Thao Nát Với 22Cm Là Thế Nào?

Chương 49: "Người yêu của tớ"

Trước
Khuyến cáo: Truyện miêu tả thao tác chuyên nghiệp, không nên dùng thử với bản thân hoặc bạn tình tại nhà.

----------------o0o----------------

Với sự ra mặt biện hộ của Lý Tuyên, Triệu Thập Lang mới chịu khôi phục vài phần tỉnh táo, lật đật yêu cầu bác sĩ chuyên khoa xét nghiệm hậu huyệt của cậu nhóc Tiểu Bân. Mãi đến buổi chiều ngày hôm sau, kết quả xét nghiệm xác nhận hoàn toàn không có mẫu bạch dịch nào của Dương Hỏa trong người cậu nhóc kia, Triệu Thập Lang mới chấp nhận thả người. Nghe Vani kể lại, cô em gái Tiểu Nhiễm của anh Tề Bạch kia suốt hôm qua liên tục vừa khóc vừa làm loạn ở bệnh viện chỉ vì cậu Tiểu Bân kia sốt hoài không hạ.

Cô ấy còn muốn tìm Dương Hỏa trả thù, cái gì mà vừa muốn đâm vừa muốn giết, hận không thể có côn thịt dài bằng hắn mà đâm thủng ruột người ta. Dương Hỏa nghe Vani huyên thuyên kể bên cạnh mà chỉ cười lạnh không lên tiếng.

Mấy cô nhóc nhỏ tuổi bây giờ quả thật manh động quá, cái gì cũng dám làm.

Lúc hắn được tuyên bố vô tội, Vani cầm tờ giấy xét nghiệm và giấy cho miễn tội trong tay mà thở phào, mừng rỡ kích động ôm chầm lấy cổ hắn.

"Được thả rồi! Cuối cùng cũng được thả rồi!"

Dương Hỏa lắc đầu bất lực quan sát Vani liên tục nhảy tung tăng bên cạnh, nụ cười trên khóe môi mỗi lúc một sâu.

Đồ ngốc này đôi lúc lại cứ khiến người khác cảm thấy đáng yêu quá!

Sau khi bị đè ra "làm thịt", Vani vẫn ngoan ngoãn chỉnh trang quần áo, im lặng túc trực bên hắn. Cậu chẳng biết làm gì nhiều, chỉ đơn thuần là lặng lẽ ngồi bên cạnh hắn, ngả đầu lên vai hắn, tay đan tay hắn, đợi Lý Tuyên xử lý mọi chuyện xong.

Dương Hỏa rất nhiều lần hỏi cậu có mệt không, nhưng lần nào cậu cũng lắc đầu nũng nịu, chẳng nói chẳng rằng chỉ kiên trì dựa vào người hắn, co rúc ôm lấy một bên cánh tay của hắn. Từ xa trông hệt như con gấu Koala nhỏ ôm cái nhánh cây thân thương.

-------o0o----------

Hơn 10 giờ khuya, Lý Tuyên hoàn toàn xong những giấy tờ cần thiết, chính thức đưa thân chủ vô can rời khỏi trại tạm giam.

Vani nhảy cỡn lên khi nghe tin cậu ta thông báo Dương Hỏa vô tội, cậu còn kích động ôm chầm lấy cổ hắn, luôn miệng lặp lại mấy tiếng mừng rỡ:

"Tốt quá rồi, tốt quá rồi!"

Lý Tuyên bên này lại sa sầm mặt, làu bàu không vui:

"Xem cậu vui chưa kìa!"

Nhìn thấy Lý Tuyên bặm môi, Vani mới ngại ngùng rời khỏi người trong vòng tay ra, nghiêm túc đứng thẳng dậy, cúi đầu nói:

"Ah... xin lỗi..."

Lý Tuyên chẳng biết đầu óc có bị úng nước không, đột nhiên kéo tay Vani, ghé sát tai cậu hỏi một câu:

"Khai thật đi, hắn ta là gì của cậu?"

Dương Hỏa cau mày khó chịu, dứt khoát kéo Vani ngược trở về vòng tay mình. Tay hắn vừa vặn đặt ở ngay eo, bóp nhẹ một cái rồi trừng mắt với cậu.

Vani bị người kia uy hiếp, tự hiểu là ai kia lại nổi máu ghen tuông rồi. Tính chiếm hữu của người này rõ mạnh, Lý Tuyên chỉ là bạn hàng xóm trước kia thôi mà, người ta hỏi han chắng cũng không có gì ác ý.

Nhưng quả thật mỗi lần gặp nhau, không khí giữa cả hai cực kỳ ám muội. Nhiều lúc còn vượt quá chuyện tế nhị cho phép, khó trách khiến người khác muốn thăm dò. Nhìn ánh mắt dỗi hờn của hắn, Vani biết mình không thể giải thích thêm, chỉ có thể cúi đầu ngoan ngoãn gãi gãi đầu.

Dương Hỏa lúc này hơi khó chịu, nhướng mày cất cao giọng nói:

"Hôm qua chẳng phải chính mắt nhìn thấy cảnh thao rồi sao? Hôm nay còn mặt dày vác mặt đi hỏi?"

Giọng gợi đòn kênh kiệu như vậy...

Là đang sỉ nhục trí não và khả năng suy luận của người bình thường đó hả?

Lý Tuyên điên tiết giậm chân, máu nóng nổi bừng bừng trên mặt, co tay thành nắm đấm, trừng trừng quát:

"Anh...! Nè! Tôi là luật sư biện hộ của anh đấy nhé, tôi vừa cứu anh khỏi án tù 10 năm đó."

Dương Hỏa cười rất tươi, vậy mà lời nói cứ như dao găm phăng phăng phóng về phía đối diện:

"Không ngờ luật sư bây giờ thích khoe khoang vậy. Không biết khi nãy ai cãi nhau với tên Khoai Lang kia đến lạc giọng luôn. Giọng vừa yếu lại vừa nói ngọng, cậu bị ngốc à?"

Lý Tuyên cảm thấy mình bị ép đến đuối lý, hận không thể xông đến vật lộn với đối phương, tranh thủ nhìn về phía Vani, quyết định chiến thuật lôi kéo đồng minh:

"Anh...! Tiểu Phúc, cậu nói câu công bằng xem..."

Dương Hỏa nhướng một bên mày, bàn tay từ eo trượt sang tóm lấy tay cậu, vô thức đan năm ngón tay của mình vào tay người kia, âm thầm chờ cậu nhóc lên tiếng. Hành động này "lôi kéo đồng minh" bằng việc tiếp xúc thân mật này xem chừng có sức thuyết phục hơn hẳn lời nói của người khác.

Trong lúc Vani không biết đặt ánh nhìn vào đâu cho phải thì đột nhiên cảm nhận rất rõ hơi thở đầy nam tính của người bên cạnh mình. Hắn không thô bạo áp sát nhưng vừa vặn đem lồng bàn tay ấm áp kia nắm chặt lấy tay cậu.

Vani siết nhẹ tay hắn vội vã buông ra, nuốt khan một hơi rồi đột nhiên bước lên một bước, can đảm nói:

"Anh ấy là người yêu của tớ."

Thật ra đứng trước bạn thân hàng xóm, có thể mở miệng nói ra được một câu thừa nhận như thế, đối với Vani quả thật đã rất tuyệt rồi!



Dương Hỏa cười đắc ý, không kiềm chế được mà xoa đầu cậu.

Cằm Lý Tuyên bên này sớm đã muốn rớt thẳng xuống sàn vì sốc.

Dương Hỏa nhìn thấy vẻ mặt bất ngờ của cậu ta bèn bước đến búng lên trán đối phương, trêu ghẹo:

"Cậu xem, bây giờ đến cả cơ hội làm tình địch của tôi cũng không có."

Hắn vỗ vai cậu, rút từ trong túi quần một tấm thẻ rồi chủ động nhét vài túi ngực trái của bộ âu phục xám màu. Đoạn, hắn nhanh chóng tóm lấy lấy cổ tay của Vani, thuận lợi lách người đi về hướng ngược lại.

"Đi thôi."

Vani lẽo đẽo bước theo hắn rời khỏi trại tạm giam. Không khí bên ngoài lúc này khá ẩm thấp, không biết là đã mấy giờ. Vani ngước đầu lên nhìn bầu trời, ngoài mấy đám mây vằn vện không rõ hình thù trôi bồng bềnh kia, đến cả mặt trăng cũng không thấy.

Cậu quay sang chăm chú nhìn người bên cạnh. Gương mặt điển trai của anh nhìn ở góc nghiêng xem chừng cũng rất có sức quyến rũ. Lặng lẽ quan sát một hồi, cậu mới nhớ ra hành động bất thường khi nãy, cất giọng khe khẽ hỏi:

"Anh vừa nãy, nhét cái gì vào túi áo cậu ấy vậy?"

Dương Hỏa đang đi bỗng dừng lại, trên khóe môi thấp thoáng nụ cười.

Bây giờ mới chịu hỏi. Xem chừng cũng đã nhịn trong lòng khá lâu.

Nhưng không hỏi mới thấy kỳ quái, bật hỏi rồi tự nhiên lại thấy đáng yêu! Có đứa con trai nào suy nghĩ đơn giản như em không kia chứ.

Hắn cúi người sang bên cạnh, mặt đột nhiên sấn đến thật gần cậu, hai mắt chăm chú nhìn thẳng vào mắt đối phương. Vani vô thức né nhẹ ra phía sau. Hành động này vô tình khiến cậu mất thăng bằng, vừa nghĩ sắp ngã oành ra đất thì lại được bàn tay ai kia đỡ eo cho, thuận lợi kéo cả cơ thể dính chặt vào người đối diện.

Dương Hỏa cười khúc khích, không giấu được vẻ gian xảo và thích thú, nheo mắt cười hỏi:

"Tiểu dâm đãng, em ghen à?"

Vani xoay mặt đi, dùng lực đẩy hắn ra.

Ghen cái khỉ gì chứ!

Cậu đưa tay tỉ mỉ chỉnh lại quần áo rồi tỏ vẻ chán ghét trêu:

"Em còn sợ anh viết thư nặc danh uy hiếp người ta."

Dương Hỏa vừa nghe đã phá lên cười:

"Ha, trong mắt của em anh là kiểu lưu manh playboy như BJ à?"

"..."

"Anh tặng anh ta mật khẩu và tài khoản VIP của web khiêu dâm lớn nhất của mình, có thể xem miễn phí tất cả các phim nóng trong vòng 2 năm."

"Anh... Tích cực... PR tên tuổi quá."

"Cái này gọi là phúc lợi nhỏ, hiểu không?"

Vani huỵch nhẹ khuỷu tay sang tay hắn, cười cười trêu chọc:

"Lỡ người ta không dùng mà còn chê anh dung tục thì sao?"

Dương Hỏa tỏ vẻ đắc ý, khoanh tay lại trước ngực rồi khảng khái nhớ lại cảnh hôm qua:

"Ánh mắt hôm qua lúc anh nhà nhìn em và anh sau khi làm tình thì không cho thấy như vậy."

Vani sững sờ, cẩn trọng nhìn vào mắt hắn rồi hỏi lại: "Ý gì vậy?"

"Hôm qua khi Lý Tuyên vô tình nhìn thấy những cảnh tượng nhạy cảm kia. Theo phản ứng bình thường, một người bài xích hoặc chưa từng xem porn, họ sẽ tức giận gào thét quay đi. Hoặc chửi rủa mắng nhiếc. Nhưng Lý Tuyên đứng đó nhìn. Đứng trân trân ra đó nhìn một lúc lâu."

Chuyện hôm qua, không nhắc thì thôi, nhắc đến là thấy ngại chết đi được!

Ai mà lường trước được hắn có thể trực tiếp đòi "ăn" ngay tại hiện trường nhà giam chứ. Thật sự quá mức... kích tình rồi... Không thể tin được rằng hắn hệt như con thú trong mau động dục, liên tục đòi hỏi được thỏa mãn, hậu huyệt bây giờ vẫn còn đang âm ỉ tê tê.

Cậu liếc mắt nhìn hắn, nghiêm túc hỏi: "Sao anh không nghĩ người ta bị anh dọa mất hồn luôn rồi?"

Dương Hỏa ngược lại bày ra cái vẻ trêu đùa như đang nói về chuyện của ai khác:

"Người ta thích đó, vì chưa bao giờ thấy côn thịt to lớn như vậy bao giờ!"

Vani ôm bụng, bật cười ha hả đáp : "Haha, Hỏa ca, bớt tự luyến đi!"

-----------------o0o-------------------



Gần đây, Vani tình cờ biết có 1 trend làm tình khá là đặc sắc: Xích sắt.

Một chiếc sắt bình thường không ngờ lại trở thành một công cụ thỏa mãn dục vọng hoàn hảo. Người nằm dưới có thể dang hai chân ra để người khác nhét từng mắc xích của xích sắt vào huyệt, đợi đến khi phần bên trong bị nhồi khít rồi sẽ lần lượt kéo dần ra.

Mặc dù hôm qua lướt web đen đã vô tình xem được một lần, nhưng hôm nay cậu vẫn muốn lôi ra xem lại. Vani đứng nơi bàn bếp, vừa nấu canh vừa chăm chú xem điện thoại.

Ống kính đang quay cận cạnh một cảnh tượng hết sức kiều diễm.

Hai cánh mông trắng nõn của người kia lồ lộ dưới ánh sáng dịu nhẹ, phô bày phần hậu huyệt mềm mại quyến rũ ở giữa tâm. Hậu huyệt lúc này đang co thắt kịch liệt, lúc mở rộng lúc lại mút chặt, rỉ nước nhờn, phần dra giường xanh thẫm bên dưới cũng ướt nhẹp một mảng.

Một bàn tay to lớn thô kệch của một nam nhân nào đó tiến vào góc quay, sờ loạn phần đùi non và phần mông gợi cảm. Bàn tay ấy tham lam nhào nặn cánh mông một lúc rồi lại trượt đến xoa nắn hậu huyệt ẩm ướt, tùy tiện đẩy ngón giữa trượt vào, thăm dò vài giây rồi nhanh chóng rút ra. Có lẽ hậu huyệt đã khuếch trương đủ độ hắn cần, tiếp theo đó hắn đem một mắc xích màu trắng bạc len lỏi luồn vào.

Mắc xích kia y hệt như con rắn nhỏ, vừa tới trước cửa huyệt, ấn nhẹ một cái thì đã bị hút chặt vào, mất dạng. Miệng huyệt đỏ hồng tham lam của cậu thanh niên yếu ớt kia lại ương ngạnh không chịu nhả ra.

Hết mắc xích này đến mắc xích khác lần lượt được nhồi vào hậu huyệt nhỏ.

Cổ họng người nằm trên giường phát ra tiêng rên rỉ vô nghĩa, không biết là bị ép buộc hay đang hưởng phụ cả quá trình này. Vani càng nghĩ càng hứng tình, hạ bộ không đụng đến cũng biết là đã có phản ứng.

Đột nhiên, có hai bàn tay từ phía sau ma sát nơi eo cậu, trượt về phía trước cho đến khi giao nhau mới siết chặt lại. Giọng Dương Hỏa mang theo ngữ khí gạ tình quyến rũ chưa từng có:

"Tiểu dâm đãng, em có muốn thử không?"

Vani bất ngờ giật bắn người, điện thoại úp sầm xuống bàn bếp. Cậu lườm hắn, làu bàu không vui:

"Á! Hỏa ca... Anh... Sao... không tiếng không hình, đột nhiên xuất hiện vậy..."

Tại sao lần nào cậu xem cảnh nóng đều bị hắn bắt gặp vậy. Chuyện này không công bằng chút nào!

Hắn đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội tốt vậy, nhân lúc cậu không để ý, tịch thu lại chiếc điện thoại kia. Hắn tùy tiện cảm ứng vân tay để mở lên, đoạn clip tiếp tục phát những cảnh tượng nhạy cảm tiếp theo. Dương Hỏa tóm lấy gáy cậu, đùa:

"Vì em thường xuyên làm chuyện mờ ám sau lưng anh... Vậy nên mới dễ giật mình. Đồ thỏ đế!"

Hắn giữ nút âm thanh tăng lên đến bậc cao nhất, tiếng rên rỉ của diễn viên và tiếng xích sắt lần lượt kéo ra quả nhiên kích thích không gì bằng. Mặt của Vani đỏ lựng, thẹn thùng rướn người lên cao muốn nhanh chóng giựt điện thoại lại và tắt ngay cái âm thanh gợi tình liên tục phát ra kia.

Dương Hỏa trầm giọng hỏi:

"Tiểu dâm đãng, em chưa trả lời câu hỏi của anh, có muốn thử không?"

Vani mếu máo nói:

"Em tò mò thôi... Không cần... không muốn thử đâu..."

Dương Hỏa cau mày, nhìn trân trân cậu như muốn nói: "Em bịa tiếp đi, anh muốn xem em bịa đến thế nào..."

Bị ánh mắt nóng rực của hắn chiếu tướng hơn một phút, Vani thở dài ngao ngán, đành khai thật với hắn:

"Em sợ bác sĩ Tần không cho phép..."

Dương Hỏa cười phá lên, đưa lại điện thoại cho cậu rồi nhân lúc ấy đưa tay xoa đầu, bông đùa nói:

"Lão ấy không cho phép chắc rồi. Nhưng mặc kệ lão, em muốn thì thử thôi. Biết đâu chừng lại tìm ra con đường mới..."

Môi của người kia đột nhiên hôn lên cổ cậu một cái.

"Anh... Ưm..." ?!

Hắn kéo cậu về phía mình, vòng ta cúi người ôm thật chặt:

"Vani, em đừng có lúc nào cũng sợ này sợ kia được không? Thích thì cứ thử, anh thử với em."

Vani ngẩn ngơ hỏi lại:

"Hả? Anh cũng muốn... nhét cái đó... vào... hở?"

"Vớ vẩn, anh nhét cho em!"

"Á! Không cần... Em sợ cái đó... ở bên ngoài... không an toàn... dễ bị viêm nhiễm..."

Hắn bế thốc cậu lên, cười như con sói dụ dỗ thành công:

"Đừng lo, phòng đạo cụ có đồ chuyên dụng, không phải loại xích xe xích chó ngoài đường đâu. Còn hẳn trong bao niêm phong, bảo đảm 100% khử trùng."

Vani nhất thời nghẹn lời, chẳng biết trả lời sao cho hợp lý nữa, để mặc hắn bế đi thử nghiệm món mới.

"..." Rốt cuộc phòng đạo cụ là nơi thần thánh gì vậy, tại sao dụng cụ tình dục nào cũng có?!

Vani không biết rằng, Dương Hỏa có thói quen sưu tầm dụng cụ tình dục. Tương tự những bạn nam fan bóng đá thích sưu tập giày thể thao, Dương Hỏa đặc biệt thích săn đồ chơi tình dục phiên bản giới hạn. Thậm chí có một loại, ba bốn màu hắn cũng chịu bỏ tiền bỏ ra mua. Có rất nhiều bưu kiện hắn đặt từ Châu Âu về vẫn còn nguyên trong thùng giấy, chưa từng được khui ra. Chính bản thân hắn cũng không nhớ được số lượng những món này, nhưng hắn biết rằng loại nào mình đã từng mua, loại nào mình chưa có.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước