Thập Niên 60: Mang Theo Hệ Thống Phát Sóng Làm Giàu

Chương 30: Nghi Ngờ

Trước Sau
Xét về hoàn cảnh trong quá trình sinh sản, Tôn Giai Chi có điều kiện để làm ra loại hành động này. Nguyên chủ sinh ra ở bệnh viện tỉnh, trong quá trình sinh nở của phụ nữ, người đàn ông không có khả năng ở bên cạnh toàn bộ quá trình, nếu như Tôn Giai Chi cố ý che giấu, Tằng Phúc Quý khó có thể tra ra manh mối gì.

Ngoài ra xét về khía cạnh ngoại hình, nói một cách công bằng, hai vợ chồng kia đều có ngoại hình rất ưa nhìn, vẻ ngoài của Tằng Phúc Quý cao lớn mạnh mẽ, khuôn mặt chữ điền, mày rậm mắt to, Tôn Giai Chi mắt hạnh, cằm nhọn.

Nhưng cô lại có một đôi mắt phượng, khuôn mặt trái xoan, các đường nét trên khuôn mặt của cô đều không giống hai người kia chút nào.

Tất nhiên, trừ khi có đặc điểm di truyền như bệnh mù màu, thì sự khác biệt về ngoại hình cũng không thể được sử dụng để làm cơ sở phán đoán.

Điều mà Tằng Yến Ni để ý nhất chính là logic cốt lõi đằng sau hành vi của Tôn Giai Chi.

Ngay cả tên khốn bạo lực Tằng Phúc Quý đều có thể dùng lý do vì tình yêu để giải thích, vậy liệu Tôn Giai Chi cũng sẽ vì lý do tương tự như vậy ghi hận đứa con gái khiến thể chất bản thân bị thương sao?

Tằng Yến Ni không tin.

Tình thương của mẹ sinh ra đã có sẵn, vị tha lại cao cả. Cho dù vì oán hận, thì cũng chỉ không để ý đến nguyên chủ, mặc cho nguyên chủ tự sinh tự diệt thôi. Nhưng kẻ biến thái như Tôn Giai Chi lại giống như một kẻ sát nhân có chủ ý, đã âm mưu hơn 10 năm, tình huống này thật sự không hợp lý.

Người phụ nữ có tâm điện rắn rết này chắc chắn đang giữ trong mình một bí mật to lớn nào đó, có lẽ liên quan đến quá khứ của cô mà không ai biết.



Nhưng 15 năm trôi qua, không có sự hướng dẫn của người trong cuộc như Tôn Giai Chi, việc giải đáp bí ẩn về thân thế cuộc đời của cô thực sự khó như lên trời.

Là một người du hành thời gian, Tằng Yến Ni chỉ nhận cha mẹ ruột của mình, cô cũng không có ý định giải quyết bí ẩn này. Nhưng nếu như không làm gì cả, Tằng Yến Ni không thể đòi lại công đạo trong nguyên chủ.

Cô bé có số phận vô cùng bi thảm đó, đến chết cũng không hề biết rằng bạn thân đang sống trong sự dối trá do người khác tạo ra, từ lúc sinh ra vận mệnh của cô ấy đã bị người khác thao túng trong lòng bàn tay, nếu như không giải quyết những chuyện này, thì khó có thể an ủi linh hồn trên thiên đường của cô ấy.

Muốn cạy ra miệng của Tôn Giai Chi là điều cực kỳ khó khăn. Tằng Yến Ni chuẩn bị tìm cách khác, cũng không biết có cách nào phù hợp, nhưng có thể thử xem.

Một tuần mới lại trôi qua, Lý Hải Hà đổi sang ca ngày, Tôn Giai Chi đi chả kéo cho cô ấy, nhân tiện yêu cầu xét nghiệm nhóm máu. Tính cách của bác sĩ Vương điều trị cho cô ấy quá mức cứng nhắc, chưa chắc đã kê đơn cho cô, Lý Hải Hà ở trong bệnh viện cũng có tiếng nói, có lẽ nhờ cô ấy giúp đỡ có thể thành công.

Cô y tá nhỏ với khuôn mặt tròn và đôi mắt to có chút bối rối: “Chẳng phải ngày đặc biệt gì thì làm xét nghiệm máu làm gì?”

Tằng Yến Ni bị những lời này của cô ấy làm cho bật cười: “Vậy Tết nhất đi làm xét nghiệm nhóm máu để chúc mừng à?”

Chuyện này cũng không có gì khó nói, “Cha tôi ngày nào cũng đánh đập tôi, mẹ tôi lúc nào cũng tính kế, muốn bán tôi còn muốn tôi phải đếm tiền cho bà ta, cô cũng đã thấy phẩm đức của bà nội và họ hàng của tôi rồi đấy, trước đây phải làm việc quần quật không có thời gian suy nghĩ, lần này bị thương mới suy nghĩ kỹ càng……..”

“Cô nghi ngờ bản thân không phải con ruột của họ sao?” Y tá Tiểu Lý thậm chí học được cách đáp trả rất nhanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau