Chương 31: Bồn chứa tinh
Những nụ hôn như mang theo kim chích điện, hắn hôn đến đâu cậu đều cảm thấy nơi đó nóng rực loạn lên, phần tế bào nhạy cảm trên da gần như đang hưng phấn gào thét. Là diễn viên khiêu dâm bao năm, hắn biết rõ nơi nào nhạy cảm cần được vỗ về, chỉ cần kích thích chúng đúng lúc, côn thịt chưa cần đụng đến cũng đã cương cứng đến cực hạn, hao hức thèm được chăm sóc "đặc biệt" hơn.
Gương mặt Dương Hỏa dừng lại ở hậu huyệt, hứng thú quan sát kỹ cái dâm động đã chúm chìm ửng hồng. Hắn đưa tay lên môi cậu, Vani ngoan ngoãn biết ý mút liếm nhiệt tình. Một ngón rồi hai ngón, cậu cực kỳ tích cực đem nước bọt trong miệng mình phủ ướt ngón tay hắn, tự tưởng tượng hai ngón tay to của anh là côn thịt căng phồng ương ngạnh, thập phần thèm khát, đưa lưỡi mút môi mỗi lúc một nhanh.
Mút được một lúc, cậu nhả nhẹ ra, ngượng ngùng nhìn hắn. Dương Hỏa chậm rãi quan sát sợi chỉ bạc ướt át đang vắt vẻo từ hai ngón tay mình và môi cậu, vui vẻ gật đầu ngầm thể hiện sự hài lòng khen ngợi.
Thao em bao lâu, cuối cùng cũng đã biết mút giỏi như vậy rồi... Chỉ cần đưa gì cho em, dù là côn thịt hay ngón tay, cái miệng nhỏ này cũng biết "chăm sóc" tận tình như thế.
Vani nằm sống soài ra trên sàn đất, chẳng quan tâm bộ dạng hư hỏng của mình có bao nhiêu phần gợi tình quyến rũ, kích tình đến nỗi không quản được cái miệng nhỏ của mình:
"Em ở đây... Hỏa Ca... Thật ra, từ suốt quãng đường em chạy đến gặp anh, em đã muốn nói..."
Cậu vẫn đang thở gấp, mặt mày đỏ lựng, kiềm không được cơn hứng tình mà tự đưa tay xuống xốc côn thịt giữa chân mình. Xốc được vài cái, côn thịt có vẻ đỡ ngứa hơn chút ít mới chịu khoan khoái nói:
"Em... sẵn sàng... trở thành... bồn xả tinh... hay bất cứ thứ gì anh muốn... Chỉ cần... anh đừng bỏ rơi em. Em sẵn sàng dang chân phơi huyệt cho anh thao, chỉ cần anh thích... bất cứ lúc nào em cũng chịu... Hỏa ca mau đến... thao em đi!"
Dương Hỏa ý cười càng đậm, đem hai ngón tay nhớp nháp nướt bọt nhẹ nhàng trượt vào hậu huyệt, hứng chí nói:
"Sẽ không... Vani... Anh sẽ không bỏ rơi em... Lần này, anh nhất quyết, thao em đến cùng!"
Hai ngón đồng thời trượt vào một lúc, Vani nhất thời hơi rướng người lên phía trên, miệng há hốc kêu một tiếng thất thanh:
"Hậu huyệt của em..."
Dương Hỏa ấn hai ngón tay vào sâu hơn, ngón trỏ và ngón giữa không khó khăn gì mà lún thẳng đến hết đốt thứ ba. Hắn cất giọng đùa:
"Chỉ mới hai ngón tay đã chịu không nổi rồi?"
Vani cố điều chỉnh tư thế, cố giữ bản thân đừng quá khó coi, nhìn sâu vào mắt hắn, míu môi đỏ mặt mở miệng:
"Anh động đi... Anh ngoáy sâu hơn một chứ... Như vậy... mới... đã..."
Hắn hứng chí xoáy nửa vòng rồi móc ngược lên, tỏ vẻ vô tội hỏi: "Ngoáy như này?"
"Hay như này?"
Hắn đem hai ngón tay động đậy nhịp nhàng như đánh đàn piano trong hậu huyệt ấm nóng, cái chất nhầy nhụa bên trong trào ướt cả ra ngoài. Miệng huyệt ứa thêm chút dịch nhờn chạy ngược xuống khe mông, cảnh tượng này cực kỳ dâm loạn.
Nghịch được một lúc, Dương Hỏa rước người lên, đem má mình sát gần má cậu, ma sát vài cái rồi động tay bên dưới, hai ngón tay ra vào hậu huyệt cậu với tốc độ cực nhanh, mặt kệ cơ thể cậu quắn quéo kêu gào, hắn chỉ chậm rãi giảo hoạt kề tai hỏi:
"Hay em muốn... côn thịt 22cm của anh thay vì hai ngón tay..."
Vani như kẻ mụ mị bị thôi miên, thành thật trả lời: "Đều muốn..."
Dương Hỏa hứng chí trượt thêm một ngón tay vào, vui vẻ trêu:
"Tham lam như vậy? Vani... Em có biết anh nhìn trúng em điểm gì không?"
Ngón thứ ba đâm vào dễ dàng như không, Vani hoàn toàn không bài xích, trái lại còn nguyện ý dang rộng chân ra, hăng hái để hắn cắm sâu vào trong nữa. Mặt cậu đê mê dâm đãng, khóe miệng cũng rỉ ít nước bọt mê mẩn thèm thuồng, ngơ ngác đáp:
"Ưm... Không ạ? Vì... em ngoan chăng?"
Ba ngón tay chụm lại bên trong vách thịt, kịch liệt ra vào, đem lỗ nhỏ nông dần đến rộng. Tiếng nhóp nhép anh ách bắt đầu phát ra đều đặn. Dương Hỏa rất thích âm thanh của dâm động này, sảng khoái đùa nghịch, giọng nói còn pha chút ý cười:
"Cốt cách dâm đãng... Vani, em có gương mặt búng ra sữa, vẻ ngoài thì ngây thơ nhưng bên trong lại thập phần hư hỏng... Anh rất thích... huấn luyện và trừng phạt... tiểu dâm đãng như em..."
Vừa nói dứt câu, hắn đem ba ngón tay đồng loạt trượt vào nơi sâu nhất. Vani bất ngờ quắp hai chân siết chặt hông hắn, nhăn mắt kêu:
"Hỏa Ca... sâu quá... Em... Ưm... lên đỉnh mất!"
Dương Hỏa chống khuỷu tay nhổng lên, cố ý cho cậu có không khí thở, vài giây sau mới cất giọng bảo:
"Chỉ mới ba ngón tay thôi mà... Em vẫn là nên... nhẫn nhịn thêm một chút... Còn chưa đến tiết mục chính đâu..."
Vani vô thức nhấp nhấp hạ bộ, giở giọng thèm khát:
"Em... hứng... lắm rồi... Anh... mau mau... đút vào! Em chịu không nổi."
Dương Hỏa rút nhẹ ba ngón tay ra. Đoạn, hắn nhanh chóng đem côn thịt của mình sấn đến trước miệng huyệt. Chỉ là do dự trêu đùa chưa muốn thỏa mãn cậu ngay.
Hắn cắn nhẹ lên vành tai cậu, quyến rũ hỏi: "Chịu không nổi thì làm sao?"
Lòng Vani nóng như lửa đốt, dục vọng nhen nhóm trong người như đóm lửa bị gió lớn thổi qua, trong phút chốc đã bùng lên mãnh liệt. Dù sao cũng đã nằm dưới thân hắn van xin vài chục lần rồi, có bị trêu đùa thêm vài chục lần nữa âu cũng thành quen, ngượng ngùng đến mấy cũng phải làm cho trót.
Vì Vani hiểu hắn, nếu cậu không mở miệng đòi hỏi thứ mình muốn, không rên tao lãng những thứ hắn muốn nghe, hắn sẽ cứ kiên trì trêu đùa cậu như vậy, không vội không gấp mà giữ côn thịt trước miệng huyệt, nhất quyết không cắm vào.
Hắn cứ là thích trêu đùa dục vọng và sức chịu đựng của người khác. Thật là đáng ghét.
Vani míu môi, ấp úng nhỏ giọng nài nỉ:
"Cho em... Hỏa ca... Đại côn... em muốn nó... đút vào tao huyệt của em..."
Người phía trên đương nhiên cực kỳ hài lòng:
"Thương tình em chủ động cãi lời anh, tự dâng huyệt đến... Anh không thao nát cái huyệt dâm đãng này của em cũng uổng!"
*Ót*
Côn thịt mạnh mẽ nhắm nơi miệng huyệt mà đâm thẳng vào.
Vani cào trên lưng hắn, mặt méo xệch đi, tím tái:
"Hỏa Ca... To quá..."
Dương Hỏa cười cười, phong thái cực kỳ phóng túng hư hỏng:
"Trước giờ vẫn ngốn được mà! Đừng lo, thả lỏng một chút, để anh nhập vào..."
Dân trong nghề như hắn sớm đã quen với việc thao lộng tao huyệt nhỏ, huống chi cái cảm giác nộn thịt trơn ướt ấm áp bao chặt lấy côn thịt to lớn này, sung sướng đến phát điên lên được. Càng đâm sâu càng sướng, đến bước này làm gì có chút dừng lại rồi rút ra.
Có tên bất lực ngu ngốc mới làm được chuyện vớ vẩn như thế.
Ngay cả khi không vừa, anh đây chính là muốn nhấp cho đến khi nó vừa mới thôi.
Suy nghĩ ương ngạnh bá đạo thế thôi chứ Dương Hỏa cũng không nỡ động thân quá phận, hắn đem côn thịt từ tốn ấn nhẹ vào, hắn biết cái trụ giữa của mình là hàng thượng đẳng, đối với hậu huyệt bình thường có phát quá khổ. Nếu không muốn một nhác thấy máu tươi, nhất định phải cẩn trọng nhẹ nhàng, huống chi bạn tình của hắn còn không phải dân trong nghề lâu năm.
Quay đầu nhìn Tần Huy còn đang ngất đi trong mê man, Dương Hỏa cố thu lại vài phần tỉnh táo và kiên nhẫn, nhẹ nhàng đem thân dưới của mình trượt vào thật mượt.
Cắm được mới một nửa, Vani gần như khóc ré lên, há miệng cắn phập trên vai hắn, ấm ức oán thán:
"Đau... Đầu khấc to quá... Ưm... Côn thịt dài nữa... Anh như vậy... là muốn lấy mạng em sao? Hỏa Ca... chậm... Chậm thôi... Hậu huyệt của em..."
Dương Hỏa nhỏm thân, đem lồng bàn tay bịt miệng cậu, sau đó bướng bỉnh đem côn thịt to lớn của mình tiêm vào lún cán. Người bên dưới bị bịt chặt miệng, hậu huyệt thì bị cưỡng ép mở rộng cực hạn ngốn hết khúc thịt nóng ấm vào, chẳng biết là đau hay sướng, họng vẫn cứ kêu vài tiếng "Ưm... Ưm..." đứt quãng.
Hắn nghe cậu kêu ư ử bèn đùa:
"Em kêu như vậy, thật khiến cho người khác hiểu nhầm, cứ nghĩ là anh đang cưỡng hiếp em đấy... Nhưng chỉ có anh biết em là kẻ tình nguyện thông dâm nhỉ? Kêu lớn hơn một chút đi, vì anh sắp động rồi!"
Tay vẫn bịt chặt miệng trên, nhưng tiếng nhóp nhép ở miệng dưới lại quá rõ ràng rồi, không thể che giấu được.
Hắn hạ thân một cách sảng khoái rồi hăng hái báo tin vui:
"Lún cán rồi... Cuối cùng cũng ngốn vào hết! Hậu huyệt này của em, co giãn tốt thật đấy!"
Vani hết cào rồi lại bấu lấy lưng hắn, hai chân dang rộng ngang vai, mặt bằng chân hướng thẳng lên trời đầy hư hỏng:
"Hỏa ca... Nó đỉnh thẳng vào tao tâm của em rồi... Anh có thể nhích ra một chút không... Thốn quá..."
Dương Hỏa hứng chí trêu:
"Nhích ra? anh còn đang muốn đâm thẳng vào... Đỉnh vào tao tâm thì sao chứ? Anh muốn đỉnh xuyên tao tâm của em rồi bơm òng ọc bạch dịch vào đó cơ..."
"Ưm..."
"Sao thế, hối hận rồi hả? Khi nãy anh bảo em đừng đến... Cứ nhất quyết dâng huyệt đến để anh thao! Bây giờ anh chỉ vừa đưa vào lún cán, động thân vài phút thôi mà em đã muốn ra rồi?"
Dương Hỏa bắt đầu động thân, đem côn thịt ra vào như một cái máy piston lớn.
Vani run đùi bần bật, vài giây sau đã trợn mắt kêu:
"Thật sự... Sướng... không chịu được... Em... ra đây!"
Nói rồi đã phốc phốc bắn tinh dịch ra, tự đem bạch dịch tưới khắp người mình. Côn thịt vừa bắn xong lại rỉ nước, sưng đỏ đáng thương rũ sang một bên.
Dương Hỏa ngạo nghễ bảo:
"Em đừng nghĩ... ra rồi thì xong nhé! Em ra không tính, anh ra mới tính xong một trận. Ngoan ngoãn dang rộng chân ra, cái tao tâm của em, anh chính là muốn đâm hỏng nó..."
Vani vừa lên đỉnh, đương nhiên nhất thời chưa kịp hồi sức nhanh vậy, nửa muốn đẩy ra nửa lo mất hứng của hắn, chỉ biết cất giọng yếu ớt cản:
"Đừng mà... Hỏa Ca..."
Dương Hỏa mặc kệ sự chống đối vô lực của cậu, ra sức động thân. Côn thịt ra vào ành ạch vội vàng, tiếng va đập vang lên đều đều giữa dãy hành lang dài thẳng tắp.
Chuyện giao hợp này, nói đơn giản thì chỉ là chuyện ra vào của hai bộ phận sinh dục, nhưng nói thiêng liêng hơn thì nó chính là sự hòa hợp giữa thể xác và tinh thần.
Muốn bao phần thô tục, có bấy nhiêu phần thô tục. Muốn bao phần thiêng liêng cũng có bấy nhiêu phần thiêng liêng.
Đoạn, hắn đem hai tay vạch cánh mông của cậu ra, ngoài côn thịt đang trướng cứng cắm chặt vào hậu huyệt, hắn lại đem một ngón tay chen chúc đưa vào, bạo lực nói:
"Anh muốn hậu huyệt của em càng thao càng rộng, rộng đến nỗi có thể ăn 2 3 côn thịt cùng một lúc... Như vậy em sẽ sướng gấp 2 3 lần..."
Vani hồi phục lại thần sắc tức thì. Thêm ngón tay kia đưa vào, cậu lại cảm thấy căng trướng và sướng hơn nhiều chút. Đột nhiên cậu thầm nghĩ, nếu tiểu huyệt của cậu cùng lúc ngốn hai côn thịt, miệng lại được bú thêm một cây, đồng thời miệng trên miệng dưới đều nhóp nhép mút dương cụ của nam nhân. Cảnh tượng thập phần dâm đãng đó khiến cậu hưng phấn đến ngại ngùng, sự tò mò và hiếu kỳ lấp liếm hết cảm giác lo sợ, kêu lên sung sướng:
"Chỉ cần anh muốn... Hỏa Ca... Em sẵn sàng... dang rộng chân để anh tùy tiện chơi... Thao nát em cũng được... Chỉ cần Hỏa Ca thích, miệng dưới rộng hơn nữa cũng không sao... ưm... đừng ngoáy... đừng móc ngược lên... hậu huyệt của em... sướng chết mất... không phải chỗ đó... Đừng móc lên chỗ đó mà!!!"
Ngón tay của hắn thô bạo móc ngược lên chạm trúng điểm G của cậu. Vài giây sau lại không ngừng đùa giỡn với huyệt nhạy cảm nơi đó. Vani trợn mắt le lưỡi, nước bọt rỉ ra hai bên mép miệng, biểu cảm dâm đãng thiếu thao bày ra trước mắt Dương Hỏa. Hắn ngắm nhìn gương mặt lên đỉnh đến mê luyến đó, trầm ổn hỏi:
"Vani, em có biết, lời khi nãy của em... có ý nghĩa gì không?"
Vani mơ màng, thắc mắc: "Lời nào... Em... nói rất nhiều... Em không nhớ..."
Hắn cười: "Nói nhiều lời dâm đãng đến mức không nhớ sao? Để anh nhắc lại từng chữ cho em. Em nói: "Em... sẵn sàng... trở thành... bồn xả tinh... hay bất cứ thứ gì anh muốn."
Vani nghe ra thì biết quả đúng là lời mình nói, nhưng sau qua miệng của Hỏa ca nó thành ra hư hỏng và dâm dục như vậy. Ngữ khí của hắn khi nhắc lại cũng quá là biết cách nhấn nhá đi:
"Ưm... Đừng nhắc lại... Đừng vậy mà... Hỏa Ca... Anh thật xấu tính..."
Dương Hỏa đáp:
"Vậy sao? Em có thể khen anh dâm đãng, biến thái, đê tiện... Hai chữ "xấu tính" của em cũng thật là hiền quá đi..."
Hạ thể vẫn như một cái máy thao công suất lớn, ra vào không ngừng. Dường như hắn chưa hề động hết công suất, thong thả du ngoạn, duy trì chế độ "thao liên tục, đều đặn, không gián đoạn". Côn thịt có vẻ không hề hấn gì, nhưng hậu huyệt bị thao một lúc vách thịt đã có dấu hiệu sưng đỏ, tê rát. Vani cũng không biết mình đã bị thao bao lâu rồi, chợt nhớ ra khi nãy có gọi điện thoại cho Dã Tượng Dã Thạch đến xem bác sĩ Tần và BJ, sợ rằng họ đang trên đường sắp đến.
Nếu họ đến mà trông thấy hai người quấn nhau thế này, có chui xuống ba tấc đất cũng không hết nhục. Vani cong môi, cất giọng mắng:
"Hỏa Ca dâm đãng, biến thái, đê tiện... Ư... Ư..."
Dương Hỏa nghe bị mắng như thế thì phì cười, đem côn thịt gia tốc nhanh hơn:
"Dễ dạy như vậy? Thưởng cho em!"
Vani bị ghì chặt giữa vòng tay cứng cáp của hắn, chưa biết trốn đi đâu thì đột nhiên tiếng hắn từ đỉnh đầu vọng xuống: "Anh lại muốn nghe em nói câu vừa nãy..."
Cậu cũng phì cười.
Thì ra anh thích nghe khẩu dâm từ miệng của em.
Được, đều chiều anh, ai bảo em nằm dưới thân bị anh thao đến thế này rồi cơ chứ!
Vani liếm nhẹ môi, đem hai tay banh rộng hai bên mông của mình ra, trên cánh môi tùy tiện phun ra những lời dâm đãng:
"Ưm... Em muốn trở thành bồn chứa tinh của Hỏa Ca... Muốn được Hỏa Ca dùng đại côn thịt to lớn thao nát ah~... Anh như vậy đã chịu bắn tinh vào hậu huyệt của em chưa... Tê quá..."
Dương Hỏa càng nghe càng nghiện, vui vẻ đáp lại:
"Thèm khát bạch dịch của anh đến vậy? Ưm... Hôm nay cũng huấn luyện em kha khá rồi, tạm tha cho em... Khép chặt hậu huyệt này lại một chút, anh bắn đây."
Vani ngoan ngoãn vểnh mông lên cao thêm chút, để hắn động thân xả hết bạch dịch vào. Phần dịch trắng từ côn thịt to lớn chảy vào bên trong, đem tao tâm và phần bụng dưới lấp đầy chất dịch sềnh sệch ấm áp.
Dương Hỏa chậm rãi rút trụ giữa ra nhưng vẫn đanh mặt ra lệnh:
"Nằm yên đó, vẫn chưa xong."
Nói rồi hắn lại xốc xốc côn thịt thêm vài cái,bắn thêm một lần bạch dịch xối xả phủ lên ngực và bụng cậu. Lúc này côn thịt mới chịu xìu dần đi, kết thúc một cuộc giao hoan hoàn mỹ.
Vani nằm trên đất, mê mẩn kêu lên: "Ưm... Thật nhiều bạch dịch ah~. Cảm ơn Hỏa ca..."
-------o0o-------
Đoạn, Tề Bạch cùng mọi người hớt hải chạy đến, vừa nhìn thấy trạng thái loãng thể phủ bạch dịch của Vani, anh ta hứng chí nói:
"Tác phẩm này tôi cho 8 điểm, quả đúng là gu thưởng thức của tôi. Vani... Em có ngại nếu tôi chụp một bức làm kỷ niệm không?"
Vani vội vàng đứng dậy, vừa che vừa chạy đi nhặt lại quần áo đắp lên người: 1
"Ah~... đừng nha!"
Dương Hỏa nhếch môi cười nhìn cậu, cánh mông trắng ngần phún phính kia, ở giữa còn rỉ bạch dịch của hắn. Cảnh xuân này quả thật rất đẹp.
Vừa dời mắt rời đi, hắn quay lại nói với Tề Bạch:
"Này, thu bớt nước dãi của anh lại! Cậu ấy là người của tôi!"
Anh ta gật đầu đáp lại: "Ừm! Biết rồi biết rồi! Tôi chỉ là có chấp niệm với cảnh phủ bạch dịch lên người thôi."
Gương mặt Dương Hỏa dừng lại ở hậu huyệt, hứng thú quan sát kỹ cái dâm động đã chúm chìm ửng hồng. Hắn đưa tay lên môi cậu, Vani ngoan ngoãn biết ý mút liếm nhiệt tình. Một ngón rồi hai ngón, cậu cực kỳ tích cực đem nước bọt trong miệng mình phủ ướt ngón tay hắn, tự tưởng tượng hai ngón tay to của anh là côn thịt căng phồng ương ngạnh, thập phần thèm khát, đưa lưỡi mút môi mỗi lúc một nhanh.
Mút được một lúc, cậu nhả nhẹ ra, ngượng ngùng nhìn hắn. Dương Hỏa chậm rãi quan sát sợi chỉ bạc ướt át đang vắt vẻo từ hai ngón tay mình và môi cậu, vui vẻ gật đầu ngầm thể hiện sự hài lòng khen ngợi.
Thao em bao lâu, cuối cùng cũng đã biết mút giỏi như vậy rồi... Chỉ cần đưa gì cho em, dù là côn thịt hay ngón tay, cái miệng nhỏ này cũng biết "chăm sóc" tận tình như thế.
Vani nằm sống soài ra trên sàn đất, chẳng quan tâm bộ dạng hư hỏng của mình có bao nhiêu phần gợi tình quyến rũ, kích tình đến nỗi không quản được cái miệng nhỏ của mình:
"Em ở đây... Hỏa Ca... Thật ra, từ suốt quãng đường em chạy đến gặp anh, em đã muốn nói..."
Cậu vẫn đang thở gấp, mặt mày đỏ lựng, kiềm không được cơn hứng tình mà tự đưa tay xuống xốc côn thịt giữa chân mình. Xốc được vài cái, côn thịt có vẻ đỡ ngứa hơn chút ít mới chịu khoan khoái nói:
"Em... sẵn sàng... trở thành... bồn xả tinh... hay bất cứ thứ gì anh muốn... Chỉ cần... anh đừng bỏ rơi em. Em sẵn sàng dang chân phơi huyệt cho anh thao, chỉ cần anh thích... bất cứ lúc nào em cũng chịu... Hỏa ca mau đến... thao em đi!"
Dương Hỏa ý cười càng đậm, đem hai ngón tay nhớp nháp nướt bọt nhẹ nhàng trượt vào hậu huyệt, hứng chí nói:
"Sẽ không... Vani... Anh sẽ không bỏ rơi em... Lần này, anh nhất quyết, thao em đến cùng!"
Hai ngón đồng thời trượt vào một lúc, Vani nhất thời hơi rướng người lên phía trên, miệng há hốc kêu một tiếng thất thanh:
"Hậu huyệt của em..."
Dương Hỏa ấn hai ngón tay vào sâu hơn, ngón trỏ và ngón giữa không khó khăn gì mà lún thẳng đến hết đốt thứ ba. Hắn cất giọng đùa:
"Chỉ mới hai ngón tay đã chịu không nổi rồi?"
Vani cố điều chỉnh tư thế, cố giữ bản thân đừng quá khó coi, nhìn sâu vào mắt hắn, míu môi đỏ mặt mở miệng:
"Anh động đi... Anh ngoáy sâu hơn một chứ... Như vậy... mới... đã..."
Hắn hứng chí xoáy nửa vòng rồi móc ngược lên, tỏ vẻ vô tội hỏi: "Ngoáy như này?"
"Hay như này?"
Hắn đem hai ngón tay động đậy nhịp nhàng như đánh đàn piano trong hậu huyệt ấm nóng, cái chất nhầy nhụa bên trong trào ướt cả ra ngoài. Miệng huyệt ứa thêm chút dịch nhờn chạy ngược xuống khe mông, cảnh tượng này cực kỳ dâm loạn.
Nghịch được một lúc, Dương Hỏa rước người lên, đem má mình sát gần má cậu, ma sát vài cái rồi động tay bên dưới, hai ngón tay ra vào hậu huyệt cậu với tốc độ cực nhanh, mặt kệ cơ thể cậu quắn quéo kêu gào, hắn chỉ chậm rãi giảo hoạt kề tai hỏi:
"Hay em muốn... côn thịt 22cm của anh thay vì hai ngón tay..."
Vani như kẻ mụ mị bị thôi miên, thành thật trả lời: "Đều muốn..."
Dương Hỏa hứng chí trượt thêm một ngón tay vào, vui vẻ trêu:
"Tham lam như vậy? Vani... Em có biết anh nhìn trúng em điểm gì không?"
Ngón thứ ba đâm vào dễ dàng như không, Vani hoàn toàn không bài xích, trái lại còn nguyện ý dang rộng chân ra, hăng hái để hắn cắm sâu vào trong nữa. Mặt cậu đê mê dâm đãng, khóe miệng cũng rỉ ít nước bọt mê mẩn thèm thuồng, ngơ ngác đáp:
"Ưm... Không ạ? Vì... em ngoan chăng?"
Ba ngón tay chụm lại bên trong vách thịt, kịch liệt ra vào, đem lỗ nhỏ nông dần đến rộng. Tiếng nhóp nhép anh ách bắt đầu phát ra đều đặn. Dương Hỏa rất thích âm thanh của dâm động này, sảng khoái đùa nghịch, giọng nói còn pha chút ý cười:
"Cốt cách dâm đãng... Vani, em có gương mặt búng ra sữa, vẻ ngoài thì ngây thơ nhưng bên trong lại thập phần hư hỏng... Anh rất thích... huấn luyện và trừng phạt... tiểu dâm đãng như em..."
Vừa nói dứt câu, hắn đem ba ngón tay đồng loạt trượt vào nơi sâu nhất. Vani bất ngờ quắp hai chân siết chặt hông hắn, nhăn mắt kêu:
"Hỏa Ca... sâu quá... Em... Ưm... lên đỉnh mất!"
Dương Hỏa chống khuỷu tay nhổng lên, cố ý cho cậu có không khí thở, vài giây sau mới cất giọng bảo:
"Chỉ mới ba ngón tay thôi mà... Em vẫn là nên... nhẫn nhịn thêm một chút... Còn chưa đến tiết mục chính đâu..."
Vani vô thức nhấp nhấp hạ bộ, giở giọng thèm khát:
"Em... hứng... lắm rồi... Anh... mau mau... đút vào! Em chịu không nổi."
Dương Hỏa rút nhẹ ba ngón tay ra. Đoạn, hắn nhanh chóng đem côn thịt của mình sấn đến trước miệng huyệt. Chỉ là do dự trêu đùa chưa muốn thỏa mãn cậu ngay.
Hắn cắn nhẹ lên vành tai cậu, quyến rũ hỏi: "Chịu không nổi thì làm sao?"
Lòng Vani nóng như lửa đốt, dục vọng nhen nhóm trong người như đóm lửa bị gió lớn thổi qua, trong phút chốc đã bùng lên mãnh liệt. Dù sao cũng đã nằm dưới thân hắn van xin vài chục lần rồi, có bị trêu đùa thêm vài chục lần nữa âu cũng thành quen, ngượng ngùng đến mấy cũng phải làm cho trót.
Vì Vani hiểu hắn, nếu cậu không mở miệng đòi hỏi thứ mình muốn, không rên tao lãng những thứ hắn muốn nghe, hắn sẽ cứ kiên trì trêu đùa cậu như vậy, không vội không gấp mà giữ côn thịt trước miệng huyệt, nhất quyết không cắm vào.
Hắn cứ là thích trêu đùa dục vọng và sức chịu đựng của người khác. Thật là đáng ghét.
Vani míu môi, ấp úng nhỏ giọng nài nỉ:
"Cho em... Hỏa ca... Đại côn... em muốn nó... đút vào tao huyệt của em..."
Người phía trên đương nhiên cực kỳ hài lòng:
"Thương tình em chủ động cãi lời anh, tự dâng huyệt đến... Anh không thao nát cái huyệt dâm đãng này của em cũng uổng!"
*Ót*
Côn thịt mạnh mẽ nhắm nơi miệng huyệt mà đâm thẳng vào.
Vani cào trên lưng hắn, mặt méo xệch đi, tím tái:
"Hỏa Ca... To quá..."
Dương Hỏa cười cười, phong thái cực kỳ phóng túng hư hỏng:
"Trước giờ vẫn ngốn được mà! Đừng lo, thả lỏng một chút, để anh nhập vào..."
Dân trong nghề như hắn sớm đã quen với việc thao lộng tao huyệt nhỏ, huống chi cái cảm giác nộn thịt trơn ướt ấm áp bao chặt lấy côn thịt to lớn này, sung sướng đến phát điên lên được. Càng đâm sâu càng sướng, đến bước này làm gì có chút dừng lại rồi rút ra.
Có tên bất lực ngu ngốc mới làm được chuyện vớ vẩn như thế.
Ngay cả khi không vừa, anh đây chính là muốn nhấp cho đến khi nó vừa mới thôi.
Suy nghĩ ương ngạnh bá đạo thế thôi chứ Dương Hỏa cũng không nỡ động thân quá phận, hắn đem côn thịt từ tốn ấn nhẹ vào, hắn biết cái trụ giữa của mình là hàng thượng đẳng, đối với hậu huyệt bình thường có phát quá khổ. Nếu không muốn một nhác thấy máu tươi, nhất định phải cẩn trọng nhẹ nhàng, huống chi bạn tình của hắn còn không phải dân trong nghề lâu năm.
Quay đầu nhìn Tần Huy còn đang ngất đi trong mê man, Dương Hỏa cố thu lại vài phần tỉnh táo và kiên nhẫn, nhẹ nhàng đem thân dưới của mình trượt vào thật mượt.
Cắm được mới một nửa, Vani gần như khóc ré lên, há miệng cắn phập trên vai hắn, ấm ức oán thán:
"Đau... Đầu khấc to quá... Ưm... Côn thịt dài nữa... Anh như vậy... là muốn lấy mạng em sao? Hỏa Ca... chậm... Chậm thôi... Hậu huyệt của em..."
Dương Hỏa nhỏm thân, đem lồng bàn tay bịt miệng cậu, sau đó bướng bỉnh đem côn thịt to lớn của mình tiêm vào lún cán. Người bên dưới bị bịt chặt miệng, hậu huyệt thì bị cưỡng ép mở rộng cực hạn ngốn hết khúc thịt nóng ấm vào, chẳng biết là đau hay sướng, họng vẫn cứ kêu vài tiếng "Ưm... Ưm..." đứt quãng.
Hắn nghe cậu kêu ư ử bèn đùa:
"Em kêu như vậy, thật khiến cho người khác hiểu nhầm, cứ nghĩ là anh đang cưỡng hiếp em đấy... Nhưng chỉ có anh biết em là kẻ tình nguyện thông dâm nhỉ? Kêu lớn hơn một chút đi, vì anh sắp động rồi!"
Tay vẫn bịt chặt miệng trên, nhưng tiếng nhóp nhép ở miệng dưới lại quá rõ ràng rồi, không thể che giấu được.
Hắn hạ thân một cách sảng khoái rồi hăng hái báo tin vui:
"Lún cán rồi... Cuối cùng cũng ngốn vào hết! Hậu huyệt này của em, co giãn tốt thật đấy!"
Vani hết cào rồi lại bấu lấy lưng hắn, hai chân dang rộng ngang vai, mặt bằng chân hướng thẳng lên trời đầy hư hỏng:
"Hỏa ca... Nó đỉnh thẳng vào tao tâm của em rồi... Anh có thể nhích ra một chút không... Thốn quá..."
Dương Hỏa hứng chí trêu:
"Nhích ra? anh còn đang muốn đâm thẳng vào... Đỉnh vào tao tâm thì sao chứ? Anh muốn đỉnh xuyên tao tâm của em rồi bơm òng ọc bạch dịch vào đó cơ..."
"Ưm..."
"Sao thế, hối hận rồi hả? Khi nãy anh bảo em đừng đến... Cứ nhất quyết dâng huyệt đến để anh thao! Bây giờ anh chỉ vừa đưa vào lún cán, động thân vài phút thôi mà em đã muốn ra rồi?"
Dương Hỏa bắt đầu động thân, đem côn thịt ra vào như một cái máy piston lớn.
Vani run đùi bần bật, vài giây sau đã trợn mắt kêu:
"Thật sự... Sướng... không chịu được... Em... ra đây!"
Nói rồi đã phốc phốc bắn tinh dịch ra, tự đem bạch dịch tưới khắp người mình. Côn thịt vừa bắn xong lại rỉ nước, sưng đỏ đáng thương rũ sang một bên.
Dương Hỏa ngạo nghễ bảo:
"Em đừng nghĩ... ra rồi thì xong nhé! Em ra không tính, anh ra mới tính xong một trận. Ngoan ngoãn dang rộng chân ra, cái tao tâm của em, anh chính là muốn đâm hỏng nó..."
Vani vừa lên đỉnh, đương nhiên nhất thời chưa kịp hồi sức nhanh vậy, nửa muốn đẩy ra nửa lo mất hứng của hắn, chỉ biết cất giọng yếu ớt cản:
"Đừng mà... Hỏa Ca..."
Dương Hỏa mặc kệ sự chống đối vô lực của cậu, ra sức động thân. Côn thịt ra vào ành ạch vội vàng, tiếng va đập vang lên đều đều giữa dãy hành lang dài thẳng tắp.
Chuyện giao hợp này, nói đơn giản thì chỉ là chuyện ra vào của hai bộ phận sinh dục, nhưng nói thiêng liêng hơn thì nó chính là sự hòa hợp giữa thể xác và tinh thần.
Muốn bao phần thô tục, có bấy nhiêu phần thô tục. Muốn bao phần thiêng liêng cũng có bấy nhiêu phần thiêng liêng.
Đoạn, hắn đem hai tay vạch cánh mông của cậu ra, ngoài côn thịt đang trướng cứng cắm chặt vào hậu huyệt, hắn lại đem một ngón tay chen chúc đưa vào, bạo lực nói:
"Anh muốn hậu huyệt của em càng thao càng rộng, rộng đến nỗi có thể ăn 2 3 côn thịt cùng một lúc... Như vậy em sẽ sướng gấp 2 3 lần..."
Vani hồi phục lại thần sắc tức thì. Thêm ngón tay kia đưa vào, cậu lại cảm thấy căng trướng và sướng hơn nhiều chút. Đột nhiên cậu thầm nghĩ, nếu tiểu huyệt của cậu cùng lúc ngốn hai côn thịt, miệng lại được bú thêm một cây, đồng thời miệng trên miệng dưới đều nhóp nhép mút dương cụ của nam nhân. Cảnh tượng thập phần dâm đãng đó khiến cậu hưng phấn đến ngại ngùng, sự tò mò và hiếu kỳ lấp liếm hết cảm giác lo sợ, kêu lên sung sướng:
"Chỉ cần anh muốn... Hỏa Ca... Em sẵn sàng... dang rộng chân để anh tùy tiện chơi... Thao nát em cũng được... Chỉ cần Hỏa Ca thích, miệng dưới rộng hơn nữa cũng không sao... ưm... đừng ngoáy... đừng móc ngược lên... hậu huyệt của em... sướng chết mất... không phải chỗ đó... Đừng móc lên chỗ đó mà!!!"
Ngón tay của hắn thô bạo móc ngược lên chạm trúng điểm G của cậu. Vài giây sau lại không ngừng đùa giỡn với huyệt nhạy cảm nơi đó. Vani trợn mắt le lưỡi, nước bọt rỉ ra hai bên mép miệng, biểu cảm dâm đãng thiếu thao bày ra trước mắt Dương Hỏa. Hắn ngắm nhìn gương mặt lên đỉnh đến mê luyến đó, trầm ổn hỏi:
"Vani, em có biết, lời khi nãy của em... có ý nghĩa gì không?"
Vani mơ màng, thắc mắc: "Lời nào... Em... nói rất nhiều... Em không nhớ..."
Hắn cười: "Nói nhiều lời dâm đãng đến mức không nhớ sao? Để anh nhắc lại từng chữ cho em. Em nói: "Em... sẵn sàng... trở thành... bồn xả tinh... hay bất cứ thứ gì anh muốn."
Vani nghe ra thì biết quả đúng là lời mình nói, nhưng sau qua miệng của Hỏa ca nó thành ra hư hỏng và dâm dục như vậy. Ngữ khí của hắn khi nhắc lại cũng quá là biết cách nhấn nhá đi:
"Ưm... Đừng nhắc lại... Đừng vậy mà... Hỏa Ca... Anh thật xấu tính..."
Dương Hỏa đáp:
"Vậy sao? Em có thể khen anh dâm đãng, biến thái, đê tiện... Hai chữ "xấu tính" của em cũng thật là hiền quá đi..."
Hạ thể vẫn như một cái máy thao công suất lớn, ra vào không ngừng. Dường như hắn chưa hề động hết công suất, thong thả du ngoạn, duy trì chế độ "thao liên tục, đều đặn, không gián đoạn". Côn thịt có vẻ không hề hấn gì, nhưng hậu huyệt bị thao một lúc vách thịt đã có dấu hiệu sưng đỏ, tê rát. Vani cũng không biết mình đã bị thao bao lâu rồi, chợt nhớ ra khi nãy có gọi điện thoại cho Dã Tượng Dã Thạch đến xem bác sĩ Tần và BJ, sợ rằng họ đang trên đường sắp đến.
Nếu họ đến mà trông thấy hai người quấn nhau thế này, có chui xuống ba tấc đất cũng không hết nhục. Vani cong môi, cất giọng mắng:
"Hỏa Ca dâm đãng, biến thái, đê tiện... Ư... Ư..."
Dương Hỏa nghe bị mắng như thế thì phì cười, đem côn thịt gia tốc nhanh hơn:
"Dễ dạy như vậy? Thưởng cho em!"
Vani bị ghì chặt giữa vòng tay cứng cáp của hắn, chưa biết trốn đi đâu thì đột nhiên tiếng hắn từ đỉnh đầu vọng xuống: "Anh lại muốn nghe em nói câu vừa nãy..."
Cậu cũng phì cười.
Thì ra anh thích nghe khẩu dâm từ miệng của em.
Được, đều chiều anh, ai bảo em nằm dưới thân bị anh thao đến thế này rồi cơ chứ!
Vani liếm nhẹ môi, đem hai tay banh rộng hai bên mông của mình ra, trên cánh môi tùy tiện phun ra những lời dâm đãng:
"Ưm... Em muốn trở thành bồn chứa tinh của Hỏa Ca... Muốn được Hỏa Ca dùng đại côn thịt to lớn thao nát ah~... Anh như vậy đã chịu bắn tinh vào hậu huyệt của em chưa... Tê quá..."
Dương Hỏa càng nghe càng nghiện, vui vẻ đáp lại:
"Thèm khát bạch dịch của anh đến vậy? Ưm... Hôm nay cũng huấn luyện em kha khá rồi, tạm tha cho em... Khép chặt hậu huyệt này lại một chút, anh bắn đây."
Vani ngoan ngoãn vểnh mông lên cao thêm chút, để hắn động thân xả hết bạch dịch vào. Phần dịch trắng từ côn thịt to lớn chảy vào bên trong, đem tao tâm và phần bụng dưới lấp đầy chất dịch sềnh sệch ấm áp.
Dương Hỏa chậm rãi rút trụ giữa ra nhưng vẫn đanh mặt ra lệnh:
"Nằm yên đó, vẫn chưa xong."
Nói rồi hắn lại xốc xốc côn thịt thêm vài cái,bắn thêm một lần bạch dịch xối xả phủ lên ngực và bụng cậu. Lúc này côn thịt mới chịu xìu dần đi, kết thúc một cuộc giao hoan hoàn mỹ.
Vani nằm trên đất, mê mẩn kêu lên: "Ưm... Thật nhiều bạch dịch ah~. Cảm ơn Hỏa ca..."
-------o0o-------
Đoạn, Tề Bạch cùng mọi người hớt hải chạy đến, vừa nhìn thấy trạng thái loãng thể phủ bạch dịch của Vani, anh ta hứng chí nói:
"Tác phẩm này tôi cho 8 điểm, quả đúng là gu thưởng thức của tôi. Vani... Em có ngại nếu tôi chụp một bức làm kỷ niệm không?"
Vani vội vàng đứng dậy, vừa che vừa chạy đi nhặt lại quần áo đắp lên người: 1
"Ah~... đừng nha!"
Dương Hỏa nhếch môi cười nhìn cậu, cánh mông trắng ngần phún phính kia, ở giữa còn rỉ bạch dịch của hắn. Cảnh xuân này quả thật rất đẹp.
Vừa dời mắt rời đi, hắn quay lại nói với Tề Bạch:
"Này, thu bớt nước dãi của anh lại! Cậu ấy là người của tôi!"
Anh ta gật đầu đáp lại: "Ừm! Biết rồi biết rồi! Tôi chỉ là có chấp niệm với cảnh phủ bạch dịch lên người thôi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất