Thập Niên 60: Mang Theo Hệ Thống Phát Sóng Làm Giàu
Chương 11: Bình Tĩnh
Tăng Yến Ni cũng chỉ phiền muộn trong chốc lát, dùng tiền mua mạng cũng là chuyện hiển nhiên, huống hồ hệ thống người ta còn cho cô một phòng phát sóng trực tiếp rồi còn gì?
Tăng Yến Ni cảm thấy đầu mình không quá choáng váng, cô xoay người xuống giường, lê mấy đầu ngón chân, cởi giày ra, đi đến gần cửa, khẽ đóng cửa lại. Buổi chiều ngày hè nóng bức, hầu hết mọi người cũng không có trong phòng.
Bây giờ là thời gian nghỉ trưa, nhân lúc ít người nên cô muốn vào không gian xem thử.
Suy nghĩ muốn tiến vào không gian vừa nảy ra thì chỉ một giây sau, cả người cô đã xuất hiện bên ngoài cửa lớn của phòng phát sóng trực tiếp rồi.
Tăng Yến Ni kích động xoay người nhìn quanh, cô nhìn về phía cánh cửa lớn thẳng đứng bằng kính, mặc dù bản thân đã có sự chuẩn bị tâm lý nhưng vừa nhìn thấy một con nhỏ đen thui, gầy khô quắc queo khiến cô giật nảy mình.
Gương mặt đen thui dính đầy bụi đất, tóc khô bị cháy nắng, trên gương mặt nhỏ chỉ lớn bằng cỡ bàn tay với đôi mắt to đã chiếm mất một phần ba gương mặt, quả thật còn khó nhìn hơn dân tị nạn.
Đến cũng đã đến rồi nên Tăng Yến Ni phải tự nhủ mình phải bình tĩnh.
Sau khi bình tĩnh lại, cô đã suy nghĩ cẩn thận một lần nữa thì thấy như thế này cũng tạm, bề ngoài của cơ thể này là do nghèo nàn và bệnh tật nhưng thật ra đường nét trên gương mặt của cơ thể này khá tinh tế, đuôi mắt hẹp dài, cái mũi thẳng, cao ngạo nghễ, môi đầy đặn, gương mặt này có thể nói là rất hoàn mỹ.
Bởi vì bị gió biển tàn phá nên trên người cô gái nhỏ này mới không lộ ra làn da trắng nõn, tuy gầy nhưng không ảnh hưởng đến chiều cao, đoán chừng một mét sáu, nếu được bổ sung thêm dinh dưỡng thì còn có thể cao hơn nữa.
Tăng Yến Ni có lòng tin có thể dưỡng cho bề ngoài tốt trở lại, chờ đến khi cơ thể khôi phục lại trạng thái tốt nhất, đến lúc đờ chờ xem cô còn đẹp đến mức độ nào.
Sau khi xem xét mặt mũi của mình xong, Tăng Yến Ni lại nhìn xung quanh phòng phát sóng trực tiếp, càng lúc cảm giác bản thân bước đến cảnh giới kỳ lạ càng chân thật hơn. Trước đó Tăng Yến Ni từng lo lắng vì mình đã xuyên đến đây nhưng lúc này cảm giác lo lắng đó đã dần lắng lại, đây chính là không gian bí mật chỉ thuộc riêng về cô, là ngôi nhà duy nhất của cô.
Nhưng lúc này không phải thời gian thích hợp, cô không thể ở lâu trong này. Tăng Yến Ni nhớ trong kho dự trữ có hàng mẫu a giao* được xưởng gửi đến, cô lập tức pha ấm trà hoa hồng, ăn mấy miếng a giao, lại ăn thêm một cái bánh nhân cánh hoa tươi, a giao cộng thêm hoa hồng là món ăn bổ máu.
*A giao: Cao da lừa.
Vẫn là blogger ẩm thực nhận được lợi ích thực tế hơn, nếu là những blogger làm đẹp thì đi đâu tìm được bánh nhân cánh hoa tươi giúp bổ máu? À… Nếu gặm son thì đúng là có thể lấy màu sắc chỉnh sửa nhan sắc.
Tăng Yến Ni ăn uống xong thì tìm thuốc tiêu viêm trong hòm thuốc nhỏ. Tháng trước, địa phương có bệnh truyền nhiễm bùng phát đã tiêu hao toàn bộ thuốc trong bệnh viện nên bác sĩ chỉ bôi một ít thuốc tím lên vết thương của cô, thời tiết bây giờ lại nóng như vậy sẽ rất dễ khiến vi khuẩn phát triển, khiến vết thương bị nhiễm trùng.
Tăng Yến Ni chưa quên thời đại này vẫn còn căn bệnh viêm não, rất dễ bùng phát trong mùa hè, uống thêm thuốc để ngăn ngừa rắc rối có thể sẽ xuất hiện.
Tăng Yến Ni cảm thấy đầu mình không quá choáng váng, cô xoay người xuống giường, lê mấy đầu ngón chân, cởi giày ra, đi đến gần cửa, khẽ đóng cửa lại. Buổi chiều ngày hè nóng bức, hầu hết mọi người cũng không có trong phòng.
Bây giờ là thời gian nghỉ trưa, nhân lúc ít người nên cô muốn vào không gian xem thử.
Suy nghĩ muốn tiến vào không gian vừa nảy ra thì chỉ một giây sau, cả người cô đã xuất hiện bên ngoài cửa lớn của phòng phát sóng trực tiếp rồi.
Tăng Yến Ni kích động xoay người nhìn quanh, cô nhìn về phía cánh cửa lớn thẳng đứng bằng kính, mặc dù bản thân đã có sự chuẩn bị tâm lý nhưng vừa nhìn thấy một con nhỏ đen thui, gầy khô quắc queo khiến cô giật nảy mình.
Gương mặt đen thui dính đầy bụi đất, tóc khô bị cháy nắng, trên gương mặt nhỏ chỉ lớn bằng cỡ bàn tay với đôi mắt to đã chiếm mất một phần ba gương mặt, quả thật còn khó nhìn hơn dân tị nạn.
Đến cũng đã đến rồi nên Tăng Yến Ni phải tự nhủ mình phải bình tĩnh.
Sau khi bình tĩnh lại, cô đã suy nghĩ cẩn thận một lần nữa thì thấy như thế này cũng tạm, bề ngoài của cơ thể này là do nghèo nàn và bệnh tật nhưng thật ra đường nét trên gương mặt của cơ thể này khá tinh tế, đuôi mắt hẹp dài, cái mũi thẳng, cao ngạo nghễ, môi đầy đặn, gương mặt này có thể nói là rất hoàn mỹ.
Bởi vì bị gió biển tàn phá nên trên người cô gái nhỏ này mới không lộ ra làn da trắng nõn, tuy gầy nhưng không ảnh hưởng đến chiều cao, đoán chừng một mét sáu, nếu được bổ sung thêm dinh dưỡng thì còn có thể cao hơn nữa.
Tăng Yến Ni có lòng tin có thể dưỡng cho bề ngoài tốt trở lại, chờ đến khi cơ thể khôi phục lại trạng thái tốt nhất, đến lúc đờ chờ xem cô còn đẹp đến mức độ nào.
Sau khi xem xét mặt mũi của mình xong, Tăng Yến Ni lại nhìn xung quanh phòng phát sóng trực tiếp, càng lúc cảm giác bản thân bước đến cảnh giới kỳ lạ càng chân thật hơn. Trước đó Tăng Yến Ni từng lo lắng vì mình đã xuyên đến đây nhưng lúc này cảm giác lo lắng đó đã dần lắng lại, đây chính là không gian bí mật chỉ thuộc riêng về cô, là ngôi nhà duy nhất của cô.
Nhưng lúc này không phải thời gian thích hợp, cô không thể ở lâu trong này. Tăng Yến Ni nhớ trong kho dự trữ có hàng mẫu a giao* được xưởng gửi đến, cô lập tức pha ấm trà hoa hồng, ăn mấy miếng a giao, lại ăn thêm một cái bánh nhân cánh hoa tươi, a giao cộng thêm hoa hồng là món ăn bổ máu.
*A giao: Cao da lừa.
Vẫn là blogger ẩm thực nhận được lợi ích thực tế hơn, nếu là những blogger làm đẹp thì đi đâu tìm được bánh nhân cánh hoa tươi giúp bổ máu? À… Nếu gặm son thì đúng là có thể lấy màu sắc chỉnh sửa nhan sắc.
Tăng Yến Ni ăn uống xong thì tìm thuốc tiêu viêm trong hòm thuốc nhỏ. Tháng trước, địa phương có bệnh truyền nhiễm bùng phát đã tiêu hao toàn bộ thuốc trong bệnh viện nên bác sĩ chỉ bôi một ít thuốc tím lên vết thương của cô, thời tiết bây giờ lại nóng như vậy sẽ rất dễ khiến vi khuẩn phát triển, khiến vết thương bị nhiễm trùng.
Tăng Yến Ni chưa quên thời đại này vẫn còn căn bệnh viêm não, rất dễ bùng phát trong mùa hè, uống thêm thuốc để ngăn ngừa rắc rối có thể sẽ xuất hiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất