều hạt châu. Vừa nhìn thoáng qua đồ vật trên khay nọ, toàn thân Vani như bị nhấp chìm trong băng lạnh âm một độ C. 1
Dương Hỏa vui vẻ đặt chiếc khay lên tủ đầu giường, dùng khăn mềm lau nhẹ gương mặt đầy dịch nhờn của cậu, gian xảo nói:
"Mới là buổi đầu tiên, anh sẽ chỉ khoan rộng năm phút thôi, chắc dùng loại nhựa dẻo là được."
Vani không còn sức vùng vẫy nữa, bị trói cố định trong một tư thế thật lâu, câu sớm đã không dám động dậy mạnh, vì sợ tê.
Dương Hỏa lựa chọn kỹ càng, sau đó quyết định chọn loại nhựa dẻo thân trơn tuột dài 9cm, thành thục lắp nó vào đầu mũi khoan, đưa tay bấm nút "1". Chiếc nam căn giả dần xoay đều đều, tiếng rè rè của nó khiến Vani bất giác khép hở miệng huyệt không ngừng.
Hắn ngắm nghía cách vận hành của máy khoan và dương cụ gia một hồi lâu, ra chiều đang nghiên cứu một phát minh vĩ đại. Lát sau mới cất giọng nói:
"Hmmm, thế này thì hơi giống massage... Hẳn là dành cho em khi được thưởng hoặc cần hưởng thụ."
Hắn tăng lên bậc hai, dương cụ giả nó bắn đầu xoay nhanh hơn, hắn ngắm nhìn một hồi lại cảm thán:
"Vẫn là nấc này vừa với em."
Vật vừa dí đến trước huyệt, chưa đẩy vào thì Vani đã sợ hãi gào lên:
"Không được... Đau lắm... Cúc huyệt của em... Nát mất..."
Dương Hỏa nhìn cậu nhóc yếu đuối trên giường, khựng lại một lúc, sau đó đột nhiên tắt hẳn chiếc máy khoan. Hắn gỡ xích tay và xích chân để giải phóng tự do cho cậu.
Vani hơi kinh ngạc nhìn hắn, không hiểu vì sao đột nhiên hắn "từ bi" bỏ qua dễ dàng như vậy. Cậu vừa lật người đặt lưng đánh uỳnh xuống giường, cả tay chân tê nhấc đến độ không nhấc lên nổi. Bị thao trong một tư thế lâu như vậy, thật là sống không bằng chết a.
Dương Hỏa đột ngột chộp lấy tay Vani, thô bạo kéo qua khỏi đầu, dùng khóa xích cố định ở đó. Hắn không phải buông tha cho cậu, chỉ là hắn muốn cậu đổi tư thế khác mà thôi. Hắn không nhanh không chậm ra lệnh:
"Banh hai chân ra, ngoan!"
Vani khép hờ hai chân lại, uốn éo cong người, míu môi nói:
"Không muốn..."
Dương Hỏa nheo mắt khó chịu, đưa hai tay xoạc thẳng hai đùi cậu ra, cậu nhỏ và cúc huyệt nọ lại lộ lộ trước mặt hắn. Hắn nhìn trân trân vào hạ bộ, đưa tay xoa xoa nam căn nhỏ bé của cậu, nửa vỗ về nửa vuốt ve, trầm ổn nhả từ chữ:
"Vani, từ khi em chịu gần gũi với anh, cái huyệt dơ bẩn này, sớm đã không còn thuộc về bản thân em nữa rồi... Tiểu dâm đãng, em không cần phải kiềm chế sự dâm đãng của mình. Trước mắt anh, em càng dâm đãng anh càng thích. Anh muốn huấn luyện em, phô bày sự dâm đãng này mọi lúc... Anh sẽ giúp em sướng tới chín tầng mây..."
Hắn bật máy khoan đến nấc 2, kề nam căn giả trước huyệt rộng rồi trượt vào. Vì dịch lần trước còn lưu lại không ít, cơ thể của cậu lại bị kích thích mạnh mẽ như thế, toàn thân không kiềm được mà run lên:
"Đừng mà... Tha cho em... Ahhh..."
Máy khoan xoay tròn tròn, hết ngoáy vào sâu bên trong rồi lại được Dương Hỏa kéo ngược ra ngoài. Cái huyệt nhỏ rất có lực hút, dù đã đỏ hỏn nhưng vẫn không ngừng mút lấy dị vật kia, ướt át trào dâm thủy. Vani bị thao đến nghiện, tự chìm đắm trong cảm giác tê tái truyền từ bên dưới lên, uốn éo rên rỉ:
"Ahhh... Sướng quá... cảm thấy lạ lắm... Không được... không chịu được... Lấy ra đi... Dương Hỏa... Cúc huyệt của em..."
Dương Hỏa nhìn huyệt cậu bị nông rộng mà thích thú, hỏi đùa:
"Cúc huyệt của em... Nó làm sao...?"
Vani không còn biết trời trăng gì nữa, sỉ diện liêm sỉ gì đó bây giờ quăng hết qua một bên, yếu ớt tường trình lại trạng thái của mình: 3
"Cúc huyệt sướng quá... Phê lắm... Cảm giác giống như... bị khoét nát mọi ngóc ngách vậy... Hỏa Ca, anh làm em sướng quá... Chỗ đó, tê quá, em đang bị chơi nát rồi... Em lên đỉnh mất... Đừnggg"
Cậu nâng cao người, nam căn bé nhỏ phọt ra một dòng dịch trắng sữa, bắn một đường cong hoàn hảo rồi dính đầy trên dra giường. Dương Hỏa tắt máy khoan, nhếch mép cười đắc ý:
"Lại bắn rồi... Nhóc con, sữa của em nhiều thật đấy!"
Cậu không còn sức trả lời nữa... Dương Hỏa nhẹ nhàng gỡ xích cho cậu, hôn lên má cậu một cái thật nhẹ:
"Hmmm, thế tạm thời cho em nghỉ ngơi. Ngày mai lại huấn luyện tiếp."
"Ahhh... Đỉnh vào sâu quá... Cúc huyệt của em... nát mất... Không muốn... Ư... Nam căn của anh to quá... Xin anh... nhẹ chút... Hỏa Ca..."
Dương Hỏa cười khẽ, trong tiếng bạch bạch đầy mê lực, hắn vừa hì hục thở gấp, vừa cất giọng đùa bỡn:
"Hôm qua thao em trong cơn say, em không nói thế...."
Vani đỏ chín mặt, bên dưới ra vào không ngừng, đến bây giờ cậu vẫn không ngờ cái huyệt đó có thể ngốn được nam căn to lớn của ai đó, vừa cúi xuống nhìn hạ bộ, đã thấy nó trơn ướt hẳn một mảng. Cậu cất giọng khản đặc, mất tập trung hỏi lại:
"Sao cơ...?"
Dương Hỏa vẫn đều đều như cái máy dập khuôn, nện từng cú vừa sâu vừa mạnh như đóng dấu chủ quyền, khảng khái bảo:
"Hôm qua em còn bảo anh đừng dừng lại..."
Vani vùi đầu vào dra giường, hận bản thân hôm qua không biết đã nói bao nhiêu lời mất mặt, chẳng dám nhớ lại, chỉ vụng về phủ nhận:
"Em không có..."
"Sau này..." Một cử động dập vào sâu lún cán rồi dần dần kéo ra.
"Có dám..." Lại một cú thúc thẳng vào tận cùng.
"Phối âm..." Thêm một cú nữa.
"Loại kịch truyền thanh đó không?" Cú cuối cùng dứt điểm của câu hỏi khiến cậu thốn tận óc.
Hai bên mông của Vani đã bị dập tới đỏ lựng lên, cúc huyệt trào dịch nhờn sớm đã rỉ sang hai bên đùi, mon men túa xuống dra giường. Hai đầu gối cậu tì trên giường dần dần cũng không còn sức lực, run run muốn quỵ tới nơi. Cậu mơ hồ nhận ra Dương Hỏa là kẻ không dễ động vào, mỗi lần động vào quả thật giống như đang đùa với lửa, chỉ một chút bất cẩn thôi là sẽ bị bỏng tay, cả người đều là thương tích. 4
Vani cố điều chỉnh nhịp thở, móp méo nặn ra câu trả lời trong những tiếng rên rỉ vô thức:
"Không... Không dám nữa..."
Dương Hỏa dứt khoát đem nam căn rút ra, hướng lên gương mặt đang đê mê của cậu, vuốt ve côn thịt nóng bỏng trong tay, ra lệnh:
"Đưa mặt đến gần đây, Tiểu dâm đãng... Nhắm mắt lại! "
Vani vừa mơ màng làm theo lời hắn, ngay lập tức một dòng bạch dịch ấm nóng phủ lên da mặt cậu, mùi tanh tanh phản phất nơi đầu mũi. 3
"Ahhh..."
Vani đưa tay quẹt nhẹ hai bên má, chưa kịp phản ứng gì thì hắn nhanh chóng đưa côn thịt còn đang cứng tới ngang tầm miệng:
"Làm sạch nó!"
Vani míu môi lại đem nam căn ngậm vào, dùng lưỡi dùng môi tiếp tục mút đều đều không nghỉ. Dương Hỏa quỳ một chân trên giường, khoan khoái từ trên cao nhìn xuống, ngắm thật kỹ gương mặt phủ đầy dịch của cậu, đôi môi nhỏ đang ra sức ngậm vào kéo ra. Hạ bộ hắn truyền đến một cảm giác thỏa mãn chưa từng có. Hơn mười phút sau, chính Vani cũng cảm thấy khuôn miệng mình tê rần, hắn mới chịu thỏa mãn rút nó ra, từ tốn nói:
"Anh tạm thời không chơi đùa với em nữa. Tiểu dâm đãng, em nói xem... Anh dùng côn thịt giả thao lộng cái huyệt này của em... có phải đỡ tốn sức hơn không?"
Vani vừa nghe cuộc giao hoan còn có khả năng tiếp diễn đến vô chừng, vội vã xin tha:
"Không muốn a... Hỏa Ca... xin anh đấy... em đã bắn ra hai lần rồi... Em không còn sức nữa..."
"Thế không cần bắn nữa, chỉ cần tập trung lộng huyệt là được..."
Hắn rời khỏi cậu một lúc lâu. Khi quay về, trên tay hắn đã bưng một cái khay khá nặng, trên đó có một chiếc máy khoan cầm tay và ba loại nam căn giả: Một chiếc bằng nhựa dẻo, dài tầm 9 cm, đường kính chưa tới 4cm. Cái thứ 2 được đặc chế bằng kim loại, dài hơn cái thứ nhất tầm 2cm, thân trơn tuột. Cái còn lại thì là loại nhựa tổng hợp, tuy dài cùng size nhưng trên thân đính nhiều hạt châu. Vừa nhìn thoáng qua đồ vật trên khay nọ, toàn thân Vani như bị nhấp chìm trong băng lạnh âm một độ C. 1
Dương Hỏa vui vẻ đặt chiếc khay lên tủ đầu giường, dùng khăn mềm lau nhẹ gương mặt đầy dịch nhờn của cậu, gian xảo nói:
"Mới là buổi đầu tiên, anh sẽ chỉ khoan rộng năm phút thôi, chắc dùng loại nhựa dẻo là được."
Vani không còn sức vùng vẫy nữa, bị trói cố định trong một tư thế thật lâu, câu sớm đã không dám động dậy mạnh, vì sợ tê.
Dương Hỏa lựa chọn kỹ càng, sau đó quyết định chọn loại nhựa dẻo thân trơn tuột dài 9cm, thành thục lắp nó vào đầu mũi khoan, đưa tay bấm nút "1". Chiếc nam căn giả dần xoay đều đều, tiếng rè rè của nó khiến Vani bất giác khép hở miệng huyệt không ngừng.
Hắn ngắm nghía cách vận hành của máy khoan và dương cụ gia một hồi lâu, ra chiều đang nghiên cứu một phát minh vĩ đại. Lát sau mới cất giọng nói:
"Hmmm, thế này thì hơi giống massage... Hẳn là dành cho em khi được thưởng hoặc cần hưởng thụ."
Hắn tăng lên bậc hai, dương cụ giả nó bắn đầu xoay nhanh hơn, hắn ngắm nhìn một hồi lại cảm thán:
"Vẫn là nấc này vừa với em."
Vật vừa dí đến trước huyệt, chưa đẩy vào thì Vani đã sợ hãi gào lên:
"Không được... Đau lắm... Cúc huyệt của em... Nát mất..."
Dương Hỏa nhìn cậu nhóc yếu đuối trên giường, khựng lại một lúc, sau đó đột nhiên tắt hẳn chiếc máy khoan. Hắn gỡ xích tay và xích chân để giải phóng tự do cho cậu.
Vani hơi kinh ngạc nhìn hắn, không hiểu vì sao đột nhiên hắn "từ bi" bỏ qua dễ dàng như vậy. Cậu vừa lật người đặt lưng đánh uỳnh xuống giường, cả tay chân tê nhấc đến độ không nhấc lên nổi. Bị thao trong một tư thế lâu như vậy, thật là sống không bằng chết a.
Dương Hỏa đột ngột chộp lấy tay Vani, thô bạo kéo qua khỏi đầu, dùng khóa xích cố định ở đó. Hắn không phải buông tha cho cậu, chỉ là hắn muốn cậu đổi tư thế khác mà thôi. Hắn không nhanh không chậm ra lệnh:
"Banh hai chân ra, ngoan!"
Vani khép hờ hai chân lại, uốn éo cong người, míu môi nói:
"Không muốn..."
Dương Hỏa nheo mắt khó chịu, đưa hai tay xoạc thẳng hai đùi cậu ra, cậu nhỏ và cúc huyệt nọ lại lộ lộ trước mặt hắn. Hắn nhìn trân trân vào hạ bộ, đưa tay xoa xoa nam căn nhỏ bé của cậu, nửa vỗ về nửa vuốt ve, trầm ổn nhả từ chữ:
"Vani, từ khi em chịu gần gũi với anh, cái huyệt dơ bẩn này, sớm đã không còn thuộc về bản thân em nữa rồi... Tiểu dâm đãng, em không cần phải kiềm chế sự dâm đãng của mình. Trước mắt anh, em càng dâm đãng anh càng thích. Anh muốn huấn luyện em, phô bày sự dâm đãng này mọi lúc... Anh sẽ giúp em sướng tới chín tầng mây..."
Hắn bật máy khoan đến nấc 2, kề nam căn giả trước huyệt rộng rồi trượt vào. Vì dịch lần trước còn lưu lại không ít, cơ thể của cậu lại bị kích thích mạnh mẽ như thế, toàn thân không kiềm được mà run lên:
"Đừng mà... Tha cho em... Ahhh..."
Máy khoan xoay tròn tròn, hết ngoáy vào sâu bên trong rồi lại được Dương Hỏa kéo ngược ra ngoài. Cái huyệt nhỏ rất có lực hút, dù đã đỏ hỏn nhưng vẫn không ngừng mút lấy dị vật kia, ướt át trào dâm thủy. Vani bị thao đến nghiện, tự chìm đắm trong cảm giác tê tái truyền từ bên dưới lên, uốn éo rên rỉ:
"Ahhh... Sướng quá... cảm thấy lạ lắm... Không được... không chịu được... Lấy ra đi... Dương Hỏa... Cúc huyệt của em..."
Dương Hỏa nhìn huyệt cậu bị nông rộng mà thích thú, hỏi đùa:
"Cúc huyệt của em... Nó làm sao...?"
Vani không còn biết trời trăng gì nữa, sỉ diện liêm sỉ gì đó bây giờ quăng hết qua một bên, yếu ớt tường trình lại trạng thái của mình: 3
"Cúc huyệt sướng quá... Phê lắm... Cảm giác giống như... bị khoét nát mọi ngóc ngách vậy... Hỏa Ca, anh làm em sướng quá... Chỗ đó, tê quá, em đang bị chơi nát rồi... Em lên đỉnh mất... Đừnggg"
Cậu nâng cao người, nam căn bé nhỏ phọt ra một dòng dịch trắng sữa, bắn một đường cong hoàn hảo rồi dính đầy trên dra giường. Dương Hỏa tắt máy khoan, nhếch mép cười đắc ý:
"Lại bắn rồi... Nhóc con, sữa của em nhiều thật đấy!"
Cậu không còn sức trả lời nữa... Dương Hỏa nhẹ nhàng gỡ xích cho cậu, hôn lên má cậu một cái thật nhẹ:
"Hmmm, thế tạm thời cho em nghỉ ngơi. Ngày mai lại huấn luyện tiếp."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất