Thập Niên 60: Chị Dâu Cả Bưu Hãn Trọng Sinh Báo Thù
Chương 34:
Trong nhà đột nhiên mất đi bốn trăm đồng, Triệu Quế Phân lập tức mất hết tinh thần.
Trong lòng bà ta âm thầm nhớ lại lời ông già nói, để mấy đứa con dâu đi quậy, phải quậy kiểu gì đây.
Bà ta nghĩ chuyện này suốt hai ngày!
Hai ngày qua, bà ta vẫn nghĩ không ra, làm thế nào mới có thể làm mấy đứa con dâu đấu với nhau.
Trưa hôm nay, Triệu Quế Phân chia cơm trưa cho cả gia đình, nhìn Bạch Tú Tú không chịu làm cái gì nhưng mỗi ngày vẫn cứ ăn uống đầy đủ là lại giận sôi máu.
Nhưng bà ta lại không nghĩ ra cách nào!
Ai bảo hiện tại cô đang giả bệnh, hơn nữa thằng cả còn bao luôn cả công việc của cô chứ!
Đại đội trưởng cũng cảm thấy rất hài lòng, dù sao thì Vương Thanh Hòa làm việc nhanh nhẹn hơn Bạch Tú Tú rất nhiều!
Hơn nữa…
Triệu Quế Phân nghĩ đến Bạch Tú Tú thì lại nhịn không được thầm mắng. Con ranh chết tiệt này không biết đã liên hệ với Trần Kim Hoa – vợ của đại đội trưởng – từ lúc nào! Hôm qua bà ta nghĩ cách muốn cho mọi người biết được bộ mặt thật sự của Bạch Tú Tú, bà ta mới nói chưa được vài câu thì đã bị Trần Kim Hoa mắng cho một trận.
Nói bà ta làm mẹ chồng rất quá đáng, còn nói cái gì mà thấy Bạch Tú Tú đến chỗ Trương lão đầu mua thuốc.
Còn nói cơ thể kia của Bạch Tú Tú nếu không được điều dưỡng chăm sóc kỹ lưỡng thì sau này sẽ không sinh nở được.
Hiện tại bà ta cũng không thể nào quên được ánh mắt của những người xung quanh nhìn về phía bà ta!
Những người này đều bị mù hết rồi à?
Không nhìn thấy Bạch Tú Tú ăn uống nhiều đến mức vừa mập vừa trắng sao? Còn dám nói cô không khỏe nữa hả?
“Mẹ, con nghe nói hiện tại việc bên ngoài ruộng cũng không vất vả gì, đại đội đã đồng ý cho các phụ nữ không cần đi kiếm công điểm nữa. Mọi người có thể để lại vài người vào núi hái ít rau dại, đồ ăn trong núi gì đó để bán cho cung tiêu xã, cũng có thể đổi ít tiền về.”
Chu Kiều Kiều, vợ lão ngũ đột nhiên mở miệng.
Tất cả mọi người trong nhà đều nhìn về phía cô ta.
Triệu Quế Phân đã suy nghĩ mấy ngày vẫn không nghĩ ra cách tra tấn Bạch Tú Tú, lập tức nảy ra một ý kiến hay! Đúng vậy, vợ của thằng năm thường xuyên vào núi, để cô ta dẫn theo Bạch Tú Tú vào trong núi, tốt nhất là để cho Bạch Tú Tú đi lạc trong núi luôn mới là tốt nhất!
Nếu con ranh điếm thúi này có thể chết trong núi, nhà bọn họ cũng sẽ yên ổn.
Sau này bà ta lại cưới cho thằng cả một đứa xấu xí, như vậy thằng cả sẽ không nghe lời vợ.
Lúc trước bà ta không nên nghe theo lời thằng cả, để cho nó cưới con ranh Bạch Tú Tú này về, đây rõ ràng là một con hồ ly tinh!
Cưới một đứa xấu xí về là nhà sẽ được yên ổn ngay.
Nghĩ như thế, Triệu Quế Phân lập tức nói ngay: “Mẹ thấy được đó! Nhà chúng ta đã có đủ người kiếm công điểm rồi, nhưng phiếu lại không có bao nhiêu. Chờ sau này mang nấm, còn có một ít dược liệu hái được trong núi đến cung tiêu xã bán, chúng ta cũng đổi ít phiếu về. Cứ quyết định thế đi, mấy đứa con dâu trong nhà đều vào núi hết. Mẹ ở nhà chăm sóc mấy đứa nhỏ.”
Ngoại trừ Bạch Tú Tú ra, những cô con dâu khác đều cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Nếu đi vào núi hái được thảo dược gì đó, sau đó lại lén giấu đi bán riêng, vậy là sẽ thành tiền riêng của bọn họ rồi!
Bạch Tú Tú đương nhiên cũng rất muốn lên núi, không chỉ vì dược liệu và hạt giống dược liệu mà còn là vì muốn xem thử vận may quái dị kia của Chu Kiều Kiều có thể quái đến mức nào.
Cô phải quan sát nhiều hơn, mới biết được cần phải làm cái gì.
Thù oán giữa cô và Chu Kiều Kiều là không thể nào tránh khỏi, vậy phương pháp tốt chính là phải điều tra rõ mọi chi tiết về đối phương!
Nếu như cùng cô ta đi vào núi một mình thì tuyệt đối không được.
Cô không muốn dùng tính mạng của mình để mạo hiểm. Nhưng mà hiện tại lại có rất nhiều người! Nhiều người như thế, cô cứ đi theo là được.
Đi thì đương nhiên phải đi, nhưng nếu giao con cho mẹ chồng giữ thì có khác gì đưa dê vào miệng cọp chứ?
Bạch Tú Tú nhìn về phía Vương Thanh Hòa ở bên cạnh.
Vương Thanh Hòa rất hiểu cô, biết cô muốn đi lại không yên tâm con.
Cho nên anh cũng mở miệng: “Mẹ, hai đứa nhỏ không thể xa bọn con được, con dẫn bọn nhỏ xuống ruộng, mẹ cũng bớt việc, nếu không mẹ chăm hai đứa nhà thằng hai, lại giữ con cho nhà thằng ba, sau đó lại còn phải bận tâm hai đứa nhỏ nhà con, nhiều việc làm không xuể.”
Triệu Quế Phân: …
Trong lòng bà ta âm thầm nhớ lại lời ông già nói, để mấy đứa con dâu đi quậy, phải quậy kiểu gì đây.
Bà ta nghĩ chuyện này suốt hai ngày!
Hai ngày qua, bà ta vẫn nghĩ không ra, làm thế nào mới có thể làm mấy đứa con dâu đấu với nhau.
Trưa hôm nay, Triệu Quế Phân chia cơm trưa cho cả gia đình, nhìn Bạch Tú Tú không chịu làm cái gì nhưng mỗi ngày vẫn cứ ăn uống đầy đủ là lại giận sôi máu.
Nhưng bà ta lại không nghĩ ra cách nào!
Ai bảo hiện tại cô đang giả bệnh, hơn nữa thằng cả còn bao luôn cả công việc của cô chứ!
Đại đội trưởng cũng cảm thấy rất hài lòng, dù sao thì Vương Thanh Hòa làm việc nhanh nhẹn hơn Bạch Tú Tú rất nhiều!
Hơn nữa…
Triệu Quế Phân nghĩ đến Bạch Tú Tú thì lại nhịn không được thầm mắng. Con ranh chết tiệt này không biết đã liên hệ với Trần Kim Hoa – vợ của đại đội trưởng – từ lúc nào! Hôm qua bà ta nghĩ cách muốn cho mọi người biết được bộ mặt thật sự của Bạch Tú Tú, bà ta mới nói chưa được vài câu thì đã bị Trần Kim Hoa mắng cho một trận.
Nói bà ta làm mẹ chồng rất quá đáng, còn nói cái gì mà thấy Bạch Tú Tú đến chỗ Trương lão đầu mua thuốc.
Còn nói cơ thể kia của Bạch Tú Tú nếu không được điều dưỡng chăm sóc kỹ lưỡng thì sau này sẽ không sinh nở được.
Hiện tại bà ta cũng không thể nào quên được ánh mắt của những người xung quanh nhìn về phía bà ta!
Những người này đều bị mù hết rồi à?
Không nhìn thấy Bạch Tú Tú ăn uống nhiều đến mức vừa mập vừa trắng sao? Còn dám nói cô không khỏe nữa hả?
“Mẹ, con nghe nói hiện tại việc bên ngoài ruộng cũng không vất vả gì, đại đội đã đồng ý cho các phụ nữ không cần đi kiếm công điểm nữa. Mọi người có thể để lại vài người vào núi hái ít rau dại, đồ ăn trong núi gì đó để bán cho cung tiêu xã, cũng có thể đổi ít tiền về.”
Chu Kiều Kiều, vợ lão ngũ đột nhiên mở miệng.
Tất cả mọi người trong nhà đều nhìn về phía cô ta.
Triệu Quế Phân đã suy nghĩ mấy ngày vẫn không nghĩ ra cách tra tấn Bạch Tú Tú, lập tức nảy ra một ý kiến hay! Đúng vậy, vợ của thằng năm thường xuyên vào núi, để cô ta dẫn theo Bạch Tú Tú vào trong núi, tốt nhất là để cho Bạch Tú Tú đi lạc trong núi luôn mới là tốt nhất!
Nếu con ranh điếm thúi này có thể chết trong núi, nhà bọn họ cũng sẽ yên ổn.
Sau này bà ta lại cưới cho thằng cả một đứa xấu xí, như vậy thằng cả sẽ không nghe lời vợ.
Lúc trước bà ta không nên nghe theo lời thằng cả, để cho nó cưới con ranh Bạch Tú Tú này về, đây rõ ràng là một con hồ ly tinh!
Cưới một đứa xấu xí về là nhà sẽ được yên ổn ngay.
Nghĩ như thế, Triệu Quế Phân lập tức nói ngay: “Mẹ thấy được đó! Nhà chúng ta đã có đủ người kiếm công điểm rồi, nhưng phiếu lại không có bao nhiêu. Chờ sau này mang nấm, còn có một ít dược liệu hái được trong núi đến cung tiêu xã bán, chúng ta cũng đổi ít phiếu về. Cứ quyết định thế đi, mấy đứa con dâu trong nhà đều vào núi hết. Mẹ ở nhà chăm sóc mấy đứa nhỏ.”
Ngoại trừ Bạch Tú Tú ra, những cô con dâu khác đều cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Nếu đi vào núi hái được thảo dược gì đó, sau đó lại lén giấu đi bán riêng, vậy là sẽ thành tiền riêng của bọn họ rồi!
Bạch Tú Tú đương nhiên cũng rất muốn lên núi, không chỉ vì dược liệu và hạt giống dược liệu mà còn là vì muốn xem thử vận may quái dị kia của Chu Kiều Kiều có thể quái đến mức nào.
Cô phải quan sát nhiều hơn, mới biết được cần phải làm cái gì.
Thù oán giữa cô và Chu Kiều Kiều là không thể nào tránh khỏi, vậy phương pháp tốt chính là phải điều tra rõ mọi chi tiết về đối phương!
Nếu như cùng cô ta đi vào núi một mình thì tuyệt đối không được.
Cô không muốn dùng tính mạng của mình để mạo hiểm. Nhưng mà hiện tại lại có rất nhiều người! Nhiều người như thế, cô cứ đi theo là được.
Đi thì đương nhiên phải đi, nhưng nếu giao con cho mẹ chồng giữ thì có khác gì đưa dê vào miệng cọp chứ?
Bạch Tú Tú nhìn về phía Vương Thanh Hòa ở bên cạnh.
Vương Thanh Hòa rất hiểu cô, biết cô muốn đi lại không yên tâm con.
Cho nên anh cũng mở miệng: “Mẹ, hai đứa nhỏ không thể xa bọn con được, con dẫn bọn nhỏ xuống ruộng, mẹ cũng bớt việc, nếu không mẹ chăm hai đứa nhà thằng hai, lại giữ con cho nhà thằng ba, sau đó lại còn phải bận tâm hai đứa nhỏ nhà con, nhiều việc làm không xuể.”
Triệu Quế Phân: …
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất