Chương 9: Dương Hỏa & đạo đức nghề nghiệp
Vì nam căn cương cứng nhưng cúc huyệt vẫn đang trong quá trình ' hạn chế đụng vào ' nên Vani chỉ có thể tự giải quyết bằng tay... Cậu nằm vật ra giường, não ong ong nghĩ mai về cái dương cụ 22cm đầy cám dỗ ấy. Bất tri bất giác, cậu có chút tò mò hứng thú và thèm khát đến kỳ lạ.
Chỉ cần nghĩ về cái nam căn của Dương Hỏa, nhớ về cảm giác kịch liệt tối qua khi cậu nửa tỉnh nửa mê bị thao trước sự chứng kiến của mọi người... Cả người truyền tới một cảm giác hưng phấn chưa từng có.
Sự hưng phấn này, so với tự xử trước ống kính khi livestream kích thích hơn rất nhiều.
Sau một tràn "vận động mạnh" thấm mệt, cậu tự chìm vào giấc ngủ từ ba giờ chiều đến 8 giờ tối.
---------o0o---------
10 giờ tối.
"Ding dong..."
Có người đến tìm...? Có phải là anh ấy không?
Cậu chạy vội ra mở cửa, lòng thầm mong được nhìn thấy Dương Hỏa. Nào ngờ, trước mặt cậu lại là một anh chàng lạ mặt, vóc dáng cao gầy, khoác áo blouse trắng, gương mặt trắng trẻo đeo kính gọng nhỏ, trông rất tri thức. Rút kinh nghiệm đợt trước, lần này cậu chỉ hé cửa đúng 2cm, vừa đủ một con mắt nhìn ra ngoài và tiếng nói có thể vọng ra cho đối phương nghe rõ:
"Xin chào, anh là...?"
Vị bác sĩ Tần nọ không ngờ giọng của cậu nhóc này dễ nghe như vậy, gương mặt lấp ló sau cánh cửa có chút đáng yêu. Tên này đúng là dễ khiến cho người khác có thiện cảm, chả trách A Hỏa quan tâm đến cậu nhóc này. Anh cố giả vờ tự nhiên, cất giọng đều đều nói:
"Chào em, anh là Tần Huy, bạn của Dương Hỏa. Cậu ấy nhờ anh đến điều trị cho em."
"Người đâu? Sao không đến?"
Vani lườm nguýt, hỏi bật lại tức thì.
Thao người ta xong rồi chạy mất, cả một ngày vẫn không thấy đâu.
Chính Tần Huy cũng tự phản vấn lại mình: "Điều gì khiến bác sĩ Tần yêu nước thương dân sau khi hoàn thành một ca phẫu thuật kéo dài bảy tiếng đồng hồ, từ phía Tây thành K lặn lội lái xe hơn một tiếng rưỡi đồng hồ đến phía Đông?" 7
Tất cả chỉ vì chiếc điện thoại của bác sĩ Tần nhận được ba tin nhắn từ Dương Hỏa với nội dung giống nhau, chỉ là thời gian khác nhau, nếu ai không hiểu hắn thì còn tưởng là hắn nhắn tin nhầm người. Chỉ một dòng tin ngắn gọn:
"Nhớ ghé sang chỗ Vani thoa thuốc."
Bác sĩ Tần nuốt khan, lựa lời nói đỡ:
"Cậu ấy... ừm... bận rồi..."
Vani vẫn rụt rè nép sau cánh cửa, trả lời:
"Có thể... không điều trị không? Ngại quá, phiền anh đến một chuyến rồi. Xin lỗi." Trước khi chuẩn bị đóng cửa lại còn lịch sự lễ phép buông một câu: "Cảm ơn anh."
Tần Huy một lần nữa bán mạng chắn cửa, ngước cặp mắt ai oán lên nhìn cậu nhóc trước mặt, cảm thán trong lòng:
Cậu còn không mau hồi phục thì tôi sẽ có thêm rất nhiều phiền phức đó!
Bình thường tính anh chẳng mềm dẻo mềm nắn rắn buông thế này, nhưng vì tên Dương Hỏa đó, anh lại nuốt hết xuống cảm giác khó chịu trong lòng, hạ thấp giọng khuyên nhủ:
"Vết thương của em thật sự cần bôi thuốc. Còn hai liệu trình nữa mới có thể hồi phục tốt được..."
Vani lùi bước về phía sau, đưa tay qua cửa, cẩn trọng nói:
"... Anh đưa em tuýp thuốc là được rồi..."
Tần Huy cũng ngớ ra, trợn trừng mặt nhìn lại mình rồi nhìn về Vani, hỏi bật lại:
"Em sợ cái gì...?"
"Em sợ anh là Dương Hỏa thứ 2." 50
Một câu, chỉ một câu đó thôi khiến Tần Huy cứng họng. Không khí của cả hai ngượng ngùng không tả nổi...
Vậy ra tên đó từng giả vờ tiếp cận em , lừa em vào nhà rồi thao em à? 24
Bác sĩ Tần kiềm không được tiếng thở dài. Người mà Dương Hỏa muốn thao, hắn sẽ không từ thủ đoạn nào để thao được. Hiếm khi thấy hắn chịu chủ động tiếp cận người khác như vậy - đã vậy còn là một cậu nhóc rất đáng yêu.
Anh chàng bác sĩ "thương người bị bệnh yêu người trọng thương" thập thò ngó tới ngó lui, cuối cùng đành lôi từ trong túi ra tuýp kem bôi như hàng quốc cấm, thì thầm dặn dò:
"Mỗi ngày thoa hai lần, đừng để vết thương ngâm quá lâu trong nước."
"Vâng..." Vani gật đầu biết ơn, đưa cánh tay đón lấy rồi nhanh rụt ngay về.
Tần Huy tiếp tục thở dài cảm thán trong lòng:
Phản ứng gì vậy chứ, tôi cũng có phải bị bệnh lậu đâu?! 8
Anh tự thấy tình huống này không tiện ở lâu, nhanh chóng kết thúc cuộc đối thoại:
"Vậy, tôi về nhé..."
Vani ngập ngừng nửa muốn nói nửa lại thôi. Cuối cùng chỉ gật nhẹ đầu, vừa toan đóng cửa thì không kiềm được bật ra câu hỏi:
"Cái đó... Bác sĩ Tần... Tôi... làm sao có thể liên hệ được với anh ấy?"
Tần Huy hết mức ngạc nhiên, quay đầu hỏi ngược lại:
"Hắn không để lại số điện thoại cho cậu à?"
Vani cúi thấp đầu, lắc nhẹ xem như mặc nhận. Tần Huy khảng khái cười khẩy, ném lại một câu trước khi đi về phía thang máy:
"Vậy thì đến Studio của hắn tìm."
--------o0o--------
Sáng hôm sau...
Punishment Studio. 35
Hôm nay Dương Hỏa có 1 cảnh quay ngoài trời, một cảnh quay trong phòng. Công việc của hắn là thế, so với diễn viên bình thường cơ bản khá giống nhau, đọc sơ kịch bản, trao đổi với đạo diễn hiện trường, nếu có thể thì trao đổi với bạn diễn về góc quay và cảnh quay... Chỉ khác nhau một bước là trước khi vào đóng phim thì cần đến trước hai tiếng đồng hồ để kiểm tra sức khỏe.
Chuyện khám sức khỏe ở Studio này không phải kiểu cân nặng đo chiều cao, mà chính là thử nước tiểu, xét nghiệm dịch nhờn để đảm bảo rằng bạn diễn không có các bệnh di truyền qua đường tình dục. Quy trình nghe có vẻ rất phức tạp, nhưng vì để đảm bảo có thể phát hiện và chữa trị tốt các bệnh nguy hiểm này, Studio không bao giờ xuề xòa ở khâu khám sức khỏe. 6
Bạn diễn của cậu hôm nay là một cô gái tóc đen dài, nhìn thoáng qua gương mặt còn rất non nớt. Cô gái yếu ớt nằm trên giường lạnh, vụng về dang rộng hai chân ra để người ta lấy dịch đem đi xét nghiệm. Vì là studio phim đen nên chẳng cần phải che chắn gì nhiều, e kíp làm việc ở đây phần lớn đều đã quen với việc các diễn viên trần truồng đi lại, thậm chí làm tình với nhau dưới hàng trăm con mắt nhìn.
Chỉ là một cuộc kiểm tra bình thường thôi nhưng khi Dương Hòa lướt nhìn qua thì đột nhiên dừng lại, cô gái ấy có vẻ hơi đau và sợ hãi khi có chị y tá Y Dã nọ đưa phễu mỏ vịt vào. Chị y tá cau mày hỏi:
"Em đau à?"
"Vâng, em không quen ạ..." Một tiếng lí nhí cất lên.
Chị y tá có vẻ khó chịu, đã bước vào đây rồi còn giả vờ thanh tao. Chị ấy lạnh lùng buông một câu nhắc nhở:
"Thả lỏng đi..."
Chật vật một hồi lâu sau, cô gái ấy mới bước xuống giường khám, vừa tính đưa tay lấy quần áo mặc vào, sau đó chẳng biết đắn đo điều gì, cuối cùng lại rụt tay về.
Dương Hỏa rút điện thoại ra xem lịch diễn của Tiểu Quỷ gửi cho anh, bạn diễn của anh hôm nay là Tiểu Lộ. Anh nheo mắt, tiến đến đưa cho cô gái một chai nước còn nguyên chưa bóc tem, lịch sự hỏi:
"Vai đầu tiên của em sao?"
Cô gái cúi thấp đầu không dám nhìn thẳng thân thể trần truồng của anh, lúng túng gọi:
"Đại... Đại Côn..."
Hắn gật đầu, ngửa cổ uống một ngụm nước. Vài giọt nước rỉ xuống khóe môi, trượt xuống khuôn ngực vạm vỡ của hắn, trông rất quyến rũ. Hắn liếc mắt đánh giá:
"Em nhỏ hơn tôi tưởng."
Cô gái không kiềm được run lên, mắt không dám nhìn thẳng về hắn. Còn hắn, kẻ sớm đã khỏa thân đi lại trong studio như ở nhà, nhếch môi cười xòa nói: 19
"Đừng căng thẳng. Trrông em có vẻ không thoải mái lắm."
Cô thành thật trả lời:
"Nhà em có nợ, bọn họ bắt em phải quay xong phim này, em mới có tiền trả nợ..."
Ánh mắt hắn lóe lên một tia phức tạp rồi chợt nhạt màu đi. Nhưng hắn chẳng thể nói gì hơn, sống hơn 24 năm, vào nghề hơn 7 năm, chẳng có chuyện khốn nạn gì mà hắn chưa nghe thấy. Đặc biệt là trong cái giới nhơ nhuốc này, bước vào cái studio đóng vài thước phim đen, thì có kẻ nào giữ lại được chút thanh cao tôn quý mà bước trở ra? 7
Dương Hỏa suy ngẫm một hồi rồi đưa ra đề nghị:
"Hmmm, nếu em muốn, tôi có thể giúp em đổi bạn diễn..."
"Không cần đâu ạ... Được hợp tác với anh... em cũng rất vinh hạnh rồi."
"Được rồi, đừng gượng ép mình. 15cm em chịu nổi chứ?"
"Sao ạ?" Cô gái lại ngơ ngác nhìn hắn.
Dương Hỏa lắc đầu ngao ngán, kiên nhẫn đem ý của mình diễn đạt rõ ra:
"Ý tôi hỏi nam căn 16cm hoa huyệt của em có ngốn nổi không? Từng thử qua chưa?"
Bị một người đàn ông hỏi thẳng như thế, cô gái lắc đầu không ngớt:
"Chưa ạ."
"Thế kỷ lục nam căn lớn nhất mà em từng giao cấu là bao nhiêu?"
"Dạ... 9cm ạ..." 15
Dương Hỏa phụt ngụm nước trong miệng xuống đất, không tin vào tai của mình, rướng người gào lên hỏi bật lại:
"Cái gì?!!! Trong studio này có size bé tí vậy hả?" 31
Tiểu Quỷ đứng gần đó, nãy giờ cũng lắng tai nghe được ít nhiều, không nhịn nổi ngập ngừng bước sang, nhẹ nhàng nhắc nhở:
"Đại Côn, nể mặt 1 chút. Anh đang nói chuyện với phụ nữ ấy."
Dương Hỏa nhìn cô gái nhỏ con trước mắt, áy náy mở miệng nói:
"Xin lỗi..."
Cô gái lại cúi thấp đầu, cất giọng bé tí:
"Không sao ạ..."
Hắn quay sang bảo với cậu trợ lý: "Hmmm, Tiểu Quỷ, giúp tôi gọi điện thoại đổi bạn diễn với Tề Bạch." ( toàn thân màu trắng - ý là tên này có gu bắn semen khắp body ấy). Sau đó, hắn còn hạ thấp giọng xuống nói nhỏ: "Theo dõi cô ấy và cho tôi biết ai là người đứng sau vụ "đổi tình trừ nợ" này!"
Tiểu Quỷ gật đầu rời đi, Dương Hỏa đến nhìn cũng không thèm nhìn Tiểu Lộ một lần, khảng khái trực tiếp liên hệ với đạo diễn hiện trường:
"Đạo diễn, tôi muốn đổi vai diễn với Tề Bạch."
Đạo diễn ngơ ngác, hỏi: "Sao vậy?"
"Không có gì, cô ấy có thể là gu của Tề Bạch. Tạm thời thế đi."
Tiểu Quỷ run run đứng trước Dương Hỏa, trên má vẫn còn hơi bầm sưng, ngập ngừng hỏi:
"Anh có chắc là muốn đổi lịch?"
"Ừm, cậu sắp xếp đi!"
...
Sau khi hắn kiên quyết đổi lịch, bước vào hiện trường quay phim thì mới hiểu vì sao mặt của Tiểu Quỷ đen như đít nồi.
Bên phòng thu số 7 của Tề Bạch, bạn diễn là ai?
Vợ của Lão Đào - Đào Nhã. 27
-----o0o------
Tan làm, hắn liếc nhìn đồng hồ đã hơn bốn giờ chiều. Dương Hỏa đột nhiên nhớ mùi hương tỏa ra từ tóc của nhóc Vani. Đột nhiên hắn muốn quay về căn hộ của cậu, ôm lấy cậu trong vòng tay của mình và cùng cậu nấu chung một bữa ăn tối. Đột nhiên hắn muốn, gần gũi với cậu thêm nhiều chút. 12
Hắn leo lên xe như thường lệ, thay vì để Tiểu Quỷ như mọi khi thông báo cho tài xế quay về khách sạn, lần này hắn lại lên tiếng nói:
"Đến khu căn hộ nhà Vani. Còn nữa, chút nữa cậu đưa cho cậu ấy điền form khám sức khỏe định kỳ của công ty."
Tiểu Quỷ há hốc miệng sửng sốt, nhìn sang đại minh tinh trước giờ ít chịu "nhai lại món mình đã từng ăn", ngờ vực gọi tên hắn:
"Đại Côn?"
"Hử?"
"Anh thật sự xem nhà người ta biến thành nhà mình hả?"
Đây thật sự không phải là phong cách của anh. Anh rất ít khi ở bên một người quá 24 tiếng.
Vì quy định an toàn lao động của Studio, nhằm hạn chế những nguy cơ lây bệnh qua đường tình dục, những diễn viên làm việc ở Punishment Studio không được tùy tiện làm tình không bao cao su với bạn tình nào khác ngoài giờ làm việc. Trừ trường hợp người này có gia đình hoặc có người yêu. Một khi đã công khai, người yêu đó cũng sẽ cần phải đưa vào danh sách khám sức khỏe định kỳ của Studio.
"Ừm, có vấn đề gì?"
"Đại Côn, anh..." bị bẻ cong từ khi nào vậy?
Câu hỏi này Tiểu Quỷ nhất định thuyết phục bản thân mình 1000 lần không được hỏi. Cậu ta đành miễn cưỡng nuốt ngược vào trong...
"Không "chơi trần" với bạn tình khác ngoài giờ làm việc, Vani là người của tôi, tôi sinh hoạt tình dục lành mạnh với người của tôi thì có vấn đề gì chứ?"
Tiểu Quỷ cố gắng thay đổi câu hỏi để giải quyết vấn đề tò mò của mình:
"Sao lại là Vani?"
Dương Hỏa nheo mắt, ngước đầu nhìn lên tầng số 24:
"Rất ưng mắt... Còn nữa..." Hắn dừng lại, liếm nhẹ môi. "Thao rất sướng."
Anh chàng trợ lý không biết nói thế nào, ngập ngừng mãi mới chịu thốt thành câu:
"Cái đó, tôi đã định không nói với anh... Nhưng chiều nay, lúc anh có cảnh diễn với Đào Nhã, cậu ấy có ghé Studio..."
"Cậu nhóc đó sao có thể lần mò tới Studio?"
Một cảm giác bất an đột nhiên chạy dọc sống lưng, cậu ấy đến nhưng không vào, không gặp mình mà lại im lặng rời khỏi. Rốt cuộc là đã nghĩ gì?
"Tiểu Dâm Đãng đó đến lúc mấy giờ? Đến hỏi gì?"
"Cậu ấy tầm 3 giờ chiều đến. Chỉ hỏi đây có phải là nơi làm việc của anh không? Nhân viên hậu đài nói anh đang có cảnh quay với Đào Nhã, thì cậu ấy đứng sang một bên, chưa đầy 5 phút sau thì ra về..."
"Lái xe đến trước khu căn hộ của nhóc đó."
--------o0o---------
Điện thoại gọi đến... là số của Dương Hỏa. Vani quyết định phớt lờ, đột nhiên biến mất đột nhiên xuất hiện, hắn rốt cuộc xem cậu là trai bao hay sao chứ?
Cậu nhất quyết không nghe máy, nhìn điện thoại run không ngừng, màn hình lúc sáng lúc tối như sự cám dỗ kỳ quặc trong lòng cậu.
Rốt cuộc nên nghe hay không nghe...
Cuộc gọi nhỡ đều đều đến lần thứ bảy, Vani không kiềm được bắt máy, đầu dây bên kia đã nhanh chóng mở lời:
"Là anh, Dương Hỏa..."
"Có chuyện gì?" Cậu dùng giọng điệu lạnh nhạt để trả lời.
Dương Hỏa vẫn giữ giọng đùa cợt khiêu khích, truy hỏi:
"Nghe nói tiểu dâm đãng hôm nay có ghé sang chỗ anh?"
"Có ghé." Cậu nhạt nhòa khẳng định. Tôi có ghé studio đó, nhìn thấy anh "làm việc" rất chuyên tâm... Tinh trùng bơi lên não, úng hư rồi tôi mới đi đến chỗ đó tìm anh. Rõ ràng là biết tính chất công việc đặc biệt, nhưng khi đến đó rồi, quan sát tất cả rồi, vẫn là không thể tiếp nhận nổi. 22
Không thể giữ được lòng bình lặng khi nhìn thấy anh truy hoan với bạn tình khác.
Dương Hỏa hỏi: "Sao không đợi gặp mặt anh rồi hãy về?"
"Đột nhiên có việc... nên phải về sớm."
"Ừm..."
"..."
"Có bôi thuốc điều độ không?"
"..."
Cả hai người im lặng, hai đầu dây chỉ còn nghe thấy tiếng thở rất rõ của nhau. Muốn nói gì đó, muốn giải bày gì đó, muốn chất vấn gì đó, nhưng tất cả đều chỉ chạy xoẹt xoẹt trong đầu, chẳng thể hóa thành câu hoàn chỉnh.
Dương Hỏa dùng chất giọng đầy nam tính của mình gọi cậu:
"Tiểu dâm đãng..."
"Gì?" Trong vô thức, cậu hồi đáp.
"Em không có gì muốn hỏi sao?" Hắn truy hỏi.
"Sao anh làm lại nghề này?" Cậu buộc miệng nói.
Hắn gằn một tiếng lạnh tanh:
"Em có ý kiến với nghề nghiệp của anh?"
"Không..." Vani nghe ra giọng điệu đầy tức giận của hắn, hắn giận rồi, thật sự rất giận... Cậu muốn giải thích... Cậu muốn nói là...
Dương Hỏa cắt ngang cuộc gọi. Anh buộc miệng hỏi, nhưng không thể tùy tiện nghe câu trả lời. Nếu cậu ấy không chấp nhận cái nghề này được, anh cũng chưa biết phải đối diện với nó như thế nào. Chọn con đường này, hắn sớm đã ấn định, không có bạn đời, không có tương lai. Hắn có thể vào một lúc nào đấy, xui xẻo đụng phải bệnh lậu, bệnh giang mai, hay bất cứ cái thứ bệnh gì có thể dính từ hành vi tình dục của mình... Hắn sớm đã cười khẩy, dùng một tâm thế thoải mái để đón nhận chuyện " sớm muộn" ấy... Nhưng khi cậu nhóc đó hỏi câu ấy, nội tâm hắn đã bắt đầu dao động. Chính hắn cũng đã nghi ngờ về lựa chọn của mình, khinh thường cái nghề mà hắn bám riết suốt bảy năm qua...
Đóng phim đen... không xoay quanh ở kỹ thuật thao người khác, mà hắn, từ trong dục vọng, đã đâu đó nặn ra được chút ý nghĩa. Bây giờ một câu nhóc, đã đường đột chất vấn sự lựa chọn nghề nghiệp của hắn: TẠI SAO, HẮN LẠI CHỌN NGHỀ NÀY?
Chỉ cần nghĩ về cái nam căn của Dương Hỏa, nhớ về cảm giác kịch liệt tối qua khi cậu nửa tỉnh nửa mê bị thao trước sự chứng kiến của mọi người... Cả người truyền tới một cảm giác hưng phấn chưa từng có.
Sự hưng phấn này, so với tự xử trước ống kính khi livestream kích thích hơn rất nhiều.
Sau một tràn "vận động mạnh" thấm mệt, cậu tự chìm vào giấc ngủ từ ba giờ chiều đến 8 giờ tối.
---------o0o---------
10 giờ tối.
"Ding dong..."
Có người đến tìm...? Có phải là anh ấy không?
Cậu chạy vội ra mở cửa, lòng thầm mong được nhìn thấy Dương Hỏa. Nào ngờ, trước mặt cậu lại là một anh chàng lạ mặt, vóc dáng cao gầy, khoác áo blouse trắng, gương mặt trắng trẻo đeo kính gọng nhỏ, trông rất tri thức. Rút kinh nghiệm đợt trước, lần này cậu chỉ hé cửa đúng 2cm, vừa đủ một con mắt nhìn ra ngoài và tiếng nói có thể vọng ra cho đối phương nghe rõ:
"Xin chào, anh là...?"
Vị bác sĩ Tần nọ không ngờ giọng của cậu nhóc này dễ nghe như vậy, gương mặt lấp ló sau cánh cửa có chút đáng yêu. Tên này đúng là dễ khiến cho người khác có thiện cảm, chả trách A Hỏa quan tâm đến cậu nhóc này. Anh cố giả vờ tự nhiên, cất giọng đều đều nói:
"Chào em, anh là Tần Huy, bạn của Dương Hỏa. Cậu ấy nhờ anh đến điều trị cho em."
"Người đâu? Sao không đến?"
Vani lườm nguýt, hỏi bật lại tức thì.
Thao người ta xong rồi chạy mất, cả một ngày vẫn không thấy đâu.
Chính Tần Huy cũng tự phản vấn lại mình: "Điều gì khiến bác sĩ Tần yêu nước thương dân sau khi hoàn thành một ca phẫu thuật kéo dài bảy tiếng đồng hồ, từ phía Tây thành K lặn lội lái xe hơn một tiếng rưỡi đồng hồ đến phía Đông?" 7
Tất cả chỉ vì chiếc điện thoại của bác sĩ Tần nhận được ba tin nhắn từ Dương Hỏa với nội dung giống nhau, chỉ là thời gian khác nhau, nếu ai không hiểu hắn thì còn tưởng là hắn nhắn tin nhầm người. Chỉ một dòng tin ngắn gọn:
"Nhớ ghé sang chỗ Vani thoa thuốc."
Bác sĩ Tần nuốt khan, lựa lời nói đỡ:
"Cậu ấy... ừm... bận rồi..."
Vani vẫn rụt rè nép sau cánh cửa, trả lời:
"Có thể... không điều trị không? Ngại quá, phiền anh đến một chuyến rồi. Xin lỗi." Trước khi chuẩn bị đóng cửa lại còn lịch sự lễ phép buông một câu: "Cảm ơn anh."
Tần Huy một lần nữa bán mạng chắn cửa, ngước cặp mắt ai oán lên nhìn cậu nhóc trước mặt, cảm thán trong lòng:
Cậu còn không mau hồi phục thì tôi sẽ có thêm rất nhiều phiền phức đó!
Bình thường tính anh chẳng mềm dẻo mềm nắn rắn buông thế này, nhưng vì tên Dương Hỏa đó, anh lại nuốt hết xuống cảm giác khó chịu trong lòng, hạ thấp giọng khuyên nhủ:
"Vết thương của em thật sự cần bôi thuốc. Còn hai liệu trình nữa mới có thể hồi phục tốt được..."
Vani lùi bước về phía sau, đưa tay qua cửa, cẩn trọng nói:
"... Anh đưa em tuýp thuốc là được rồi..."
Tần Huy cũng ngớ ra, trợn trừng mặt nhìn lại mình rồi nhìn về Vani, hỏi bật lại:
"Em sợ cái gì...?"
"Em sợ anh là Dương Hỏa thứ 2." 50
Một câu, chỉ một câu đó thôi khiến Tần Huy cứng họng. Không khí của cả hai ngượng ngùng không tả nổi...
Vậy ra tên đó từng giả vờ tiếp cận em , lừa em vào nhà rồi thao em à? 24
Bác sĩ Tần kiềm không được tiếng thở dài. Người mà Dương Hỏa muốn thao, hắn sẽ không từ thủ đoạn nào để thao được. Hiếm khi thấy hắn chịu chủ động tiếp cận người khác như vậy - đã vậy còn là một cậu nhóc rất đáng yêu.
Anh chàng bác sĩ "thương người bị bệnh yêu người trọng thương" thập thò ngó tới ngó lui, cuối cùng đành lôi từ trong túi ra tuýp kem bôi như hàng quốc cấm, thì thầm dặn dò:
"Mỗi ngày thoa hai lần, đừng để vết thương ngâm quá lâu trong nước."
"Vâng..." Vani gật đầu biết ơn, đưa cánh tay đón lấy rồi nhanh rụt ngay về.
Tần Huy tiếp tục thở dài cảm thán trong lòng:
Phản ứng gì vậy chứ, tôi cũng có phải bị bệnh lậu đâu?! 8
Anh tự thấy tình huống này không tiện ở lâu, nhanh chóng kết thúc cuộc đối thoại:
"Vậy, tôi về nhé..."
Vani ngập ngừng nửa muốn nói nửa lại thôi. Cuối cùng chỉ gật nhẹ đầu, vừa toan đóng cửa thì không kiềm được bật ra câu hỏi:
"Cái đó... Bác sĩ Tần... Tôi... làm sao có thể liên hệ được với anh ấy?"
Tần Huy hết mức ngạc nhiên, quay đầu hỏi ngược lại:
"Hắn không để lại số điện thoại cho cậu à?"
Vani cúi thấp đầu, lắc nhẹ xem như mặc nhận. Tần Huy khảng khái cười khẩy, ném lại một câu trước khi đi về phía thang máy:
"Vậy thì đến Studio của hắn tìm."
--------o0o--------
Sáng hôm sau...
Punishment Studio. 35
Hôm nay Dương Hỏa có 1 cảnh quay ngoài trời, một cảnh quay trong phòng. Công việc của hắn là thế, so với diễn viên bình thường cơ bản khá giống nhau, đọc sơ kịch bản, trao đổi với đạo diễn hiện trường, nếu có thể thì trao đổi với bạn diễn về góc quay và cảnh quay... Chỉ khác nhau một bước là trước khi vào đóng phim thì cần đến trước hai tiếng đồng hồ để kiểm tra sức khỏe.
Chuyện khám sức khỏe ở Studio này không phải kiểu cân nặng đo chiều cao, mà chính là thử nước tiểu, xét nghiệm dịch nhờn để đảm bảo rằng bạn diễn không có các bệnh di truyền qua đường tình dục. Quy trình nghe có vẻ rất phức tạp, nhưng vì để đảm bảo có thể phát hiện và chữa trị tốt các bệnh nguy hiểm này, Studio không bao giờ xuề xòa ở khâu khám sức khỏe. 6
Bạn diễn của cậu hôm nay là một cô gái tóc đen dài, nhìn thoáng qua gương mặt còn rất non nớt. Cô gái yếu ớt nằm trên giường lạnh, vụng về dang rộng hai chân ra để người ta lấy dịch đem đi xét nghiệm. Vì là studio phim đen nên chẳng cần phải che chắn gì nhiều, e kíp làm việc ở đây phần lớn đều đã quen với việc các diễn viên trần truồng đi lại, thậm chí làm tình với nhau dưới hàng trăm con mắt nhìn.
Chỉ là một cuộc kiểm tra bình thường thôi nhưng khi Dương Hòa lướt nhìn qua thì đột nhiên dừng lại, cô gái ấy có vẻ hơi đau và sợ hãi khi có chị y tá Y Dã nọ đưa phễu mỏ vịt vào. Chị y tá cau mày hỏi:
"Em đau à?"
"Vâng, em không quen ạ..." Một tiếng lí nhí cất lên.
Chị y tá có vẻ khó chịu, đã bước vào đây rồi còn giả vờ thanh tao. Chị ấy lạnh lùng buông một câu nhắc nhở:
"Thả lỏng đi..."
Chật vật một hồi lâu sau, cô gái ấy mới bước xuống giường khám, vừa tính đưa tay lấy quần áo mặc vào, sau đó chẳng biết đắn đo điều gì, cuối cùng lại rụt tay về.
Dương Hỏa rút điện thoại ra xem lịch diễn của Tiểu Quỷ gửi cho anh, bạn diễn của anh hôm nay là Tiểu Lộ. Anh nheo mắt, tiến đến đưa cho cô gái một chai nước còn nguyên chưa bóc tem, lịch sự hỏi:
"Vai đầu tiên của em sao?"
Cô gái cúi thấp đầu không dám nhìn thẳng thân thể trần truồng của anh, lúng túng gọi:
"Đại... Đại Côn..."
Hắn gật đầu, ngửa cổ uống một ngụm nước. Vài giọt nước rỉ xuống khóe môi, trượt xuống khuôn ngực vạm vỡ của hắn, trông rất quyến rũ. Hắn liếc mắt đánh giá:
"Em nhỏ hơn tôi tưởng."
Cô gái không kiềm được run lên, mắt không dám nhìn thẳng về hắn. Còn hắn, kẻ sớm đã khỏa thân đi lại trong studio như ở nhà, nhếch môi cười xòa nói: 19
"Đừng căng thẳng. Trrông em có vẻ không thoải mái lắm."
Cô thành thật trả lời:
"Nhà em có nợ, bọn họ bắt em phải quay xong phim này, em mới có tiền trả nợ..."
Ánh mắt hắn lóe lên một tia phức tạp rồi chợt nhạt màu đi. Nhưng hắn chẳng thể nói gì hơn, sống hơn 24 năm, vào nghề hơn 7 năm, chẳng có chuyện khốn nạn gì mà hắn chưa nghe thấy. Đặc biệt là trong cái giới nhơ nhuốc này, bước vào cái studio đóng vài thước phim đen, thì có kẻ nào giữ lại được chút thanh cao tôn quý mà bước trở ra? 7
Dương Hỏa suy ngẫm một hồi rồi đưa ra đề nghị:
"Hmmm, nếu em muốn, tôi có thể giúp em đổi bạn diễn..."
"Không cần đâu ạ... Được hợp tác với anh... em cũng rất vinh hạnh rồi."
"Được rồi, đừng gượng ép mình. 15cm em chịu nổi chứ?"
"Sao ạ?" Cô gái lại ngơ ngác nhìn hắn.
Dương Hỏa lắc đầu ngao ngán, kiên nhẫn đem ý của mình diễn đạt rõ ra:
"Ý tôi hỏi nam căn 16cm hoa huyệt của em có ngốn nổi không? Từng thử qua chưa?"
Bị một người đàn ông hỏi thẳng như thế, cô gái lắc đầu không ngớt:
"Chưa ạ."
"Thế kỷ lục nam căn lớn nhất mà em từng giao cấu là bao nhiêu?"
"Dạ... 9cm ạ..." 15
Dương Hỏa phụt ngụm nước trong miệng xuống đất, không tin vào tai của mình, rướng người gào lên hỏi bật lại:
"Cái gì?!!! Trong studio này có size bé tí vậy hả?" 31
Tiểu Quỷ đứng gần đó, nãy giờ cũng lắng tai nghe được ít nhiều, không nhịn nổi ngập ngừng bước sang, nhẹ nhàng nhắc nhở:
"Đại Côn, nể mặt 1 chút. Anh đang nói chuyện với phụ nữ ấy."
Dương Hỏa nhìn cô gái nhỏ con trước mắt, áy náy mở miệng nói:
"Xin lỗi..."
Cô gái lại cúi thấp đầu, cất giọng bé tí:
"Không sao ạ..."
Hắn quay sang bảo với cậu trợ lý: "Hmmm, Tiểu Quỷ, giúp tôi gọi điện thoại đổi bạn diễn với Tề Bạch." ( toàn thân màu trắng - ý là tên này có gu bắn semen khắp body ấy). Sau đó, hắn còn hạ thấp giọng xuống nói nhỏ: "Theo dõi cô ấy và cho tôi biết ai là người đứng sau vụ "đổi tình trừ nợ" này!"
Tiểu Quỷ gật đầu rời đi, Dương Hỏa đến nhìn cũng không thèm nhìn Tiểu Lộ một lần, khảng khái trực tiếp liên hệ với đạo diễn hiện trường:
"Đạo diễn, tôi muốn đổi vai diễn với Tề Bạch."
Đạo diễn ngơ ngác, hỏi: "Sao vậy?"
"Không có gì, cô ấy có thể là gu của Tề Bạch. Tạm thời thế đi."
Tiểu Quỷ run run đứng trước Dương Hỏa, trên má vẫn còn hơi bầm sưng, ngập ngừng hỏi:
"Anh có chắc là muốn đổi lịch?"
"Ừm, cậu sắp xếp đi!"
...
Sau khi hắn kiên quyết đổi lịch, bước vào hiện trường quay phim thì mới hiểu vì sao mặt của Tiểu Quỷ đen như đít nồi.
Bên phòng thu số 7 của Tề Bạch, bạn diễn là ai?
Vợ của Lão Đào - Đào Nhã. 27
-----o0o------
Tan làm, hắn liếc nhìn đồng hồ đã hơn bốn giờ chiều. Dương Hỏa đột nhiên nhớ mùi hương tỏa ra từ tóc của nhóc Vani. Đột nhiên hắn muốn quay về căn hộ của cậu, ôm lấy cậu trong vòng tay của mình và cùng cậu nấu chung một bữa ăn tối. Đột nhiên hắn muốn, gần gũi với cậu thêm nhiều chút. 12
Hắn leo lên xe như thường lệ, thay vì để Tiểu Quỷ như mọi khi thông báo cho tài xế quay về khách sạn, lần này hắn lại lên tiếng nói:
"Đến khu căn hộ nhà Vani. Còn nữa, chút nữa cậu đưa cho cậu ấy điền form khám sức khỏe định kỳ của công ty."
Tiểu Quỷ há hốc miệng sửng sốt, nhìn sang đại minh tinh trước giờ ít chịu "nhai lại món mình đã từng ăn", ngờ vực gọi tên hắn:
"Đại Côn?"
"Hử?"
"Anh thật sự xem nhà người ta biến thành nhà mình hả?"
Đây thật sự không phải là phong cách của anh. Anh rất ít khi ở bên một người quá 24 tiếng.
Vì quy định an toàn lao động của Studio, nhằm hạn chế những nguy cơ lây bệnh qua đường tình dục, những diễn viên làm việc ở Punishment Studio không được tùy tiện làm tình không bao cao su với bạn tình nào khác ngoài giờ làm việc. Trừ trường hợp người này có gia đình hoặc có người yêu. Một khi đã công khai, người yêu đó cũng sẽ cần phải đưa vào danh sách khám sức khỏe định kỳ của Studio.
"Ừm, có vấn đề gì?"
"Đại Côn, anh..." bị bẻ cong từ khi nào vậy?
Câu hỏi này Tiểu Quỷ nhất định thuyết phục bản thân mình 1000 lần không được hỏi. Cậu ta đành miễn cưỡng nuốt ngược vào trong...
"Không "chơi trần" với bạn tình khác ngoài giờ làm việc, Vani là người của tôi, tôi sinh hoạt tình dục lành mạnh với người của tôi thì có vấn đề gì chứ?"
Tiểu Quỷ cố gắng thay đổi câu hỏi để giải quyết vấn đề tò mò của mình:
"Sao lại là Vani?"
Dương Hỏa nheo mắt, ngước đầu nhìn lên tầng số 24:
"Rất ưng mắt... Còn nữa..." Hắn dừng lại, liếm nhẹ môi. "Thao rất sướng."
Anh chàng trợ lý không biết nói thế nào, ngập ngừng mãi mới chịu thốt thành câu:
"Cái đó, tôi đã định không nói với anh... Nhưng chiều nay, lúc anh có cảnh diễn với Đào Nhã, cậu ấy có ghé Studio..."
"Cậu nhóc đó sao có thể lần mò tới Studio?"
Một cảm giác bất an đột nhiên chạy dọc sống lưng, cậu ấy đến nhưng không vào, không gặp mình mà lại im lặng rời khỏi. Rốt cuộc là đã nghĩ gì?
"Tiểu Dâm Đãng đó đến lúc mấy giờ? Đến hỏi gì?"
"Cậu ấy tầm 3 giờ chiều đến. Chỉ hỏi đây có phải là nơi làm việc của anh không? Nhân viên hậu đài nói anh đang có cảnh quay với Đào Nhã, thì cậu ấy đứng sang một bên, chưa đầy 5 phút sau thì ra về..."
"Lái xe đến trước khu căn hộ của nhóc đó."
--------o0o---------
Điện thoại gọi đến... là số của Dương Hỏa. Vani quyết định phớt lờ, đột nhiên biến mất đột nhiên xuất hiện, hắn rốt cuộc xem cậu là trai bao hay sao chứ?
Cậu nhất quyết không nghe máy, nhìn điện thoại run không ngừng, màn hình lúc sáng lúc tối như sự cám dỗ kỳ quặc trong lòng cậu.
Rốt cuộc nên nghe hay không nghe...
Cuộc gọi nhỡ đều đều đến lần thứ bảy, Vani không kiềm được bắt máy, đầu dây bên kia đã nhanh chóng mở lời:
"Là anh, Dương Hỏa..."
"Có chuyện gì?" Cậu dùng giọng điệu lạnh nhạt để trả lời.
Dương Hỏa vẫn giữ giọng đùa cợt khiêu khích, truy hỏi:
"Nghe nói tiểu dâm đãng hôm nay có ghé sang chỗ anh?"
"Có ghé." Cậu nhạt nhòa khẳng định. Tôi có ghé studio đó, nhìn thấy anh "làm việc" rất chuyên tâm... Tinh trùng bơi lên não, úng hư rồi tôi mới đi đến chỗ đó tìm anh. Rõ ràng là biết tính chất công việc đặc biệt, nhưng khi đến đó rồi, quan sát tất cả rồi, vẫn là không thể tiếp nhận nổi. 22
Không thể giữ được lòng bình lặng khi nhìn thấy anh truy hoan với bạn tình khác.
Dương Hỏa hỏi: "Sao không đợi gặp mặt anh rồi hãy về?"
"Đột nhiên có việc... nên phải về sớm."
"Ừm..."
"..."
"Có bôi thuốc điều độ không?"
"..."
Cả hai người im lặng, hai đầu dây chỉ còn nghe thấy tiếng thở rất rõ của nhau. Muốn nói gì đó, muốn giải bày gì đó, muốn chất vấn gì đó, nhưng tất cả đều chỉ chạy xoẹt xoẹt trong đầu, chẳng thể hóa thành câu hoàn chỉnh.
Dương Hỏa dùng chất giọng đầy nam tính của mình gọi cậu:
"Tiểu dâm đãng..."
"Gì?" Trong vô thức, cậu hồi đáp.
"Em không có gì muốn hỏi sao?" Hắn truy hỏi.
"Sao anh làm lại nghề này?" Cậu buộc miệng nói.
Hắn gằn một tiếng lạnh tanh:
"Em có ý kiến với nghề nghiệp của anh?"
"Không..." Vani nghe ra giọng điệu đầy tức giận của hắn, hắn giận rồi, thật sự rất giận... Cậu muốn giải thích... Cậu muốn nói là...
Dương Hỏa cắt ngang cuộc gọi. Anh buộc miệng hỏi, nhưng không thể tùy tiện nghe câu trả lời. Nếu cậu ấy không chấp nhận cái nghề này được, anh cũng chưa biết phải đối diện với nó như thế nào. Chọn con đường này, hắn sớm đã ấn định, không có bạn đời, không có tương lai. Hắn có thể vào một lúc nào đấy, xui xẻo đụng phải bệnh lậu, bệnh giang mai, hay bất cứ cái thứ bệnh gì có thể dính từ hành vi tình dục của mình... Hắn sớm đã cười khẩy, dùng một tâm thế thoải mái để đón nhận chuyện " sớm muộn" ấy... Nhưng khi cậu nhóc đó hỏi câu ấy, nội tâm hắn đã bắt đầu dao động. Chính hắn cũng đã nghi ngờ về lựa chọn của mình, khinh thường cái nghề mà hắn bám riết suốt bảy năm qua...
Đóng phim đen... không xoay quanh ở kỹ thuật thao người khác, mà hắn, từ trong dục vọng, đã đâu đó nặn ra được chút ý nghĩa. Bây giờ một câu nhóc, đã đường đột chất vấn sự lựa chọn nghề nghiệp của hắn: TẠI SAO, HẮN LẠI CHỌN NGHỀ NÀY?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất