Thập Ngũ Niên Chi Dương

Chương 11

Trước Sau
Giờ anh đang cố gắng tiêu cơn giận nên vẫn im lặng.

Sau đó tôi đoán anh tiêu không được, che chắn không tốt nên một ngọn lửa nhỏ thoát ra rồi. Anh bình tĩnh nói: “Giờ không cứng nổi với anh thì dĩ nhiên sẽ nghĩ đến mấy thứ đó?”

“Ai lại không thích trẻ tuổi?”

“Chê anh già chứ gì?”

***

Người anh tuấn cơ trí như tôi giờ phút này lại chọn im lặng. Tôi biết giờ mà tôi nói nữa thì nhất định anh sẽ không nhịn được, đó chính là việc anh không chịu nổi nhất, hôm nay tôi không không chỉ ăn cherry mà tình địch giả của anh cho, mà còn gửi tin nhắn cho anh xem, lại nói tình địch giả của anh trẻ tuổi.

Giờ ngẫm lại thì thấy quá đáng quá, nhưng sao trong lòng tôi lại sướng như vậy.

Tôi sờ mũi, không lên tiếng.

Anh nghiêng đầu đưa mắt nhìn tôi định nói gì đó, nhưng anh không hé miệng. Tôi cũng vờ như không phát hiện tự lấy di động ra nghịch một lát.

Nhưng ngày không nay không tốt lắm, bị kẹt xe. Dòng xe nửa ngày cũng không nhích nổi một bước, cho dù có đi được thì cũng chỉ đi được vài chục mét rồi lại dừng. Tắc đường khiến cho tâm tình người ta trở nên khó chịu, Trương Tử Kiếm ban đầu đang tốt cũng trở nên khó chịu, làm cả chiếc xe của chúng tôi cũng trở nên ngột ngạt, tôi đoán chắc sắp nổ đến nơi rồi.

Tôi nhìn chăm chú rồi hỏi anh: “Muốn em lái hộ không?”

Anh nói: “Không cần.”

Thực ra tôi chỉ hỏi vậy thôi chứ nếu đổi thật tôi cũng không muốn lái.

Sau đó anh không nhịn nổi nữa lại lên tiếng, tiếp tục hỏi tôi vấn đề lúc trước, thanh âm nặng nề: “Em nghĩ gì có thể nói ra cho anh biết được không?”

Vẻ mặt tôi vô tôi, à không, tôi giả vờ như không nghe hiểu, nhếch lông mi hỏi anh: “Cái gì cơ? Em nghĩ cái gì?”

Hình như anh không biết phải biểu đạt ý của mình ra sao, tôi lại cảm thấy rất tuyệt, cái đấy gọi là tứ lạng bạt thiên cân*.

(*: Đây là một nguyên lý trong Thái Cực quyền, ý là dùng lực lượng rất nhỏ giải quyết vấn đề rất lớn; lấy nhỏ thắng ít. Đây bạn thụ chỉ dùng một câu mà có thể đánh bại được anh công.)

Sau đó anh không nói chuyện nữa, tôi hỏi thì anh vẫn đáp nhưng kiệm từ hơn. Tôi cảm thấy không thú vị, có lẽ hôm nay quá đáng quá, tôi nhìn sườn mặt của anh, hơi áy náy. Con tôi đẹp trai như vậy, thôi đi, tôi không giận anh nữa.

Tôi sờ bàn tay đang cầm bánh lái của anh, hỏi: “Nham thạch trong núi lửa đã phun hết chưa?”

Anh không nói chuyện cũng không nhìn tôi, chỉ kéo tay tôi lại nắn bóp một hồi rồi nhẹ nhàng xoa.

Anh xoa vài cái tôi liền mềm lòng, làm sao nỡ nhẫn tâm trêu anh nữa. Tôi nói: “Đừng để trong lòng nữa, em trêu anh thôi, anh ngốc hả?”

Anh buồn bực nói: “Anh biết.”

“Anh phải hiểu em chứ, trong mắt em chỉ có hai ta đẹp trai,” Tôi nói: “ Còn những thiên tiên khác em không nhìn thấy, em mù.”

Anh nhịn không được liền vui vẻ, nói: “Nhưng hai người này đều không còn trẻ nữa.”

“Không phải, đây mới là thời kì hoàng kim. Tuổi trẻ là gì chứ? Anh mới đầu ba mươi thôi, tiểu Bối (beckham) bốn mươi vẫn không già kìa, giá trị mị lực là max luôn.”

Có khi cái đuôi của anh đang vụng trộm nhếch lên cũng nên, tôi nhìn ra được mà, khóe miệng anh cong lên kia kìa, thế nhưng anh vẫn nói: “Vậy thì phải xem so với ai, so với hai mươi tuổi thì vẫn là hai quả dưa chuột già thôi.”

Dưa chuột là thực vật, hoa cúc cũng thế, ban đầu vốn rất trong sáng thế nhưng dần dần lại trở nên đen tối. Tự dưng lúc này tôi lại suy ngẫm, nhìn nhìn đũng quần anh, Tôi nói: “Tiểu bối già hay không em không biết, nhưng em không hề cảm thấy anh già nha, anh còn có một cây thần thương nữa kìa.” ( =)))

Lời này làm anh khong biết nên đối đáp thế nào, nếu lúc bình thường thì anh đã hùa theo tôi lảm nhảm rồi, nhưng lúc này tình huống đặc thù, loại đề tài này giữa chúng tôi đã trở thành đề tài mẫn cảm.

Chờ lúc hai tôi về đế nhà thì anh đã được tôi vuốt lông yên tĩnh rồi, tôi nắm tay anh, bãi đỗ xe giờ không có ai, mấy năm nay còn tốt, chứ hồi còn trẻ khi anh nôn nóng không chờ được sẽ hôn tôi ở bãi đỗ xe, như thế đế lúc về nhà là có thể làm luôn.

Lúc tắm rửa tôi thò tay sờ tiểu đệ, tôi cảm thấy hôm nay tâm tình khá tốt, chắc là nó có thể lên được. Thực ra tôi biết giờ tôi như thế đã gây nên chút đả kích cho Trương Tử Kiếm, anh không hề muốn trốn tránh trách nhiệm. Việc này không phải việc nhỏ, trước giờ có biết bao nhiêu vụ ly hôn là do cuộc sống tình dục không hạnh phúc, mà chúng tôi đã hơn tháng rồi chưa làm, cứ như vậy nhỡ Trương Tử Kiếm ngoại tình tôi biết đi đâu mà khóc chứ.

Tôi hỏi nó: “Hôm nay có thể để tao có chút khí thế được không người anh em?”

Nó gục đầu không phản ứng tôi.

Tôi nói: “Đừng làm loạn nhá, vì chút chuyện ấy không đáng chút nào, đời người là phải tận hưởng lạc thú trước mắt, không cần thiết phải tùy hứng.”

Tôi cao thấp lung lay nó, nói: “Mày gật đầu thì coi như đồng ý.”

Nó dưới sự bức ép của tôi gật đầu một cái.

Tôi nhìn gương, cực kì vừa lòng với dáng người của mình. Thế nên tôi đem bản thân từ trong ra ngoài tắm rửa sạch sẽ thơm ngào ngạt, sau đó liền trần chuồng ra ngoài. Lúc nãy Trương Tử Kiếm đã tắm rồi, giờ thấy tôi cứ như vậy đi ra ánh mắt liền đâm thẳng tới.

Anh nói: “Không thấy lạnh hả?”



Tôi nói: “Trong lòng em nóng như lửa.”

Anh không nói chuyện, khuôn mặt ra vẻ bình tĩnh nhìn tôi. Nhưng tiểu Trương Tử Kiếm bán đứng anh, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy ngẩng đầu nhìn tôi.

Tôi đi đến sô pha nằm xuống, cầm gối dựa che lên tiểu đệ đệ. Tôi sờ cổ rồi hỏi anh: “Một đêm bao nhiêu tiền vậy chú em?”

Anh hơi sững người, ngọn lửa nhỏ trong mắt ngày càng sáng, chỗ đó cũng đang tiềm tàng một ngọn lửa nhỏ, một lúc nữa chính nó sẽ trực tiếp đốt tôi.

Anh nói: “Không lấy tiền.”

Tôi hỏi anh: “Người khác đều lấy sao anh không lấy? Có phải do nhu cầu không đủ hay không?”

Anh nói: “Tôi cho em.”

Tôi lắc đầu, “Thế thì không được, tôi không thích nhận lại, anh như thế này chắc là do không ai chọn đúng không? Được rồi để hôm nay ca ca khai trương cho chú em, nói giá đi.”

Anh nhếch miệng nói: “Anh cho em tiền được không? Thích bao nhiêu anh cho em bấy nhiêu.”

Tôi nhìn trần nhà, “Sao anh có thể không đáng riền như vậy chứ?”

Anh gật đầu: “Không ai chọn anh, chỉ có một người thích anh.”

Tôi cười nói: “Đáng thương vậy, lại đây ca ca ôm em, hầu ca cho tốt, ca thương nhá.”

Rốt cuộc anh cũng bị những lời này kích nổ, mãnh liệt nhào đến, giật ra gối dựa rồi nằm đè lên người tôi, mắt nhìn chằm chằm tôi nói: “Hôm nay liệu có lên không?”

Tôi che mắt anh, cắn một ngụm lên mũi anh, nói: “Ngốc vừa thôi, anh hỏi đàn ông có lên được hay không sao? Hỏi cái vấn đề ngu ngốc gì thế.”

Anh kéo tay tôi xuống rồi hôn lên. Cuối cùng tên này cũng dỡ bỏ sự nhẫn nhịn và ngụy trang nhiều ngày nay, để lộ bản chất lang sói bên trong, một hơi dừng lại ở xương quai xanh của tôi, hung hăng cắn xuống. Tay thì luồn xuống bên dưới nắm chặt tiểu đệ đệ của tôi, tôi theo phản xạ rụt chân, càm giác như đùi bị chuột rút ấy.

Đàn ông phải nhịn hơn một tháng là như thế nào, rốt cuộc tôi cũng biết.

Nơi làn da của tôi và anh tiếp xúc như muốn bốc cháy, anh cắn môi của tôi rồi cùng hôn nhau, cướp đi không khí của tôi làm tôi cảm thấy hít thở không thông.

Tôi ôm cổ anh, kéo thân thể anh dán sát vào người mình. Một tay anh xoa nhẹ lỗ tai tôi, tay kia ôm chặt eo tôi làm cho tiểu Trương Tử Kiếm và tiểu Diệp Tần chặt chẽ dán sát vào nhau. Hai tên tiểu tiểu chào hỏi nhau, nói mi thật mẹ nó nóng.

Trương Tử Kiếm rời khỏi môi tôi, hô hấp nóng rực phun vào lỗ tai tôi, trong chớp mắt nửa trái của tôi tê rần. Cổ họng tôi vô thức thoát ra âm thanh, nói: “Mẹ nó thích quá.”

Trương Tử Kiếm ngậm lỗ tai tôi, nói: “Mẹ nó em thật là phóng đãng.”

Tôi cảm thấy trong lòng không giống như mấy hôm trước, không có cảm giác phiền chán mà lại gấp gáp chờ mong. Tôi ôm eo anh, hai chân tách ra kẹp chặt anh.

Hôm nay Trương Tử Kiếm giống như bị châm lửa, đem cả tôi thiêu cùng. Anh hung ác cắn tôi, nhất là lúc ngực bị cắn khiến tôi cảm thấy muốn chết đến nơi. Vừa đau vừa thích, tôi nghĩ Diệp Tần mày chính là M. Bụng dưới còn lửa nóng khiến tôi cảm thấy có chút nóng nảy.

Tôi lấy nó chà sát Trương Tử Kiếm, Trương Tử Kiếm ngây ngẩn cả người, nhìn xuống phía dưới liền thấy tiểu Diệp Tần đã hơi ngẩng đầu. Cái này đối với Trương Tử Kiếm không khác gì xuân dược. Anh nắm chặt eo tôi dùng sức nhấc lên, thân thể tôi liền biến thành tư thế ngồi quỳ trên sô pha. Tôi ôm đầu của anh, nói: “Anh mà làm gãy eo em thì chúng ta khỏi làm.”

Anh nói: “Không gãy được.”

Sau đó tôi không thể nói ra câu hoàn chỉnh nữa, vì anh cúi người xuống ngậm lấy tôi.

Mẹ nó thích quá, thích đến nỗi tôi không thể chuyên tâm nói chuyện. Tôi nắm tóc anh, cảm thấy của tôi nhanh chóng biến lớn trong miệng anh, tôi cố ý đẩy sâu vài cái vào cổ họng anh.

Anh ngẩng đầu nhìn tôi, ánh mắt đỏ hồng, không biết là do bị tôi chọc hay là vì cái khác. Tôi lập tức hiểu ra tại sao mỗi lần tôi làm vậy cho anh thì anh lại ra rất nhanh, vì cảm giác này thực sự quá khốc.

Đều là đàn ông, khi được người mình yêu cúi xuống làm vậy cho, đem bản thân đặt xuống vị trí thấp nhất chỉ vì để mi thoải mái để mi thích. Cho dù trong lòng mi ùa lên rung động và tình yêu thì vẫn hận không thể tiếp tục ra vào như vậy trong miệng người kia.

Tôi cố gắng nhịn lại thứ khoái cảm tràn đầy ấy, nói: “Gọi ông xã xem nào.”

Anh nhả tôi ra, sau đó nắm lấy một chân của tôi kéo ra, cơ thể tôi liên biến thành nằm ngửa. Anh nhặt bôi trơn lên rồi lấy ngón tay tùy tiện ra vào  vài cái, sau đó trực tiếp nâng súng lâm trận.

Hô hấp tôi nghẹn lại, lâu rồi không làm khiến tôi hơi không thích ứng. Nhưng nó lại bị cảm giác thỏa mãn cực kì lấn át. Tôi không nhịn được phát ra tiếng: “Làm.”

Anh hung hăng va chạm vài cái, tay cũng tàn ác mà xoa nắn eo tôi, làm tôi cảm thấy ngày mai tôi chết chắc rồi.

Anh lúc này mới lên tiếng đáp lại yêu cầu lúc nãy của tôi, kêu một tiếng: “Ông xã.”

Tôi ngay cả lên tiếng đáp lại đều không làm được, cảm thấy đầu ngón chân của tôi đều co hết lại rồi, cả người run rẩy, run từ trong ra ngoài, thích đến không chịu được.

Ăn cúi đầu cắn một phát vào má đùi trong của tôi, tôi run lên, anh lại gọi tôi một tiếng: “Ông xã.”

Tôi muốn nói gì đó nhưng lại chỉ có thể phát ra một chút âm tiết vỡ vụn. Chỉ có thể giơ tay sờ đầu anh, ngoan, ông xã thương em.

Anh vừa di chuyển cái motor bằng điện của anh vừa xoa nắn hai quả trứng của tôi. Tôi bị anh xoa đến chịu không nổi, nghiến răng nói: “Anh….buông ra…”

Anh thế mà lại nghe lời, buông luôn ra. Nhưng tay lại di chuyển đến háng của tôi, chính là đùi nơi tiếp giáp với hai quả trứng. đây chính là vị trí có thể khiến đàn ông mất khống chế, trước kia anh từng không đụng đến phía trước tôi mà chỉ xoa liếm nơi này cũng có thể khiến tôi bắn rất nhiều.



Tôi cong eo, muốn tránh ra để anh không sờ được. Thế mà anh lại gọi: “Ông xã.”

Đã như thế này rồi còn ông xã cái lông à, ông xã của anh sắp bị anh làm chết rồi.

Sau khi anh sờ lên háng của tôi vài cái trước mắt tôi liền trắng xóa, trong lúc vô ý thức mà run rẩy bắn rất lâu. Anh nắm chặt eo tôi, động tác không hề dừng lại, so với trước đó còn vừa nhanh vừa ác hơn, ngoài miệng còn hỏi tôi: “Ông xã bắn thích không?”

Tôi co người, hai mắt tan rã. Chịu đựng tuyến tiền liệt bị anh đâm chọc, anh đâm một lần tôi run một lần, loại phản xạ vô thức này khiến anh càng động tình hơn. Nhưng trong lòng anh vẫn luôn tỉnh táo, lúc tôi bắn xong hoàn toàn thì anh dừng lại, cúi xuống hôn lên miệng tôi, cười hỏi: “Thích không?”

Tôi thản nhiên gật đầu: “Thích.”

Anh lại hôn nhẹ tôi, hỏi: “Yêu anh không?”

Tôi giương lông mi, nói: “Tất nhiên là yêu.”

Anh thò tay sờ phía trước của tôi, đem chất lỏng xoa hết lên mông, tôi nghĩ đây là cái hứng thú mắc ói gì không biết.

Tôi vẫn đang nhớ lại từng đợt khoái cảm hít thở không thông vừa rồi, nói: “Thêm lần nữa.”

Anh cười, nói: “Cái đồ phóng đãng.”

Đêm đó Trương Tử Kiếm giày vò tôi đến nửa đêm, trên sô pha trên giường trên sàn, đến tận khi tôi tê liệt luôn, cả người toàn mồ hôi như vớt ra từ trong nước. Trương Tử Kiếm bắn vào trong tôi hai lần, hai chúng tôi còn làm một lần Thiên Địa Đồng Xuân.

Lúc anh bắn vẫn giống như trước cực kì gợi cảm, một tiếng rên đó khiến tôi cảm thấy cả thế giới cũng không có gì khêu gợi bằng. tôi run rẩy nằm dưới thân anh, còn anh che phía trên không ngừng hôn tôi.

Tôi không biết bây giờ bộ dáng mình trông không đành lòng đến mức nào, thế nhưng chắc là cực kì khiến Trương Tử Kiếm có cảm giác thành tựu và thỏa mãn. Bình thường cũng là nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất, giờ lại bị anh làm thành cái đức hạnh này đây.

Anh ôm chặt tôi, thở hồng hộc. mặt gục vào hõm vai tôi chẳng khác gì làm nũng.

Tôi sờ đầu anh, nói: “Em không muốn tắm, làm sao giờ?”

Anh nói: “Bé cưng, em ngủ đi, lát nữa anh tắm cho em.”

Tôi nói: “Lười làm.”

Anh hôn cổ tôi, nói: “Em ngủ đi.”

Tôi hỏi anh: “Có vui không?”

Anh gật đầu.

Tôi im lặng mỉm cười.

Anh buồn bực nói: “Anh còn muốn nữa.”

Tôi bị dọa giật nảy, nói: “Thực sự không được nữa đâu! Làm một lần nữa là em sẽ chết trên giường luôn, mai em còn phải đi làm, đừng ồn ào nữa, mai lại nói nhá.”

Anh có chút không tình nguyện, nhưng vẫn đứng lên vào WC xả nước, sau đó thả tôi xuống đất còn anh đổi ga giường.

Lúc tôi đi vào toilet tôi liền cảm thấy có gì đó trong người chảy ra, ánh mắt Trương Tử Kiếm trở nên tối tăm, tôi nói: “Cảm giác cực kì thành tựu đúng không?”

Anh gật đầu.

Lúc mới đầu tôi cực kì xấu hổ khi gặp chuyện này, thế nhưng lâu dần thành thói quen, nếu anh muốn xem tôi liền cho anh xem, trong chuyện giường chiếu tôi luôn chiều ý anh. Chỉ cần là việc tôi có thể làm tôi sẽ làm, chỉ để anh vui vẻ.

Anh ôm tôi nằm trong bồn tắm, tôi nằm sấp trên người anh, còn anh ôm tôi xoa bóp eo cho tôi. Tôi mệt mỏi, nằm trên người anh buồn ngủ. Anh giúp tôi thanh lý sạch thứ bên trong, sau đó thoa thuốc cho tôi.

Anh nói: “Bé cưng, lúc trước anh sợ lắm.”

Tôi giơ tay chạm vào anh, mơ hồ nói: “Đừng sợ. Em điều chỉnh mình một chút là được, đừng lo lắng.”

“Ừ,” anh dừng một chút rồi lại nói: “anh không yên tâm thôi.”

Anh nói: “Anh thề, sao này sẽ không xuất hiện tình huống này nữa, không để em vì thế mà tức giận.” giọng anh còn tủi thân hơn so với tôi, anh nói: “Anh không biết nên nói chuyện lần này với em như thế nào, nói kiểu gì cũng thấy anh sai. Nhưng em biết anh chỉ yêu em mà, những người khác ngay cả nhìn anh cũng không nhìn. Nhưng anh cảm thấy anh làm sai nên ngay cả việc xin em tha thứ anh cũng không dám nói.”

Anh thì thầm những lời này bên tai tôi khiến tôi đau lòng, vốn chuyện cũng chả có gì chỉ do tôi làm quá lên thôi. Tôi hôn nhẹ anh, “Em tha thứ cho anh, việc này qua rồi đừng nghĩ nữa nhá.”

Anh sờ đầu tôi rồi nói: “Chúng ta về nhà nói rõ ra có được không?”

Tôi lắc đầu.

Anh thở dài, hôn lên tai tôi.

End chương 11.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau