Thập Niên 60: Chị Dâu Cả Bưu Hãn Trọng Sinh Báo Thù
Chương 1:
Mới vừa vào tháng Mười, thôn dân thôn Hạ Hà dưới sự dẫn dắt của thôn trưởng đang bận rộn thu hoạch ngày mùa!
Bên trong ruộng nước phía đông, bỗng nhiên một bóng người rơi vào bên trong ruộng nước!
"Tú Tú? Ai u, Tú Tú cô sao vậy? Thím Vương? Người nhà họ Vương đâu? Tới đây mau, con dâu cả nhà họ Vương đầu đông ngã vào trong ruộng rồi!"
Không biết ai kéo cuống họng hét to, rất nhanh một đám người liền vây quanh.
Nơi xa có người phi tốc chạy tới, người tới là một người đàn ông, cao chừng một mét tám, cao cao gầy gò. Mặt mũi đẹp đẽ, còn đẹp hơn con gái trong thôn, anh cũng không có mở miệng, cau mày chui vào trong đám người.
Một tay ôm người phụ nữ té xỉu vào trong ngực, chạy như bay về hướng trạm y tế trong thôn.
Từ đầu tới đuôi ngay cả một câu cũng không nói.
"Xảy ra chuyện gì vậy? Con dâu tôi bị làm sao thế?" Phía ngoài đoàn người, Triệu Quế Phân tức giận hỏi không ngừng.
"Con dâu cả nhà bà chóng mặt ngã xuống, thằng cả nhà bà vừa ôm đưa đến trạm y tế rồi." Bên trong đám người xem náo nhiệt đằng trước, có người tốt bụng trả lời.
Triệu Quế Phân nghe xong, sắc mặt lập tức thay đổi.
Con dâu cả nhà bà vừa ham ăn lại lười biếng ngu xuẩn! Vừa đến làm việc liền giả vờ ngất đi!
"Mẹ, sao thế? Con nghe nói chị dâu cả xảy ra chuyện rồi?" Chuyện ở bên trong đồng ruộng được truyền đi nhanh chóng, rất nhanh lại có một người phụ nữ chạy tới. Vẻ ngoài của cô ta trông trẻ tuổi, trên dưới hai mươi tuổi, dáng dấp thanh tú, vừa nhìn là biết người nhu thuận đáng yêu.
Triệu Quế Phân vừa nhìn thấy con dâu út tới, vẻ mặt từ ái vô cùng: "Ngươi thế nào tới? Ngươi chị dâu cả có thể có chuyện gì? Không quan tâm nàng , chờ ăn cơm buổi trưa lại nói."
Chu Kiều Kiều nghe xong, mau chóng đi theo.
Trong lòng suy nghĩ chuyện ra sao! Hôm qua cô ta mới gả tới, chồng cô ta là đứa con thứ năm của nhà họ Vương, là nhỏ nhất trong nhà.
Cô ta gả tới muộn, nhưng mà buổi tối hôm qua chồng cô ta đã nói với cô ta, chị dâu cả vừa tham ăn vừa lười biếng, tính tình còn xấu, ỷ sinh được một cặp sinh đôi trai gái mà diễu võ giương oai ức hiếp người trong nhà không ít.
Chị dâu hai là người tính tình hiền lành, lại chỉ sinh được một cô con gái, suốt ngày cảm thấy mình thua kém, bị chị dâu cả ức hiếp.
Chị dâu ba tính tình mạnh mẽ, nhưng mà người này xởi lởi, là người có thể chung đụng.
Chị dâu tư người nhà mẹ đẻ là người trong thành, trong nhà có một chút tiền. Cả nhà bọn họ ra tay hào phóng, lần này cô ta kết hôn, anh tư chị tư cho không ít thứ tốt.
Nhưng mà cô ta mới gả tới, tốt nhất không xen vào chuyện của mấy bà chị dâu này.
Cô ta gả tới cũng không phải vì xen vào chuyện của cái nhà này, chồng cô ta nói, muốn để sống ngày tốt lành, tuyệt đối sẽ không để cô ta chịu ấm ức!
Chuyện con dâu cả nhà họ Vương ngất trong ruộng không đầy một lát đã truyền khắp toàn bộ thôn.
Nhưng mà thu hoạch gấp mùa màng quan trọng, cũng không ai quá chú ý.
Mà so với trong ruộng yên tĩnh, bên trong trạm y tế, Bạch Tú Tú mới tỉnh lại, trong lòng phải nói là một trận bùng nổ nghiêng trời lệch đất!
Ai biết được chứ! Làm hồn ma mấy chục năm đột nhiên liền trọng sinh trở lại quá khứ!
"Tú Tú... Em uống nước đi." Vương Thanh Hòa mới xin được miếng nước nóng từ chỗ thầy lang ông cụ Trương trong thôn, thận trọng đưa vại tráng men cho Bạch Tú Tú nằm trên giường.
Bạch Tú Tú không muốn uống nước chút nào!
Hiện tại tâm tình cô vô cùng rối bời!
Bên trong ruộng nước phía đông, bỗng nhiên một bóng người rơi vào bên trong ruộng nước!
"Tú Tú? Ai u, Tú Tú cô sao vậy? Thím Vương? Người nhà họ Vương đâu? Tới đây mau, con dâu cả nhà họ Vương đầu đông ngã vào trong ruộng rồi!"
Không biết ai kéo cuống họng hét to, rất nhanh một đám người liền vây quanh.
Nơi xa có người phi tốc chạy tới, người tới là một người đàn ông, cao chừng một mét tám, cao cao gầy gò. Mặt mũi đẹp đẽ, còn đẹp hơn con gái trong thôn, anh cũng không có mở miệng, cau mày chui vào trong đám người.
Một tay ôm người phụ nữ té xỉu vào trong ngực, chạy như bay về hướng trạm y tế trong thôn.
Từ đầu tới đuôi ngay cả một câu cũng không nói.
"Xảy ra chuyện gì vậy? Con dâu tôi bị làm sao thế?" Phía ngoài đoàn người, Triệu Quế Phân tức giận hỏi không ngừng.
"Con dâu cả nhà bà chóng mặt ngã xuống, thằng cả nhà bà vừa ôm đưa đến trạm y tế rồi." Bên trong đám người xem náo nhiệt đằng trước, có người tốt bụng trả lời.
Triệu Quế Phân nghe xong, sắc mặt lập tức thay đổi.
Con dâu cả nhà bà vừa ham ăn lại lười biếng ngu xuẩn! Vừa đến làm việc liền giả vờ ngất đi!
"Mẹ, sao thế? Con nghe nói chị dâu cả xảy ra chuyện rồi?" Chuyện ở bên trong đồng ruộng được truyền đi nhanh chóng, rất nhanh lại có một người phụ nữ chạy tới. Vẻ ngoài của cô ta trông trẻ tuổi, trên dưới hai mươi tuổi, dáng dấp thanh tú, vừa nhìn là biết người nhu thuận đáng yêu.
Triệu Quế Phân vừa nhìn thấy con dâu út tới, vẻ mặt từ ái vô cùng: "Ngươi thế nào tới? Ngươi chị dâu cả có thể có chuyện gì? Không quan tâm nàng , chờ ăn cơm buổi trưa lại nói."
Chu Kiều Kiều nghe xong, mau chóng đi theo.
Trong lòng suy nghĩ chuyện ra sao! Hôm qua cô ta mới gả tới, chồng cô ta là đứa con thứ năm của nhà họ Vương, là nhỏ nhất trong nhà.
Cô ta gả tới muộn, nhưng mà buổi tối hôm qua chồng cô ta đã nói với cô ta, chị dâu cả vừa tham ăn vừa lười biếng, tính tình còn xấu, ỷ sinh được một cặp sinh đôi trai gái mà diễu võ giương oai ức hiếp người trong nhà không ít.
Chị dâu hai là người tính tình hiền lành, lại chỉ sinh được một cô con gái, suốt ngày cảm thấy mình thua kém, bị chị dâu cả ức hiếp.
Chị dâu ba tính tình mạnh mẽ, nhưng mà người này xởi lởi, là người có thể chung đụng.
Chị dâu tư người nhà mẹ đẻ là người trong thành, trong nhà có một chút tiền. Cả nhà bọn họ ra tay hào phóng, lần này cô ta kết hôn, anh tư chị tư cho không ít thứ tốt.
Nhưng mà cô ta mới gả tới, tốt nhất không xen vào chuyện của mấy bà chị dâu này.
Cô ta gả tới cũng không phải vì xen vào chuyện của cái nhà này, chồng cô ta nói, muốn để sống ngày tốt lành, tuyệt đối sẽ không để cô ta chịu ấm ức!
Chuyện con dâu cả nhà họ Vương ngất trong ruộng không đầy một lát đã truyền khắp toàn bộ thôn.
Nhưng mà thu hoạch gấp mùa màng quan trọng, cũng không ai quá chú ý.
Mà so với trong ruộng yên tĩnh, bên trong trạm y tế, Bạch Tú Tú mới tỉnh lại, trong lòng phải nói là một trận bùng nổ nghiêng trời lệch đất!
Ai biết được chứ! Làm hồn ma mấy chục năm đột nhiên liền trọng sinh trở lại quá khứ!
"Tú Tú... Em uống nước đi." Vương Thanh Hòa mới xin được miếng nước nóng từ chỗ thầy lang ông cụ Trương trong thôn, thận trọng đưa vại tráng men cho Bạch Tú Tú nằm trên giường.
Bạch Tú Tú không muốn uống nước chút nào!
Hiện tại tâm tình cô vô cùng rối bời!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất