Thập Nhị Thánh Thú Cung

Chương 34: Cống phẩm bị biến mất

Trước Sau
lần xâm phạm này kịch liệt hơn trước rất nhiều so với những lần trước.

Cố Thính Ngữ trong bão tố trùng kích liên tục đến một cơ hội để thở dốc cũng không có, hắn nắm chặt lấy gối đầu, bất lực than nhẹ.

Xâm kích bạo ngược như vậy lại khiến hắn nhớ tớiTu Nhĩ trong hình thái lang nhân

Thế nhưng,Tu Nhĩ đã không còn làm như thế với hắn… Y sẽ không…

Mau dừng lại…

Thuỷ tinh cầu chiếu ra thảm trạng của Cố Thính Ngữ sau khi bị chà đạp, giữa hai chân mở dọc bạch trọc dịch thể chạm rãi tràn ra ngoài, môi bị gặm cắn tới sưng đỏ, nhưng điều khiến kẻ khác nhìn thấy mà giật mình nhất, chính là hai hàng nước mắt đang đọng trên khoé mắt hắn.

Bóng đen nam nhân ngồi chính giữa bóp nát chén rượu (không có ghen tuông gì đâu nhớ, đừng có hiểu lầm vội)

“Yêu, không kiên nhẫn nổi nữa à?”Namnhân có đôi ngươi lục sắc ngồi bên trái cười mà không cười hỏi

Namnhân băng lãnh vẫn như trước không chú ý tới y, trong tay hắn dần dần xuất hiện một đoàn hắc vụ (sương đen), mắt thấy chúng sắp háo thành khí độc bay tới thuỷ tinh cầu thì…

“Quyết! Ngươi điên rồi?” nam tử có đôi ngươi lục sắc vội ngăn lại đòn công kích thâm độc đó “Lực phá hoại của ngươi, đủ để phá huỷ toàn bộ Hư Hoa cung đó.”

“Vậy ngươi nói phải làm sao? Ngươi không thấy được Thanh Tước có bao nhiêu thất thường sao?”

“Phương pháp để giết nhân loại có nhiều lắm, không nhất thiết phải gây chiến…” Từ trong vực sâu của hắc ám mơ hồ phát sinh một đạo huỳnh quang, một mũi tên nhọn tẩm kịch độc xuất hiện

Lục sắc song đồng nam tử cầm lấy mũi tên nhọn, tay trái ở trong không trung nhẹ nhàng vẽ lên một đường vòng cung, ngay sau đó đưòng vòng cung hoá thành một cây cung dài nhỏ, tản ra ánh sáng màu xanh băng lãnh



Y giương cung tiễn nhắm vào Cố Thính Ngữ đang mê man trong thuỷ tinh cầu

“Chuyến mạo hiểm của ngươi phải dừng ở đây thôi.”

———————

Cửa phòng tắm đột nhiên bật mở!

Namnhân mang mặt nạ cảnh giác nhìn tình huống ở trong phòng không có kẻ tập kích, Cố Thính Ngữ vẫn như cũ duy trì trạng thái hai chân mở rộng nằm nhuyễn ở trên giường.

Namnhân xích loã đi ra khỏi phòng tắm, mái tóc dài màu vàng khẽ bay trên người.

Đột nhiên, y như dự cảm thấy có cái gì đang tới, ánh mắt y gắt gao nhìn chằm chằm khu vực vắng vẻ ở trên đỉnh đầu, phảng phất như xuyên thấu qua không khí có thể thấy nguy cơ gì đang ẩn dấu trong đó.

Nửa ngày sau, cũng không có gì phát sinh.

Namnhân cúi người ôm lấy Cố Thính Ngữ, một đừơng đi tới phòng tắm, đóng cửa lại, cẩn cẩn dực dực đặt hắn bỏ vào trong bồn tắm cực lớn

Nước trong bồn tắm đã đạt đến độ ấm hợp lý, nam nhân thả thêm vào đó một chút tinh du (nó giống như nước tắm) có thể thư giãn xoa tan uể oải, sau đó liền nhẹ nhàng lau thân thể Cố Thính Ngữ

Cố Thính Ngữ trong hôn mê thuận theo tựa vào trước ngực của nam nhân, bởi vì ngâm nước nóng khiến gương mặt hắn phiếm hồng, hơi nước từ từ lan ra từ bên trong, thân thể trắng nõn của hắn đều ướt đẫm, giống như sương sớm đính trên thuỷ tiên

Namnhân nhẹ nhàng tháo xuống mặt nạ của mình

Trong màn sương mông lung, y mềm nhẹ hôn lên môi Cố Thính Ngữ, từ trong nhu tình lộ ra một chút áy náy

Một đêm trôi qua, Cố Thính Ngữ đã mê man thật lâu



Buổi chiều ngày kế, hắn phát hiện mặt sau của mình càng thêm đau nhức nặng nề, mặt khác vết rách ở khoé miệng cũng đau đớn hơn.

Hắn rõ ràng nhớ kĩ, ngày hôm qua sau khi bị cái tay hộ vệ kia cường hôn nhiều lắm chỉ bị rách một chút, thế nào lại có thể đau nhức đến cái dạng này.

Hắn tuỳ ý tìm một bảo thạch có thể phản chiếu hình ảnh, soi lên mặt mình Kinh dị phát hiện miệng mình hơi sưng, như là dấu vết sau khi bị cái gì gặm cắn nhiều lần.

Ban đêm… Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì…

Lúc này, có người đang gõ cửa phòng, Cố Thính Ngữ đứng dậy mở cửa, nên ngoài đứng thình lình chính là tay hộ vệ ngày hôm qua

“…” Cố Thính Ngữ cảnh giác nhìn y

“Ngươi không phải muốn gặp thánh chủ sao, “ Hộ vệ liếc mắt nhìn hắn “ta mang ngươi đi.”

Thấy Cố Thính Ngữ trầm mặc, y vươn tay muốn kéo hắn ra, đầu ngón tay vừa lướt qua khung cửa bỗng nhiên xuất hiện một chuỗi điện lưu (dòng điện)

“A a!!” Hộ vệ thu hồi tay, Cố  Thính Ngữ ngửi thấy một cỗ mùi vị của thứ gì đó bị đốt cháy

Hộ vệ đau nhức đến mặt cũng trắng bệch, càng làm y khiếp sợ hơn chính là, căn phòng này cư nhiên đựoc thiết lập một lưới phòng hộ cao cấp. nếu như bản thân Cố Thính Ngữ không muốn đi ra, thì không ai có thể cường ngạng mà xông vào

Nhẫn xuống đau nhức, y làm bộ không thèm để ý nhắc nhở Cố Thính Ngữ “Nếu như ngươi bỏ qua cơ hội này, vậy cả đời đừng nghĩ tới việc nhìn thấy Thánh chủ nữa.” Nói xong liền làm bộ phải đi

“Chờ một chút!” Quả nhiên, Cố Thính Ngữ đã đuổi theo

Hộ vệ lộ ra một dáng cười tàn khốc, y quay đầu, âm ngoan nói “Thuận tiện, ta sẽ cho ngươi thấy những cống phẩm bị biến mất từ trước tới giờ.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau