Thập Niên 60: Mang Theo Hệ Thống Phát Sóng Làm Giàu
Chương 45: Sức Mạnh Của Dư Luận
Trong đại đội cũng có người có văn hóa, nếu không phải vì quốc gia đã đình chỉ việc học thì Tống Quang Minh, người ghi công điểm của tiểu đội ba đã ngồi học trong trường đại học rồi. Lúc này, Tống Quang Minh nâng kính mắt lên, bước lên đối diện với Tăng Phúc Quý: “Pháp luật có quy định không được ngược đãi con cái, ông đã phạm pháp, tất nhiên chúng tôi có thể xen vào.”
Quả nhiên sinh viên đại học rất lợi hại! Tăng Yến Ni được anh ấy nhắc nhở mới nhớ ra thời bây giờ vẫn có một phần trong (luật hôn nhân) đề cập đến luật bảo vệ quyền lợi cho phụ nữ và trẻ em.
Tăng Phúc Quý bắt đầu ngang bướng, một tay đẩy Tống Quang Minh, tiếp tục muốn vung nắm đấm: “Ông đây chính là pháp luật trong nhà này! Hôm nay tôi không đánh chết con nhỏ súc sinh muốn bắt nạt mẹ mình thì không được!”
Chỉ cần là chuyện liên quan đến Tôn Giai Chi thì Tăng Phúc Quý sẽ đánh mất lý trí, chiêu này đã trăm phát trăm trúng.
Tăng Yến Ni câu cá thành công, cô giả vờ trốn sau lưng đại đội trưởng, nghẹn ngào nói: “Chú Phúc Mậu, cháu không muốn ở lại nơi này nữa, cháu sợ ông anh ta sẽ đánh cháu chết!”
Còn chưa đợi đại đội trưởng ra lệnh, mấy người vây quanh xem náo nhiệt đã lập tức muốn bắt Tăng Phúc Quý. Đại đội trưởng vỗ vai Tăng Yến Ni, trấn an cô, ông ấy lạnh lùng nhìn nhìn Tăng Phúc Quý: “Cháu yên tâm, chú Phúc Mậu sẽ làm chủ cho cháu!”
Hồ Tứ Phượng không chịu đứng im: “Các người đừng nghe con nhỏ đê tiện này nói linh tinh! Bây giờ nó đã học được bản lĩnh rồi, ai đánh ai còn chưa biết rõ đâu.”
Thế nhưng không ai tin bà ta: “Hồ ác bá kia, bà lừa quỷ sao? Cơ thể Yến Ni nhỏ bé thế này, mười đứa như nó còn không đánh lại con trai bà đâu!”
Hồ Tứ Phượng vội giơ tay phải của Tăng Phúc Quý lên: “Lần trước, ở trong bệnh viện, mắt của cha nó suýt nữa đã bị nó làm cho mù, tay cũng bị đâm chảy máu, mấy ngày nay còn chưa lành lại, các người nhìn đi! Tay cha nó đã sưng như bột lên men rồi đây!”
“Bản thân mình làm việc không cẩn thận bị thương, còn không biết xấu hổ mà đổ lỗi lên đầu con gái, có biết mất mặt không hả?” Mọi người càng không còn gì để nói với người nhà này.
Chỉ có một mình đại đội trưởng biết được sự thật trong này nhưng ông ấy đứng cùng một phía với Tăng Yến Ni nên không nói ra.
Đây chính là sức mạnh của dư luận.
Người đứng về phía mình rất quan trọng, người không đứng cùng phía với mình cũng có thể lật ngược lại mà hỗ trợ mình.
Tăng Yến Ni không ngờ trong nội bộ nhà họ Tăng lại có người phản bội.
Hồ Tứ Phượng liếc nhìn về phía con dâu cả đang nhìn bà ta bằng ánh mắt thù hận thì nói thầm một tiếng: Hỏng bét rồi!
Quả nhiên, Ngô Kim Quế lập tức mở miệng như bùng nổ: “Lòng dạ bà già này rất độc ác, bà ta đã ra lệnh cho hai người làm cha mẹ không bằng heo chó của Yến Ni phải bỏ thuốc vào đồ ăn của nó, đợi cho nó bị mê mang rồi ném vào hầm. Bà già sống dai này tuyệt đối không có lòng tốt, chắc chắn là muốn bán Yến Ni đi. Cả đám bọn họ đều không thể chờ đợi được nữa nên dự định sẽ ra tay ngay trong đêm hôm nay. Đúng là một đám người lòng dạ ác độc, còn không bằng chó! Tôi muốn tố cáo đám người này!”
Quả nhiên sinh viên đại học rất lợi hại! Tăng Yến Ni được anh ấy nhắc nhở mới nhớ ra thời bây giờ vẫn có một phần trong (luật hôn nhân) đề cập đến luật bảo vệ quyền lợi cho phụ nữ và trẻ em.
Tăng Phúc Quý bắt đầu ngang bướng, một tay đẩy Tống Quang Minh, tiếp tục muốn vung nắm đấm: “Ông đây chính là pháp luật trong nhà này! Hôm nay tôi không đánh chết con nhỏ súc sinh muốn bắt nạt mẹ mình thì không được!”
Chỉ cần là chuyện liên quan đến Tôn Giai Chi thì Tăng Phúc Quý sẽ đánh mất lý trí, chiêu này đã trăm phát trăm trúng.
Tăng Yến Ni câu cá thành công, cô giả vờ trốn sau lưng đại đội trưởng, nghẹn ngào nói: “Chú Phúc Mậu, cháu không muốn ở lại nơi này nữa, cháu sợ ông anh ta sẽ đánh cháu chết!”
Còn chưa đợi đại đội trưởng ra lệnh, mấy người vây quanh xem náo nhiệt đã lập tức muốn bắt Tăng Phúc Quý. Đại đội trưởng vỗ vai Tăng Yến Ni, trấn an cô, ông ấy lạnh lùng nhìn nhìn Tăng Phúc Quý: “Cháu yên tâm, chú Phúc Mậu sẽ làm chủ cho cháu!”
Hồ Tứ Phượng không chịu đứng im: “Các người đừng nghe con nhỏ đê tiện này nói linh tinh! Bây giờ nó đã học được bản lĩnh rồi, ai đánh ai còn chưa biết rõ đâu.”
Thế nhưng không ai tin bà ta: “Hồ ác bá kia, bà lừa quỷ sao? Cơ thể Yến Ni nhỏ bé thế này, mười đứa như nó còn không đánh lại con trai bà đâu!”
Hồ Tứ Phượng vội giơ tay phải của Tăng Phúc Quý lên: “Lần trước, ở trong bệnh viện, mắt của cha nó suýt nữa đã bị nó làm cho mù, tay cũng bị đâm chảy máu, mấy ngày nay còn chưa lành lại, các người nhìn đi! Tay cha nó đã sưng như bột lên men rồi đây!”
“Bản thân mình làm việc không cẩn thận bị thương, còn không biết xấu hổ mà đổ lỗi lên đầu con gái, có biết mất mặt không hả?” Mọi người càng không còn gì để nói với người nhà này.
Chỉ có một mình đại đội trưởng biết được sự thật trong này nhưng ông ấy đứng cùng một phía với Tăng Yến Ni nên không nói ra.
Đây chính là sức mạnh của dư luận.
Người đứng về phía mình rất quan trọng, người không đứng cùng phía với mình cũng có thể lật ngược lại mà hỗ trợ mình.
Tăng Yến Ni không ngờ trong nội bộ nhà họ Tăng lại có người phản bội.
Hồ Tứ Phượng liếc nhìn về phía con dâu cả đang nhìn bà ta bằng ánh mắt thù hận thì nói thầm một tiếng: Hỏng bét rồi!
Quả nhiên, Ngô Kim Quế lập tức mở miệng như bùng nổ: “Lòng dạ bà già này rất độc ác, bà ta đã ra lệnh cho hai người làm cha mẹ không bằng heo chó của Yến Ni phải bỏ thuốc vào đồ ăn của nó, đợi cho nó bị mê mang rồi ném vào hầm. Bà già sống dai này tuyệt đối không có lòng tốt, chắc chắn là muốn bán Yến Ni đi. Cả đám bọn họ đều không thể chờ đợi được nữa nên dự định sẽ ra tay ngay trong đêm hôm nay. Đúng là một đám người lòng dạ ác độc, còn không bằng chó! Tôi muốn tố cáo đám người này!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất