Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm Giàu
Chương 20: Mỹ Vị Nhân Gian
Nghe thấy lời cậu nói, cả nhà đều nhìn vào bát mì trộn tương đậm sắc với hương thơm mê đắm lòng người……
Tiểu Lâm nghĩ đi sớm một chút rồi trở về nhanh để ăn mì trộn tương, liền không để ý đến ánh mắt của mọi người mà bưng bát mì đi thẳng đến phòng ông bà nội.
Bác dâu cả Lâm vỗ vỗ cánh tay của mẹ Lâm, cười nói: “Em cũng coi như là khổ trước sướng sau đi, hiện tại Uyển Thanh rất có triển vọng, con bé còn biết làm cái gì…… Mì xào à?”
Mẹ Lâm cười ngây ngô, trong mắt toát ra hạnh phúc quang mang.
Uyển Thanh nhà em còn không có khả năng sao!
Khi cả nhà họ Lâm trở vào nhà, liền nhìn thấy Lâm tứ muội cùng bà Lâm bày thức ăn lên bàn, cái bát to ở chính giữa không phải là bát mì trộn tương mà Triệu Uyển Thanh mang tới sao ?
Bà nội Lâm chỉ vào bát mì trộn tương rồi nói với mọi người: “Là của Uyển Thanh đưa tới.”
Ngữ điệu khi bà nhắc tới Triệu Uyển Thanh đã có phần nhu hòa hơn lúc trước, hiển nhiên thấy con cháu hiếu kính mình khiến bà cảm thấy thật vui vẻ.
Thời buổi này, thịt cùng với bột mì tinh khó mà kiếm được.
Bình thường gia đình ở quê chỉ có khi ăn tết mới được ăn hai món đồ hiếm này!
Hôm nay không dịp tiết lễ gì mà có thể ăn được món thịt tốt như vậy, làm sao mà Lâm lão thái lại không cảm thấy vui cho được?
Hai ông bà cùng chia bát mì lớn trước mặt, trộn đều mì lên rồi gắp một đũa mì bỏ vào miệng…… Ăn ngon đến nỗi có thể thăng thiên!
Một bát mì trộn tương lớn như thế này, cũng chỉ đủ chia cho hai người lớn ăn, nhiều hơn thì không có.
Cũng may bác cả Lâm và bác dâu cả Lâm đều không phải là người tham ăn, con của họ là Lâm tứ muội và Lâm nhị đệ cũng chỉ nhìn bát mì mà ghen tỵ, chứ không có ý định mở miệng xin.
Nhà bác cả Lâm có bốn người con, ba người con đầu đều là con gái, Lâm đại tỷ và Lâm nhị tỷ đã được gả đi, còn lại Lâm tứ muội và Lâm nhị đệ ở nhà.
Nhà của bác hai Lâm cũng cùng có bốn người con, lớn nhất là Lâm Tam tỷ đã được gả ra ngoài, trong nhà hiện có Lâm Ngũ muội, Lâm Lục muội và Lâm Tam đệ.
Bác dâu hai Lâm trở về nhà mình liền trưng ra sắc mặt khó coi, “Ông nó à, chúng ta cũng là bác trai bác gái của nó, sao con bé đó lại không biết hiếu kính chúng ta chứ?”
Lâm Ngũ muội cũng là người ham ăn, cô ta vừa rồi nghĩ đến bát mì đầy sốt thịt trước mặt thì nhịn không được mà nuốt nước miếng, “Chị dâu thật là bất công, chỉ biết tới nhà bác cả, không biết tới nhà ta……”
Lâm lục muội dẫm chân một cái ở dưới bàn, Lâm Tam đệ cũng trừng mắt nhìn cô ta liếc mắt một cái.
Bác hai Lâm nghe vợ và con gái nói xong, ném cái bát loảng xoảng trên bàn, khiến mọi người kinh ngạc run lên một cái.
“Đó là nhà lão tam hiếu kính người lớn trong nhà! Các người có bản lĩnh thì cũng làm một bát mì thịt để vinh quy bái tổ!”
Lâm Ngũ muội bĩu môi, không dám nói nữa.
Tiểu Lâm nghĩ đi sớm một chút rồi trở về nhanh để ăn mì trộn tương, liền không để ý đến ánh mắt của mọi người mà bưng bát mì đi thẳng đến phòng ông bà nội.
Bác dâu cả Lâm vỗ vỗ cánh tay của mẹ Lâm, cười nói: “Em cũng coi như là khổ trước sướng sau đi, hiện tại Uyển Thanh rất có triển vọng, con bé còn biết làm cái gì…… Mì xào à?”
Mẹ Lâm cười ngây ngô, trong mắt toát ra hạnh phúc quang mang.
Uyển Thanh nhà em còn không có khả năng sao!
Khi cả nhà họ Lâm trở vào nhà, liền nhìn thấy Lâm tứ muội cùng bà Lâm bày thức ăn lên bàn, cái bát to ở chính giữa không phải là bát mì trộn tương mà Triệu Uyển Thanh mang tới sao ?
Bà nội Lâm chỉ vào bát mì trộn tương rồi nói với mọi người: “Là của Uyển Thanh đưa tới.”
Ngữ điệu khi bà nhắc tới Triệu Uyển Thanh đã có phần nhu hòa hơn lúc trước, hiển nhiên thấy con cháu hiếu kính mình khiến bà cảm thấy thật vui vẻ.
Thời buổi này, thịt cùng với bột mì tinh khó mà kiếm được.
Bình thường gia đình ở quê chỉ có khi ăn tết mới được ăn hai món đồ hiếm này!
Hôm nay không dịp tiết lễ gì mà có thể ăn được món thịt tốt như vậy, làm sao mà Lâm lão thái lại không cảm thấy vui cho được?
Hai ông bà cùng chia bát mì lớn trước mặt, trộn đều mì lên rồi gắp một đũa mì bỏ vào miệng…… Ăn ngon đến nỗi có thể thăng thiên!
Một bát mì trộn tương lớn như thế này, cũng chỉ đủ chia cho hai người lớn ăn, nhiều hơn thì không có.
Cũng may bác cả Lâm và bác dâu cả Lâm đều không phải là người tham ăn, con của họ là Lâm tứ muội và Lâm nhị đệ cũng chỉ nhìn bát mì mà ghen tỵ, chứ không có ý định mở miệng xin.
Nhà bác cả Lâm có bốn người con, ba người con đầu đều là con gái, Lâm đại tỷ và Lâm nhị tỷ đã được gả đi, còn lại Lâm tứ muội và Lâm nhị đệ ở nhà.
Nhà của bác hai Lâm cũng cùng có bốn người con, lớn nhất là Lâm Tam tỷ đã được gả ra ngoài, trong nhà hiện có Lâm Ngũ muội, Lâm Lục muội và Lâm Tam đệ.
Bác dâu hai Lâm trở về nhà mình liền trưng ra sắc mặt khó coi, “Ông nó à, chúng ta cũng là bác trai bác gái của nó, sao con bé đó lại không biết hiếu kính chúng ta chứ?”
Lâm Ngũ muội cũng là người ham ăn, cô ta vừa rồi nghĩ đến bát mì đầy sốt thịt trước mặt thì nhịn không được mà nuốt nước miếng, “Chị dâu thật là bất công, chỉ biết tới nhà bác cả, không biết tới nhà ta……”
Lâm lục muội dẫm chân một cái ở dưới bàn, Lâm Tam đệ cũng trừng mắt nhìn cô ta liếc mắt một cái.
Bác hai Lâm nghe vợ và con gái nói xong, ném cái bát loảng xoảng trên bàn, khiến mọi người kinh ngạc run lên một cái.
“Đó là nhà lão tam hiếu kính người lớn trong nhà! Các người có bản lĩnh thì cũng làm một bát mì thịt để vinh quy bái tổ!”
Lâm Ngũ muội bĩu môi, không dám nói nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất